Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1110: Cách thức tái sinh của cường giả (4)

1304 chữ
Tại hồ Bản Nguyên trên đảo giữa hồ.
Lục Phiên không lo lắng như Mễ Già suy đoán.
Hắn bế quan không phải để tu luyện mà là vì xử lý mảnh linh hồn của Thiên Linh Cổ Đế.
Hắn dựa lưng vào Thiên Kiếm ghế, trên tay cầm một chén Thiên Tiên tửu.
Lục Phiên ngẩng đầu, ánh mắt toả sáng.
“Nên xử lý mảnh linh hồn Thiên Linh Cổ Đế này, như thế nào đây?”
Trong lòng Lục Phiên thầm nghĩ.
Hắn giơ tay lên, nắm thật chặt.
Lập tức vô số quân cờ bắt đầu nhanh chóng tụt tập lại hóa thành bộ dáng hoàn chỉnh của Thiên Linh Cổ Đế.
Lục Phiên búng ngón tay một cái, một quân cờ phóng thẳng vào trong linh hồn Thiên Linh Cổ Đế.
Vô số hình ảnh và ký ức của Thiên Linh Cổ Đế nhanh chóng trôi qua trước mắt Lục Phiên.Tuy nhiên, sắc mặt Lục Phiên lạnh nhạt thờ ơ, đối với những thứ này đều không để ý tới, giống như đang xem một bộ phim bình thường, tua qua rất nhanh.
Lục Phiên rất nhanh tìm được kí ức thời điểm khi Thiên Linh Cổ Đế xông vào trong chỗ sâu khe nút.
Tinh thần Lục Phiên rất hưng phấn.
Hắn rất tò mò, sâu trong khe nứt kia có cái gì.
Rốt cuộc là chuyện gì khiến cho Thiên Linh Cổ Đế không ngần ngại chọn lựa phương pháp tự bạo?
Phải sử dụng phương pháp tự bạo cực đoan như vậy, liệu có phải sâu trong khe nứt kia có cái gì đặc biệt khủng khiếp chuyên để nhằm vào cường giả Đế cảnh?
Sâu trong linh hồn Thiên Linh Cổ Đế hiện ra một trận văn.
“Là Cửu Tự Trận Văn…...
Ánh mắt Lục Phiên tập trung, phát hiện ra Đấu Tự Trận Văn biến ảo ra ngàn vạn văn tự tập trung
một chỗ giống như một tấm lưới lớn, phong tỏa ký ức của Thiên Linh Cổ Đế.
Lục Phiên nhíu mày.
“Khi đó là phong ấn sao?”
Thời điểm Thiên Linh Cổ Đế tự bạo, sâu trong khe nứt xuất hiện trận văn tạo thành một tấm lưới
Lúc ấy, Lục Phiên tưởng nó dùng để ngăn cản năng lượng tự bạo, nhưng hiện tại xem ra nó dùng để phong tỏa ký ức.
Cũng đúng, muốn ngăn chặn Cổ Đế tự bạo là việc không dễ dàng, khi đó, việc có thể làm chính là phong tỏa ký ức của Cổ Đế.
“Đấu Tự Trận văn
Lục Phiên nheo nheo mắt cũng không quan tâm nhiều, Lục Phiên đối với Cửu Tự Trận văn có phương thức phá giải của mình. Dù sao, hắn đang nắm giữ Truyền Đạo Đài Bát Quái Trận Văn. Nhưng mà khi hắn khởi động Bát Quái Trận Văn muốn giải trừ phong ấn thì linh hồn của Thiên Linh Cổ Đế phát ra đau đớn khủng khiếp, đau đớn như linh hồn sắp bị xé nát.
Ngay lập tức Lục phiên dừng việc phá trận văn lại: “Nếu mạnh mẽ phá giải, trận văn phong toả có thể bị phá, nhưng linh hồn của Thiên Linh Cổ Đế cũng sẽ vỡ nát ngàn vạn mảnh… sẽ không thể nhìn thấy những ký ức kia”
“Tính toán thông minh lắm”.
Lục Phiên hít sâu một hơi, không ngờ Cổ Đế Hạo chỉ trong chớp mắt đã đưa ra quyết định thông minh như vậy.
“Càng như thế, Lục Bình An ta lại càng tò mờ”.
Xem ra phương thức xử lý mảnh linh hồn của Thiên Linh Cổ Đế phải thay đổi rồi.
Lục Phiên dựa vào Thiên Kiếm ghế, nhìn chằm chằm vào bàn cờ, những quân cờ trên bàn cờ giống như đang biến hoá.
Thần sắc trong mắt Lục Phiên cũng đang biến ảo không ngừng.
Bỗng nhiên, khóe miệng của Lục Phiên hơi nhếch lên.
“Nếu ta không thể mạnh mẽ phá trận văn phong ấn, vậy để cho Thiên Linh Cổ Đế tự mình chậm rãi phá nó…
“ Quá trình hồi phục ký ức một cách tự nhiên, trận văn phong ấn này không thể ngăn cản được”.
Nhìn linh hồn Thiên Linh Cổ Đế đang bay lơ lửng, hắn nhắm mắt lại.
“Để Thiên Linh Cổ Đế đoạt xá sống lại, hơn nữa, phải làm cho hắn nghĩ rằng bản công tử không biết hắn sống lại.
Một khi hắn biết tất cả mọi chuyện là do bản công tử bố trí thì chắn chắn trong lòng sẽ có đề phòng, đến lúc đó, ký ức sẽ rất khó hồi phục tự nhiên”.
“Cho nên thiết lập bối cảnh rất đơn giản, tại chiến trường trong vết nứt hư không, Thiên Linh Cổ Đế tự bạo, ban đầu hắn tưởng rằng linh hồn cũng sẽ tan rã nhưng do thân thể Thần Ma đã cho hắn một cơ hội đoạt xá một sinh linh trong phàm nhân giới của Ngũ Hoàng”
Lục Phiên nói xong, hưng phấn búng ngón tay một cái.
Cường giả đoạt xá, yêu nghiệt tu hành, ngóc đầu trở lại, lật tung bàn cờ…...
Cường giả trọng sinh trở lại báo thù.
Một mẫu nhân vật chính tiêu chuẩn.
Lục Phiên đối xử với Thiên Linh Cổ Đế như vậy, coi như đã là rất tốt rồi.
Hắn không chỉ trợ giúp Thiên Linh Cổ Đế khôi phục trí nhớ, còn kích thích Thiên Linh Cổ Đế tu
luyện, mặc khác Thiên Linh Cổ Đế thăng cấp sẽ tạo ra thật nhiều linh khí cho Lục Phiên hắn. Đôi bên cùng có lợi!
Lục Phiên cười nhẹ một cái, xắn tay áo lên, cầm lên một quân cờ.
Trên bàn cờ Linh Áp, thế cờ trên bàn đột nhiên biến ảo.
Sau đó, một quân cờ được đặt xuống.
Linh hồn của Thiên Linh Cổ Đế lập tức bị Lục Phiên đưa đi, phá vỡ thời gian và không gian…
Dưới trướng Đại Huyền Thần triều, vương triều Đông Việt, Vũ Vương phủ.
Tạp dịch viện, nhà chứa củi.
Một thi thể nồng nặc mùi hôi thối nằm ở trong phòng chứa củi, thi thể cứng ngắc cả người toàn vết xanh tím, đột nhiên run rẩy dữ dội kịch liệt.
“Ha ha ha ha…... Trời không tuyệt đường người, ta…... Khụ khụ…... còn sống!”
“Thiên Đạo Cửu Trọng Thiên, mấy tên Cổ Đế trong vết nứt, các ngươi ép bản để phải tự bạo, tất cả các người chờ đó cho bản đế!”
Thiên Linh Cổ Đế trong thân xác tên tạp dịch cố gắng lật ngửa người, miệng há to thở hổn hển.
Một nguồn linh hồn lực mạnh mẽ dâng trào, những vết thương trên thân thể của người tạp dịch lập tức khôi phục.
Đột nhiên, sắc mặt của người tạp dịch biến đổi.
Hắn cảm giác được có một nguồn năng lượng khủng bố đáng sợ quét tới đây.
“Hừ? Bản công tử rõ ràng cảm ứng được ở đây có lực lượng linh hồn Đế cảnh…... tại sao lại biến mất rồi?”
“Kì lạ thật, tại sao tìm không thấy nữa?”
Giọng nói của Lục Phiên vang lên, sau một lúc thì dần dần biến mất.
Người tạp dịch ôm ngực, không dám thở mạnh, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Ngay sau đó, hắn mừng như điên!
Hơi thở vừa rồi là của Lục Bình An
Lục Bình An không biết hắn còn sống?
Những Cổ Vi Đại Đế kia chắc cũng không thể biết hắn sống lại! Hắn thật may mắn khi có được cơ hội làm lại từ đầu!
Hắn, Thiên Linh Cổ Đế…
Trở lại rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận