Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 389: Chế tạo lại Bạch Ngọc Kinh. (1)

Dịch: Mèo Rừng
TN: Thành thật xin lỗi mọi người, hôm nay tạm thời chỉ có 2 chương do Dịch giả Ming Ming có chút việc ở trong công ty.
Bắc Lạc thành.
Tin tức Lục thiếu chủ phong bế thư lâu, nhanh chóng được lan truyền ra, không bao lâu sau đã truyền khắp Bắc Lạc thành.
Hiện tại số lượng tu hành giả bên trong Bắc Lạc hành đã không ít, dù sao, Bắc Lạc làm thánh địa tu hành, chỉ cần là tu hành giả đều sẽ đi về phía này.
Đặc biệt, còn có bảo vật phụ trợ tu hành như thư lâu cùng Thí Luyện pháp, hiển nhiên là cũng hấp dẫn vô số tu hành giả.
Lục phủ.
Lục Trường Không cùng Mặc Bắc Khách đang pha trà, có từng chiếc lá trà màu đỏ nhạt lưu chuyển ở bên trong nước trà xanh biếc từ ấm tử sa, sau đó chìm vào đáy ấm.
“Cự Tử, nếm thử lá trà này.”
Lục Trường Không cười rất hòa thuận.
Lục Trường Không vẫn rất biết cách pha trà, sau khi pha ba lần nước, nước trà ôn nhuận liền dập dờn ở bên trong chén trà.
Khóe mặt dày nặng của Mặc Bắc Khách run lên.
Hắn nâng chung trà uống một hớp, lập tức cảm thấy một cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái mãnh liệt từ trong khoang miệng tràn vào cơ thể.
“Đây là… Trà gì?”
Mặc Bắc Khách thấy kỳ lạ, hắn chưa bao giờ uống qua lá trà này.
Lục Trường Không cười thần bí: “Từ khi thiên địa sinh ra linh khí, thế gian thuế biến, tu hành giả nhiều lần xuất hiện, thế nhưng, linh khí không chỉ riêng sáng lập tu hành giả, mà còn có không ít linh thực kỳ dị.”
“Công hiệu của linh thực nhiều đến kinh ngạc, có thể dùng để luyện đan, có thể dùng để làm thuốc, rất mỹ vị…”
“Trà này chính là một loại trà sau khi biến dị, ta lấy cho nó một cái tên ở bên trong 《 Bách Thảo lục 》, trà Hồng Lệ.”
Lục Trường Không nói.
Ánh mắt của Mặc Bắc Khách không khỏi lóe sáng lên.
Khóe mắt dày nặng run rẫy.
Hắn đứng dậy, khom người về phía Lục Trường Không, đáng lẽ Mặc Bắc Khách đã sớm trở về Đại Huyền.
Nhưng mà, chính là bởi vì 《 Bách Thảo lục 》ở trong tay Lục Trường Không, cho nên hắn chậm chạp không trở về.
Hắn mong muốn sao chép một phần 《 Bách Thảo lục 》của Lục Trường Không, làm điển tịch từ Nông gia nhất mạch ở trong Đại Huyền học cung.
Vì lẽ đó, Mặc Bắc Khách không có giấu diếm ý nghĩ trong lòng mà, mà là nói cho Lục Trường Không.
Lục Trường Không sai người mang tới một quyển sách.
“Đây là 《 Bách Thảo lục 》ta ghi chép trong đêm, đáng tiếc, 《 Bách Thảo lục 》này không có ghi chép hoàn chỉnh, thế nhưng, dùng để dạy học cũng đủ rồi.”
“Qua một đoạn thời gian ngắn, tại hạ đi du lịch thiên hạ, đến lúc đó, sẽ ghi chép hoàn thiện 《 Bách Thảo lục 》.”
Lục Trường Không nói.
Nội tâm Mặc Bắc Khách lập tức trở nên nghiêm nghị.
Thần Nông nếm bách thảo, không chỉ là nói không, mà còn có tinh thần xả thân.
Ngay lúc hai người uống trà cùng trò chuyện.
Bên ngoài, La Nhạc cấp tốc tới.
“Thành chủ.”
Lục Trường Không hơi nghi hoặc nhìn về phía La Nhạc.
“Thiếu chủ để Thiên Cơ các đưa tin thiên hạ, ba ngày sau, tổ chức đấu giá hội ở Bắc Lạc Bạch Ngọc Kinh.”
La Nhạc ngưng mắt nói.
Hả?
Lời vừa nói ra, Lục Trường Không cùng Mặc Bắc Khách đều khẽ giật mình.
“Phiên nhi… Thiếu tiền?”
Lục Trường Không hỏi.
La Nhạc cũng không biết nên trả lời như thế nào, Lục thiếu chủ sẽ thiếu tiền sao?
Tu hành giả đệ nhất đương thời, thứ tiền tài này, công tử sẽ vừa mắt?
Mặc Bắc Khách tựa như nghĩ đến gì đó.
Cử động của Lục Phiên luôn khiến cho người ta không nhìn thấu, tuy nhiên, đấu giá hội lần này, Mặc Bắc Khách rất rõ ràng, tuyệt đối không tầm thường.
“Phiên nhi có nói sẽ đấu giá thứ gì không?”
Lục Trường Không hỏi.
La Nhạc gật đầu: “Linh đan, linh cụ cùng với một chút bảo vật mà công tử không có nói rõ.”
Lời nói vừa ra.
Ánh mắt của Lục Trường Không cùng Mặc Bắc Khách đều ngưng tụ lại.
. . .
Tin tức Bạch Ngọc Kinh tổ chức đấu giá hội truyền khắp thiên hạ.
Cơ Thiên Cơ bồ câu ở đây, tin tức đưa tin rất nhanh.
Thế lực khắp nơi đều chiếm được tin tức này.
Không chỉ thế lực tu hành giả, mà những thế gia cũng nhận được tin tức.
Đấu giá hội mà Bạch Ngọc Kinh tổ chức, tuyệt đối sẽ không đấu giá các đồ vật bình thường, đồ vật mà nó đưa ra, tất nhiên sẽ khiến người đời kinh hãi.
Cho nên, khi thế lực khắp nơi nghe được tin tức này, lập tức hành động.
Đế Kinh.
Phong Yên các.
Đế Kinh đệ nhất xuân lâu hiện tại, đã oanh oanh yến yến, cực kỳ náo nhiệt.
Đủ loại nữ nhân sắc đẹp, làm điệu làm bộ ở giữa hành lang lầu các.
Tuy nhiên, bề ngoài Phong Yên các này là xuân lâu, thế nhưng sau lưng lại chính là cư địa của Hắc Long giáo.
Đằng sau cửa ngầm Phong Yên các, có một cái biệt viện.
Lưu Nguyên Hạo ngồi xếp bằng, ngón lửa màu trắng bệch quanh quẩn ở bên cạnh hắn, trong con ngươi của hắn có một đoàn tinh mang đang nhảy nhót.
Xoay cổ một chút, Lưu Nguyên Hạo hé miệng, ngay sau đó, ngọn lửa màu trắng bệch tản sức nóng trôi nổi ra.
Đoàn hỏa diễm này dưới sự khống chế của Lưu Nguyên Hạo, không ngừng biến đổi bộ dáng.
“Xong rồi!”
Lưu Nguyên Hạo toát ra vẻ vui mừng.
Liên hệ giữa hắn cùng ngọn hỏa diễm này càng ngày càng chặt chẽ, hơn nữa đã rèn luyện tạng thứ ba.
Dựa vào hỏa diễm này, hắn thậm chí còn có thể bộc phát ra thực lực không kém gì Thể Tàng đỉnh phong.
Bỗng nhiên.
Bên ngoại sân nhỏ đột nhiên truyền đến tiếng bước chân vang vọng.
Một bóng người chậm rãi đi vào.
Đây là một vị tu hành giả trên trán có khảm nạm lấy một cái hắc lân, khí tức rất mạnh, có cấp độ Khí Đan đỉnh phong, nửa bước Thể Tàng.
“Thế nào?”
Trong đôi mắt của Lưu Nguyên Hạo có tinh mang lấp lóe, dò hỏi.
Dưới tình huống bình thường, Hắc Long vệ sẽ không tới quấy rầy hắn.
“Ba ngày sau, Bạch Ngọc Kinh sẽ cử hành một đợi đấu giá… Đến lúc đó sẽ đấu giá một chút các loại linh đan, linh cụ trân quý.
“Mà lại, rất nhiều người phỏng đoán, không chỉ có như vậy, Bắc Lạc Lục thiếu chủ đến lúc đó, có khả năng sẽ còn đưa ra thứ càng quý giá, chỉ là, chúng ta đều không đoán được vật trân quý này là cái gì.”
Hắc Long vệ nói.
Lưu Nguyên Hạo đứng người lên, ngọn lửa màu trắng bệch tán đi.
Hắn chậm rãi đi dạo từng bước.
“Bạch Ngọc Kinh… Tại sao lại đột nhiên tổ chức đấu giá hội?”
“Dùng địa vị của Bạch Ngọc Kinh, căn bản không có tất yếu để tổ chức đấu giá hội gì cả.”
“Tuy nhiên, đối với người đời mà nói, đây là một chuyện tốt. Nếu như có thể chụp được một vài đan dược, linh cụ, vân vân… Đối với sự phát triển của Hắc Long giáo chúng ta mà nói, cực kỳ tốt.”
Lưu Nguyên Hạo rót một chén trà, nước trà trong chén trà vốn đang lạnh lẽo, vậy mà trở nên nóng bỏng, sôi trào lên.
“Buổi đấu giá này vào ba ngày sau?”
Lưu Nguyên Hạo nói.
Hắc Long vệ gật đầu.
“Đây cũng không phải là một tin tức tốt.”
Lưu Nguyên Hạo để chén trà xuống.
Vị Hắc Long vệ này lập tức ngây ngẩn cả người, không rõ ý trong lời nói của Lưu Nguyên Hạo.
Ngón tay của Lưu Nguyên Hạo gõ nhẹ lên trên bàn.
Cười cười, nói: “Bá Vương đang tu hành ở Bắc Lạc, nhưng mà… Trên thực tế, Bá Vương hiện tại lại cực kỳ lo lắng, Bá Vương đã rất lâu rồi chưa có đột phá, xem ra là lâm vào bên trong gông cùm xiềng xích.”
“Toàn bộ Tây Lương dựa vào ai để chống đỡ? Không phải là Bá Vương sao…”
“Bá Vương ngừng bước không tiến, đây cũng là cơ hội của chúng ta… Đấu giá hội ba ngày sau, Bá Vương tuyệt đối sẽ thừa thế xông lên, phải có được đan dược từ Bạch Ngọc Kinh, như vậy mới có thể trùng kích gông cùm xiềng xích, đột phá cảnh giới.”
Lưu Nguyên Hạo phân tích nói.
Hắc Long vệ nhíu mày: “Chuyện này đối với chúng ta mà nói, quả thật không phải tin tức tốt đẹp gì.”
“Mà lại, chúng ta nhận được tin tức, Bắc Lạc Lục thiếu chủ phong bế thư lâu, Bá Vương hẳn là định rời khỏi Bắc Lạc.”
“Vậy xem ra, chúng ta càng đợi không được.”
Lưu Nguyên Hạo nheo mắt lại.
“Chuẩn bị một chút, đấu giá hội kết thúc, lập tức động thủ!”
Lưu Nguyên Hạo nói.
Hắc Long vệ hít sâu một hơi, sau đó trịnh trọng gật đầu.
Hắc Long vệ không nói gì nữa, nhanh chóng thối lui ra viện nhỏ.
Lưu Nguyên Hạo ngồi xếp bằng, hắn giơ tay lên, một đám lửa khoan thai xoay tròn lấy.
“Tây Lương Bá Vương…”
. . .
“Nghê cô nương, công tử cho mời.”
Ngưng Chiêu nhìn Nữ Đế, nói.
Lời nói không kiêu ngạo không tự ti.
Ngưng Chiêu sinh ra linh thức, vì lẽ đó, nàng có thể cảm ứng được sự cường hãn từ Nữ Đế, loại thực lực sâu không lường đuọc kia, để cho Ngưng Chiêu hít sâu một hơi.
Thế gian ngoại trừ công tử, còn có người cường đại như vậy sao?
Nữ Đế mỉm cười.
Tỳ nữ Kim Đan cảnh.
Tỳ nữ này sở hữu khí chất quả thật có chút khác biệt, đây cũng phù hợp thân phận của Lục công tử.
Nữ Đế khẽ vuốt cằm, sau đó, đôi chân dài bên dưới chiếc quần màu hồng khẽ cất bước, xẹt qua trong nháy mắt, xuất hiện ở trước lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận