Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 901: Con gái của Lục gia lớn rồi (3)

Edit: Long Hoàng
Mà những thứ này cũng chỉ là chỗ tốt của đám Thiên Nhân Ngũ Hoàng có được, nhưng sau Thiên Môn không chỉ có bọn họ, còn có cả những tu sĩ phi thăng của hạ tam trọng thiên nữa.
Bọn hắn đỏ mắt vô cùng, khí vận chi đạo. . . chẳng lẽ bọn hắn không có cách nào tu hành được sao?
Tương lai của khí vận chi đạo, không thể đo lường.
Phải biết, tu khí vận đến Giang Hà thành Huyền Tiên đã có thể so với Thánh Tổ. . .
Nói cách khác, nếu như bọn hắn tu hành tốt, tích góp đủ khí vận, thậm chí có thể so sánh với Thánh Tổ!
Đây là dụ hoặc bực nào?
Tu hành pháp môn tuyệt thế bực này ở trước mắt, nhưng bọn hắn lại chẳng có cách nào tu luyện được, thật sự rất phiền muộn.
Thế là, có Tiên Túc lão tổ tắm máu, gõ Thiên Môn.
Sau khi Lục Phiên cảm ứng được, suy tư một hồi, cũng không trói buộc bọn hắn.
Để cho đám lão tổ này gào khóc một lúc, sau đó…
Hạ cờ trên bàn cờ, mở ra Thiên Môn, để đám người này quay trở về cao võ thế giới của riêng mình trong hạ tam trọng thiên.
Mà Lục Phiên kinh ngạc phát hiện, dưới sự tu hành của《 Đại La tiên kinh 》 bọn hắn vậy mà chuyển hóa đạo uẩn của thế giới mình trở thành khí vận, sau đó lại đem những khí vận này hồi trả Ngũ Hoàng Thiên Đạo.
Khiến cho Thiên Đạo của Ngũ Hoàng không ngừng mạnh lên.
Đây có thể nói là niềm vui ngoài ý muộn!
Lục Phiên có chút giật mình, có lẽ. . . nếu như cứ tiếp tục thế này, nói không chừng tương lai Ngũ Hoàng thật sự có thể thu nạp toàn bộ hạ tam trọng thiên.
. . .
Thượng giới, Hạo Hãn đại lục.
Đạo tộc tổ địa.
Ầm ầm!
Khí thế khủng bố không ngừng phun trào.
Phảng phất có hào quang vô cùng vô tận buông xuống, sơn hà đều đang run rẩy.
Đạo tộc Thánh Tổ trôi nổi trên không, hào quang vạn trượng, như một tôn thần chỉ, nhìn thẳng vào từng vị có khí tức không kém gì hắn đang buông xuống chung quanh.
Đây đều là thất đại Thánh tổ của các tộc khác.
Ngoại trừ thánh tộc của nhất diễn cao võ nằm tại tầng thứ nhất, cùng với Vân Tộc hắn không mời, thì thất đại thánh tổ của các Thánh tộc khác đều ở nơi này.
Những Thánh tộc này truyền thừa từ vạn cổ đến này cũng đã trăm vạn năm rồi.
Mỗi thánh tộc đều đạt tới tam diễn thậm chí là nhị diễn cấp cao võ.
Bây giờ, đạo tộc mất đi Đế binh, ở trước những thánh tộc này, căn bản bị xếp vào hàng chót.
Thánh tổ Đạo tộc nhắm nghiền đôi mắt, thân thể hơi hơi rung động.
Mà sau khi bảy đạo Nguyên Thần cường đại phun trào ra, vẻ mặt của từng vị Thánh Tổ thánh tộc lộ ra nét quái dị.
“Đạo Uẩn của Đạo tộc đang xói mòn nhanh chóng… xem ra lời của Đạo Huynh nói không phải giả, đế binh của Đạo tộc… thật sự bị hủy rồi! Ngũ Hoàng, Hư Vô Thiên… vậy mà có thủ đoạn bực này sao? ”
“Đạo tộc sắp đi về hướng suy vong.”
Một vị Thánh Tổ bao phủ tại trong sương mù, mở miệng.
Đạo tộc Thánh Tổ mở mắt ra, đôi mắt sắc bén vạn phần.
“Ba năm, Đế binh của tộc ta đã bị băng diệt hơn hai năm rưỡi, vậy mà Đế binh của Vân tộc chẳng hề tổn hao gì. . .”
Đạo tộc Thánh Tổ nói đến đây, càng ngày càng tức giận.
“Ta có thể xác định, Vân tộc chắc chắn có cấu kết với Hư Vô Thiên! Đế Binh băng diệt, số Đạo Uẩn mà đạo tộc tích súc trăm vạn năm, sẽ chảy vào Ngũ Hoàng. . . Minh Thổ, Thiên Môn, Ngũ Hoàng đại lục, đợi cho Tam Giới thành hình, thai nghén thành công Thiên Đạo, khi đó Hư Vô Thiên sẽ không bị cửu trọng thiên ảnh hưởng nữa, đến lúc đó… chúng ta dù cho có liên thủ lại, cũng chẳng làm nên chuyện gì.”
Đạo tộc Thánh Tổ nói.
“Tam Giới thành hình, biến thành một cái cửu trọng thiên mới, đây là kế hoạch của những cổ đế đã tan biến kia sao? ”
Có một vị Thánh Tổ ẩn trong sương mù, mở miệng vô cùng nghiêm túc.
Đạo tộc Thánh Tổ trịnh trọng gật đầu.
Sau đó, toàn bộ đạo tộc tổ địa đều lâm vào trong yên lặng.
Mỗi một vị thánh tổ đều nghĩ đến nhất diễn cấp cao võ duy nhất khiến cho bọn hắn hoảng sợ, nằm tại tầng thứ nhất trong cửu trọng thiên.
Là thế giới, hư hư thực thực có tồn tại cổ Đại Đế.
“Một cái tân Thiên Đạo muốn ra đời, cần phải tước đoạt rất nhiều Đạo uẩn của cửu trọng thiên Thiên Đạo, cũng như đang róc thịt của đám Thánh Tổ chúng ta!”
“Cho nên. . . Chúng ta không đợi thêm được nữa!”
“Nhất định phải thừa dịp Ngũ Hoàng chưa trưởng thành, triệt để gạt bỏ!”
Đạo tộc Thánh Tổ nói.
Gợn sóng Nguyên Thần không ngừng phun trào, rất nhiều Thánh Tổ tựa hồ chưa thể quyết định.
“Đạo huynh muốn chúng ta phải làm gì? ”
Đạo tộc Thánh Tổ tầm mắt ngưng tụ: “Ta cầu các vị đạo huynh thúc dục Đế Binh, tập kết Thánh Cảnh lại! Hủy diệt tam giới Ngũ Hoàng!”
“Bóp chết Ngũ Hoàng tại trong trứng nước! Trả lại ánh mặt trời cho cửu trọng thiên!”
“Điều động Đế binh ?”
Có Thánh Tổ cường giả do dự.
Đế binh của Đạo tộc bị tước đoạt, khiến bọn hắn do dự.
“Chớ có nhường Đế binh tiếp cận Thiên Môn cùng Minh Thổ, đế uy sẽ kinh động đến tồn tại thần bí bên trong lưỡng giới. . . Cho nên, chúng ta dùng Đế Binh ngăn cản quy tắc trong Hư Vô Thiên, rồi đi công phạt.”
“Đế binh chỉ cần không tiếp cận Thiên Môn cùng Minh Thổ, liền sẽ không sợ bị tước đoạt.”
Đạo tộc Thánh Tổ nói.
Ong ong ong. . .
Sau một hồi Nguyên Thần gợn sóng. (ý là dùng NT trao đổi với nhau, kiểu truyền âm ấy.)
Sau một khắc, rất nhiều Thánh Tổ đồng ý kế hoạch.
“Đạo huynh, vậy chúng ta quay về điều động đế binh. . .”
“Đạo huynh chờ một chút, chớ có đánh rắn động cỏ.”
Rất nhiều Thánh Tổ Nguyên Thần gợn sóng, sau đó, đều tan biến.
Rất nhanh, đạo tộc tổ địa liền khôi phục bình tĩnh.
Đạo tộc Thánh Tổ chắp lấy tay, cảm nhận được khí cơ của Đạo tộc không ngừng trôi đi, khuôn mặt tràn đầy bi thương.
Cuối cùng vẫn rơi vào kết cục thế này.
Vì liên hợp thất tộc, hắn trả cái giá quá lớn.
Bất quá. . . Hết thảy đều là đáng giá, cuối cùng đã thuyết phục được thất tộc!
Tầm mắt hơi hơi gợn sóng.
Đạo tộc Thánh Tổ nghiêm nghị hạ lệnh: “Phong tỏa tin tức, tộc nhân trong tộc, nếu người nào làm lộ tin tức ra, giết chết bất luận tội!”
Vân tộc phản bội, thánh tổ của Đạo tộc phải đề phòng bọn họ.
Trong mắt của thánh tổ Đạo tộc tràn đầy bi thương: “Vì cái gì. . . vì cái gì a? ”
“Dựa vào đâu mà đế binh của Đạo tộc ta băng diệt, đế binh của tộc ngươi lại không có việc gì? ”
. . .
Ngũ Hoàng đại lục.
Đảo Hồ Tâm, Bạch Ngọc Kinh lầu các.
Lục Phiên dựa vào lan can nghe gió, tay nhẹ nhàng vuốt ve Thâu Thiên tiểu tháp treo trên xe lăn.
“Ngô. . . nhìn thấy thâu thiên tháp lại nhớ đến phượng linh kiếm tội nghiệp của ta bị nện nứt ra kia.”
“Quân tử báo thù, mười năm không muộn, tình tình của Lục Bình An ta quá tốt rồi. . . Ngũ Hoàng đã trôi qua nhiều năm như vậy, mối thù này nên tính sổ rồi.”
Lục Phiên ngẩng đầu, nhìn về hướng đi lên thượng giới của Nguyên Từ Thiên.
Tầm mắt trở nên vô cùng thâm thúy.
Bỗng dưng.
Phần cuối của Hãn Hải.
Một vị thiếu nữ nhắm chặt hai mắt, chậm rãi lướt sóng mà tới.
“Tu vi hiện tại của tiểu Trúc Lung, sau khi thổ nạp Thiên Đạo Ngũ Hoàng, thai nghén ra âm dương nhị khí, thiên phú thần thông càng ngày càng cường đại, có lẽ. . . đã đủ khả năng đánh một trận với Thánh Tổ thượng giới rồi.”
Lục Phiên nhìn thiếu nữ lướt sóng tới kia, có cảm giác tiểu áo bông của mình đã lớn, đã có thể ra ngoài đánh nhau rồi. (Tiểu áo bông tri kỉ dịch thế nào cho chuẩn mình không biết, nhưng đại khái hiểu là “con gái rượu”, đồng đẳng với “con trai cưng của mẹ nó” thì đây ta có “tiểu áo bông” của ba vậy đó!)
“Đã như vậy, thì chẳng cần phiền đến Cố tướng quân nữa, cũng tiết kiệm được một gốc thần dược, Chu Tước quả.”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận