Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 765: Tế điện vong hồn, thanh toán bắt đầu (3)

Chiến sự kết thúc, thiết kỵ rời khỏi Huyết Sắc chiến trường, trở về Ngũ Hoàng đại địa.
Ngũ Hoàng thiên hạ, Đại Huyền thần triều Nhân Hoàng, Đạm Đài Hạ tự mình suất lĩnh thiên hạ bách tính đi ra nghênh đón.
Nhìn xem mười vạn thiết kỵ, bây giờ chỉ còn ba bốn vạn, Đạm Đài Hạ đôi mắt cũng không khỏi đỏ bừng.
Người tu hành đều ai đi đường nấy.
Thế nhân ngẩng đầu.
Có thể thấy được trong thông đạo Huyết Sắc chiến trường, có từng đạo trường hồng bắn ra.
Có bay về hướng tây, có hướng Đông Hải, có vào Bắc Quận. . .
Đây cũng là tu hành giả Ngũ Hoàng tứ tán.
Bọn hắn muốn trở về, lại lần nữa bế quan, nỗ lực tu hành.
Một trận chiến này, Ngũ Hoàng mặc dù thắng, nhưng là thù hận không thể quên.
Hôm nay Ngũ Hoàng nhuộm đỏ máu, ngày khác tất để cửu thiên thây chất đầy trời!
Bất quá, muốn làm được như vậy, mỗi một vị tu hành giả của Ngũ Hoàng đều cần phải cố gắng tu hành, vừa vặn. . . lần tại tại trong thi đấu thiên địa, Ngũ Hoàng tước đoạt được không ít Đạo Uẩn, có thể để cho Ngũ Hoàng thăng diễn thuế biến.
Trên biển Đông.
Hãn Hải chìm nổi, Cự Kình tái hiện.
Bản nguyên khí chìm chìm nổi nổi.
Ngồi bên trên thiên nhận ỷ, Lục Phiên nắm đạo diễn kính trong tay, bên trong đạo diễn kính, từng đầu đại đạo chi khí ẩn hiện.
Lục Phiên liếc qua, mặt không biểu tình.
Ngưng Chiêu an tĩnh đứng thẳng một bên.
Nghê Ngọc thì là ôm Tiểu Ứng Long.
“Các ngươi đi tu hành đi. . . Thừa dịp thiên địa thuế biến, nhanh chóng thu hoạch được đột phá.”
Lục Phiên nói.
“Dạ.”
Ngưng Chiêu cùng Nghê Ngọc khom người nói.
Hai người chính là dồn dập rút đi, Tiểu Ứng Long vùi ở trong ngực Nghê Ngọc, không dám có bất kỳ dị động gì.
Hắn sợ không cẩn thận tạo ra một ít tiếng động, sẽ bị cha ném tới chỗ Đại Tỷ đi rèn luyện một thoáng.
Tại sau khi hai người đi khỏi.
Lục Phiên thân hình lóe lên, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, lần nữa xuất hiện đã là ở trên lầu các.
Một tịch huyết y tung bay, đã là sớm chờ từ lâu.
Lục Phiên cùng huyết y ngồi đối diện, lấy ra linh áp kỳ bàn, hộp quân trắng bay tới bên cạnh đối phương.
Huyết y Cố Mang Nhiên bộ dáng gầy như que củi cười khẽ, kẹp lên một con cờ, hạ xuống bàn cờ.
Lục Phiên liếc mắt nhìn hắn, xắn tay áo, cũng hạ xuống quân đen.
“Lục công tử, Cố mỗ ở đây xin nói một câu áy náy.”
Rất lâu, Cố Mang Nhiên mở miệng, lời nói ôn hòa.
Lục Phiên không nói gì.
“Nếu không phải bởi vì Cố mỗ, Ngũ Hoàng kỳ thật sẽ không gặp đại kiếp này.”
Cố Mang Nhiên thở dài nói.
Kỳ thật, nội tâm của hắn cũng hết sức bàng hoàng, đáng giá không?
Hắn theo cổ mộ thức tỉnh, theo trong quan tài đứng dậy, khiến cho tứ vương làm bạn với hắn từ tuyên cổ theo đó mà ra đi, Ngũ Hoàng cũng bị kéo theo vào đại kiếp lần này.
Bất quá, nghĩ đến sự tình sắp phải làm tới đây, trong đôi mắt của Cố Mang Nhiên dần toát lên vẻ kiên định.
“Cho nên, Lục công tử có lời gì muốn hỏi, Cố mỗ đều có thể trả lời.”
Cố Mang Nhiên hạ cờ, nói.
Lục Phiên cũng là cũng không có khách khí, thật sự là hắn có rất nhiều nghi hoặc.
“Lần này đại quân thượng giới tiến đánh Ngũ Hoàng, thực lực chiếm mấy phần của Thượng giới?”
Lục Phiên hỏi.
“Nếu như đem lực lượng đại quân thượng giới chia làm ngàn phần, đại quân lần này, một phần ngàn cũng chưa tới. . .” Cố Mang Nhiên nói.
Điểm này, Lục Phiên cũng là đoán ra được.
Dù sao, bằng thực lực của Thượng giới, đại quân do đại năng hợp thành cũng lấy ra được.
Mà lần này tiến đánh Ngũ Hoàng bất quá chỉ là Xuất Khiếu cảnh đại quân.
“Bọn hắn biết ngươi muốn thức tỉnh, vì sao không phái cường giả chân chính tới? Một cái rác rưởi Thần tử. . . Lấy cái gì tới giết ngươi?”
Lục Phiên hỏi lại.
Cố Mang Nhiên há to miệng, rác rưởi Thần tử?
Bất quá nghĩ đến vị Thần Tử bị Lục Phiên đánh chết kia, hắn cười.
Lời này, cũng là chỉ có Lục Bình An ngươi dám nói ra miệng.
“Ngươi cũng thấy đấy, đạo đáng sợ trong cái khe nứt kia. . . Có đại khủng bố, thượng giới sinh linh không dám đặt chân, mà lại, bên trong Hư Vô Thiên có quy tắc hạn chế, thực lực càng mạnh, liền chết càng nhanh.”
Cố Mang Nhiên nhìn chằm chằm bàn cờ, rơi vào trầm tư, nói.
Lục Phiên khẽ vuốt cằm.
“Thực lực hiện tại của ngươi như thế nào?”
Lục Phiên hỏi.
Cố Mang Nhiên nghe vậy, cười cười, hắn hiểu được, Lục Phiên là muốn biết phân chia thực lực bên trên Hóa Tiên cảnh.
“Bên trên Hóa Tiên, gọi là Tiên Túc, mà Tiên Túc luyện ngũ khí. . . Ngũ khí viên mãn, có thể triều nguyên.”
Cố Mang Nhiên nói vừa hết sức không rõ ràng, như lại vô cùng rõ ràng, phía sau có mênh mông cảnh giới.
“Đến mức thực lực của ta, tuy có thần dược phụ trợ, nhưng là phẩm giai của thần dược quá thấp, bây giờ cũng chỉ khôi phục đến Nhị Khí Tiên Túc mà thôi.”
Lục Phiên lông mi nhảy lên.
“Vậy ngươi ở trạng thái viên mãn thực lực như thế nào?”
Cố Mang Nhiên khẽ giật mình.
Lắc đầu, lại là không có trả lời Lục Phiên.
“Lần này tới tiến đánh Ngũ Hoàng chính là thượng giới ‘Vân tộc ‘, tại thượng giới, kẻ dám tự xưng viễn cổ thánh tộc, bên trong tộc ắt phải có nhập thánh tôn sư, đây là một cái đại tộc, năng lượng cực lớn, dùng Ngũ Hoàng thực lực hiện nay, tùy tiện có thể bị diệt.”
“Bất quá, ngươi không cần lo lắng những cái này, trước khi chưa có cổ đế binh xuất thế, Hư Vô Thiên đối với Ngũ Hoàng mà nói, chính là chỗ an toàn nhất.”
“Mà việc ngươi cần, chính là để cho Ngũ Hoàng không ngừng tăng thực lực lên, ít nhất cũng phải là tam diễn cao võ thế giới, như vậy mới có thể có lực phản kháng, tiếp tục tồn tại trong hạo kiếp đáng sợ hơn.”
Cố Mang Nhiên nói.
Lục Phiên nhíu mày.
“Hạo kiếp đáng sợ hơn, ngươi nói là lúc lực lượng bảo hộ của Ngũ Hoàng tan biến?”
Lục Phiên hỏi.
Cố Mang Nhiên nhẹ gật đầu: “Không có lực lượng gì có thể tồn tại Vĩnh Hằng, không sớm thì muộn sẽ tan biến, cho nên ngươi cần chuẩn bị sẵn sàng.”
Hai người tiếp tục trao đổi, mà trên bàn cờ, quân cờ hạ xuống cũng càng ngày càng nhiều.
Trời dần dần đen.
Sau khi nói chuyện xong rồi, Cố Mang Nhiên rời khỏi Bạch Ngọc Kinh lầu các.
Huyết sắc rút đi, áo bào biến thành màu trắng.
Cố Mang Nhiên phiêu nhiên tan biến tại giữa đất trời.
Chỉ để lại Lục Phiên tại trên lầu các, đầy cõi lòng suy tư.
Trong đôi mắt, đường cong nhảy lên, thần tâm chìm vào bản nguyên không gian.
Nhìn xem chừng trăm đạo tuyên khắc trên bản nguyên, trong lòng Lục Phiên đối với con đường khiến Ngũ Hoàng mạnh lên, cũng dần có một mạch suy nghĩ hoàn chỉnh.
Thần tâm rời khỏi bản nguyên không gian.
Lục Phiên dựa vào thiên nhận ỷ.
Cự Kình trên mặt biển chìm nổi, Hãn Hải nổi lên sóng cả.
Mặt biển, như lửa đốt, xích hồng tầng mây cuốn lên, dường như Hỏa Hoàng giương cánh.
Lục Phiên trong đôi mắt gợn sóng lấp lánh, dần dần trở nên lãnh túc.
Nợ máu của Thượng giới hắn hiện tại chưa thể đòi lại.
Nhưng nợ của hạ tam trọng thiên, há lại có thể buông tha.
“Bình Dương Thiên, Huyết Sát Thiên cùng Nguyên Từ Thiên. . .”
“Ta Lục Bình An lấy chân thành đối người, có thể các ngươi lại tổ kiến trăm vạn đại quân, muốn san bằng Ngũ Hoàng, đây là cầm mủi đao muốn đâm vào tim Lục Bình An ta, ta Lục Bình An tính tình cho dù tốt, nhưng vì những người Ngũ Hoàng đã đổ máu kia, cũng không thể nào nhịn xuống được.”
“Cần phải thanh toán kỹ càng một chút. . .”
Bạn cần đăng nhập để bình luận