Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 287: Ngô Thiên Hà thể hiện

Sau khi Hoàng Diệu Diệu và Hạ Y Mạc biết chuyện này thì rất là ảm đạm. Đây căn bản là lời nói của một người, không có chỗ cho bất kỳ ai nói.
Truyền thông, Weibo, tất cả đều nhận được thông báo. Ai đưa tin thì người nấy xui xẻo cho nên không ai dám đụng vào.
Triệu Chung Dương xông tới: "Lâm đại sư, hay là anh gọi điện thoại cho tổng đài dịch vụ Weibo hỏi xem đây là tình huống gì đi?”
Nghe vậy Lâm Phàm cũng gọi điện thoại hỏi.
Nhân viên trực tổng đài: "Xin chào bạn! Tôi là nhân viên phục vụ dịch vụ khách hàng số 005, vì bạn phục vụ. Xin hỏi, bạn có gì cần giúp đỡ không?” Lâm Phàm: “Weibo của tôi đã bị các anh khóa. "
Nhân viên trực tổng đài: "Xin chào, tài khoản Weibo của bạn là gì?"
Lâm Phàm: "..."
Không bao lâu sau, Lâm Phàm chưa nhận được câu trả lời mà tổng đài mà họ đã cúp điện thoại.
"Mẹ kiếp! "Lâm Phàm phục rồi, tổng đài dịch vụ Weibo này cũng ức hiếp người quá. Khi biết tên tài khoản Weibo của mình lại không trả lời mà cúp máy ngay. Chuyện này cũng quá lừa người mà.
Triệu Chung Dương cũng ngu luôn rồi: "Chuyện này cũng thật quá đáng! Khóa tài khoản của người ta mà ngay cả một nguyên nhân cũng không cho.”
Ngô Thiên Hà mở miệng nói: "Chuyện này không đơn giản như vậy! Trong đó nhất định có liên quan đến lợi ích rất lớn, người bình thường nhất định là hết cách. "
Bây giờ Lâm Phàm rất khó chịu: " Chuyện này gọi là ức hiếp người quá đáng. Chẳng lẽ còn không cho người ta chia sẻ sao? Đã vậy còn khóa Weibo của tôi, thật là quá đáng!”
Lúc này, Vương Minh Dương gọi điện đến.
Vương Minh Dương: "Tối qua uống quá nhiều, hôm nay cậu không sao chứ?”
Lâm Phàm: "Hôm nay vốn không sao, vừa rồi mới có chuyện. "
Vương Minh Dương: " Làm sao? Đã xảy ra chuyện gì? "
Lâm Phàm không biết làm sao nên nói: " Weibo của tôi bị khóa nhưng lại không có chỗ khiếu nại. "
Vương Minh Dương ở đầu dây bên kia nổi giận: "Mẹ nhà nó! Tổng đài dịch vụ weibo lại chảnh như vậy sao? Huynh đệ, cậu đừng nóng vội! Hiện tại tôi sẽ tìm người mở tài khoản weibo cho anh.”
Lâm Phàm hỏi: "Anh có thể làm được không? Đây chính là vượt ngành... "
Vương Minh Dương đáp: "Không được cũng phải được! Người khác tôi quản không được nhưng chuyện của huynh đệ tôi thì dù có phải liều mạng tôi cũng phải làm. Cậu cứ chờ tin tức của tôi đi!"
Sau khi cúp máy.
Lâm Phàm nhún vai: "Chắc là vô dụng thôi. "
Đây là vượt ngành nghề, hơn nữa người khóa weibo của hắn cũng không đơn giản, nhất định là có người chào hỏi. Huống hồ Vương Minh Dương cũng chỉ là người giàu có ở thành phố Thượng Hải. Người thành lập Weibo lại không ở Thượng Hải nên chưa chắc sẽ để ý đến Vương Minh Dương.
Trong 20 phút sau.
Vương Minh Dương gọi điện thoại tới, giọng nói có chút trầm thấp, có chút lúng túng.
"Huynh đệ, thật xin lỗi! Tôi đã tìm rất nhiều người nhưng không có ai đồng ý, khác nghề như cách núi. Chỉ là cậu cứ yên tâm, thù này tôi đã nhớ kỹ, lần này weibo không nể mặt, tôi sẽ chuẩn bị làm một cái weibo, giết chết nó. Không phải là so với tiền sao? Tôi còn có thể sợ ai chứ?”
Lâm Phàm có chút cảm động nói: "Không sao! Anh không cần để ý. Tôi sẽ nghĩ cách khác. "
Vương Minh Dương gọi cho tỷ phú thủ đô Ngô Vân Cương đầu tiên nhưng hai người đều không tham gia vào ngành công nghiệp giải trí như weibo này mà nghề chính là bất động sản. Còn nghề phụ lại không phải hàng đầu nên căn bản là không có ai nghe bọn họ cả.
Lâm Phàm nằm trên ghế, có chút bất đắc dĩ. Không có năng lực thì có đôi khi cũng đủ đau đầu.
Ngay lúc mọi người hết đường xoay xở.
Ngô Thiên Hà chậm rãi mở miệng: "Chắc là tôi là có thể giúp được.”
Lâm Phàm sợ ngây người, quả nhiên gừng càng già càng cay, là một một người từng trải. Trong lúc mọi người hết đường xoay xở thì Ngô Thiên Hà lại chậm rãi nói mình chắc là có thể.
Hơn nữa lời này nói còn rất bảo thủ, không xác định 100% nhưng giọng điệu kia lại làm cho người ta có loại cảm giác, tất cả mọi chuyện đều ở trong tay, mọi người đừng hoảng sợ.
Khu phát sóng trực tiếp sôi trào.
“Quá đỉnh... thì ra trong tiệm của Lâm đại sư lại có cao thủ chân chính ẩn nấp. "
“Tôi sẽ không làm gì khác ngoài nhấn like. "
"Nhìn thần thái này là biết đây là người rất tốt. "
“Kể từ khi anh Dương giành lại được cuộc sống thì chất lượng livestream ngày càng cao hơn, dẫn dắt chúng ta đến một thế giới mới. "
“Không nói nữa! Chỉ dựa vào chiêu bài cũ này, nhất định phải tạo ra một làn sóng quà tặng để xoa dịu trái tim một chút. ”
......
Ngô U Lan sửng sốt, cô không thể tưởng tượng nổi nói: "Cha, cha thật sự có biện pháp sao? Cha cũng biết người làm trên Weibo sao? "
Cô đương nhiên biết cha mình quen biết rất nhiều người nhưng phần lớn đều là lãnh đạo. Còn về phần những phú hào kia thì đều là người ở Liên Châu. Cho nên cho dù năng lực có lớn hơn nữa thì cũng vô dụng. Huống hồ cô cũng hiểu được, lần này cho dù có gọi điện thoại cho những lãnh đạo kia, thì bọn họ cũng không chắc sẽ ra mặt.
Ngô Thiên Hà cười nói: "Cha gọi điện thoại thử một lần. Chuyện của Lâm lão sư, cha cũng không thể ngồi yên mặc kệ được. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận