Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 391: Lục thiếu chủ đại thủ bút, thiên thượng Bạch Ngọc Kinh! (1)

TN: Xin lỗi mọi người, nhà mình bị rớt mạng nên không đăng chương được.
Người dịch: Duy Cường
Khi bản nguyên nước vừa xuất hiện, một luồng khí tức bản nguyên nồng nặc tràn ra xung quanh.
Khí tức kỳ dị, làm cho tất cả tu hành giả trên Hồ Tâm đảo đều ngây người.
Bởi vì bọn hắn cảm nhận được, trong nháy mắt, nồng độ linh khí giữa thiên địa chợt trở nên đậm đặc gấp mấy lần.
Giữa không trung, một cái lô đỉnh ba chân, lớn chừng bàn tay đang trôi nổi bồng bềnh, bản nguyên thủy không ngừng phun ra từ bên trong.
Giống như một thác nước lao thẳng xuống dưới, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, bản nguyên thủy phát ra ánh sáng lóng lánh như lưu ly.
Trên lầu các tầng hai Bạch Ngọc Kinh.
Gương mặt của Ngưng Chiêu có chút đờ đẫn, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm bản nguyên thủy đang khuếch tán ra xung quanh, trong cơ thể, tu hành pháp môn vậy mà không tự chủ được tự động vận chuyển.
Trong mơ hồ, xương sống vận chuyển, giống như một con Cự Long đang phun ra nuốt vào năng lượng, không ngừng hấp thu tinh hoa của bản nguyên thủy, nhã cặn bã.
Rèn luyện thân thể của nàng từng chút từng chút một.
Thiên Tỏa cảnh, xương sống là khó rèn luyện nhất.
Ba mươi ba đốt xương sống, muốn rèn luyện từng đốt một đều cần hao phí một lượng năng lượng khổng lồ.
Trước đó, khi Ngưng Chiêu vượt qua Thiên Tỏa kiếp, đạt được bản nguyên phản hồi, xương sống đã được rèn luyện mấy đốt.
Bây giờ bản nguyên thủy xuất hiện, tiếp tục trợ giúp nàng rèn luyện xương sống, hiệu quả trở nên cao hơn rất nhiều.
Không chỉ là Ngưng Chiêu.
Trong tích tắc, Nhiếp Trường Khanh cũng cảm nhận được biến hóa này.
“Đây là năng lượng phản hồi mà độ kiếp thành công mới đạt được…”
“Công tử vậy mà đem những năng lượng này… Hội tụ thành hồ nước?”
Nhiếp Trường Khanh có chút kinh hãi.
Thủ đoạn của Lục Phiên, có phải là có chút quá kinh khủng?
Làm sao làm được?
Chẳng lẽ công tử… Đánh cướp lôi phạt?
Nữ đế Nghê Xuân Thu đang cùng Nghê Ngọc tụ một chỗ, chuẩn bị đem một lớp vỏ bọc đường bám vào trên Thối Thể đan, chợt nàng ngẩng đầu lên, trong đôi mắt mỹ lệ mang theo chút kinh hãi cùng phức tạp.
“Đây là… Bản nguyên thủy.”
Nữ Đế cũng có chút im lặng, không biết nói gì cho phải.
Nàng còn nhớ rõ, sau khi độ kiếp thành công, tiến vào “Tiên giới” do Khổ Đồ sáng lập, trong đó có một cái bản nguyên hồ.
Dùng sức mạnh bản nguyên cấu tạo thành hồ nước.
Sau khi Lục Phiên xuất hiện, đại chiến cùng Viên Thượng, hắn đã dùng một cái tiểu lô đỉnh đóng gói bản nguyên hồ mang đi.
Ban đầu, Nữ Đế còn tưởng rằng Lục Phiên muốn dùng cái này để tu hành.
Ai có thể nghĩ tới…
Lúc này Lục Phiên lại đổ bản nguyên thủy ra, đây là chuẩn bị… Một lần nữa xây dựng một cái bản nguyên hồ?
Mà lại, theo cái xu thế này, Lục Phiên là định dùng bản nguyên thủy để cải tạo chỗ tu hành của chính mình.
Bản nguyên thủy cực kỳ quý giá, người khác còn không nỡ dùng để tu luyện, Lục Phiên thế mà dùng tới để cải tạo hoàn cảnh, lắp đặt thiết bị…
Không hổ là Lục công tử, quả nhiên… Có một phong cách riêng.
Thân hình của Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên xe lăn, tựa sát vào lan can, dường như đang cảm nhận từng tia gió mát lướt qua, áo trắng trên người bay phần phật.
Linh thức của hắn không ngừng khống chế Vạn Pháp Hồng Lô, liên tục phun ra bản nguyên thủy.
Lục Phiên khẽ nhếch môi, nở một nụ cười nhẹ, trong đôi mắt có đường cong nhảy lên, trong đầu của hắn, đang nổi lên mô hình của Bạch Ngọc Kinh sau khi cải tạo.
Bên trong Bắc Lạc hồ.
Tiểu Ứng Long cực kỳ hưng phấn, đôi cánh thịt co rụt lại, thân hình giống như một viên đạn pháo, nhanh chóng lao ra khỏi mặt nước.
Bịch một tiếng, chui vào trong bản nguyên hồ.
Hắn há to miệng, điên cuồng thôn phệ bản nguyên thủy, nhưng mà chỉ nuốt được vài ngụm, cái bụng liền phồng lớn, căn bản không thể nào tiếp tục nuốt.
Nhưng Tiểu Ứng Long cũng không cam tâm cứ như vậy rời đi, hắn giãn ra hai chân hai vuốt, mặc kệ thân hình trôi nổi trên mặt hồ.
Quyết định làm một con cá ướp muối điển hình.
Trên Hồ Tâm đảo.
Nhiếp Trường Khanh ngồi xếp bằng, xương sống nổ vang, giống như Ngưng Chiêu, bắt đầu hấp thụ bản nguyên rèn luyện thân thể.
Không chỉ là hắn, tất cả mọi người đều tiến vào trạng thái tu hành.
Sức mạnh bản nguyên, có thể dùng để phụ trợ tu hành, so với linh khí còn mạnh mẽ hơn, cho nên, bọn hắn muốn nắm chặt lấy cơ hội lần này.
Cho dù là Nữ Đế, cũng ngồi xếp bằng xuống.
Trong trận chiến “Đồ Tiên” lần trước, nàng bị thương không nhẹ, sau đó còn trải qua một lần kiếp nạn, thế giới bị xâm lấn.
Mặc dù đã dùng đan dược khôi phục thực lực, nhưng mà vẫn còn có không ít ám thương tiềm ẩn trong thân thể.
Bây giờ Lục Phiên thả ra bản nguyên hồ, nàng vừa vặn có thể lợi dụng nơi này nhằm khôi phục thực lực bản thân, chữa trị ám thương.
Tất cả mọi người đều đang tu hành.
Lục Phiên mỉm cười.
“Thiên thượng Bạch Ngọc Kinh, thập nhị lâu ngũ thành.”
Ngón tay của hắn nhẹ nhàng gõ gõ trên tay vịn xe lăn, vẻ mặt trầm ngâm.
Cải tạo Bạch Ngọc Kinh là quyết định đã có từ trước của Lục Phiên.
Nếu tiếp nhận nhiệm vụ, dự định cho Bạch Ngọc Kinh ẩn nấp khỏi thế gian, vậy trước hết bắt đầu từ việc cải tạo Bạch Ngọc Kinh.
Làm cho Bạch Ngọc Kinh trôi nổi trên không trung, trở thành một tòa tiên đảo hành tung vô định.
Bàn tay của Lục Phiên vỗ vào trên tay vịn xe lăn một cái.
Oanh!
Thiên Nhận Y lập tức giải thể.
Năm thanh Phượng Linh kiếm gào thét bay ra, phát ra tiếng Phượng gáy to rõ, quanh quẩn trên không trung.
Bàn tay của Lục Phiên mở ra, ngón tay khống chế Phượng Linh kiếm, đột nhiên hướng về phía dưới vỗ xuống.
Năm thanh Phượng Linh kiếm cùng rất nhiều lưỡi đao bạc tỏa ra xung quanh Hồ Tâm đảo, chui vào bên trong Bắc Lạc hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận