Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 579: Âm binh câu hồn, thế cục đột nhiên thay đổi! (3)

Dịch: Mèo Rừng
Cái thế giới này, tất nhiên có đại bí mật!
Chẳng lẽ thật là có quan hệ với mộ táng của Cổ Đế!
Một thế giới cao võ tân tấn nhỏ bé, không có khả năng sinh ra thiên kiêu có thể tìm hiểu ra tam đẳng danh sách đạo ý!
Oanh!
Tầng mây nổ tung.
Cường giả Xuất Khiếu cảnh ra tay, ngay sau khi uy áp bùng nổ, bầu trời bị chấn động.
Bá Vương không đầu trực tiếp ném thánh tử Bắc Cung xuống dưới đất, tựa như ném một bãi bùn nhão vậy.
Sau đó, ma khí xung quanh thân thể hắn bùng nổ lên, hắn phóng lên tận trời, nắm lấy rìu cùng lá chắn, xông về đòn tấn công kia của tên Xuất Khiếu cảnh!
Tiếng nổ tung kịch liệt tỏa ra.
Thân thể của Bá Vương nện lại Chiến trường màu máu, khiến cho mặt đất lại một lần nữa rạn nứt ra, mỗi một khối đá tựa hồ cũng nổ tung. Hai chân của Bá Vương thậm chí còn lún sâu vào trong lòng đất.
Hắn lựa chọn mạnh mẽ chống đỡ một kích của Xuất Khiếu cảnh.
Cờ nhỏ bay ngược, trong tay Đỗ Long Dương cầm trường thương, Dương Thần Xuất Khiếu, đỉnh đầu có một mảnh vỡ chuông cổ.
Cấp tốc đánh tới.
Hắn lại một lần nữa đánh với tên Xuất Khiếu cảnh này!
Sắc mặt của tên Xuất Khiếu cảnh biến đổi.
Hắn cảm thấy thế cục tựa hồ không bị bọn hắn nắm giữ.
Trên Chiến trường màu máu.
Thánh tử Bắc Cung lung la lung lay đứng thẳng lên, thừa dịp lúc Bá Vương bị đánh xuống mặt đất.
Hắn muốn dùng toàn bộ sức lực, để níu lấy thân thể nhuốm máu xông ra Chiến trường màu máu.
Bên trong Chiến trường màu máu, có lực lượng bảo hộ thế giới áp chế hắn.
Hắn vốn đã thụ thương, nên thực lực rất khó để phát huy ra được!
Hắn muốn chạy ra khỏi Chiến trường màu máu, khôi phục lại thương thế trong lúc có Xuất Khiếu cảnh che chở, đến lúc đó, liền có sức lực tái chiến!
Hắn phải sống sót, hắn còn phải nhìn trộm bí mật của cái thế giới này!
Bá Vương không hề động.
Tựa hồ không quan tâm đến việc thánh tử Bắc Cung bỏ chạy.
Hoặc là nói, do hắn đã mạnh mẽ chống đỡ một kích của Xuất Khiếu cảnh, cho nên vào lúc này, hắn đang thoáng ở vào trạng thái trì hoãn.
Không có người nào ngăn cản thánh tử Bắc Cung.
Trên khuôn mặt máu thịt be bét của thánh tử Bắc Cung, không khỏi toát ra vẻ vui mừng.
Có thể sống sót!
Bỗng dưng!
Thánh tử Bắc Cung khẽ giật mình.
Bởi vì… Hắn bỗng nhiên cảm thấy phía sau lưng của mình có chút phát lạnh.
Không biết từ khi nào…
Có một bóng người vượt nhanh ở sau lưng hắn, tựa như vô thanh vô tức vậy. Sát khí lạnh lõo y như một con rắn độc, không ngừng thẩm thấu vào bên trong lỗ chân lông của hắn.
“Ngươi…”
Thánh tử Bắc Cung rùng mình.
Tiếng xé gió sắc bén vang vọng, đó là tiếng kéo bạc xé rách không khí.
Bóng hình ở ngay sau lưng, cầm kéo bạc, bỗng nhiên xẹt qua cổ của thánh tử Bắc Cung.
Phốc phốc.
Huyết sắc giữa trời.
Thân thể của thánh tử Bắc Cung, vào lúc sắp bay ra khỏi Chiến trường màu máu, đầu thân tách rời.
“Không!!!”
Trong hư vô.
Sắc mặt của tên Xuất Khiếu cảnh bị dây dưa bởi Đỗ Long Dương bỗng nhiên đại biến!
Thánh tử… Bị chém đầu rồi!?
Trên Chiến trường màu máu, không ít người đều sửng sốt.
Thân thể của Bá Vương khẽ run run, mang theo vài phần kinh ngạc.
Một bóng hình gầy gò trôi nổi trên không trung, được phủ ở bên trong áo bào thích khách…
Trên kéo bạc có máu tươi giương vẩy.
Ngay sau đó, tựa như một cơn gió phất qua, thẩn thể tán đi như bọt biển!
Là thích khách của Mặc lâu… Mặc Lục Thất!
Rất nhiều tu hành giả Ngũ Hoàng đều hít một ngụm khí lạnh.
Mặc Lục Thất cơ hồ bị lãng quen, tại thời khắc này, giết chết một tên Thánh tử!
Rất nhiều Thánh tử Thánh nữ, thậm chí là rùng mình, điên cuồng. Cái thế giới… Vì sao lại có nhiều yêu nghiệt cổ quái kỳ lạ như vậy!?
Thân thể của thánh tử Bắc Cung bị chém đầu.
Tuy nhiên, dù sao hắn cũng đã bước vào Phân Thần cảnh, nên cũng không có dễ dàng chết đi như vậy.
Linh hồn của hắn ngưng tụ thành thực chất, vẫn như cũ điên cuồng chạy ra Chiến trường màu máu.
Nhưng mà…
Một cơn gió âm thổi đến.
Bỗng dưng.
Linh hồn của thánh tử Bắc Cung cứng đờ lại, trước mặt của hắn, có rất nhiều âm binh nắm lấy trường mâu lạnh lẽo, thương sắt rỉ sét đột nhiên xuất hiện. Bọn hắn bố trí thành trận, âm binh mượn đường, cất ra những bước chân đánh sâu vào tâm linh, chặn thánh tử Bắc Cung lại.
Trong mơ hồ, có một tòa thành trì vong linh lạnh lẽo tung bay, sinh ra lực hút khổng lồ đối với hắn.
Linh hồn của hắn không bị khống chế, lướt về phía Chiến trường màu máu.
Xiềng xích băng lãnh rủ xuống.
Có hư ảnh khổng lồ ngồi trên ghế, hắn rủ xuống xiềng xích, giam cầm lấy linh hồn của thánh tử Bắc Cung, sau đó, biến mất không thấy gì nữa.
“Là một vị thành chủ quỷ vương nào đó bên trong Vong Linh thành ở bí cảnh Cửu Ngục!”
Thành chủ quỷ vương thần bí này, vậy mà bắt lấy linh hồn của thánh tử Bắc Cung!?
Đám người Nhiếp Trường Khanh, Cảnh Việt ngưng mắt, bọn hắn tựa hồ biết điều gì đó xảy ra.
Thân thể của tên cường giả Xuất Khiếu cảnh bị Đỗ Long Dương dây dưa kia lại lần nữa cứng đờ.
Hắn móc ra một khối ngọc bội, trên ngọc bội giăng đầy vết rạn nứt, khí thế thuộc về thánh tử Bắc Cung… Bị phai mờ!
Điều này mang ý nghĩa, một vị Thánh tử thuộc thế giới cao võ thất diễn, triệt để vẫn lạc!
Đây là một vị Thánh tử hoàn toàn chết đi cho đến tận bây giờ!
“Các ngươi… Chết chắc rồi!”
Sắc mặt của tên Xuất Khiếu cảnh này lạnh lẽo, thậm chí thân thể còn khẽ run.
Hắn dùng một kích đẩy lùi Đỗ Long Dương.
Ngắm nhìn bốn phía hư vô.
Trong hàm răng vang lên tiếng nói lạnh như băng.
“Các ngươi tiếp tục ẩn kín đi. Thánh tử vẫn lạc, nếu như Thánh Chủ Bắc Cung trách tội, những tên Xuất Khiếu cảnh các ngươi ẩn núp mà không ra tay, toàn bộ khó thoát tội!”
“Các ngươi rõ ràng có thể xuất thủ cứu giúp Thánh tử nhà ta!”
Âm thanh thê lương, nổ vang trên vòm trời!
Ngay sau đó, hư vô chấn động.
Có lần lượt bóng người hiện lên, khí thế mạnh mẽ bắn ra, chấn vào hư không.
Những người bảo hộ nhóm Thánh tử Thánh nữ thế giới cao võ thất diễn bát diễn kia, đều là cường giả Xuất Khiếu cảnh.
Khí thế mạnh mẽ xen lẫn thành một vùng.
Còn về thế giới cao võ cửu diễn, không có xa xỉ đến nỗi có thể sai phái ra một Xuất Khiếu cảnh ra để làm người bảo hộ.
Khí thế mạnh mẽ được phát ra từ Xuất Khiếu cảnh.
Trong hư vô, sắc mặt của đám người Nhiếp Trường Khanh dồn dập khẽ biến sắc.
“Đi thôi!”
Không chút do dự, bọn hắn không tiếp tục dây dưa với đám Thánh tử nữa.
Bọn hắn hóa thành tàn ảnh, lướt vào bên trong Phúc Thiên trận, muốn trở về Chiến trường màu máu.
“Ở lại đi, thánh tử Bắc Cung bỏ mình, các ngươi… Phải lấy mạng đền tội.”
Từng tên Xuất Khiếu cảnh thở dài.
Dùng mệnh của những tên thổ dân này, đổi lại việc lắng lại lửa giận của Thánh Chủ, cũng xem như đáng giá.
Ngay sau đó, bọn hắn đồng loạt lựa chọn ra tay với đám người Nhiếp Trường Khanh.
Phảng phất như là bắt hoặc diệt sát đám người Nhiếp Trường Khanh để chuộc tội vậy.
Thế cục đột nhiên biến đổi.
Để cho vẻ mặt của đám người Đỗ Long Dương đại biến.
Ba người đều thi triển chuông cổ, muốn ngăn cản những người này.
Nhưng mà, ngăn không có được!
Đột nhiên hiện lên mấy tên Xuất Khiếu cảnh, đã vượt qua phạm trù bọn hắn có thể chống chịu.
Trên đại lục băng lãnh.
Tề Lục Giáp tiều tùy bèn thở dài.
Hắn nâng cánh tay tiều tụy lên, có trận văn chập chờn ở xung quanh bàn tay của hắn.
Xem ra… Rốt cuộc cũng đến lượt hắn ra tay rồi.
Hả?
Tuy nhiên…
Bỗng dưng…
Động tác của Tề Lục Giáp có hơi ngưng lại.
Đôi mắt vẩn đục trông về hướng Ngũ Hoàng.
Rống!
Thanh Long với bộ dáng thiếu niên đang giao chiến qua loa với thánh tử Thanh Long, đột nhiên hóa thành bộ dáng quái vật khổng lồ. Có một lão giả Xuất Khiếu cảnh đột nhiên vỗ một chưởng đến, đánh cho long huyết của hắn vẩy vào hư không.
Thanh Long hóa thành long ảnh, nhanh chóng phóng vào bên trong Phúc Thiên trận.
Thê thê thảm thảm sầu sầu, giương xuống long huyết.
Bỗng dưng.
Trên chiến trường, có một đóa Thanh Liên lặng yên nở rộ.
Thanh Liên được tạo thành từ khí kình.
Bên trên đài sen, có hai bóng người đứng lặng.
Một người là thiếu niên mặc áo bào thêu hoa văn Thanh Liên.
Một người khác, thì là một thiếu nữ điềm tĩnh, hai mắt nhắm lại.
Ngay lúc Thanh Long với long hình thấy được thiếu nữ ở bên trong đài sen, đôi mắt bỗng nhiên sáng lên.
Hắn không trốn nữa!
Hắn chính là Thiên Long chủng do cha sáng tạo ra, trong từ điển… Không có chữ trốn!
Phát ra một tiếng long ngâm bi phẫn, sau đó hắn xoay người vung ra một trảo.
Long trảo phá không, cuốn theo uy thế vô địch đánh về phía tên Xuất Khiếu cảnh kia.
Trong lúc đối phương ngây người.
Phốc phốc!
Thanh Long rất quen thuộc, phun một ngụm long huyết ra.
Mảnh lớn mảnh nhỏ long lân vung vãi ra, nương theo đó là một tiếng rống thiên địa đồng bi. Thân hình khổng lồ của hắn, nện trở lại Chiến trường màu máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận