Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 346: Dư nghiệt của Đại Chu (1)

Dịch: Mèo Rừng
Kể từ ngày Nhiếp Trường Khanh khiểu chiến thành công, thì hắn lập tức rời khỏi Võ Đế thành, đi tới Bồ Tát miếu, trở về Nam Quận.
Cho nên, Đỗ Long Dương căn bản không tìm thấy được Nhiếp Trường Khanh ở bên ngoài Võ Đế thành.
Đỗ Long Dương tìm không ra Nhiếp Trường Khanh, đây cũng mang ý nghĩa không tài nào câu thông đến Lục công tử, hắn há có thể không điên?
Kế hoạch đồ tiên đã lửa sém lông mày, sự trợ giúp từ Lục Phiên là rất trọng yếu, dù sao, chiến lực giống với tầng thứ như Lục Phiên, không dễ dàng tìm kiếm.
Bởi vì Yêu Vực dị biến, khiến cho Đỗ Long Dương cùng với các cường giả đỉnh cấp, không thể không tiến hành kế hoạch đồ tiên sớm hơn.
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Ở thời điểm Đỗ Long Dương cực kỳ lo lắng, thì Lục Phiên lại đang cảm thụ lực lượng vừa mới lột xác, mặc dù lần biến hóa này, cấp độ luyện khí cũng không có tăng quá cao, thế nhưng, dù sao vẫn là lột xác.
Cường độ linh hồn cùng cường độ thân thể, song song đột phá 1000 cửa ải.
Linh thức cùng lực lượng đều tăng lên mười lần, mặc dù không có xảy ra chất biến, nhưng lại mạnh hơn rất nhiều so với trước đó.
Ít nhất, chính bản thân Lục Phiên lại có cảm giác nhận biết vô cùng rõ rệt.
. . .
Đế Kinh.
Màn đêm buông xuống, Đế Kinh phồn hoa tựa như chìm vào bên trong giấc ngủ.
Đại Chu đã xảy ra sự hủy diệt trước đó.
Đại Chu Đế Kinh đã từng một lần gần như băng phế, tuy nhiên, sau khi Tây Lương làm chủ Đế Kinh, tòa thành thị này, cuối cùng cũng khôi phục nguyên khí.
Đế Kinh an tĩnh.
Trong một con hẻm nhỏ không tính là quá chật chội, có hai cỗ nhân mã hội tụ ở chỗ này.
Có sóng linh khí phun trào, hiển nhiên, bên trong hai cỗ nhân mã này đều tồn tại tu hành giả.
Hai cỗ nhân mã này hoạt động ở thế lực Hắc bang trong lòng Đế Kinh hắc ám, Hắc Long bang cùng Bắc Hổ bang, có thể nói hiện tại là hai cái bang phái cường đại nhất trong Đế Kinh.
Chiếm cứ địa bàn rộng lớn.
Bang chủ của Bắc Hổ bang là một vị tu hành giả vô cùng có thiên phú, mặc dù chỉ mới tu hành một đoạn thời gian ngắn ngủi, thế nhưng bây giờ cũng đã là Khí Đan đỉnh phong. Chính là bởi vì thiên phú này, khiến cho hắn ban đầu cũng chỉ là một tên thanh niên du côn lưu manh, lập tức trở thành bang chủ Bắc Hổ bang.
Thậm chí là chiếm mấy cái tửu lâu, thanh lâu ở phố dài Đế Kinh thành địa bàn.
Còn về Hắc Long bang, giống với Bắc Hổ bang, là tân tấn thế lực.
Thiếu bang chủ của Hắc Long bang, đã khiến cho Hắc Long bang vốn chỉ có mấy người, tạo thành một đại bang phái có mấy trăm người trong một khoảng thời gian ngắn.
Mà trận chiến gần đây, chính là ước chiến của hai đại bang phái.
Bọn hắn sợ làm cho Tây Lương quân đang chưởng quản Đế Kinh hiện tại chú ý, cho nên, đã ước định chiến đấu ở trong hẻm nhỏ này.
Trăng tựa lưỡi câu, bóng đêm âm u.
Hắc Bang chư chúng đều nắm lấy vũ khí lạnh lẽo ở trong hẻm nhỏ, còn về vũ khí, dĩ nhiên là có nhiều loại, có rìu, có trường đao, thậm chí cả cuốc cũng không ngoại lệ.
Lưu Nguyên Hạo vận một thân hắc bào, nhàn nhạt nhìn lấy Bắc Hổ bang ở đối diện trong hẻm nhỏ.
Bắc Hổ bang Bang chủ cũng cười lạnh nhìn hắn.
Lần tranh phong lần này của hai đại bang phái, là để quyết định hắc bang nào sẽ triệt để thống nhất Đế Kinh dưới sự hỗn loạn, trở thành Hoàng Đế Ngầm danh xứng với thực.
Lưu Nguyên Hạo cùng Bắc Hổ bang Bang chủ đều có dã tâm, phe thắng lợi, có thể thống lĩnh mấy trăm cái bang phái to to nhỏ nhỏ ở trong Đế Kinh, không gian có khả năng sử dụng là cực kỳ lớn.
Trên cơ bản, tất cả tửu lâu, thanh lâu ở Đế Kinh đều là những thế lực có thể nắm trong tay.
Mặc dù không đến mức phú khả địch quốc, nhưng trở thành chúa tể một phương là không có vấn đề gì.
Lưu Nguyên Hạo giơ tay lên, ngón tay nhẹ nhàng hất một cái.
Sau tức khắc, bang chúng Hắc Long bang lập tức xông ra ngoài, bọn hắn quơ vũ khí, nhiệt huyết sôi trào.
Một phương Bắc Hổ bang cũng kêu giết lao ra.
Nhân số của hai bên không có khác biệt gì cho lắm, rất nhanh, tạo thành một đoàn trong hẻm nhỏ.
Sát khí va chạm, âm thanh nặng nề từ vũ khí cùng vũ khí va chạm lẫn nhau vang vọng.
Máu ngay sau đó bị bắn tung tóe, lộ ra vẻ cực kỳ lạnh lẽo trong đêm rét lạnh.
Bắc Hổ bang Bang chủ động.
Hắn khẽ động, linh khí cuồng bạo liền đột nhiên bao phủ mà lên.
Khí Đan đỉnh phong, thực lực như vậy, cho dù là đã từng võ lâm Tông Sư, căn bản cũng không dám tới đối quyền!
Tựa như một con hổ dữ chân chính.
Không ít bang chúng Hắc Long bang bị hắn đụng phải thì lập tức ho ra máu, bay ngược về sau.
Một trận chiến này, rất khốc liệt, thời điểm đêm dài, hai đại hắc bang liều mạng, im lặng bùng nổ ở bên trong hẻm nhỏ, làm cho máu nhuộm đỏ cả con hẻm.
Lưu Nguyên Hạo bao trùm bởi hắc bào, cười rất lạnh.
Bắc Hổ bang giống như Hắc Long bang, là một đại bang phái quật khởi mạnh mẽ trong thời gian ngắn.
Bắc Hổ bang xem Hắc Long bang là địch thủ lớn nhất, tuy nhiên, Hắc Long bang do Nguyên Lưu Hạo suất lĩnh, lại hoàn toàn không có để Bắc Hổ bang vào mắt.
Lưu Nguyên Hạo có dã tâm, hắn có một cái dã tâm vô cùng to lớn.
Bắc Hổ bang này, cũng chỉ là một cái hòn đá đặt chân để cho hắn thực hiện dã tâm mà thôi.
“Giết!”
Lưu Nguyên Hạo gầm nhẹ.
Hắn mở hai tay ra, có một ngọn lửa màu trắng bệch bùng cháy ở bên trong lòng bàn tay hắn.
Bên trong Hắc Long bang.
Bỗng nhiên có một vài tên hắc bào cởi bò hắc bào ra, lộ ra bộ dáng băng lãnh, trên trán của những người này, có một cái vảy đen, khí tức mạnh mẽ bắn ra.
Để cho nội tâm của Bắc Hổ bang Bang chủ trở nên giật mình.
Hắn thấy được chiếc vảy đen trên trán của những người này, ánh mắt không khỏi co rụt lại.
Vào lúc hắn còn yếu ớt, đã từng nhìn thấy những vảy đen này.
“Hắc Long vệ!?”
Bắc Hổ bang Bang chủ sợ hãi mà gầm lên.
Cú gầm này, để cho tiếng chiến đấu ầm ĩ trong hẻm nhỏ trở nên yên lặng không ít.
Rất nhiều người đều không thể tưởng tượng nổi mà nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác.
Hắc Long vệ?
Đại Chu triều Hắc Long vệ?
Đại Chu dư nghiệt!?
“Hắc Long bang… Hắc Long vệ…”
Bước chân của Bắc Hổ bang Bang chủ khụy xuống, bắt đầu lùi lại.
Lưu Nguyên Hạo cười lạnh.
Thuận theo thực lực của hắn càng tăng cao, những tên Hắc Long vệ trốn chạy này rốt cuộc cũng chịu thừa nhận hắn, bắt đầu gia nhập vào Hắc Long bang của hắn.
Cùng một chỗ nỗ lực vì mục tiêu vĩ đại của Lưu Nguyên Hạo.
“Hàng, hoặc là… Chết.”
Lưu Nguyên Hạo nói.
Đôi mắt dưới lớp hắc bào của hắn, tản ra cặp đồng tử tà dị, vô cùng lạnh lẽo.
Hắn khống chế ngọn lửa, từng đóa lại từng đóa nhấp nháy mà xuống, sở hữu lấy khí tức vô cùng băng lãnh.
Những cái thi thể trên đất kia, thế mà dường như được sống lại do bị ngọn lửa nhảy lên, từng người từng người, thất tha thất thểu, xiêu xiêu vẹo vẹo mà bò dậy từ dưới đất.
Khống chế người chết!?
Hắc Long bang Thiếu bang chủ còn có được thực lực như vậy?
Trái tim của Bắc Hổ bang Bang chủ không khỏi co rút lại, lập tức cảm giác có hơi rét lạnh.
Mặc dù trên thực lực, Lưu Nguyên Hạo không đuổi kịp hắn, thế nhưng… Loại thủ đoạn này, lại làm cho Bắc Hổ bang Bang chủ cảm thấy kinh khủng.
Lại thêm những tên Hắc Long vệ mạnh mẽ kia, đây chính là nhóm tu hành giả đầu tiên mở ra thời đại tu hành giả, thực lực của những người này rất mạnh.
Bắc Hổ bang Bang chủ vốn là có ý rút lui.
Hắc Long vệ không nhiều, tổng cộng lại cũng chỉ còn lại có bốn vị.
Vảy đen được in trên trán của bọn hắn, sau đó lại tràn khắp cả toàn thân, khiến cho những người này nhìn giống như là bị Hắc Long nhập thể vậy.
Tiền triều Đại Chu có Hắc Long vô cùng tà ác, đã lưu lại một ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng những người này.
Bang chúng Bắc Hổ bang đã mất đi tất cả chiến ý.
Bọn hắn dồn dập vứt bỏ vũ khí, ôm đầu quỳ trên đất.
Bắc Hổ bang Bang chủ cảm giác như đại thế rời xa hắn mà đi.
Bắc Hổ bang một mực tung hoành vô địch, quét ngang bang chúng, lại ở khoảnh khắc này, tựa hồ bị hoàn toàn áp chế.
Bắc Hổ bang Bang chủ không muốn đầu hàng, tuy nhiên, thủ hạ đắc lực của hắn, từng tên lại từng tên toàn bộ quỳ ở trên đất.
Tâm của Bắc Hổ bang Bang chủ đã lạnh thấu xương.
Hắn rống giận.
“Hàng hoặc là chết?”
Quanh thân Lưu Nguyên Hạo có từng ngọn lửa màu trắng bệch trôi lơ lửng lấy, hắn bình tĩnh nhìn Bắc Hổ bang Bang chủ, nói.
Một vị Khí Đan đỉnh phong, nếu như có thể để cho Lưu Nguyên Hạo sử dụng, hắn cũng không muốn hạ tử thủ.
Cao thủ như này, rất khó tìm được.
Bắc Hổ bang Bang chủ rống giận, thế nhưng càng gào thét, thì tiếng rống từ từ trở nên yên lặng.
Hắn quỳ trên mặt đất, quỳ gối trước mặt Lưu Nguyên Hạo.
Hắn không muốn chết, nên lựa chọn đầu hàng.
Lưu Nguyên Hạo nở nụ cười.
Tối nay, Đế Kinh hắc bang, toàn bộ trở thành nơi Hắc Long bang quản lý.
Bốn vị Hắc Long vệ đi về phía sau lưng Lưu Nguyên Hạo, khí tức chập chờn.
“Khổ cực, chư vị thúc thúc.”
Lưu Nguyên Hạo hơi nhếch khóe môi lên.
“Nghe nói Bá Vương cũng không có ở trong Hoàng cung Đế Kinh…”
“Quân đội Tây Lương chủ yếu cũng không có ở trong Đế Kinh, Đế Kinh hiện tại, là được quản lý bởi một nữ nhân.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận