Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 407: Phát sinh dung hợp đạo ý. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Lục Phiên hơi kinh ngạc, bởi vì hắn không tài nào nghĩ tới, nhanh như vậy mà đã có người tìm hiểu ra được đạo ý.
Thế nhưng sau khi kinh ngạc, lại cảm thấy có chút đương nhiên.
Thời điểm Lục Phiên nhìn xem Đạo bia trong linh hồn mình mơ hồ tản mát ra gợn sóng kỳ dị, đôi mắt của hắn chợt toát ra tinh mang sáng chói.
Bốn người Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao, Nữ Đế, Thiên Hư công tử, đều là hạng người thiên phú yêu nghiệt, dù sao, có thể tu hành đến cảnh giới Anh Biến ở Thiên Nguyên đại lục, thiên phú bản thân bọn hắn đều vượt xa người bình thường.
Bọn hắn vẫn một mực đang truy cầu đột phá, mong muốn đánh vỡ gông cùm xiềng xích, siêu việt Anh Biến.
Lúc ở Thiên Nguyên, Khổ Đồ đã lừa gạt bọn hắn bằng cách sáng tạo ra một cái hoang ngôn liên quan đến Tiên giới.
Độ kiếp có thể thành tiên.
Nhưng trên thực tế, Khổ Đồ chỉ muốn hấp thu tu vi của bọn hắn, nhằm đúc Bất Hủ cho chính mình.
Khổ Đồ là tự tư, hắn muốn dùng yêu nghiệt ở bên trên Thiên Nguyên đại lục để cho bản thân mình siêu thoát.
Tuy nhiên, tầm nhìn của Khổ Đồ cũng tương đối eo hẹp, mặc dù hắn tiếp xúc đến đại năng Phật giới cao võ, thế nhưng hắn lại không biết cách để đột phá Anh Biến.
Hắn giết quá nhiều thiên tài, dự định dựa vào tu vi của những người này để đột phá bản thân.
Dù vậy, từ khi vừa bắt đầu, phương hướng đã sai.
Đám người Đỗ Long Dương, Nữ Đế, nay đã đứng ở Anh Biến cảnh cực hạn, bọn hắn muốn đột phá, kỳ thật lại không có khó khăn gì, chỉ cần tìm được một con đường chính xác, cuối cùng cũng sẽ có khả năng nước chảy thành sông mà đột phá.
Mà lần này, Đạo bia xuất hiện, cho bọn hắn thời cơ này.
Thần tâm của Lục Phiên chìm vào bên trong Đạo bia.
Hắn có chút hiếu kỳ, đến cùng là ai đột phá.
Lục Phiên vào lúc này còn chưa biết, tuy nhiên, hắn có thể căn cứ vào đạo ý được lĩnh ngộ mà phân tích là ai.
Dù sao, chỗ đặc sắc trên thân bọn người Đỗ Long Dương là quá rõ rệt.
Bên trên lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Lục Phiên chậm rãi nhắm nghiền hai mắt.
Bên dưới.
Đám người Nhiếp Trường Khanh thấy Lục Phiên nhắm mắt, nên không ở lại lâu.
Bọn hắn cũng muốn đi xem một chút tân bí cảnh dãy Ngọa Long này, vì lẽ đó, sau khi bọn hắn hướng về phía Lục Phiên cáo lui, liền cùng nhau rời đi.
Phía trên Bạch Ngọc Kinh, lại trở nên trống rỗng.
Đám người Lữ Động Huyền, Công Thâu Vũ đều đã rơi đi, hướng về phía bí cảnh dãy Ngọa Long.
Đối với tu hành giả mà nói, ý nghĩa của tiên nhân bí cảnh là vô cùng quan trọng.
Mỗi người đều hướng tới tiên nhân bí cảnh, hy vọng có thể tìm được một chút chỗ tốt từ bên trong đó.
Gió chậm rãi thổi tới.
Lục Phiên nhắm hai mắt, tựa như một pho tượng được điêu khắc vậy.
Hắn ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, bạch bào trôi nổi trong gió.
Bỗng nhiên.
Xung quanh thân thể Lục Phiên, tràn ngập ra một cỗ đao ý.
Đao ý bàng bạc, đột nhiên phóng thích mà ra.
Cả người Lục Phiên, tựa như hóa thành một thanh đại đao sắc bén lạnh lùng và vô tình.
Tựa như là dự định cắt chém tầng mây trên đỉnh đầu như là chém một khối đậu hũ.
Cỗ lực lượng đáng sợ này, để cho Tiểu Ứng Long đang ghế vào bên trên Long Môn bất chợt cảm giác cái mông mình lạnh lẽo, cánh thịt co lại, có chút hoảng hốt nhìn về phía Lục Phiên.
Sau một hồi.
Lục Phiên mới chậm rãi mở mắt, bên trong ánh mắt toát ra một vẻ kinh ngạc.
“Đao ý…”
“Thì ra là hắn.”
. . .
Bí cảnh dãy Ngọa Long.
Đạo bia đứng vững tại chỗ, khí tức tản ra vô cùng ngột ngạt.
Những người không có nắm giữ Đạo Lệ, chỉ có thể đứng xa nhìn lấy.
Rất nhiều người thở mạnh cũng không dám, bởi vì bọn hắn cảm thấy khí tức đè nén. Đồng thời nhìn xem thân ảnh ngồi xếp bằng ở dưới tấm bia kia, chỉ cảm thấy áp lực bay thẳng vào mặt.
Đạo Lệ là chìa khóa cùng tư cách tìm hiểu đạo bia.
Thế nhưng, Đạo bia lại có thể tìm hiểu ra cái gì đây?
Rất nhiều người đều không rõ điểm này cho lắm, cho nên bọn hắn tò mò, bọn hắn chờ mong.
Lưu Nguyên Hạo tới.
Trong ánh mắt thít chặt của rất nhiều thế gia gia chủ, Lưu Nguyên Hạo nắm Đạo Lệ bước vào bên trong uy áp của Cửu Ngục.
Đối với Lưu Nguyên Hạo, có rất nhiều người đều cảm thấy lạ lẫm.
Dù sao, ở trong mắt các thế gia mạnh mẽ, thế lực địa đầu xà trong Đế Kinh, quả thật còn không lọt nổi vào mắt xanh của bọn họ.
Tuy nhiên, lần này, bọn hắn biết được Lưu Nguyên Hạo.
Lưu Nguyên Hạo bước vào bên trong Cửu Ngục, vậy mà không có lùi bước chút nào.
Từng bước một, vượt qua một cái rồi lại một cái áp lực do cửa ngục mang đến.
Cuối cùng, hắn bước vào cửa thứ năm.
Oanh!
Xung quanh thân thể Lưu Nguyên Hạo, lại có ngọn lửa màu trắng bệch bùng cháy bao phủ mà ra, quấn quanh lấy thân thể của hắn, hóa thành một bộ áo giáp.
Hắn biểu hiện ra thực lực Thể Tàng cảnh!
Rất nhiều thế gia gia chủ đều trở nên kinh hãi, trước đó bọn hắn không biết được, người này có được thực lực Thể Tàng cảnh.
Có được thực lực thế này, tuyệt đối sẽ không bình thường.
“Hắc Long giáo…”
“Xem ra phải chú ý Hắc Long giáo này một chút.”
“Vậy mà có được Thể Tàng cảnh?”
Đôi mắt của rất nhiều thế gia gia chủ đều trở nên lấp lánh, trong lòng bắt đầu tính toán cái gì đó.
Cửa ngục thứ năm, Lưu Nguyên Hạo rốt cuộc khó mà vượt qua. Luận thực lực, hắn vẫn còn có khoảng cách so với Bá Vương, dù cho có Cốt U hỏa, cũng rất khó bù lắp cái chênh lệch này.
Cho nên, hắn lấy ra viên ‘Đạo Lệ’ được cướp tới.
Trong nháy mắt giọt Đạo Lệ này xuất hiện, tất cả thế gia gia chủ đều thay đổi sắc mặt.
Bởi vì, bọn hắn vững tin ở bên trên đấu giá hội của Bạch Ngọc Kinh, Lưu Nguyên Hạo không có đấu giá tới Đạo Lệ, vậy mà trong tay hắn lại xuất hiện Đạo Lệ, điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ Lưu Nguyên Hạo cướp bóc thế gia kia!
Đường Hiển Sinh nheo mắt lại, Nam Quận thế gia cũng dám đoạt…
Hắc Long giáo này, có chút cuồng a.
Lưu Nguyên Hạo xếp bằng trên bồ đoàn, khóe miệng mang theo nụ cười, nhìn thoáng qua đám người Đỗ Long Dương cùng Nữ Đế, tâm thần trở nên chấn động.
Sau đó lại nhìn về Bá Vương cùng Đường Nhất Mặc bên người, hít sâu một hơi.
Đưa mắt nhìn về phía bia đá.
Cái nhìn này, để cho trong lòng hắn không khỏi khẽ run lên.
Đối với sự xuất hiện của Lưu Nguyên Hạo.
Tất cả mọi người đang xếp bằng ở trên bồ đoàn đều không biết.
Mà vào lúc này, tinh thần của bọn hắn hoàn toàn bị hấp dẫn bởi Đạo bia, tựa như trong đôi mắt chỉ còn lại Đạo bia vậy, lực hấp dẫn mà Đạo bia tản ra, để cho bọn hăn căn bản khó mà có khả năng kháng cự.
Diệp Thủ Đao nhìn Đạo bia, sợi tóc tung bay.
Mà hắn ở khoảnh khắc này, cả người đều tiến nhập vào một loại thế giới huyền bí giống với Đỗ Long Dương.
Thậm chí, còn sâu hơn cả Đỗ Long Dương.
. . .
Diệp Thủ Đao yên lặng nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm xúc phức tạp.
Hắn là một người tương đối lãnh đạm, hình ảnh trước mặt, chiếu lại cuộc đời của chính hắn.
Từ đứa bé đến cả đời.
Kể từ lúc hắn bắt đầu cầm đao, máu lạnh liền nương theo hắn, tựa như ác mộng, rửa sạch cỡ nào cũng không sạch.
Bắt đầu vung đao lúc bảy tuổi, cách Tuyệt Đao môn huấn luyện là vô cùng tàn khốc, hắn cùng đao làm bạn, mỗi ngày đều vung đao, thậm chí mỗi ngày đều dùng đao chém giết heo dê.
Ban đầu thì trong lòng có chút không đành lòng, nhưng càng về sau càng chết lặng.
Ở bên trong vô tận máu tươi cùng giết chóc, Diệp Thủ Đao hiểu rõ chỉ có đao mới là đồng bọn của hắn.
Sau khi lớn lên, mặc dù Diệp Thủ Đao đã trải qua vô số trận chiến, nhưng hắn vẫn luôn là người chiến thắng.
Mãi đến Thiên Nguyên thi đấu sau đó.
Diệp Thủ Đao bị khổ hạnh tăng ở Khổ Phật tự hạ gục, cũng bị Đỗ Long Dương hạ gục…
Điều này đả kích rất lớn đối với Diệp Thủ Đao, thậm chí hắn cũng bắt đầu hoài nghi đao của chính mình.
Tuyệt Đao môn môn chủ cũng rất bất mãn đối với sự biểu hiện của hắn.
Sau trận thi đấu, ném hắn vào bên trong Yêu vực.
Ở bên trong Yêu vực, Diệp Thủ Đao nhiều lần suýt chút nữa tử vong, hắn muốn sống sót, chỉ có thể dựa vào thanh đao trong tay.
Quá trình chém giết vô số yêu quái, lần đầu tiên Diệp Thủ Đao lĩnh ngộ được đao ý, mặc dù chỉ là da lông, nhưng lại cho hắn vốn liếng để có thể sống tiếp.
Hắn sống sót đi ra từ trong Yêu vực.
Hắn không có trở về Tuyệt Đao môn, mà là bắt đầu hành tẩu thiên hạ, không ngừng nghiên cứu đao ý.
Trình độ si mê đối với đao của hắn, gần như đến một cấp độ điên cuồng, thực lực cũng đến một thời kì tăng lên nhanh chóng.
Cuối cùng, Diệp Thủ Đao về tới Tuyệt Đao môn, hắn đánh bại tất cả đệ tử Tuyệt Đao môn, cầm lấy thanh đao trong tay, giết ra ban ngày ban mặt, đứng lặng ở trên đỉnh phong giữa các đệ tử Tuyệt Đao môn.
Tuyệt Đao môn môn chủ thu hắn làm quan môn đệ tử, tự mình dạy bảo.
Mà Diệp Thủ Đao rất nhanh đã đi đến bình cảnh, đao của hắn trì trệ không tiến, cho dù là tiền nhiệm Tuyệt Đao môn môn chủ cũng không dạy bảo được hắn.
Diệp Thủ Đao rời đi Tuyệt Đao môn, một lần nữa vào bên trong Yêu vực.
Lần này, hắn chuyên môn chọn những con đại yêu đáng sợ kia để chiến đấu.
Hắn muốn ma luyện chính mình trong chiến đấu, tăng cao thực lực.
Nhưng mà, có một lần Thiên Yêu tháp bạo động.
Diệp Thủ Đao trọng thương, bị rất nhiều yêu tộc truy sát, suýt nữa tử vong.
Hắn rơi vào trong một địa phương mỹ lệ cùng u tĩnh bên trong Yêu vực.
Cảnh tượng đến đây.
Cảm xúc của Diệp Thủ Đao bắt đầu trở nên phức tạp.
Đây có lẽ là một bước ngoặt trong cuộc đời hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận