Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 446: 20% có được không

Tại phố Vân Lý!
Hiện trường có chút ầm ĩ, các chủ cửa tiệm thảo luận vô cùng hưng phấn. Đối với bọn họ mà nói, đây có thể nói là một chuyện hết sức vui mừng. Một cú điện thoại kia tựa như ánh sáng cuối con đường. Phố mua sắm Thiên Hoành tọa lạc ở khu vực Hồng Điền. Hồng Điền là vùng giải phóng cũ của Thượng Hải, tất nhiên không hề thua kém phố Vân Lý.
Lúc này, mọi người đều hướng ánh mắt về phía ông chủ nhỏ, muốn xem Lâm Phàm định nói thế nào. Còn việc cửa hàng phải dời đi thì bọn họ đã không thèm để ý nữa rồi. Bọn họ đã làm ăn ở đây rất nhiều năm, chứng kiến phố Vân Lý trải trải qua bao nhiêu sóng gió, từ lúc cao điểm đến lúc ế ẩm. Bây giờ có chút khởi sắc thì lại bị công ty Tân Vũ cho một đòn tựa như cảnh cáo, đánh đến tỉnh táo cả lại rồi.
Trước đây công ty này tăng tiền thuê rất ít, lần gần nhất là nửa năm trước. Có lẽ công ty Tân Vũ biết dòng người qua lại bên phố Vân Lý đã không còn nhiều như trước cho nên cũng không dám tùy tiện tăng lên quá đáng. Nhưng bây giờ, lượng người qua lại phố Vân Lý vừa tăng lên chút đỉnh thì lại tăng giá thuê gấp đôi Điều này đến bất chợt, khiến rất nhiều người khó mà xoay sở được.
Lưu Quốc Cường nhìn Lâm đại sư, vốn dĩ không nói gì, thế nhưng giờ khắc này không thể không nói. “Lâm Đại sư à, chúng ta thương lượng lại đi. Công ty Khải Minh kia danh tiếng đúng là không tệ, nhưng nếu tất cả mọi người cùng nhau rời khỏi đây, nhất định sẽ có ảnh hưởng ít nhiều. Huống hồ, những chủ cửa hàng kia cũng làm ăn tại nơi này một thời gian dài như vậy, bây giờ đột nhiên dọn đi ắt hẳn là không đành lòng.”
Nghe thấy lời nói của Lưu Quốc Cường, vẻ mặt của những chủ cửa hàng đứng xung quanh đúng là hiện lên vẻ không muốn. Quả thật bọn họ đã ở nơi này lâu như vậy rồi, nói một câu đi thì đi, quả thực bọn họ có chút luyến tiếc.
Thế nhưng vấn đề bây giờ không phải là bọn họ có muốn đi hay không, mà là giá tiền thuê mặt bằng tăng gấp đôi khiến bọn họ không thể trụ được.
Chu Tú Cầm chỉ đứng ở một bên lặng yên không nói. Đúng là xui xẻo! Tự dưng xuất hiện đâu ra một tên Trình Giảo Kim rồi ném ra mấy cành ô liu. Đổi lại là bà ta, trong trường hợp này chỉ sợ rằng cũng sẽ cân nhắc đến việc chuyển đi.
Lâm Phàm nhìn Lưu Quốc Cường: “Giám đốc Lưu à, việc các ông tăng giá thuê đột xuất, chúng tôi có thể hiểu. Thế nhưng tốc độ tăng giá này quá là cao, khiến chúng tôi không kham nổi. Bây giờ bên phố mua sắm Thiên Hoành lại có ưu đãi tốt như thế… Nếu như lấy lợi ích của thương gia lên hàng đầu, tôi nghĩ rằng chúng tôi quả thật không có lý do gì để từ chối người ta rồi…”
“Đây là lẽ thường tình, chỉ là Lâm Đại sư à, anh cũng đừng một câu chém đinh chặt sắt như vậy chứ… Chuyện này vẫn còn có thể bàn bạc lại được mà.” Lưu Quốc Cường cố sức níu kéo, cò kè mặc cả chính là như vậy.
Từ từ rồi sẽ đến, chậm rãi bàn bạc thì chắc chắn có thể ra một cái giá hợp lý.
Thế nhưng, ông ta không biết bây giờ Lâm Phàm đã chẳng còn muốn phí lời nữa rồi.
Mặc dù Lâm Phàm không kinh doanh, nhưng hắn cũng không ngốc. Phố mua sắm Thiên Hoành có điều kiện tốt như vậy, cho dù dọn nhà có hơi phiền toái, thế nhưng nếu đã dọn qua được thì tình hình sẽ tốt lên rất nhiều.
Lúc này Lâm Phàm nhìn Lưu Quốc Cường: “ Vậy được, thế ông định tăng giá thuê mặt bằng lên bao nhiêu?”
Lưu Quốc Cường sững sờ, á khẩu không trả lời được. Trong nhất thời, ông ta cũng không nghĩ ra mình nên trả lời như thế nào nữa.
Gấp đôi? 80%? Hay 70%?
Cái giá này chỉ sợ là rất mất mặt. Cuối cùng, một tiếng nói yếu ớt vang lên, giống như không có một chút sức lực nào.
“30%!”
“Không, là 20%!”
“Ông điên rồi sao?” Chu Tú Cầm kinh ngạc nói.
Lâm phạm lắc lắc cái đầu: “ Giám đốc Lưu à, ở đây không phải chợ bán thức ăn đâu. Từ gấp đôi rồi đến 80%, bây giờ lại từ 30% trở thành 20% Công ty các ông đúng là khiến chúng tôi hoài nghi đối với năng lực nghiệp vụ đấy.”
Sau đó, hắn cũng không làm gì thừa thãi, trực tiếp đứng dậy. Hiện tại hắn muốn trưng cầu ý kiến của đông đảo các chủ cửa hàng đang có mặt ở đây. “Tình huống hiện tại mọi người đều rõ, giám đốc Lưu ra giá 20% mọi người thấy thế nào?”
Nếu nơi đây không có chỗ nương thân, vậy tự có chỗ khác để nương thân.
Đối với hắn, tăng giá thuê không quan trọng, nhưng tốc độ tăng tiền thuê này quả thực có chút không hợp lý. Hơn nữa coi như lần này thảo luận được cái giá tốt, thế nhưng rất khó nói liệu lần sau có còn bị chèn ép hay không.
Lưu lượng người qua lại phố Vân lý mỗi ngày một tăng, đây là điều hiển hiện.
Cơ hội từ khu phố mua sắm Thiên hoành chỉ có một. Nếu như bỏ lỡ lần này, lần sau muốn chuyển tới chỉ sợ là không có cái giá tốt như vậy. Thậm chí đến lúc đó, chỉ sợ cả cửa hàng để thuê cũng chẳng còn.
Các chủ cửa hàng đang vây quanh, hai mắt nhìn nhau.
Bọn họ biết đây là ông chủ nhỏ đang trưng cầu ý kiến của bọn họ.
Việc này đối với ông chủ nhỏ căn bản không có ảnh hưởng gì, thế mà cậu ấy vẫn đang tranh thủ cho bọn họ lợi ích lớn nhất.
Thật sự là quá cảm động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận