Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 794: Thắng lợi tuyệt đối (2)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Ngũ Hoàng.
Sau khi Lục Phiên dùng một kiếm áp phục vị Tiên Túc cảnh của Lục Mang đại lục, liền thu hồi Phượng Linh kiếm.
Hắn dựa vào thiên nhận ỷ, đường cong trong đôi mắt nhảy lên, dường như xuyên qua hư không nhìn chằm chằm vào trận chiến đấu bên trong Huyết Sát thiên.
Đạo uẩn của Lục Mang tiểu thế giới có chừng hơn ngàn đạo, chỉ cần toàn bộ đoạt được, Ngũ Hoàng liền có thể tăng diễn lúc nào cũng được, tuy nhiên, đạt được đạo uẩn bằng cách này, Ngũ Hoàng cần phải triệt để dung hợp chuyển hóa do vậy cũng cần phải tốn một ít thời gian.
Mà vấn đề về thời gian, Lục Phiên chẳng hề để tâm.
Dù sao, Ngũ Hoàng có được thời gian đại trận, dưới sự hỗ trợ của thời gian gia tốc, Ngũ Hoàng có thể dung hợp đạo uẩn rất nhanh.
Bây giờ, thứ khiến Lục Phiên lo lắng nhất chính là mọi người xuất chinh có thể dành được thắng lợi hay không.
Nhưng dù có lo thì hắn đối với mọi người vẫn rất có lòng tin.
Mỗi người bọn họ đều đã trải qua bí cảnh thời gian đảo ngược, đều đã từng giãy dụa trong tuyệt cảnh, đều đã từng cảm nhận được tuyệt vọng.
Tâm trí của bọn họ đã sớm trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Đây cũng là nguyên nhân Lục Phiên dám để cho bọn họ xuất chinh.
Trong cổ mộ.
Cố Mang Nhiên gầy gò phất tay một cái.
Đúng là có một màn sáng hiện lên trong cổ mộ.
Lục Trường Không đang tiến hành lai giống, chiết cành linh dược ngừng tay, Bộ Nam Hành đang ở bên cạnh phụ trợ cũng hiện lên vẻ mặt kinh ngạc.
“Lục Công Tử để cho bọn họ xuất chinh, tiến đánh Huyết Sát thiên, đi tính sổ.”
Cố Mang Nhiên giải thích nói.
Hắn là đang đặc biệt giải thích cho Lục Trường Không.
Đôi mắt Lục Trường Không ngưng tụ, trong ánh mắt mang theo mấy phần nghiêm trọng.
Bộ Nam Hành thì hít một hơi thật sâu.
Điên rồi a!
Lục Mang tiểu thế giới, đây chính là Ngũ Diễn cấp!
Mấy người xuất chinh lần này, Bộ Nam Hành đều nhận ra, đúng là vô cùng yêu nghiệt, thế nhưng. . . Những người này, ngay cả Hóa Tiên cảnh cũng chưa đạt tới, làm sao thắng cho được?
“Đây là một trận đấu đặt cược toàn bộ đạo uẩn, cách tính sổ của Lục công tử chính là muốn tước đoạt tất cả Đạo Uẩn của kẻ thù.”
Cố Mang Nhiên nói.
“Tướng quân cảm thấy trận đấu này có mấy phần thắng?” Lục Trường Không ngưng mắt hỏi.
Bộ Nam Hành cũng nhìn lại.
Thân thể Cố Mang Nhiên gầy gò như que củi, thế nhưng trên gương mặt lại toát lên vẻ tươi cười.
“Lục công tử làm ra quyết định như vậy hẳn là có mười phần chắc chắn, dù cho không nắm chắc mười phần, hẳn là cũng đến 8, 9 phần đi.”
“Huống chi, Minh Nguyệt cùng Tiên Chi cũng đi.”
Cố Mang Nhiên nói.
Trong con ngươi của hắn lấp lóe không ngừng.
Lạc Minh Nguyệt cùng Tây Môn Tiên Chi đạt được truyền thừa của Cầm Vương cùng Kiếm Vương. . . chắc chắn không phải kẻ yếu!
. . .
Lục mang đại lục.
Trên không trung cuồn cuộn của Lục Mang đại lục, phía trên có mây bay, dưới đất có từng dãy núi tựa như cự long uốn mình.
Thần tâm của lão giả Tiên Túc cảnh phun trào, rất nhanh, những người xuất chiến đánh đoàn thể của Lục Mang đại lục đã được định ra.
Ông!
Một hồi gợn sóng huyền bí khuếch tán.
Bên trong tầng mấy, có năm bóng người đứng lặng.
Những cường giả của Lục mang đại lục đứng chung quanh cũng dồn dập tản ra, để bầu trời trống trải trở thành sân đấu.
Đội hình xuất chiến của Lục Mang đại lục.
Một vị Hóa Tiên cảnh, còn lại bốn người khác đều là Độ Kiếp tôn giả Đỉnh Phong!
Có được đội hình như này, quả là không hổ danh Ngũ Diễn cấp.
Phải biết rằng, vẻn vẹn chỉ bằng một vị Hóa Tiên cảnh cũng đủ để phân định thắng thua rồi!
Tại Bình Dương Thiên, thế nhưng cũng chỉ có mỗi Đại Tôn của Tiểu Lôi Âm Phật giới đạt đến Hóa Tiên cảnh mà thôi.
Một vị đạt đến Hóa Tiên cảnh, tuyệt đối không phải kẻ yếu.
“Quy tắc thi đấu chính là chẳng có quy tắc nào cả, sinh tử tự mệnh.”
Mái tóc của Tiên Túc lão giả tung bay, thản nhiên nói.
Nếu muốn đấu. . .
Vậy liền đấu tàn khốc chút đi!
Dù sao trong mắt của vị Tiên Túc lão giả thấy, trận chiến này bọn họ thắng chắc.
Về phần tên Lục Bình An kia.
Hắn cũng chẳng thể càn rỡ lâu được, tin tức Lục Bình An xuất hiện ở Huyết Sát thiên sẽ được truyền đến Thượng giới rất nhanh thôi.
Thần tử Vân tộc bị đánh bạo, cường giả Vân tộc chắc chắn sẽ không buông tha Lục Bình An.
Cho nên, mục đích của cuộc tỷ thí này chủ yếu là để giữ chân đám người Ngũ Hoàng.
“Có gì dị nghị không?”
Lão giả Tiên Túc cảnh quét nhìn đám người Ngũ Hoàng.
Trong đôi mắt của đám người Đỗ Long Dương lại vô cùng sắc bén, trong đáy mắt của bọn họ, hình ảnh tựa như đang biến hóa, rất nhanh đã quay trở lại hoàn cảnh bên trong bí cảnh thời gian đảo ngược.
Khuôn mặt chết thảm của các chiến hữu bên cạnh bọn họ liên tục hiện lên trước mắt.
Sát ý, đột nhiên sôi trào!
“Đánh đi!”
Đỗ Long Dương một thân áo đen, trong tay nắm Võ Đế Thương, mở miệng vô cùng băng lãnh.
Hưu hưu hưu!
Làn váy vàng nhạt của Lạc Minh Nguyệt tung bay, đàn tỳ bà xuất hiện ở trong tay, nàng ngồi ngay ngắn trong tầng mây, phảng phất như tiên nhân trên trời.
Tây Môn Tiên Chi đeo hộp kiếm, áo vải trên người phấp phới, hắn chắp tay, đứng bên cạnh Lạc Minh Nguyệt.
Ba người Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao cùng Nghê Xuân Thu cũng đều chuẩn bị sẵn sàng.
Đứng ở đối diện trong không trung cách đó mấy ngàn thước là đám người của Lục Mang đại lục.
Hóa Tiên cảnh ngồi ngay ngắn, bốn vị Độ Kiếp tôn giả chờ xuất phát.
“Chiến!”
Oanh!
Sau một khắc, thanh âm đàm thoại bùng nổ vang vọng.
Phía trên bầu trời, khí thế đang sợ liên miên xen lẫn, tầng mấy trong nháy mắt bị xé nát!
Bốn vị nửa bước Hóa Tiên cảnh Độ Kiếp tôn giả của Lục Mang đại lục hóa thành từng đạo cầu vồng, mang theo khí thế khủng bố, bỗng nhiên đánh tới
Bọn hắn không hề xem thường đám người Ngũ Hoàng, vừa ra tay đã xuất toàn lực.
Đây là tỷ thí đánh cược toàn bộ đạo uẩn, bọn họ làm sao dám xem thường?
Trên bầu trời, tử vân tựa hồ cũng biến thành màu đen.
Đỗ Long Dương cười.
Phong Hoa tuyệt đại, hào khí ngút trời.
Những người này, muốn xâm lược Ngũ Hoàng, muốn đồ sát sinh linh Ngũ Hoàng!
Tại trong thời gian bí cảnh, bọn hắn thấy được quá nhiều thi thể, trải qua tuyệt vọng đáng sợ.
So với sức nặng mà bọn hắn gánh vác ở trên vai thì uy áp mà bốn vị Độ Kiếp tôn giả đang phát ra chẳng cách nào có thể so sánh được!
“Ta Đỗ Long Dương, đến từ Thiên Nguyên, Thiên Nguyên tuy không phải bản thổ Ngũ Hoàng, thế nhưng. . . Từ khi Thiên Nguyên nhập vào Ngũ Hoàng, Đỗ Long Dương ta một ngày trở thành người Ngũ Hoàng, vậy thì cả đời đều là người Ngũ Hoàng!”
Đỗ Long Dương gầm thét.
Võ đế thương trong tay uốn lượn, đột nhiên đâm ra như một đạo tinh quang xé rách màn đêm.
Không hề có chút run sợ nào công kích thẳng về hướng bốn vị Độ Kiếp tôn giả!
“Chúng ta phụng lệnh của Lục công tử, đến để đòi nợ của các ngươi!”
“Do vậy nhất định phải nhẹ nhàng thắng lợi mà khải hoàn… để chứng minh những gì ta nói!”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận