Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 946: Ngũ Hoàng miệng cọp gan thỏ (1)

Edit: Long Hoàng
Ngũ Hoàng thật sự gặp phải đại kiếp, con hung thú Lục Anh thứ nhất còn chưa giải quyết xong, trong thiên môn cùng minh thổ đã sinh ra hung thú khác.
Phảng phất như ẩn chứa khí cơ hủy diệt, muốn đồng thời hủy diệt cả thiên môn lẫn minh thổ của Ngũ Hoàng.
Cũng đều là hai hung thú cấp bậc huyền tiên!
Bầu trời Ngũ Hoàng hoàn toàn biến sắc, phảng phất như chìm hẳn vào lúc chạng vạng, làm cho bầu trời như đỏ đến muốn nhỏ ra giọt máu, hung khí và sát khí ngập tràn, tựa như về lại chiến trường viễn cổ.
Đám tiên nhân Ngũ Hoàng biến sắc.
Cho dù là Lục Cửu Liên cũng cảm thấy áp lực cực lớn.
Khó trách ma chủ cùng yêu chủ thần bí vô cùng đều khẩn trương như vậy, hung thú huyền tiên cảnh, đó chính là tai ương cấp thánh cảnh, là dấu hiệu cổ đế trở về, ẩn chứa sát phạt đáng sợ.
Ngũ Hoàng có lẽ sẽ vì vậy mà hủy diệt.
Thế nhân kinh hãi, hoảng sợ, nhưng mà đối diện với mấy những tai ương này , lại là không có bất kỳ biện pháp gì.
Đại lục Ngũ Hoàng, Nam vực.
Đám người Bá Vương, Đường Nhất Mặc đang khổ chiến cùng sáu đầu.
Nếu không phải bọn hắn không ngừng quấn lấy sáu đầu, không ngừng khổ chiến, đầu hung thú sáu đầu này khả năng đã sớm tăng tu vi, để tu vi nảy nở đến cực hạn.
Đến lúc đó, Bá Vương cùng Đường Nhất Mặc những chân tiên Ngũ Hoàn hợp lại, căn bản không phải là đối thủ của sáu đầu này..
Quá khó khăn!
Mặc dù những chân tiên trong quá trình đám chân tiên Ngũ Hoàng chiến đấu, tu vi đạt được không ít đột phá, thế nhưng, khoảng cách chém giết được hung thú sáu đầu, còn xa lắm.
Hung thú cấp bậc huyền tiên, lực phòng ngự cường hãn, càng có lực lượng sát phạt kinh khủng.
Mang đến cho chân tiên Ngũ Hoàng áp lực thực sự quá lớn.
“Thiên môn cùng minh thổ cũng đã sinh ra hung thú?”
Trong lúc nghỉ ngơi đổi lượt, đám người Bá Vương và Đường Nhất Mặc biết được chuyện này, thần sắc càng ngày càng chua xót.
“Phải, lúc trước đế binh đạo tộc cùng vân tộc kia, lần lượt rơi xuống thiên môn và minh thổ, bây giờ, đế binh hai tộc cùng đế binh thủy tộc, diễn hóa ra hung thú tuyệt thế.”
“Bất quá, tin tốt duy nhất là, hai đại hung thú này, đều chưa xuất thế, một con tên là ‘vân cổ điêu’, một con tên ‘địa ngục hống’, khí tức vô cùng cường đại, hoàn toàn không yếu hơn sáu đầu.”
Lữ Mộc Đối cùng Mạc Thiên Ngữ đi đến chiến trường, báo tin tức này.
“Quả là ông trời muốn diệt Ngũ Hoàng a……”
Bá Vương nhịn không được nắm nắm đấm lại.
“ ‘Vân cổ điêu’ trong thiên môn kia rất khó đối phó, bởi vì số lượng chân tiên trong thiên môn lúc này không nhiều, dù cho có cùng đám phi thăng giả trong hạ tam trọng thiên chống trả, vẫn rất khó ngăn ‘vân cổ điêu’ này xuất thế.”
“Địa ngục hống ở minh thổ thì lại dễ đối phó hơn một chút, minh vương Đạm Đài Huyền, suất lĩnh cùng chín vị thành chủ vong linh thành, đủ để áp chế địa ngục hống.”
“Thế nhưng, đó cũng không phải kế lâu dài……Một mực giằng co nữa, Ngũ Hoàng sẽ thua, trừ phi thật sự có thể thực hiện chém giết một con hung thú.”
Lữ Mộc Đối thở dài, vuốt râu nói.
Đám người Bá Vương yên lặng, trên thực tế, tình huống này bọn hắn cũng đã dự đoán đến.
Bọn hắn dù sao không phải máy móc, sẽ có cảm giác mệt mỏi, không có khả năng không để ý đến năm tháng mà ngăn cản hung thú.
Nếu bất cẩn một chút, cũng sẽ khiến hung thú tuyệt thế phá vỡ phòng tuyến, đến lúc đó, chính là kiếp nạn lớn của Ngũ Hoàng.
Hy vọng duy nhất, có lẽ là chém giết được một con hung thú tuyệt thế.
Mạc Thiên Ngữ chắp tay, trên khuôn mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị.
“Quẻ tượng đại cát, há lại chỉ là hư danh.”
Mạc Thiên Ngữ lắc đầu.
Hắn nhìn chân trời Ngũ Hoàng, phảng phất muốn nhìn xuyên hư không, nhìn về phía cửu trọng thiên vô biên.
“Mối nguy lớn hơn……còn chưa đến đây đâu.”
Mạc Thiên Ngữ hít sâu một hơi nói, hắn phát hiện ngữ khí của mình tựa hồ đều đang run lên, mơ hồ suy đoán ra được vài thứ.
Cô Mang Nhiên chẳng mấy chốc đã trở về.
Đến chiến trường Nam vực, tìm đến Lục cửu Liên đang tọa trấn trên bầu trời.
Cảm ứng được sát cơ Cố Mang Nhiên sôi trào, đám chân tiên trong chiến trường Nam vực nhao nhao bay lên không.
“Những thánh cảnh bị Lục công tử dọa đi kia, biết được Ngũ Hoàng lúc này đang gặp phải họa hung thú, bắt đầu tổ chức lại cuộc tấn công, mang theo đế binh công phạt Ngũ Hoàng, muốn triệu hoán những hạt giống hung thú cổ đế kia gieo xuống, triệt để xé nát Hư Vô Thiên!”
Cố Mang Nhiên nói rất nặng nề.
Lời này vừa nói ra, hô hấp đám chân tiên Ngũ Hoàng, đều ngưng lại.
Đây mới thực là loạn trong giặc ngoài a, không thể nghi ngờ.
Chân tiên Ngũ Hoàng bây giờ, đối kháng với hung thú trong Ngũ Hoàng, còn thua, càng đừng nói đến chuyện chống lại những thánh cảnh mang theo đế binh bên ngoài giết tới.
“Lục thiếu chủ xuất quan chưa?”
“Nếu là Lục thiếu chủ ra tay, có lẽ có thể dọa lui bọn họ lần nữa.”
Đám người Bá Vương, Đường Nhất Mặc mong chờ hỏi.
Nhưng mà, Cố Mang Nhiên lắc đầu, bên kia, tiểu ứng long trên đầu Nghê Ngọc cũng lộ ra vẻ chán nản.
“Công tử bế quan, nếu không phải tự mình xuất quan, chúng ta cũng không tìm được người.”
Nghê Ngọc nói.
Đám người Bá Vương cảm nhận được áp bức, phảng phất như nhìn thấy được núi thây biển máu mà Ngũ Hoàng sắp phải đối mặt.
“Thiên địa này……vì sao luôn muốn lấn ép Ngũ Hoàng chứ.”
“Cửu Trọng Thiên rộng lớn như vậy, cũng không có một nơi cho Ngũ Hoàng sao?!”
Đường Nhất Mặc thở dài than.
Ngũ Hoàng trưởng thành, thật sự là quá khó khăn.
Từ khi bắt đầu từ đê võ, bước vào trung võ, sau khi vào trung võ, thì liên tục phải hứng chịu những kẻ thù ngoại bang.
Bây giờ, thật vất vả lắm, Ngũ Hoàng trở thành cao võ thế giới.
Lại có bố cục cổ đế, trong Ngũ Hoàng sinh ra hung thú, thánh cảnh thánh tộc thượng giới cũng mang theo đế binh, muốn công đánh Ngũ Hoàng.
“Kế sách hiện tại, những thánh cảnh ngoài bầu trời kia, chiến lực bọn ta sẽ đi cản lại, ta Lục Cửu Liên, còn có Trúc Lung cô nương, sẽ ngăn chặn cùng cản thế công của những thánh cảnh thánh tộc kia.”
“Còn các ngươi, nhất định phải tìm phá thế cục trong Ngũ Hoàng, giết chết hung thú, hoặc trấn áp được hung thú……Chỉ có như vậy, Ngũ Hoàng mới có thể có một chút hy vọng sống sót!”
Cố Mang Nhiên khàn khàn nói.
Giây phút tiếp theo, không cùng đám người Bá Vương nói thêm gì nữa.
Hắn ngồi trong quan tài, từ mặt đất trồi lên, hóa thành tia sáng biến mất không thấy đâu nữa.
Lục Cửu Liên ngồi xếp bằng trấn áp hư không thật lâu cũng đứng người lên, hắn nắm thanh liên kiếm làm từ mảnh vỡ đế binh đạo tộc, chiến ý hùng hồn.
Đối mặt với hung thú sáu đầu, hắn thúc thủ vô sách, chiến cũng không được, mà không chiến cũng không xong.
Một khi ra tay, lại sẽ bị chém đi khí vận.
Trong lòng hắn đã nhóm lên lửa từ lâu.
Bây giờ, thánh cảnh thánh tộc xâm phạm, hắn ngược lại có chỗ phát lửa giận.
Vậy thì……chiến thống khoái một chút!
……
Bạn cần đăng nhập để bình luận