Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 906: Muốn giết cha ta, vậy ta liền giết ngươi (2)

Edit: Long Hoàng
Oanh!
Đại địa nổ tung.
Lục Cửu Liên vọt lên, mặc dù chật vật, thế nhưng trên đỉnh đầu, một đóa Thanh Liên chuyển động, đó là linh cụ được chế từ mảnh vỡ Đế Binh do Lục Cửu Liên nhặt được bên trong Thiên Môn khi trước.
Thương thương thương!
Theo tiếng leng keng xếp.
Thanh Liên vậy mà biến hóa thành Thanh Phong ba thước. (kiếm Thanh Phong dài ba thước!)
Lục Cửu Liên cầm kiếm, lướt ngang mà ra, trong ánh mắt lập lòe chiến ý kiên định, đánh tới hướng Thánh Tổ.
Đây là cường định mạnh nhất từ trước đến này mà Lục Cửu Liên từng gặp, cũng là trận chiến nguy hiểm nhất của hắn.
Bất quá, hắn không oán không hối, cũng không hề lui bước.
Tầm mắt của Vân tộc thánh tổ băng lãnh.
“Muốn chết!”
Chiến đấu cấp thánh cảnh, có thể dẫn tới sơn hà sụp đổ, đại lục băng diệt, sinh linh chết thảm.
Uy lực công kích của hắn, tuyệt đối không phải một tên hướng nguyên cảnh tầm thường có thể ngăn cản được.
Không thể một chiêu giết chết Lục Cửu Liên, hoàn toàn khiến hắn ngoài ý muốn, nhưng chuyện này, không có lần thứ hai.
Oanh!
Thân thể vô cùng to lớn của thánh tổ vươn ra bàn tay, phảng phất có thánh uy mịt mờ, cuồn cuộn trong lòng bàn tay, hư không nổ nát vụn từng khúc một, một chưởng đập xuống, có thể ép diệt một mảnh sơn hà.
Lục Cửu Liên vẫn cầm kiếm phóng thẳng đến một chưởng kia.
Phốc phốc!
Va chạm kinh khủng bắn ra, làm cho toàn bộ hư không chấn động.
Bỗng dưng!
Có thanh âm nổ vang kinh khủng, sau đó, chính là âm thanh máu thịt bị xé rách.
Bàn tay của Thánh Tổ bị một kiếm của Lục Cửu Liên xé rách, máu tươi bay lả tả.
Dưới thánh uy của hắn, Lục Cửu Liên vậy mà vẫn có thể phản kích, một kiếm đâm ra, quán xuyên bàn tay của hắn.
Thế nhưng, đây không phải thứ làm Vân tộc thánh tổ kinh sợ, hắn giận là…
Tại thanh kiếm trong tay của Lục Cửu Liên kia… vậy mà tản mát ra đế uy trùng trùng điệp điệp!
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến cho thánh uy của hắn mất đi hiệu lực.
“Đế binh? !”
Vân tộc Thánh Tổ không thể tin, hỏi.
Lục Cửu Liên không đáp lời, rút kiếm ra, lại một lần nữa đâm về hướng Vân tộc thánh tổ.
Nổ tung kinh khủng không ngừng khuếch tán, đại địa sụp đổ từng khúc.
Chiến đấu bực này, nếu đặt bên trong hạ tam trọng thiên, chính là mang tính hủy diệt.
Mà cho dù là thượng giới có kết cấu vật chất mạnh mẽ hơn cũng đồng dạng chịu phải phá hư to lớn.
Khó trách chiến đấu cấp độ thánh cảnh, thường sẽ đem chiến trường chuyển vào trong thiên ngoại.
“Không đúng. . . Không phải Đế binh, đế uy quá yếu! Càng giống với vũ khí chế từ mảnh vỡ đế binh.”
“Đế uy quen thuộc này… chẳng lẽ là Đạo Diễn Kính của Đạo tộc? !”
Tầm mắt của Vân tộc thánh tổ co rụt lại, không khỏi hít sâu một hơi.
Đạo diễn kính bị kẹt lại bên trong thiên môn, chẳng lẽ đã bị phá hủy rồi?
Cho dù là Cố Mang Nhiên cũng chưa chắc có khả năng phá hủy được đế binh chứ?
Chẳng lẽ là tồn tại khủng bố bên trong thiên môn? !
Nghĩ đến nơi này, nội tâm của Vân tộc thánh tổ run lên, vậy thái thượng lô của Vân tộc hắn, có phải cũng sẽ bị đánh vỡ hay không?
Tầm mắt của Vân tộc thánh tổ lấp lánh một hồi, nhìn thượng giới đại lục đang không ngừng băng diệt.
Hắn lại nhìn Lục Cửu Liên lần nữa, hiểu được chỉ có thể bắt được kẻ này mới có thể biết được chân tướng của sự việc.
Cho nên, Vân tộc Thánh Tổ nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền đãng ra, đánh nát hư không, đưa chân bước vào trong đó.
“Có bản lĩnh. . . thì đi theo ta!”
Vân tộc Thánh Tổ quay đầu, sợi tóc bay bay, lạnh lùng nói với Lục Cửu Liên.
“Thiên ngoại chiến trường. . .”
Lục Cửu Liên phiêu phù ở trong hư không, hơi thở hổn hển, nỉ non một tiếng.
Thánh cảnh cường giả rất mạnh.
Khí vận của hắn đã tiếp cận giang hà cấp, thân là nửa bước Huyền Tiên cảnh như hắn, vậy mà khi đối đấu với Thánh Tổ vẫn chịu áp lực cực lớn, yếu hơn không ít.
Bất quá. . .
Tầm mắt của Lục Cửu Liên lấp lánh, mục đích hắn tới đây vì cái gì?
Thiên phú của hắn yêu nghiệt, ở trên con đường tu hành thuộn buồm xuôi gió, chưa từng gặp phải khó khăn gì.
Thậm chí, ngay cả bình cảnh cũng chưa từng có.
Lục Cửu Liên cảm thấy, chính hắn sinh ra, có lẽ là vì truy tìm chân lý của việc tu hành.
Bởi vậy, hắn làm sao có thể sợ hãi mà lui bước.
Giơ tay lên, phất nhẹ Thanh Phong kiếm ở trong tay, mũi kiếm tựa như mặt gương sáng, mơ hồ chiếu rọi nhân sinh của hắn.
Sau một khắc, hưng phấn không e sợ, xé rách hư không, thẳng hướng thiên ngoại.
Vân tộc tổ địa.
Rầm rầm rầm!
Khí vận như trụ đột nhiên rủ xuống.
Bá Vương cười lớn, trường phủ quét ra, phủ mang kinh khủng quét ra một khe rãnh cực lớn trên đại lục thượng giới.
“Tới a!”
Ma khí quấn quanh ma thân, Bá Vương khôi ngô tựa như một tôn Ma Thần.
Mấy vị tiên túc cảnh của Vân tộc đánh tới, vân tộc cường giả còn nhớ được năm đó Bá Vương đánh với Tiên Túc cảnh một trận, gian khổ vạn phần.
Cho nên, chỉ cần mấy vị Tiên Túc vây giết, nhất định có thể giết chết Bá Vương.
Nhưng mà, khiến cho bọn hắn ngạc nhiên là.
Dưới một búa của Bá Vương, một vị ngũ khí tiên túc vậy mà bị chém làm đôi, đến Nguyên Thần cũng bị phá diệt.
Miểu sát!
Nhẹ nhàng miểu sát!
Tiên Túc cảnh tại trước mặt Bá Vương, đã không còn là địch thủ nữa rồi!
Hướng Nguyên cảnh của Vân tộc vội vàng đánh tới.
Nhưng là, Bá vương vận dụng bất khuất đạo ý, một người chế trụ lại công phạt của mấy vị Hướng Nguyên cảnh, đánh cho bọn chúng kinh hãi vạn phần.
“Không có khả năng! Ba năm trước kẻ này đánh với Tiên Túc còn gặp phải gian nan, vì sao hiện tại có thể đánh với chúng ta mà bất bại? !”
“Cho dù Ngũ Hoàng có được thời gian đại trận đi nữa, ba năm trong đó cũng chỉ là ba mươi năm mà thôi… ba mươi năm đối với tiên túc mà nói, chẳng qua chỉ là một cái nháy mắt! Tu vi của người này vì sao tăng lên nhiều như vậy!”
“Công pháp! Công pháp của hắn đã thay đổi!! Trong nháy mắt đó chúng ta như đang chiến đấu cùng với Thiên Đạo!”
Bọn hắn cũng không biết, thời gian trôi của Ngũ Hoàng đã thay đổi vì Lục Phiên toàn lực thôi động thời gian trận pháp.
Mà từng vị hướng nguyên cảnh cảm nhận được lực áp chế trên người Bá Vương, rùng mình.
Khí tức Thiên Đạo. . .
Sau khi trở thành Hướng Nguyên cảnh, mục tiêu chính là vượt nhập Thánh Cảnh.
Mà muốn thành Thánh cảnh, cần phải câu thông với Thiên Đạo Cửu trọng thiên, dùng Thiên Đạo lực lượng tẩy luyện thân thể, khiến cho trong thân thể chứa đựng được lực lượng thiên đạo, từ đó diễn hóa ra thánh uy.
Đây cũng là phương pháp tu hành của Thánh Cảnh.
Có thể là. . .
Bây giờ, người tu hành Ngũ Hoàng, đã có được phương pháp câu thông với Thiên Đạo rồi?
Đây chẳng phải sớm tiến hành tu thành Thánh Cảnh?
Không chỉ là Bá Vương, những tu sĩ khác của Ngũ Hoàng cũng biểu hiện ra trạng thái kinh người!
Thượng giới đại lục, trong nháy mắt hóa thành chiến trường gió tanh mưa máu.
Nhiếp Trường Khanh mắt sáng như đuốc, từng bước hành tẩu bên trong chiến trường.
Khí vận như trụ lan tràn xung quanh thân thể hắn.
Sau một khắc, hắn rút đao.
Ánh đao vừa ra, sơn hà rạn nứt, dường như một đầu cự long bị trảm đứt thân thể!
Phốc phốc!
Thượng giới đại địa nhuốm máu, trong nháy mắt một vị Tiên Túc đã bị chém giết, đầu bay lên giữa trời.
Nhiếp Trường Khanh cười khẽ, áo trắng không nhiễm một vệt máu nào.
Hắn vẫn còn nhớ hình ảnh năm đó, chiến thuyền của thượng giới lâm thế, trấn áp Ngũ Hoàng.
Năm đó, Ngũ Hoàng tại bên dưới uy thế của chiến thuyền, mỗi người đều run rẩy.
Mà bây giờ, tất cả những thứ này. . .
Đều như mây khói thoảng qua.
Ngũ Hoàng, đã không còn phải là Ngũ Hoàng khúm núm sợ hãi như trước nữa.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận