Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 375: Lục tốt tính Phiên. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Vậy mà có cường giả nhúng tay vào trong bản nguyên không gian, ảnh hưởng sự điều khiển bản nguyên, chuyện này quả thật là quá vượt ngoài dự liệu của Lục Phiên.
Sau khi bản nguyên Thiên Nguyên đại lục bị ảnh hưởng, liền vỡ nát ra.
Chia năm xé bảy, không ngừng bay loạn ở bên trong vòng xoáy bản nguyên của Ngũ Hoàng, tựa như muốn tách bản nguyên Ngũ Hoàng ra vậy.
Linh thức của Lục Phiên điên cuồng phun trào, loại tình huồng này, ở thời điểm hắn đang thôi diễn, cũng không có gặp phải.
Cho nên, trong nháy mắt, Lục Phiên liền rơi vào nguy cơ.
Một khi không xử lý tốt, không chỉ riêng bản nguyên Thiên Nguyên bị hủy diệt, thậm chí, bản nguyên Ngũ Hoàng cũng sẽ bởi vì đó mà nguyên khí tổn thượng nặng nề.
Đây tuyệt đối không phải thứ mà Lục Phiên muốn thấy.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y ở trung ương vòng xoáy, linh áp kỳ bàn trôi nổi lên, trong đôi mắt của Lục Phiên có đường cong nhảy nhót, hắn phóng thích linh thức, thông qua linh áp kỳ bàn để mà khống chế bản nguyên Thiên Nguyên đã bị chia năm xẻ bảy.
Vòng xoáy xoay tròn, vốn đã không ổn định, mà sau khi bị chia năm xẻ bảy, thì tính không ổn định này lại càng thêm cường đại hơn.
Lục Phiên muốn ổn định bản nguyên, thì phải nhất định tìm được một cái cực điểm ở bên trong sự không ổn định này.
Không có cách nào thông qua Truyền Đạo đài để thôi diễn.
Lục Phiên cũng chỉ có thể trực tiếp động thủ.
Mà loại tình huống này, xác suất là cực kỳ trọng yếu, một khi phạm sai lầm, rất có thể vạn kiếp bất phục.
Liên tục thời gian hai ngày, tâm thần của Lục Phiên đều đang khống chế bản nguyên.
Bản nguyên Thiên Nguyên bị vỡ vụn thành bốn khối, hóa thành bốn cái bản nguyên cầu cực kỳ nhỏ.
Nhưng mà, thuận theo xoay tròn, tính không ổn định vẫn còn y nguyên.
Đây có thể xem là lần hung hiểm nhất cho tới tận bây giờ mà Lục Phiên gặp phải.
Đánh vỡ Ngũ Hoàng bản nguyên, vốn là một trận đánh cược.
Mà dung hợp Thiên Nguyên bản nguyên, thì lại giống như đang đi trên dây xiếc, chỉ cần hơi không cẩn thận, sẽ lập tức ngã vào vực sâu.
Lục Phiên suy tư rất lâu, rốt cục hung ác mà xuông tâm, đá một cái bản nguyên cầu trong bốn cái ra bên ngoài.
Khiến cho ba cái bản nguyên cầu còn lại hình thành nên một hình tam giác, vây quanh bản nguyên vòng xoáy đang xoay tròn.
Loại trạng thái này mới là trạng thái vững chắc nhất.
Liên quan đến thời gian bảy ngày sinh tử tồn vong.
Áp lực cực lớn, khiến cho ý chí của Lục Phiên trở nên kiên định hơn rất nhiếu, thậm chí, cường độ linh thức đều có trình độ khác biệt mà tăng cao.
Cuối cùng…
Đợi cho bản nguyên ổn định lại.
Lục Phiên toát ra nụ cười.
. . .
Khí tức đáng sợ tràn ngập.
Cảnh giới phía trên Anh Biến, Lục Phiên không biết đây là cảnh giới có cấp độ nào, nhưng mà, Lục Phiên lại có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ từ đối phương.
Anh Biến đại biểu cho cấp độ của thế giới đỉnh cấp trung võ.
Mà gông cùm xiềng xích của trung võ, kỳ thật cũng chính là Anh Biến cảnh, nếu như có thể đột phá Anh Biến, chẳng khác nào có tư cách bước vào cao võ.
Đương nhiên, ở trong đó khẳng định còn có không ít chi tiết, cụ thể thế nào, Lục Phiên không rõ lắm.
“Lục công tử.”
Nữ Đế ho ra máu, sắc mặt trở nên tái nhớt, nàng đã sớm không còn ung dung hoa quý nữa rồi.
Sự tồn tại kinh khủng chui vào từ bên ngoài vết nứt, cũng chỉ thở ra một hơi, liền để cho nàng không tài nào chống cự, quá mạnh, mạnh để cho người ta tuyệt vọng.
Giống như là “Tiên” chân chính vậy!
Nhưng mà lúc bọn hắn đều lựa chọn tuyệt vọng, Lục Phiên xuất hiện.
Cái đầu to lớn kia, cũng hơi ngừng lại.
“Là Lục công tử… Hắn thành công?” Đỗ Long Dương thấy Lục Phiên, không thề nghi ngờ là lúc này hắn mừng như điên.
Thời gian bảy ngày đã đến, vậy mà Lục Phiên một điểm động tĩnh cũng không có, bọn hắn còn tưởng rằng Lục Phiên thất bại, đã chuẩn bị chịu chết.
Nhưng mà, Lục Phiên xuất hiện!
Đây chắc chắn là cho bọn hắn một tia sáng trong bóng đêm vô tận.
Đôi mắt của Thiên Hư công tử cùng Diệp Thủ Đao cũng cực kỳ chói lòa.
Lục Phiên nổi bồng bệnh giữa không trung, ngồi ngay thẳng trên Thiên Nhận Y, bạch y trôi nổi, rất có vài phần phiêu dật.
Ngẩng đầu, hắn nhìn lên trên gương mặt che khuất bầu trời kia, trên khuôn mặt ấy còn mang theo nụ cười quỷ dị.
“Người nhúng tay vào bản nguyên là ngươi?”
Lục Phiên nhìn xem cái đầu to lớn kia, không khỏi mở miệng.
Khe nứt to lớn bị xé rách ra.
Tròng mắt của chủ nhận cái đầu to lớn kia chợt chuyển động, khóa chặt Lục Phiên lại.
“Bản nguyên của cái thế giới này biến mất?”
“Ngươi đã làm cái gì đối với thế giới bản nguyên!?”
Chủ nhân cái đầu mở miệng.
Âm thanh có đôi phần bén nhọn, nổ vang cả vùng trời.
Lục Phiên mỉm cười, gió nhẹ thổi qua, lay động làm cho y phục trên người hắn bay phấp phới, hắn dựa vào xe lăn nhìn xem chủ nhân của cái đầu.
“Đoán xem.”
Lời nói vừa ra.
Bầu không khí lập tức có mấy phần ngưng kết.
Trong đôi mắt của chủ nhân cái đầu to lớn kia, toát ra sát ý rung trời.
Đoán xem?
Đoán cái rắm!
Trên bầu trời, vế nứt to lớn cuối cùng cũng đã từ từ ổn định lại, đôi tay của kẻ đáng sợ đang gắng gượng đẩy khe nứt ra kia, dường như cũng không chống chịu nổi nữa
Vết nứt bắt đầu khép lại.
Cái đầu to lớn kia, há miệng ra, hình như muốn phát ra tiếng gầm thét.
Oanh!
Tầng mây nổ tung.
Chủ nhân cái đầu hít sâu một hơi, đột nhiên phun ra!
Một hơi, hóa thành trường kiếm sắc bén nhất thế gian, bất chợt chém về phía Lục Phiên.
Lục Phiên thần tâm khẽ động.
Lưỡi đao bạc từ Thiên Nhận Y lập tức bay tán loạn mà ra, hóa thành một đóa hoa sen bạc nở rộ ở trước mặt hắn.
Một hơi kia đập lên trên Ngân Nhận Liên Hoa. (TN: Hoa sen tạo thành từ lưỡi đao bạc)
Bành!
Vô số lưỡi đao bạc nổ tung.
Dồn dập đâm trên mặt đất, mỗi một chiếc lưỡi đao bạc, đều sẽ đâm lõm mặt đất, khiến cho mặt đất bị mấp mô.
Không hề nghi ngờ, thực lực của tên này, đã vượt qua Anh Biến cảnh.
Ngàn lưỡi đao trở về, tựa như cơn mưa lưỡi đao bạc đầy trời, xếp ở trên xe lăn của Lục Phiên, lại một lần nữa hội tụ thành xe lăn.
Lục Phiên bình tĩnh nhìn lên cái đầu to trên bầu trời.
Chặn!?
Cái đầu to trên bầu trời, nheo mắt lại.
Uy lực từ đòn tấn công vừa rồi của hắn, bị áp chế ở cấp độ Anh Biến.
Cho nên… Bản nguyên không phải biến mất!
Mà là một lần nữa vững chắc!?
“Không có khả năng… Bản nguyên sụp đổ làm sao có thể một lần nữa vững chắc, ngươi làm cách nào mà được!?”
Cái đầu to lớn lần nữa hỏi.
Hai tay của Lục Phiên khoát lên trên chiếc chăn mỏng bằng lông dê ở trên đùi, mỉm cười: “Lại đoán xem.”
Cái đầu to lớn lập tức giận dữ.
Tên này… Có bệnh a!
Bên dưới.
Lông mi dài của Nữ Đế khẽ run lên, nhịn không được mà cười ra tiếng.
Lục công tử… Thật là nghịch ngợm.
Tuy nhiên, thấy dáng vẻ cực kỳ phẫn nộ nhưng lại không làm gì được Lục Phiên của cái tên đáng sợ kia, bọn hắn cũng cảm giác tâm tình rất dễ dàng.
Lục Phiên xuất hiện, mang ý nghĩa Thiên Nguyên đại lục đã an toàn.
Chuyện này để cho bọn hắn không khỏi thở dài một hơi.
Bảy ngày này, đối với bọn hắn mà nói, quả thật là bảy ngày gian nan nhất.
Loại cảm giác tuyệt vọng chậm rãi chờ đợi diệt vong tiến đến kia, đơn giản sẽ cho người ta thấy điên cường, muốn cắn nuốt nội tâm của người.
Mà hiện tại, bọn hắn cuối cũng cũng đợi được thời điểm ánh sáng hi vọng buông xuống.
“Ngươi muốn chết!”
Cái đầu to lớn gầm thét.
Cái đầu kia tiếp tục duỗi về phía trước, thế nhưng mà, sắc mặt của hắn chợt biến đổi, bởi vì hắn cảm giác vết nứt đang co vào.
Thuận theo co vào, hắn nếu không rút cái đầu ra ngoài, rất có thể bị cái vết nứt đang co vào này, chặt đứt đầu.
Tuy nhiên, hắn không chịu được cơn giận này a!
Đoán xem…
Liên tục hai lần đoán xem!
Con sâu kiến nhỏ yếu này, căn bản là giống như đang gây hấn với hắn!
Loại khiêu khích này, hắn không thể chịu đựng được!
Cho nên, hắn muốn cược một lần.
Muốn cho con sâu kiến nhỏ yếu này, trả giá đắt.
Rống!
Gầm lên giận dữ.
Trong miệng cái đầu to lớn có năng lượng đáng sợ đang dần thai nghén.
Cuối cùng, một hơi dâng lên mà ra, hóa thành một thanh cự kiếm ẩn chứa lực lượng hủy diệt cực kỳ đáng sợ.
Bên dưới.
Sắc mặt của Lục Phiên hơi đổi.
Bởi vì, trong nháy mắt thanh kiếm này xuất hiện, hắn cảm giác được có một loại lực lượng cắt chém đáng sợ, tựa như muốn chém đôi linh hồn cùng thân thể của hắn vậy.
Kiếm ý!
Mơ hồ ẩn chứa một luồng ý cảnh!
So với “Ý” mà bọn người Nhiếp Trường Khanh, Cảnh Việt nắm giữ, kiếm ý của tên này, đã cường đại đến trình đồ cực kỳ không hợp thói thường.
Có lẽ, đây chính là bởi vì tên này đã vượt qua Anh Biến!?
Tuy nhiên, Lục Phiên cũng sẽ không thúc thủ chịu trói.
Hắn chờ đợi chính là đòn tấn công từ tên này.
Lục Phiên thừa nhận, tên này rất mạnh, nhưng mà, hiện tại sau khi bản nguyên khôi phục, xiềng xích trói buộc giữa thiên địa lại lần nữa khôi phục.
Cái khe ở giữa trời bắt đầu khép lại, tên này không thể nào buồng xuống được nữa.
Lục Phiên thậm chí còn có một cái ý nghĩ to gan!
Mượn nhờ vết nứt không gian, chém đầu tên này!
Lục Phiên giơ tay lên, linh áp kỳ bàn hiện lên ở trước mặt hắn, hắn nắm lấy quân cờ, hạ bàn.
Tựa như có một loại xiềng xích nào đó được cởi ra.
Trên linh áp kỳ bàn, ngay sau đó hiện lên một viên cầu.
Chính là cái bản nguyên cầu của Thiên Nguyên bị Lục Phiên đã ra khỏi vòng xoáy bản nguyên.
“Bản nguyên!?”
Cái đầu to lớn nheo mắt lại.
Trong đôi mắt lóe lên đôi phần tham lam.
Tuy nhiên, khiến cho hắn kinh ngạc là, Lục Phiên lại ném viên bản nguyên cầu kia về phái hắn.
Bản nguyên cầu gào thét lướt qua không trung, cấp tốc đập về phía cái đầu to lớn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận