Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 895: Tầm thường, không có gì lạ Lục Cửu Liên (3)

Edit: Long Hoàng
Đường Quả thở ra một hơi, trong lòng thầm cỗ vũ chính mình, vốn cho rằng sau khi phi thăng sẽ có thể đuổi kịp sư phụ, nhưng nàng giật mình phát hiện, khoảng cách giữa nàng cũng Lục Cửu Liên lại càng ngày càng chênh lệch.
Cái này khiến cho Đường Quả hối hận, khi còn ở nhân gian, quá mức ham chơi.
Lục Cửu Liên mở mắt ra, cau mày, có mấy phần tiếc nuối cùng thất vọng.
Đường Quả phát hiện sư phụ mở mắt, vội vàng đứng dậy, không có chút hình tượng nào mà phủi phủi mông, tiến đến bên cạnh Lục Cửu Liên.
“Sư phụ đột phá sao?”
Đường Quả tò mò hỏi.
Lục Cửu Liên lắc đầu.
“Sau khi đạt đến Ngũ Khí triều nguyên, đạt tới Hướng Nguyên cảnh, thực chất vẫn là tiếp tục luyện tiên khí, thực lực không có tăng lên thêm bao nhiêu.”
Lục Cửu Liên nói.
“Mà lại, dùng kinh nghiệm tu hành của vi sư, cứ tiếp tục luyện tiên khí như vậy, không tốt lắm.”
Đường Quả không ngừng gật đầu: “Sư phụ nói không tốt, vậy chắc chắn là không tốt!”
Lục Cửu Liên nhịn không được cười lên, hắn tại sao lại nói với Đường Quả mấy chuyện tu luyện này làm gì chứ, nói với nàng, chẳng khác gì đàn gãy tai trâu.
“Cố gắng lên, từ khi ngươi phi thăng cũng đã gần trăm năm rồi, ngươi có thể chất đặc thù là Thần Vương thể, tốc độ tu luyện rất nhanh, vậy mà bây giờ chỉ mới luyện hóa được tam khí, vi sư thể chất tầm thường vẫn có thể dùng trăm năm luyện hóa xong ngũ khí, cho nên ngươi chớ có lười biếng.”
Lục Cửu Liên nghiêm túc mà nghiêm túc nói.
Đường Quả liếc mắt.
Thể chất tầm thường, không có gì lạ?
Ta tin ngươi chết liền á, sư phụ!
Bất quá, Đường Quả biết, nếu nàng không đáp ứng Lục Cửu Liên, sợ rằng sẽ phải nghe Lục Cửu Liên lãi nhải phiền thấu.
Sự phụ của mình cái gì cũng tốt, chẳng qua mỗi lúc dạy bảo tu vi, sẽ nói rất nhiều.
Phảng phất toàn bộ lời nói hàng ngày, đều dùng hết vào trong việc dạy bảo tu hành.
“Sư phụ không muốn đột phá Hướng Nguyên cảnh, vậy sau này tu hành phải làm thế nào?”
Đường Quả tò mò hỏi.
Lục Cửu Liên nhìn nàng một cái, vỗ vỗ đầu Đường Quả: “Đi một bước, tính một bước, thực sự không được. . .”
“Vi sư đi tìm thượng giới Thánh Tộc liều mạng một lần, từ trong hiểm cảnh tìm đường đột phá.”
Lục Cửu Liên vừa nảy ra ý nghĩ này, liền không thể ngăn lại được.
Ánh mắt ôn hòa ngày thường, lập tức lóe lên tinh quang.
. . .
Bên trong truyền đạo đài.
Sau khi Lục Phiên đi dạo qua Tiên Võ, trong lòng sinh ra cảm ngộ, hắn phát hiện bản thân vẫn luôn đi nhầm hướng.
Hắn chế tạo phi thăng chi địa, để cho đám thiên nhân của Ngũ Hoàng phi thăng vào trong đó.
Mặc dù hắn lưu lại cửa ngầm, có thể để cho Thiên Nhân của Ngũ Hoàng trở về, nhưng là. . .
Phi thăng chi địa đến nay đã trải qua hai trăm năm, lại chẳng có bất kỳ vị phi thăng giả nào quay trở về.
Nói cách khác, phảng phất như phi thăng chi địa xuất hiện, đã tạo ra ngăn cách giữa Ngũ Hoàng cùng Tiên giới.
“Minh Thổ, Nhân Gian cùng Tiên Giới… không phải ba cái cá biệt độc lập, mà phải là liên quan lẫn nhau, dùng thiên đạo của Ngũ Hoàng làm tương liên.”
Lục Phiên nghĩ thầm lấy.
Hắn tiếp tục thôi diễn bên trong truyền đạo đài.
Lục đạo luân hồi quan tưởng pháp của Minh Thổ, trên thực tế có liên hệ mật thiết với nhân gian.
Phàm nhân tại nhân gian sau khi chết, tiến vào trong Minh Thổ, mà lục đạo luân hồi quan tưởng pháp thì tịnh hóa những chấp niệm của vong hồn này, hình thành nghiệp lực, dùng nghiệp lực để tăng tu vi lên.
Cho nên, Lục Phiên cảm thấy, mối liên hệ giữa nhân gian và tiên giới không thể đứt đoạn.
Vậy thì mối liên quan giữa tiên giới cùng nhân gian là cái gì đây?
Lục Phiên suy tư.
Rất nhanh, Lục Phiên nhớ lại thời điểm mà hai vị cường giả luận đạo ở trong tiên võ thế giới kia, trên mặt đất có sẽ khí tức cuồn cuộn.
Cả hai luận đạo, trên thực tế là đang so đấu khí tức.
“Khí tức lực lượng. . .”
Lục Phiên thôi diễn, bát quái trận đạo quanh thân không ngừng cuộn cuộn.
Rất nhanh, đôi mắt của hắn hơi hơi sáng lên, trong đầu nhảy ra một từ.
“Khí vận!”
Như một tia sáng, xé tan màn đêm.
Lục Phiên thôi diễn phi thăng chi pháp lâu như vậy, cuối cùng cũng đã có một mạch suy nghĩ rõ ràng.
“Khí vận vô cùng phiêu miểu, nhưng mà… nếu như đem khí vận thực chất hóa thì sao?”
Lục Phiên ngồi xếp bằng trên bát quái trận đài, tay vạch trong hư không.
Những Đạo Uẩn tuôn ra từ Đế Binh hắn phá hủy như hãn hải mênh mông cuồn cuộn trên bầu trời phi thăng chi địa.
“Minh Thổ lục đạo luân hồi, trên thực tế có thiên ti vạn lũ quan hệ với Thiên Đạo của Ngũ Hoàng, linh hồn của sinh linh Ngũ Hoàng mang khí tức của Thiên Đạo, lục đạo luân hồi tịnh hóa chấp niệm sinh ra nghiệp lực, kỳ thật cũng chính là Thiên Đạo chi lực.”
“Cũng giống vậy, Thiên Nhân mượn nhờ khí vận tu hành, lực lượng này cũng đồng căn nguyên với Thiên Đạo chi lực.”
Tầm mắt của Lục Phiên lấp lánh.
Tu hành pháp của cửu trọng thiên quá lạc hậu, Tiên Túc tu ngũ khí, ngũ khí triều nguyên sau đó vẫn tiếp tục tu tiên khí, chỉ có đạt đến Thánh Cảnh, mới có thể mượn nhờ Thiên Đạo tẩy luyện thân thể.
Mà tu hành pháp môn do Lục Phiên chế tạo, sau khi tu thành ngũ khí liền bắt đầu tu khí vận, tương liên với thiên đạo, tương dung cùng lực lượng Thiên Đạo, tiềm lực trưởng thành vượt xa so với Thánh Cảnh của cửu trọng thiên!
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, tựa như một khỏa hạt giống được gieo vào đất, trong nháy mắt đã trưởng thành đại thụ che trời.
“Mà lại, tùy theo Ngũ Hoàng tăng cường, nếu như có một ngày Ngũ Hoàng siêu việt thiên đạo cửu trọng thiên, vậy tương lai, những tu giả luyện khí vận của Ngũ Hoàng sẽ mạnh hơn Thánh Cảnh của cửu trọng thiên rất nhiều!”
Lục Phiên hít một hơi thật sâu.
Bắt đầu thôi diễn không ngừng, sắc mặt của hắn dần trở nên tái nhợt, đó là do Nguyên Thần tiêu hao quá độ tạo nên.
Thế nhưng, hắn lại có mấy phần hưng phấn.
Ầm ầm!
Hắn thử đem Ngũ Hoàng luyện đạo uẩn thành thiên địa khí vận, mà những khí vận này lại dung nhập vào khắp các nơi trong Ngũ Hoàng.
Cùng loại với hoàng triều Long Khí mà Lục Phiên từng chế tạo, chẳng qua lần này bao phủ phạm vi càng rộng hơn.
“Vạn vật thế gian, mỗi một sinh linh đều ẩn chứa khí vận, sau khi đạt tới ngũ khí triều nguyên, liền truy cầu đến khí vận của bản thân, câu thông thiên đạo.”
Trình độ mạnh yếu của khí vận, đại biểu trình độ liên hệ chặt chẽ cùng thiên đạo, cũng như có khả năng mượn được bao nhiêu lực lượng của thiên đạo.
Lục Phiên ngồi xếp bằng, tầm mắt thâm thúy, không ngừng dùng trận ngôn trên trận đài thôi diễn, liên tục suy diễn cùng tu sửa pháp môn tu hành này.
Khí tức của hắn uể oải, thế nhưng tinh thần lại rất phấn chấn.
Hồi lâu sau, Lục Phiên mới dần kết thúc thôi diễn.
Một vài bức họa phiêu phù xung quanh hắn.
Khiến cho tầm mắt của Lục Phiên không khỏi sáng lên.
“Số lượng đạo uẩn hiện tại của Ngũ Hoàng vẫn không đủ để sinh ra một vị kim tiên cảnh có khí vận thành hải, dựa theo công pháp thôi diễn, khí vận như giang hà, hẳn là không kém gì với cấp độ Thánh Tổ.”
“Như vậy cũng đã đủ rồi.”
“Tu hành pháp môn này liền gọi tên là Đại La tiên kinh!”
“Khí vận như tơ, là tiên nhân.”
“Khí vận như trụ, làm Chân Tiên.”
“Khí vận như Giang Hà, làm Huyền Tiên.”
“Khí vận thành biển, làm Kim Tiên.”
“Khí vận thành thế giới, làm Đại La Tiên.”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận