Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 827: Con đường này đoạn, liền có cánh cửa khác mở ra (3)

Edit: Long Hoàng
Nguyên lai. . .
Phi thăng chi địa này cũng không phải là không có người nào.
Bạch Thanh Điểu mang theo Tiểu Phượng Nhất bay đi.
Nàng lại bay nhanh đến nhiều chỗ khác, địa phương có khí thế đè nén như vậy còn có mấy cái khác nữa.
Đương nhiên, cũng có phế tích tồn tại khí thế khủng bố phát tán ra, sau khi dò xét, nàng hiểu rõ.
“Đây là cấm khu ở phi thăng chi địa. . .”
“Người ngồi tại trong cấm khu là ai đây?”
Trong lòng Bạch Thanh Điểu có muôn vàn hoảng sợ.
Phi thăng chi địa này, sợ là có bí mật kinh thiên.
Ngũ Hoàng trước đó không hề có phi thăng chi địa, tại sao hiện tại lại xuất hiện?
Chẳng lẽ những tồn tại trong cấm khu kia muốn thức tỉnh hay sao?
Bạch Thanh Điểu thân thể run run rẩy rẩy.
Phi thăng chi địa xuất hiện, đối với Ngũ Hoàng sẽ có nguy hại gì sao? Sẽ hủy diệt Ngũ Hoàng sao?
Một chuỗi vấn đề, để cho nội tâm của Bạch Thanh Điểu càng ngày càng hoảng sợ.
“Ta còn có thể trở về sao?”
Bỗng dưng.
Bạch Thanh Điểu nhớ tới vấn đề này, hoảng sợ bỗng nhiên liền biến mất.
Nàng lẻ loi một mình ngẩn ngơ ngồi bên cạnh dòng sông chảy siết, ngẩn người ra.
Một tháng sau.
Bạch Thanh Điểu cảm thấy tịch liêu, toàn bộ thế giới đều là tĩnh lặng.
Nàng muốn rời khỏi.
Mặc dù tu hành ở nơi này, tu vi có thể tăng lên.
Nhưng là, cô đơn như một con ác thú, không ngừng thôn phệ tinh thần của nàng.
Những ngày tiếp theo, nàng bắt đầu tìm kiếm phương pháp quay trở lại Ngũ Hoàng.
Cảm xúc của nàng mãnh liệt, tựa như muốn xông phá mây trời.
Ầm ầm!
Vùng trời của phi thăng chi địa, từng đạo quy tắc chi lực bắt đầu phun trào.
Sau đó, Thiên môn quen thuộc kia lại hiện ra.
Bạch Thanh Điểu mừng rỡ.
Ầm ầm!
Mà bên tai nàng, có thanh âm to lớn tựa như truyền đến từ tuyên cổ, trùng kích tâm thần của nàng.
“Lần này rời đi phi thăng chi địa, trở lại Ngũ Hoàng, lần sau còn muốn dẫn dắt thiên môn hiện ra, phải tốn thời gian năm năm sau. . .”
Tầm mắt của Bạch Thanh Điểu lấp lánh, trong lòng thầm nỉ non, thanh âm tuyên cổ đang nói cho nàng biết quy tắc.
“Nguyên lai, ta có thể tùy ý quay trở lại Ngũ Hoàng, mặc dù có chút đại giới… nhưng là đại giới này vẫn còn có thể chấp nhận được.”
Bạch Thanh Điểu nghĩ thông suốt những thứ này.
Cũng không vội rời đi nữa.
Nàng bắt đầu kiến tạo tiểu viện ở phi thăng chi địa này.
Thả rông đám tiểu phượng nhất đến tiểu phượng cửu ở trong tiểu viện.
Mà nàng, thì là khoanh chân, thu nạp tiên khí để tu hành.
. . .
Tây Lương, Đông Diễn giang.
Bá Vương nhìn chằm chằm bầu trời, trong đôi mắt tựa như có sao trời đang lưu chuyển.
“Thiên Môn. . .”
Bá Vương nhìn xem bàn tay của mình.
Từ khi vào Thiên Nhân cảnh, hắn có thể cảm nhận được tu vi của bản thân tăng lên cực chậm, thậm chí là không hề tăng lên chút nào.
Vì cái gì?
Bởi vì thiếu đi năng lượng có thể cung cấp cho tu giả thiên nhân cảnh tu luyện!
Hắn thấy được năng lượng tiên khí cuồn cuộn bên trong Thiên môn đối với hắn sinh ra hấp dẫn cực lớn, .
“Cho nên, đây chính là ý nghĩa của việc thiên môn xuất hiện?”
Bá Vương ngưng mắt.
Hắn nhớ tới rất nhiều, nhớ tới khi trước linh khí bắt đầu xuất hiện tại Ngũ Hoàng, khi đó vẫn là thời đại của võ nhân, nhưng mà linh khí dần dần đào thải võ nhân, người tu hành sinh ra.
Bây giờ, phi thăng chi địa xuất hiện, tựa hồ cũng là một loại thế giới cấp độ tăng lên.
“Tất cả những thứ này. . . phảng phất như đều có một cự thủ thao túng ở sau màn.”
Bá Vương nheo lại mắt.
Chủ nhân cự thủ kia là ai?
Bá Vương hít một hơi thật sâu.
Bỗng dưng, trong con ngươi của hắn có một vệt hào quang lấp lánh.
Hắn nhớ tới một người.
Một vị tiên nhân!
Bá Vương trước kia, từng bị lôi kéo vào trong một không gian thần bí, mà ở nơi đó, Bá Vương bắt đầu tiếp xúc được với tiên duyên. . .
“Lại là hắn sao?”
“Tiên nhân này. . . Đến cùng là ai?”
“Phi thăng chi địa này, cũng là vị tiên nhân này làm ra sao?”
Suy nghĩ của Bá vương không ngừng xoay chuyển.
Hắn lấy xuống búa lá chắn.
Có lẽ.
Nếu hắn muốn hiểu rõ tất cả những thứ này, hắn phải mở ra thiên môn, tiến vào trong phi thăng chi địa kia xem một chút.
Bây giờ, toàn bộ Ngũ Hoàng đều gọi phi thăng chi địa kia là tiên giới.
Cũng chính là chỗ phi thăng khi tu hành đến cực hạn.
Thế nhưng, cụ thể như thế nào, ngoài trừ người đã thành công phi thăng là Bạch Thanh Điểu, sợ là chẳng có ai biết được.
Oanh!
Bá Vương tháo xuống trường phủ.
Hắn ngưỡng vọng bầu trời, trên người tựa hồ từng tế bào đều đang có lực lượng nổ vang, khí huyết bùng nổ phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Hắn bước từng bước một, tựa hồ đang đăng thiên.
“Đã như vậy, liền cường ngạnh khai thiên môn… đi vào phi thăng chi địa xem một chút!”
Bá Vương đôi mắt như đuốc.
Tại bờ Đông Diễn giang.
Lạc Minh Tang ngồi tại bờ sông, nhìn xem thân ảnh Bá Vương đăng thiên, tầm mắt nhu hòa.
Đám người Hứa Sở, Triệu Tử Húc cảm nhận được khí thế đáng sợ này, cũng phi tốc hoành không mà tới.
Bây giờ hứa sở là Dương Thần Cảnh, mà Triệu Tử Húc có được thể chất đặc thù, đã đạt tới nửa bước tạo hóa cảnh.
“Chúa công đang muốn làm gì vậy?”
Triệu Tử Húc nhìn về phía Hứa Sở, hỏi.
Mặc dù hiện tại tu vi của hắn đã siêu việt Hứa Sở, nhưng đối với Hứa Sở vẫn rất cung kính.
“Thế gian có Thiên Môn, sau thiên môn là phi thăng chi địa, tiếp dẫn Thiên Nhân vào trong đó.”
“Chúa công chính là thiên nhân, nhưng lại không thể vào thiên môn, tự nhiên không phục.”
Hứa Sở nhìn chằm chằm thân ảnh đang từng bước đăng thiên kia, từ từ nói.
Triệu Tử Húc nghe vậy, cũng là giật mình.
“Cho nên, chủ công là dự định. . . Dùng lực phá thiên môn?”
Triệu Tử Húc run sợ vạn phần, thế nhưng sau một khắc, trong đôi mắt lại là lấp lánh vô tận kính nể!
“Không hổ là chúa công, bá tuyệt đương thời!”
Oanh!
Trên bầu trời.
Bá Vương động, trên đỉnh đầu, Nguyên Thần chi hoa, Kim Thân chi hoa, đạo ý chi hoa hiện ra.
Tam hoa tụ đỉnh.
Trong lúc xoay tròn, phóng xuất ra khí thế cường tuyệt.
Trên thân bá vương, từng sợi gân xanh giăng đầy, sau đó bổ ra một búa về phía bầu trời.
Khí thế thiên nhân cảnh chấn động.
“Thiên Môn. . . Ở đâu? !”
Bá Vương đôi mắt lấp lánh, dường như gầm nhẹ.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận