Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 987: Thanh Long, người nguyện ý giúp đỡ trầm không? (3)

Sau khi tiến vào Tiên Túc cảnh về sau, Đạm Đài Mạc Kiệt liền bắt đầu nghiên cứu ( Đại La tiên kinh ), lúc hắn nghiên cứu phương pháp tu hành pháp, giọt máu vàng bên trong tim hắn tựa hồ đập kịch liệt. Cuối cùng, Đạm Đài Mạc Kiệt cũng không có dựa theo ( Đại La tiên kinh ) mà tu hành khí vận, ngược lại dựa vào giọt máu vàng kia đột phá tu vi tiến vào Tiên Túc.
Về việc của Đạm Đài Mạc Kiệt, cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của Bá Vương và Đường Nhất Mặc. Bá Vương vô cùng lạnh nhạt, mang búa lá chắn, chắp lấy tay, ra Tây Lương.
Hắn đi tới kinh đô.
Cảnh đêm yên ắng, hắn xuất hiện trước mặt Đạm Đài Mạc Kiệt.
Thật kinh khủng, chỉ vừa đặt chân đến Huyễn Tiên cảnh, Đạm Đài Mạc Kiệt lần đầu tiên cảm nhận được hoảng sợ cùng áp lực.
Thậm chí giọt máu vàng bên trong trái tim của hắn cũng bắt đầu co lại.
Nhưng mà Bá Vương không có ra tay, Đạm Đài Mạc Kiệt dù sao cũng là Nhân Hoàng, Nhân Hoàng có được khí vận khổng lồ của nhân tộc.
Bá Vương mà ra tay, chỉ khiến hắn bị phản phệ.
Bá Vương thực sự là không ra tay, chỉ đứng đó hướng ánh mắt lạnh lẽo quan sát Đài Mạc Kiệt.
“So với tổ tiên của người thì ngươi kém họ nhiều đấy”
Qua hồi lâu. Bá Vương lạnh lùng nói một câu xong xoay người, mở một không gian khác từ trong hư vô bước đi.
Chỉ để lại Đạm Đài Mạc Kiệt toàn thân lạnh lẽo.
“Bá Vương Tây Lương.. Hạng Thiếu Vân, nhân vật truyền kỳ, Bán Bộ Huyền Tiên!”
Đạm Đài Mạc Kiệt vốn dĩ rất tự tin với tu vi của hắn, nhưng hiện tại xem ra, hắn thực sự quá là yếu. Hắn nhất định phải mạnh hơn nữa, phải nhanh hơn nữa. Ít nhất thì khi đối mặt Bá Vương vẫn có thể tự phòng vệ.
Gặp phải sự uy hiếp Bá Vương, Đạm Đài Mạc Kiệt không chỉ không thu liễm, ngược lại càng ngày càng tận lực thu thập vật tư.
Huyền Vũ Vệ được trang bị võ trang đầy đủ, thị vệ giáp vàng cũng trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Lục Phiên vẫn chẳng có biểu hiện gì, chỉ bình tĩnh nhìn bàn cờ.
Trên bàn cờ, trong không gian nguyên bản nổi lên sự xuất hiện của Ngũ Phượng Thiên Đạo.
“Ngũ Hoàng Thiên Đạo quá non nớt, dùng cách này không thể làm cho Đạm Đài Mạc Kiệt lo lắng rồi..” Lục Phiên cười cười.
Áo trắng bay lên, chầm chậm phất tay áo.
Sau đó, hợp cờ trắng đen nổi lên.
Lục Phiên nhặt quân cờ, nhặt quân cờ từ hộp cờ.
“Tai kiếp vừa mới bắt đầu..”
Độp! Những quân cờ rơi xuống bàn cờ như tạo nên một cơn gió lạnh liên tục thổi tới, làm trái tim đông cứng lại.
Đạm Đài Mạc Kiệt có thể đã cảm nhận được nỗi kinh hoàng thực sự, và nó ngày càng trở nên tồi tệ hon.
Hắn không ngừng nổi giận vô cớ, làm cho giọt máu vàng trong cơ thể hắn không ngừng trào ra năng lượng mạnh mẽ.
Những năng lượng này gột rửa hắn thân thể, khiến cho thân thể hắn trở nên ngày càng vạm vỡ. Tuy nhiên, đôi mắt lạnh lùng, nhìn thẳng vào hắn của Bá Vương, lại đọng lại trong lòng hắn như
một cơn ác mộng.
Hắn vô cùng sợ hãi..
“Trẫm nhất định phải đi tìm sự giúp đỡ… Đạm Đài Mạc Kiệt thì thầm trong lòng.
Giọt máu vàng trong cơ thể hắn tựa hồ đang nhắc nhở hắn cái gì, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
“Thiên Môn? Phi thăng địa?”
Người hầu chạy vào từ bên ngoài cung điện trong sự hoảng loạn.
Bị cắt ngang dòng suy nghĩ, Đạm Đài Mạc Kiệt nổi giận đứng dậy, liếc mắt qua tên hầu.
“Bê ha…”
Người hầu trong lòng hoảng sợ nhưng vẫn báo cáo tin tình báo cho Đạm Đài Mạc Kiệt.
“Đây là tin tức từ đội tuần tra của Thủ đô Đế quốc…”
“Lấy Đế độ làm trung tâm, trong vòng ba ngàn dặm sông ngòi đều biến thành máu, chảy ra máu. Người hầu hết sức kinh hãi
“Bệ hạ, đây là sự trừng phạt của ông trời…
Đạm Đài Mạc Kiệt nghe xong tin báo, con ngươi hơi hơi co rụt lại.
Hắn ngẩng đầu.
Giữa hư không, anh như nhìn thấy một tấm lưới lớn đang bao lấy mình.
Không chỉ có như thế.
Hắn cũng mơ hồ nhìn thấy một bàn cờ khổng lồ lơ lửng trên đầu, mơ hồ còn có bóng người đang di chuyển.
“Im miệng”
Áp lực cực lớn, khiến Đạm Đài Mạc Kiệt run lên, giọt máu vàng tựa hồ cũng rung động theo.
Trong lòng nổi lên sự cáu kỉnh không thể giải thích được, hắn tung ra một quyền, người hầu kia mất mạng. Máu vương khắp đại điện.
Sông bao quanh kinh đô đã biến thành sông máu?
Sự trừng phạt của Thiên Thượng?
Đạm Đài Mạc Kiệt nở nụ cười lạnh, kể từ khi đi bắt đầu tu hành, hắn cũng không ngu dốt giống như Nhân Hoàng mấy đời trước.
Nếu là tu vi đủ mạnh, bầu trời xanh kia cũng nằm dưới chân của hắn thôi!
“Nào! Để trẫm xem thử sự trừng phạt của Thiên Thượng mạnh đến mức nào!” Ầm ầm!
Bầu trời phảng phất có vô số tia sấm xẹt qua, giống như một mạng nhện khổng lồ, vừa dữ tợn và hung ác.
Tai kiếp đẫm máu xuất hiện đã khiến người dân hoảng sợ và mọi người bắt đầu đổ lỗi cho Nhân Hoàng.
Đạm Đài Mạc Kiệt thì đi tới đỉnh Vấn Thiên phong.
Các hoàng đế của tất cả các triều đại đã từng đến đây, dâng lễ vật và hỏi Thiên Thượng.
Thanh Long Long Môn treo thật cao trên bầu trời.
Ánh mắt Đạm Đài Mạc Kiệt không khỏi sáng lên, không phải là hắn muốn tìm sự giúp đỡ sao?
Nếu là có thể thỉnh cầu sự giúp đỡ của Thanh Long, có lẽ…
Do vậy Đạm Đài Mạc Kiệt ở phía dưới Long Môn hô to tên Thanh Long. Phía trên, thanh quang lấp lánh, thần tuấn Thanh Long xuất hiện giữa bầu trời, tràn ngập khí thế.
“Thanh Long, ngươi nguyện ý giúp đỡ trẫm không?!” Đạm Đài Mạc Kiệt hưng phấn hỏi. Thanh Long lãnh khốc, cao ngạo, cao cao tại thượng mà nhìn xuống chúng sinh.
Nghe được câu hỏi của Đạm Đài Mạc Kiệt, khóe mắt rồng toát ra một tia cười lạnh cùng phẫn nộ.
Bởi vì hành động của Đạm Đài Mạc Kiệt, khiến cho thanh lâu ở kinh đô đều đóng cửa, rất nhiều tỷ tỷ xinh đẹp không có nơi nương thân.
Tên hoàng đế chết tiệt!
“Ngươi nằm mơ đi? Thanh Long nói.
Sau đó, thân thể lắc lư, những phiến vảy lấp lánh biến thành một luồng sáng xanh và biến mất trên bầu trời, mà Thanh Long Long Môn cũng đóng chặt cửa lại.
Chỉ để lại Đạm Đài Mạc Kiệt trong gió ngổn ngang.
Ngọn lửa màu vàng cháy lên kịch liệt hòa cùng cơn tức giận làm cho lòng ngực hắn suýt chút nữa thì nổ tung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận