Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1007: Nhân Hoàng trở về, bạo quân xuống đài (1)

Máu hắn họ ra có màu vàng, máu văng lên trên tường thành đế kinh.
Thế cục đột nhiên thay đổi khiến cho Đạm Đài Mạc Kiệt có một dự cảm chẳng lành.
Hắn đã cho rằng mình nắm chắc phần thắng trong tay nhưng thật không ngờ đến giờ phút cuối cùng lại phát sinh tình huống như vậy.
Thực ra khi Đạm Đài Mặc Kiệt bước vào Thánh cảnh, hắn cũng đã không còn coi trọng Ngũ Hoàng
tiên nhân.
Theo những gì hắn thấy thì Ngũ Hoàng tiên nhân đã từng cao cao tại thượng, được ghi lại trong điển tịch truyền thuyết thực ra… không có gì cao siêu cả.
Ngũ Hoàng tiên nhân tu luyện mấy trăm năm nhưng cũng chẳng khác gì Nhân Tiên, Chân Tiên bình thường khác.
Cường giả Huyền Tiên thực sự có thể đạt tới bước Thánh cảnh có thể nói là số lượng cực ít.
Mà hắn, Đạm Đài Mạc Kiệt, mới nghiêm túc tu luyện cũng chỉ ngắn ngủi mấy năm, chính là mấy năm ngắn ngủn này mà hắn đã nhảy từ người bình thường phát triển tới cảnh giới Thánh Cảnh bây giò.
Cho nên, hắn vô cùng tự hào bản thân mình.
Tuy rằng hắn hiểu được mình có thể đạt đến thành tựu bậc này đều là bởi vì một giọt máu màu vàng trong trái tim kia.
Thế nhưng đây chính là cơ duyên mà cơ duyên cũng là vốn liếng thuộc về hắn.
Nếu đã là vốn liếng thuộc về hắn, vì sao hắn không thể kiêu ngạo tự hào?
Bốn đại hung thú dùng “ Bốn phương hung thú trận” để kết nối bảo hộ lẫn nhau nên chúng không thể bị tiêu diệt dễ dàng.
Trận pháp này cũng không yếu, cho dù là Đạm Đài Mạc Kiệt tự mình ra tay cũng không thể lay động được đại trận này.
Đội hình trận pháp do bốn con hung thú cấp Huyền Tiên tạo thành đương nhiên khủng bố kinh người.
Đạm Đài Mạc Kiệt không ngờ tới trận pháp này… lại bị phá.
Bị một vị đạo cô cưỡi rồng đến phá, lại còn phá rất dễ dàng.
Trình độ cường giả trong Ngũ Hoàng tiên nhân có phương pháp phá trận đến mức này sao?
Lúc này Đạm Đài Mạc Kiệt mới giật mình nhận ra rằng Ngũ Hoàng có nhiều người tu luyện theo phương thức kì lạ nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.
Như vậy Ngũ Hoàng cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn.
Hắn ho liên tục bốn ngụm máu đồng nghĩa cho bốn con hung thú tuyệt thế bỏ mạng.
Nhiếp Trường Khanh dùng Trảm long đao pháp khống chế hung thú đầu trâu thân rồng, Đạm Đài Mạc Kiệt chấp nhận.
Vân Cổ Điêu bị Bạch Thanh Điểu cầm chân, vị này trong điển tịch có ghi lại, chính là người nuôi gà của Cửu Hoàng viện, gà hắn nuôi đều là chín con Hỏa Phượng.
Vân Cổ Điêu bị Hỏa Phượng khống chế, điểm ấy… Đạm Đài Mạc Kiệt cũng chấp nhận.
Cầy hương sáu đuôi bị Đinh Cửu Đăng và rất nhiều người tu luyện vây đánh, Đạm Đài Mạc Kiệt cũng không thể nói gì. Bởi vì những hung thú này đều có nhược điểm rõ ràng.
Hung thú đầu tiên ngã xuống lại là con nhện nghìn mắt, chết lại là trúng độc… Đây mới là điều khiến Đạm Đài Mạc Kiệt câm nín nhất.
Nhìn vẻ mặt người đàn ông mặc áo mỏng tiếc nuối nhìn con nhện nghìn mắt chết thảm. Trong lòng Đạm Đài Mạc Kiệt có chút muốn cảm thán một câu, cao thủ lẫn trong dân gian…
Lúc này hắn đã không còn đường lui.
Tất cả trợ thủ đều đã bị tiêu diệt.
Hiện giờ… người có thể giúp được hắn, chỉ có bản thân hắn, Đạm Đài Mạc Kiệt.
“Một lũ phế vật!”
Trên tường thành đế đô.
Đạm Đài Mạc Kiệt mặc áo giáp vàng, hắn lau đi vết máu trên khóe miệng, lạnh lùng nở nụ cười.
Hắn vốn tưởng rằng hung thú cấp Huyền Tiên sẽ mang đến cho hắn niềm vui bất ngờ nhưng thật không nghĩ tới hung thú cấp Huyền Tiên cũng không có biểu hiện ra bao nhiêu ưu thế như hắn nghĩ.
Bốn con hung thú ngã xuống.
Trên bầu trời Ngũ Hoàng, khí vận xuất hiện cuồn cuộn như sóng triều.
Khí vận dào dạt mạnh mẽ, mỗi một vị Ngũ Hoàng tiên nhân tham gia trận chiến đều ngẩng đầu lên bầu trời.
Đạm Đài Mạc Kiệt cũng ngẩng đầu nhìn cảng tượng trên bầu trời.
Trong con ngươi của hắn phản chiếu hình ảnh giờ phút này, trong lòng hắn không khỏi nặng nề.
Hắn lấy tám phần khí vận của Nhân tộc phân chia cho các con hung thú, để cho những con hung thú này sinh ra sẽ bùng nổ sức mạnh to lớn.
Nhưng con hung thú mà hắn đặt nhiều kỳ vọng đã bị đánh bại.
Một khi những con hung thú bị đánh bại thì dòng khí vận dung hợp trong cơ thể chúng đều bị các Ngũ Hoàng tiên nhân nắm trong tay.
Mà khí vận của Nhân tộc dung hợp trên người Đạm Đài Mạc Kiệt cũng bắt đầu sup đổ.
Vốn dĩ hắn có khí vận Nhân tộc bảo vệ nên cường giả Ngũ Hoàng cũng không thể làm gì được hắn, bởi vì nếu họ ra tay với hắn sẽ bị khí vận phản kích cắn trả.
Lúc này đây khí vận bảo vệ hắn đã theo những con hung thú ngã xuống cũng bắt đầu dần dần biến mất.
Trên vòm trời hiện ra cảnh tượng kì lạ, khí vận dâng trào khiến cho mọi người đều kinh ngạc
Đó là cảnh tượng đại biểu cho có cường giả cấp bậc Huyền Tiên được sinh ra!
Từng dòng khí vận ầm ầm chảy xuống.
Nhiếp Trường Khanh nắm trong tay Trảm long đao, đón những dòng khí đang chảy xuống này, chứng đạo cấp độ Huyền Tiên.
Bạch Thanh Điểu cũng như vậy, nàng cũng chứng đạo cấp độ Huyền Tiên, lúc này nàng càng hiểu rõ thông suốt hơn “Cửu Hoàng Biến”.
Lục Trường Không chắp tay sau lưng, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hắn đã đột phá.
Thân thể hắn mơ hồ tản ra ánh sáng nhàn nhạt, lúc này thân thể Vạn Độc một lần nữa có đột phá.
Chỉ mới ra khỏi cổ mộ một chuyến, Lục Trường Không không thể ngờ rằng mình lại chứng đạo cấp độ Huyền Tiên.
Hắn cái gì cũng không có làm, chỉ là cùng con nhện nghìn mắt tiếp xúc thân mật một chút thì đã
đột phá.
Loại đột phá giản dị không phô trương, khô khan lại còn nhàm chán này khiến Lục Trường Không thở dài.
Nó khiến cho hắn có cảm giác không thoải mái.
Nhiếp Trường Khanh, Bạch Thanh Điểu và Lục Trường Không, ba vị Huyền Tiên cùng sinh ra một lúc, khiến cho khí thế chinh phạt của đại quân dâng lên.
Ba vị Huyền Tiên vừa đột phá tham gia chiến đấu, không thể nghi ngờ chính là sự cổ vũ cho khí thế đại quân lớn nhất.
Đương nhiên, ngoại trừ có thêm ba vị Huyền Tiên tham gia chiến đấu, còn có một người trở thành Huyền Tiên mới.
Đó là Nghê Ngọc, nàng đã cứu vô số người trong cơn hấp hối.
Lúc này, gương mặt xinh đẹp của nàng hơi tái nhợt, nàng luyện đan dược chữa thương hết nồi này đến nồi khác, gần như rút cạn kiệt sức lực trong cơ thể nàng.
Nhưng những đan dược này lại cứu sống rất nhiều sinh mệnh.
Vì thế dù kiệt sức nhưng Nghê Ngọc vẫn rất vui mừng.
Mà nàng không biết rằng hành động này của nàng đã can thiệp vào nhân quả nên nàng đã được phân một phần khí vận rất lớn.
Khi khí vận tưới xuống, Nghê Ngọc đã rất ngạc nhiên, linh khí của nàng vốn đang bị khô cạn lập tức khôi phục tràn đầy, thậm chí tinh thần lực cũng thay đổi mười phần trở nên căng tràn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận