Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 870: Linh áp luyện khí tầng tám (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Mà trái lại với đám cường giả vân tộc đang kinh hãi, thiên nhân Ngũ Hoàng, và đám phi thăng giả hạ tam trọng thiên, lại nhao nhao liều chất xung phong.
Nhất thời……như chém rau thái dưa!
Giết giết giết……
Bản thân bọn họ đều sợ hãi!
Làm thế nào mà có thể được nhẹ nhàng như vậy được? !
Tại sao những người này không chống trả? Hay đánh lại?
Lẽ nào những tên này đang nghĩ ra kế xấu gì? Muốn lừa gạt họ? !
Lục Phiên ngồi trong Hư Vô Thiên, bạch y phất phới, cười cười.
Tuy rằng, dựa vào cảnh giới luyện khí tần tám của hắn lúc này, linh áp toàn bộ triển khai, lại có thêm gia tăng cường của bàn cờ……
Có thể dễ dàng để tu sĩ vào linh vực, toàn bộ mất mạng.
Tuy rằng có thể, thế nhưng không cần làm vậy.
Còn không để thiên nhân Ngũ Hoàng cùng đám phi thăng giả, giết một trận, càng tăng lên sĩ khí.
Phốc xuy~!
Phốc xuy~!
Máu nhuộm bầu trời, trong Bình Dương Thiên, hoàn toàn biến thành một màu máu.
Bàn cờ nhuốm máu, mang theo uy thế quỷ dị.
Một vị triều nguyên cảnh vân tộc trợn mắt trừng trừng, rõ ràng thấy được Bá Vương chém tới muốn ngăn cản, thế nhưng hai tay như có xiềng xích nặng nề cuốn lấy, bì Bá Vương một búa chém vỡ đầu.
Nguyên thần bị diệt!
Thật quá thảm rồi.
Kết quả không nên là như vậy!
Bàn cờ ngăn trước vòm trời Hư Vô Thiên……Xác chết trôi nổi.
Đợt tấn công đầu tiên của cường giả vân tộc, toàn quân diệt sạch.
Triều nguyên cảnh cũng đã chết mấy vị.
Mà thiên nhân Ngũ Hoàng và đám phi thăng giả hạ tam trọng thiên, lông tóc không tổn hao gì, không chết đến một người, duy chỉ có một vị phi thăng giả hạ tam trọng thiên trọng thương, còn là dùng hai tiên khí thực lực tiên túc, chém thân thể triều nguyên cảnh, bị bắn ngược lại, miệng hổ rạn nứt.
Không thể không nói, kết quả này……
Mọi người sửng sốt.
Vị cường giả triều nguyên cảnh đỉnh cấp vân tộc kia, đôi mắt hắn ta lập tức đỏ hoe.
Đợt sóng này, đối với Vân tộc mà nói, quá đau thương!
Tu sĩ vân tộc có nhiều hơn nữa, cũng không chịu nổi cái chết như vậy a, hơn nữa lại chết không chút ý nghĩa nào thế này!
“Hết thảy đều là bởi vì Lục Bình An kia!”
Vị triều nguyên cảnh này xem như nhìn thấu triệt!
Lĩnh vực bàn cờ bao trùm, có thể nói là phụ trợ mạnh nhất!!
Nếu như không có Lục Phiên bố trí bàn cờ lĩnh vực, đợt va chạm đầu này, bên phía thiên nhân Ngũ Hoàng cùng đám phi thăng giả hạ tam trọng thiên, e là đã bị diệt toàn quân rồi.
So sánh sức chiến đấu, cách biệt hoàn toàn không phải chỉ một bậc!
“Phải hạn chế Lục Bình An kia……”
Ánh mắt vị triều nguyên cảnh sáng lên.
“Hết thảy là bởi vì bàn cờ kia……”
Ánh mắt hắn ta nhướng lên, rơi xuống bàn cờ trước mặt Lục Phiên.
“Uy thế bực này……chẳng lẽ là thánh tổ đạo binh?!”
Ánh nhìn của người này vô cùng hung ác.
“Không……So với thánh tổ đạo binh còn kém một chút, khuyết thiếu thánh uy!”
“Nếu đã như vậy, dùng thánh tổ đạo binh phá đi!”
Ô ô ông……
Bầu trời đột nhiên bị xé toạc.
“Đế binh ở đâu!”
Những lời tuyệt tình lạnh lùng bùng nổ vang mọi ngóc ngách.
Đó là thanh âm lời nói của thánh tổ vân tộc.
Một bàn tay to đầy máu, từ trong chiến trường hỗn loạn bên ngoài bầu trời tiến vào.
Nâng lên đế binh!
Đông đông đông……
Tiếng chuông khoáng đạt vang lên, phảng phất có lực lượng đạo cùng lý vô tận, đan xen hủy diệt hết thảy.
Vị trưởng lão vân tộc này, bất chấp đối phó với Lục Phiên.
Thân hình nhanh chóng rút lui, phòng bị chấn động đế binh bao phủ lấy.
Bang Bang!
Khoảng không Bình Dương Thiên bị xé ra một vết nứt lớn, như thể nó đang sụp đổ, một lỗ đen đang nuốt chửng nó!
Rầm ầm ầm!
Trận chiến trên chiến trường ngoài trời càng lúc càng trở nên kinh hoàng.
Tựa hồ rung chuyển đến toàn bộ Cửu Trọng Thiên.
Thậm chí, ý chí thiên đạo cũng như muốn giáng xuống, đế uy rộng lớn lan tràn, khiến vô số sinh linh khiếp sợ.
Lục Phiên ngẩng đầu.
Hơi nhíu mày.
Nhìn chằm chằm vào trận địa bên ngoài bầu trời kia.
Ô ô ông……
Đột nhiên.
Vòm trời lại nứt ra, một bàn tay nhuốm máu thò ra.
“Hay cho một Cố Mang Nhiên! Kẻ sớm đã nên chết từ lâu, hôm nay triệt để trấn sát ngươi!”
Giọng nói lạnh lùng mang theo uy áp vô hạn.
Đây là lời lạnh lùng của thánh tổ đạo tộc.
Lòng bàn tay rơi xuống, một chiếc gương đáng sợ lao lên bầu trời.
Kính quang đảo qua, giống như một lưỡi dao đáng sợ lại sắc bén, hết thảy sinh linh dưới kính quang cuốn lấy đế uy rộng lớn, đều tan thành mây khói!
Đế binh cổ đế đạo tộc!
Trong chiến trường ngoài trời.
Có tiếng ho ra máu.
Trong hạ tam trọng thiên, tất cả mọi người đều không dám nhúc nhích, yên lặng chờ đợi kết quả trận chiến trên ngoài trời.
Két sát két sát……
Đột nhiên.
Bầu trời dường như bị nứt ra, như thể thiên đạo đang nổi giận.
Rầm!
Một góc của quan tài rơi xuống từ trận chiến bên ngoài bầu trời, sau đó, toàn bộ quan tài giống như một ngôi sao băng, bay nhanh nện thẳng xuống Hư Vô Thiên.
Sóng khí cường giả không ngừng cuộn sạch, phun ra liên tục……
Khụ khụ khụ……
Máu đỏ phun ra.
Khi nhìn rõ quan tài, mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
Quan tài của Cố Mang Nhiên, sớm đã đầy vết nứt, tựa hồ tùy thời có thể bị chôn vùi.
Mà ngực huyết y Cố Mang Nhiên……Một lỗ thủng lớn bị xuyên thủng, máu thịt bốc hơi, thậm chí có thể thấy rõ trái tim đang đập.
Thua rồi!
Hung nhân viễn cổ, huyết y Cố Mang Nhiên thua rồi!
Tất cả mọi người trong hạ tam trọng thiên đều cảm thấy bàng hoàng, hụt hẫng, không biết bản thân vốn bên phía thượng giới từ bao giờ mà bây giờ đã trở thành người bên phía Ngũ Hoàng.
Khi Ngũ Hoàng bị đánh bại, trong lòng họ lại áp lực đến khó chịu.
Bên phía thượng giới lại mừng rõ như điên.
Tất nhiên, Cố Mang Nhiên thua, bọn hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.
Dù sao……
Hai vị thánh tổ, lại thêm hai kiện đế binh.
Cố Mang Nhiên vốn là khí huyết héo khô, làm sao có thể thắng?
Rầm!
Trong những vết nứt to lớn trông giống như một vực thẳm.
Chuông trên đỉnh đầu thánh tổ vân tộc mất một mắt cụt một tay từ từ ra.
Đế uy từ trong chông cổ đế, rửa sạch quy tắc chi lực trên một cánh tay của hắn ta, cũng như sức mạnh kỳ lạ trong mắt hắn ta.
Cánh tay máu thịt của thánh tổ vân tộc vặn vẹo, dài ra, một bên mắt cũng khôi phục.
Mắt quét qua bàn cờ lĩnh vực ngoài trời Hư Vô Thiên, cùng thiên nhân Ngũ Hoàng và đám phi thăng giả hạ tam trọng thiên trong lĩnh vực, còn có xác chết tu sĩ thượng giới đầy đất…
Sắc mặt thánh tổ vân tộc đột nhiên lạnh như băng.
Rầm!
Phảng phất như cự nhân thánh tổ đột nhiên đấm một quyền về phía bàn cờ lĩnh vực kia!
Muốn một quyền gạt bỏ thiên nhân Ngũ Hoàng và phi thăng giả hạ tam trọng thiên trong bàn cờ lĩnh vực!
Thánh uy đáng sợ hạ xuống.
Tất cả mọi người trong bàn cờ lĩnh vực cảm nhận được khi tức tử vong giáng xuống, khiến bọn họ ngay đến cử động cũng không thể động được.
Ánh mắt Lục Cửu Liên lóe lên sắc bén.
Liên hoa ngũ sắc hiện ra, cuốn theo tất cả hủy diệt đạo ý!
Bất quá, liên hoa ngũ sắc trước quyền đáng sợ của thánh tổ……lại hiện ra vô cùng ảm đạm!
Trốn……không thoát!
Thiên nhân Ngũ Hoàng và đám phi thăng giả hạ tam trọng thiên, cảm thấy một trận tuyệt vọng cùng áp lực.
Đột nhiên!
Hàng ngàn ánh sáng bạc lóe lên!
Bang bàng bàng!
Trong không gian áo nghĩa
Lục Phiên xuất hiện, thân trên thiên nhận ỷ, giống như một dòng thác chảy ngược, vô số ngân bạc chất chồng trên đỉnh đầu.
Biến thành một kiếm thuẫn bằng bạc.
Phượng linh kiếm xông lên trời.
Trên kiếm thuẫn sắc bạc, chín chuôi phượng linh kiếm, hóa thành kiếm thuẫn sắc đỏ.
Ngăn trên đầu trên bàn cờ lĩnh vực
Rầm!
Một quyền thánh tổ vân tộc rơi xuống.
Không hề ngưng lại đập trên phượng linh kiếm thuẫn.
Ánh sáng chói lọi đột nhiên chiếu sáng toàn bộ khoảng không tối tăm!
Bùng nổ khủng bố, bùng phát trong tích tắc!
. . .
P/s: Dự là chương sau Lục Phiên đứng dậy hắc hóa vả mặt hai lão Thánh Tổ… :> các đạo hữu chờ chương sau nhé, hôm nay đã đăng gần 1 vạn 5000 chữ, quá mõi tay rồi!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận