Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 971: Lục Thánh Chủ khẳng khái đại nghĩa (3)

1473 chữ
Mễ Già giật mình.
Khoảnh khắc tiếp theo, vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên ngưng trọng, hai tay hơi chắp lại. “Mong Lục thánh chủ thành toàn”
Thái độ của Mễ Già vẫn hết sức nho nhã dịu dàng.
Mây trên đại lục Ngũ Hoàng dâng trào, khí cơ bạo ngược phun trào.
Từng tia sáng rực rỡ.
Xé tan những đám mây bay lên bầu trời.
Cộng thêm thái thượng lô của vân tộc, tổng cộng là tám kiện để binh trôi nổi trên không Ngũ Hoàng, tản ra quang mang rực rỡ.
“Thiên diễn kính của đạo tộc đã bị lực lượng thần bí đánh vỡ rồi, hủy hoàn toàn, không còn nữa, bổn công tử không lấy ra được.”
“Chỉ còn lại tám kiện để binh, các hạ cần không?
Thanh âm của Lục Phiên từ trong Ngũ Hoàng truyền ra.
Tám kiện để binh.
Hơi thở của mọi người bỗng trở nên nặng nề.
Nhìn chằm chằm bảy kiện để binh, ánh mắt sáng ngời.
Cho dù cường đại như Mễ Già, vào lúc này, cũng bị cảnh tượng chói mắt này thu hút.
Tám kiện để binh a…...
Căn cứ theo tình báo thánh đường thu thập được mà nói.
Lục thánh chủ Ngũ Hoàng, tính tình không tốt, nhỏ nhen, không dễ nói chuyện. Bây giờ xem ra…...
Không phải vậy, tình báo sai rồi.
“Thật không ngờ Lục thánh chủ …... lại khẳng khái đại nghĩa đến vậy.
Mễ Già nở nụ cười.
Đám người Cố Mang Nhiên và Lục Cửu Liên thật có chút mờ mịt, Lục Phiên vậy mà lại giao để binh ra rồi?
Là bởi vì khí tức cường đại đến đáng sợ của Mễ Già sao?
Lục thiếu chủ không sợ trời, không sợ đất, đối mặt với thực lực cường đại, cũng sợ sao?
Nguyên thần Mễ Già trùng trùng điệp điệp, quét qua tám kiện để binh, đế uy đế binh tràn ngập, thật sự là đế binh.
Không phải là hàng giả.
Mễ Già là tồn tại bực nào?
Cách đế cảnh, chỉ còn nửa bước, tồn tại bậc này, sao có thể không có cách nhìn ra để binh là thật hay giå?
Huống hồ, đế binh cũng không dễ gì làm giả.
XIU!
Không gian áo nghĩa khởi động, Mễ Già trực tiếp xé hư không, xuất hiện quanh tám kiện đế binh. Đưa tay lên, muốn cầm lấy một kiện.
BA!
Giữa thiên địa, tiếng quân cờ rơi trên bàn cờ đột nhiên vang lên, vô cùng giòn giã.
Một chùm linh áp đột nhiên từ trên trời giáng xuống.
Trăm vạn lần linh áp!
Linh áp đột nhiên nổ vang đánh lên tay Mễ Già dò xét.
Mái tóc vàng của Mễ Già tung bay, hoa phục trên người hắn vẫn phấp phới không ngừng.
Hắn vậy mà đưa bàn tay không lên, chống lih áp Lục Phiên hạ xuống.
“Các hạ muốn đế binh, bổn công tử tự nhiên không thể không cho, đồ vật như đế binh, đặt ở Ngũ
Hoàng, sẽ dẫn đến Ngũ Hoàng sinh ra hung thú tuyệt thế…...không hay cho lắm.
“Cho nên, nếu các hạ muốn lấy đế binh đi, ta cũng không thể không cho.
Lời nói của Lục Phiên vang lên.
Sơn thạch trong Ngũ Hoàng:
Nước mắt chảy dài không ngớt.
Nguyên thần vị cường giả trong sơn thạch đang điên cuồng gào thét, Lục Bình An, trước đó ngươi không nói như vậy!
Lục Bình An ngươi là loại sợ mạnh hiếp yếu!
Tất nhiên, Lục Phiên cũng không nghe được lời nguyên thần trong sơn thạch đang điên cuồng gào thét.
Hắn nói tiếp: “Muốn đế binh có thể, yêu cầu của bổn công tử không cao, cầm đồ đến đổi…...thần dược, mỏ linh thạch, hoặc là kỳ trân thiên địa đều có thể, trao đổi thứ có giá trị tương đương là được.”
“Cố tướng quân có thể tính giá trị đồ đến đổi.
Lời nói của Lục Phiên phiêu đãng bay ra.
Đám người Cố Mang Nhiên, Lục Cửu Liên thở phào một hơi.
Vô số cường giả trong hạ tam trọng thiên cũng đều giật mình.
Công thức quen thuộc, hương vị quen thuộc, Lục thánh chủ quả nhiên vẫn là Lục thánh chủ nhỏ
nhen…...
Tuy rằng, vật tư không thể sánh bằng đế binh, nhưng mà Lục thánh chủ có thể thực hiện sự lựa chọn như vậy, đã là nhượng bộ rồi.
Mễ Già nghe xong, nhất thời nở nụ cười.
Nói thật…...
Hắn dường như không muốn vào Hư Vô Thiên, cũng không muốn khai chiến trong Hư Vô Thiên.
Ngẩng đầu lên một chút, Mễ Già tựa như nhìn thấy một khe nứt hiện ra trong Hư Vô Thiên, sau vết nứt đó, có một đôi mắt đang nhìn hắn.
Đôi mắt đó khiến hắn kinh hãi đến áp lực tột cùng.
“Đây tự nhiên là nhất định, trao đổi tương đương, trong lòng Lục thánh chủ có trói buộc, ta cũng yên tâm”
Thiên linh tộc, chiếm cứ nhất trọng thiên, có đại thế giới thiên linh, cao võ cấp nhất diễn.
Những thứ như thần dược, mỏ khoáng…...Tự nhiên có rất nhiều!
Dùng vật tư đổi lấy đế binh, hắn đương nhiên cầu còn không được.
“Lục thánh chủ, chờ lão phu một lát.
Ánh mắt Mễ Già vô cùng thâm thúy, nói.
Lời nói rơi xuống.
Không gian áo nghĩa chung quanh bùng lên.
Xé bỏ hư không, bước vào trong một bước, sau đó biến mất.
Nhìn bóng dáng biến mất trong khoảnh khắc đó, Cố Mang Nhiên đè nén thở ra một hơi. “Thiên linh tộc, trời sinh đã thân cận với không gian, có thể đi xuyên không mà đi…...”
“Cùng loại loại với trời sinh lĩnh ngộ trận ngôn chữ hành huyền bí”
Đây cũng là chỗ hắn cảm thấy áp lực nhiều nhất.
Dù cho có thể đánh thắng được Mễ Già, Mễ Già muốn đi, hắn cũng không cẩn được.
Ngay đến vị thánh cảnh bị Lục Phiên chém đầu, cũng hoàn toàn là bị Lục Phiên nện cho một tháp đến ngu người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận