Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1132: Tô Phương cảnh giác

"Ha ha.” Lương Hồng Thiên nở nụ cười mà hai người đàn ông bên cạnh anh ta cũng cười, bọn họ đều là những người đi theo Lương Hồng Thiên. Từ lâu loại chuyện này đều là chuyện thường tình. Nếu hôm nay may mắn, em gái còn dư lại cũng có thể thuộc về bọn họ.
Tuy nhiên chỉ có một em gái nhưng không sao cả, ba người ở cùng nhau cũng như nhau, một trước một sau sẽ dễ đạt được khoái cảm hơn.
Trương Thiến Thiến vỗ nhẹ vào tay Vương Hào: “Ông xã không sao rồi, em phải quay lại, đêm nay em sẽ chăm sóc anh thật tốt.”
Vương Hào nhìn Trương Thiến Thiến như vậy, trong lòng kích động hận không thể giải quyết cô ta ngay tại chỗ nhưng anh ta biết sau đó còn có việc phải làm, chỉ có thể nhịn xuống: “Đi đi, xử lý mọi chuyện tốt đẹp một chút.”
Chỉ cần chuốc say Ngô Nhã Đình kia, cô ấy và anh Lương xảy ra chút gì đó. Ngày mai khi tỉnh lại sẽ nói là tối hôm qua say rượu nên xảy ra chuyện không may mà thôi, đến lúc đó cho dù trong lòng không phục cũng có thể làm gì.
Tầng dưới.
Thường Hải Ca và Thân Minh không hiểu chuyện gì, họ không biết tình huống hiện tại là gì, Lâm đại sư cũng không uống rượu mà chỉ nhìn chằm chằm lên trên tầng, chẳng lẽ trên tầng có chuyện gì kinh khủng sao?
Bọn họ nhìn theo ánh mắt của Lâm đại sư nhưng không thấy cái gì kỳ lạ cả...
Trương Thiến Thiến đã quay lại, cô ta cố gắng nghĩ mọi cách để Ngô Nhã Đình uống nhiều một chút, về phần Tô Phương là cô ta gọi thêm, nhưng hôm nay cô ấy chắc chắn không thể chạy được rồi.
Trong rượu này có cho thứ gì đó nhưng số lượng rất nhỏ, nếu không ngày mai xảy ra chuyện gì, kiểm nghiệm ra cái gì thì không hay.
Sắc mặt Ngô Nhã Đình hồng lên, ánh mắt đã ngà ngà say, Trương Thiến Thiến cùng uống rượu với cô, cô cũng không có từ chối.
Bình thường người có men say, sẽ không từ chối bất kỳ người nào đến mời rượu mình, Ngô Nhã Đình hiện tại chính là bộ dạng này.
Vốn cô ấy không thể uống rượu, nên chỉ uống một chút thì đã say rồi.
“Nhã Đình, Tô Phương, chúng ta uống thêm ly nữa, chúc tình bạn của chị em chúng ta có thể thiên trường địa cửu.” Sắc mặt Trương Thiến Thiến không thay đổi, đồng thời nói ra những câu dễ nghe nhất.
Thế nhưng trong lòng Ngô Nhã Đình và Tô Phương không nhìn thấu được cô bạn thân của họ là hạng người gì.
Nhưng đối với Trương Thiến Thiến, Tô Phương này có hơi khó đối phó, bởi vì khi làm việc có đôi khi cô ấy cũng sẽ có tiệc rượu, rõ ràng tửu lượng của Tô Phương tốt hơn Ngô Nhã Đình rất nhiều.
Mười một giờ.
Ngô Nhã Đình say khướt nằm trên ghế sô pha nói nhảm nhưng không biết cô ấy đang nói cái gì.
Đầu Tô Phương cũng hơi choáng váng nhưng cô ấy tỉnh táo hoàn toàn, không bất tỉnh.
Lúc này, cửa mở ra.
Đám người Vương Hào đi vào.
Nhất là Lương Hồng Thiên khi nhìn thấy Ngô Nhã Đình say rượu nằm ở đó, ánh mắt vốn lịch sự của anh ta hoàn toàn thay đổi thành tham vọng trần trụi, giống như muốn nuốt Ngô Nhã Đình ngay lập tức.
Còn người đàn ông ở đằng sau Lương Hồng Thiên nhìn thấy Tô Phương kia không say không khỏi có chút thất vọng, cô ta không say, rõ ràng tửu lượng rất tốt đó nha.
Trương Thiến Thiến đứng dậy: “Tô Phương, mình bảo bọn họ đưa cậu về, để mình đưa Nhã Đình về.”
Tô Phương đã từng lăn lộn trong xã hội nên cô ấy đã cảnh giác với những nơi này từ trước rồi: “Không cần, Thiến Thiến, chỉ cần mình và cậu đưa Nhã Đình về là được rồi, mình không say nên có thể đi được.”
Trương Thiến Thiến đau đầu, không ngờ Tô Phương vẫn còn tỉnh táo, sau đó nói: “Tô Phương nghe lời mình, Nhã Đình đã say đến bất tỉnh nhân sự rồi, hai người chúng ta không thể đỡ được, mình và bạn trai mình đưa Nhã Đình về là được rồi.”
Vẻ mặt Vương Hào vui vẻ: “Đúng, đúng vậy, để tôi và Thiến Thiến đưa cô ấy về là được rồi.” Sau đó giơ tay ra, muốn đỡ Ngô Nhã Đình đi.
Thế nhưng Tô Phương lại trực tiếp hất tay Vương Hào ra rồi bảo vệ Nhã Đình ở sau lưng mình: “Không cần, tôi gọi điện thoại cho bạn tôi rồi bảo các cậu ấy đến đây đưa chúng tôi về là được rồi, không cần phải làm phiền anh Vương, anh và Thiến Thiến cứ về trước đi.”
Giờ phút này, Tô Phương đã cảnh giác hoàn toàn. Cô ấy liếc qua nhìn thấy nụ cười trên mặt của anh Lương, lập tức có cảm giác nguy hiểm, đây không phải là người tốt.
Lúc này, Lương Hồng Thiên không thể chờ đợi được nữa: “Sao mỹ nữ này lại có thể bướng bỉnh như vậy chứ, chúng tôi có thể làm gì cô ấy nữa đây? Thiến Thiến là bạn thân của cô ấy, còn có thể xảy ra chuyện gì nữa. Tôi sẽ nhờ bạn tôi đưa em về, em đừng quản nhiều như vậy.”
Hai người đàn ông đứng phía sau Lương Hồng Thiên đột nhiên vui vẻ: “Đúng vậy, đúng vậy, hai người bọn tôi đưa em về là được.”
Tô Phương dứt khoát đứng lên: “Các người đừng đến đây, Trương Thiến Thiến rốt cuộc các người làm cái quỷ gì vậy, cậu bảo bọn họ đi ra ngoài đi.”
Bây giờ Trương Thiến Thiến đã hối hận, sớm biết như vậy cô ta sẽ không gọi Tô Phương đến rồi. Thế nhưng không gọi không được, tuy ba người bọn họ là bạn thân nhưng quan hệ giữa Ngô Nhã Đình và Tô Phương tốt hơn với cô ta. Hơn nữa nếu Tô Phương không đến thì Ngô Nhã Đình nhất định cũng sẽ không đến loại hộp đêm như vậy, cho nên cơn đau đầu này thật sự đã đến.
Két!
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận