Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 760: Ma hóa Lục Thiếu Chủ, một quyền đánh đế binh (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Càng đến gần Đế binh, áp bách càng mạnh mẽ.
Trong mơ hồ, đạo và pháp tắc đan dệt ra sát phạt đáng sợ.
Long Mã hí lên.
Sát ý trong mắt Thần Tử nghiêm nghị, mặc dù lần này hao tổn mấy vị Tiên Túc, nhưng cũng đã dò ra được hư thực của Cố Mang Nhiên.
Nếu không phải Hư Vô Thiên quá mức quỷ dị, trưởng bối trong tộc không muốn quá mức mạo hiểm đi tới đây, Cố Mang Nhiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Đối với Cố Mang Nhiên mà nói, Thần tử cũng không thèm để ý.
Dù sao, huyết y Cố Mang Nhiên ngủ say quá lâu, một thân thực lực, mười không còn một, nếu không phải có Hư Vô Thiên bảo hộ, hắn nếu dám đi ra khỏi Hư Vô Thiên nửa bước, nhất định sẽ có chí cường giả giết hắn ngay tại chỗ!
Mà Vân tộc nghỉ ngơi lấy sức suốt tháng năm dài đằng đẵng, đã sớm cường đại vượt xa Cố Mang Nhiên tưởng tượng.
Hắn Cố Mang Nhiên nếu thật sự dám đánh tới.
Thánh tổ trong tộc nhất định để hắn có đi mà không có về.
Nhẹ nhàng cười nhạo một câu.
Thần tử quay người, liền muốn đi vào trong xe kéo.
Bỗng dưng.
Thân thể của hắn hơi hơi cứng đờ.
“Đi?”
“Bản công tử cho phép ngươi đi rồi sao?”
Thanh âm nhàn nhạt, quanh quẩn lưu chuyển.
Hả?
Thanh âm này xuất hiện, làm Thần Tử khẽ giật mình.
Đang chịu đựng uy áp của Đế Binh, đem lô hỏa ép ngược về trong đỉnh, trong đôi mắt Cố Mang Nhiên đúng là toát lên vô tận thần thái.
Huyết Sắc chiến trường.
Ngũ Hoàng tu hành giả, hô hấp bỗng dưng dồn dập.
Lập tức nhìn thấy, Long Thủ đại trận bị xé nứt ra.
Một điểm ma khí tiêu tán.
Rất nhanh, muôn vàn ma khí hạo đang tuôn ra.
“Lục thiếu chủ!”
Ngũ Hoàng người tu hành đều toát ra thần sắc kích động.
Bị một vị Tiên Túc cường giả kéo vào đại trận, thế mà Thiếu Chủ vẫn bình yên vô sự, nhanh chóng giết ra tới!
Ma Chủ Lục Phiên ma khí thao thiên, sau lưng, ngàn lưỡi đao xếp thành kim loại song dực, Phượng Linh kiếm thiêu đốt lên hỏa diễm đỏ thẫm trôi nổi bên cạnh hắn.
Giữa thiên địa, khí tức Vạn Văn Đỉnh vừa mới tiêu tán làm cho sắc mặt của Lục Phiên càng thêm băng lãnh.
Cuối cùng, vẫn là chậm một chút.
Thần tử quay đầu, thấy được Lục Phiên.
Tử khí mông lung trên gương mặt hơi lay động.
“Ngươi vậy mà có thể sống sót đi ra?”
“Ngươi giết một vị Tiên Túc? !”
Thần tử kinh ngạc nói.
Lục Phiên vẻ mặt đạm mạc, sau lưng kim loại song dực đột nhiên bày ra, cuốn lên muôn vàn cương phong.
“Dám giết nhiều người của Ngũ Hoàng ta như vậy, các người ai cũng đừng muốn sống mà rời đi.”
Ma Chủ Lục Phiên nói.
“Ta Lục Bình An lấy chân thành đối người, từ trước đến giờ không muốn tranh chấp cùng người khác, nhưng các ngươi lại nhiều lần lấn ép ta, khiến cho Ngũ Hoàng đổ máu. . .”
“Vậy hôm nay, Lục Phiên ta tự thân nhập ma, dùng tiên huyết của các ngươi, nhuộm đỏ Hư Vô Thiên.”
Lục Phiên nói, lời nói âm vang.
“Ngươi thì tính là cái gì.”
Thần tử nghe vậy, lại không khỏi cười nhạo.
Nhưng mà, sau một khắc, thân thể của hắn cứng đờ.
Bởi vì, hắn phát hiện, một cơn gió lớn đè nén gào thét mà tới.
Khoảng cách giữa hắn và Ma Chủ Lục Phiên kia, thật sự rất xa, thế nhưng lại hiện ra lít nha lít nhít ngàn vạn đạo hắc bào thân ảnh Lục Phiên.
Tư thế hơi có khác biệt, nhưng toàn bộ nối liền một chỗ thì hiện ra tư thế đang lao tới của Lục Phiên.
Một quyền, chớp mắt tới gần!
Oanh!
Lục Phiên đã tới gần, tiếng bôn lôi nổ vang mới truyền tới từ xa xăm.
Sao có thể nhanh như vậy? !
Bất quá, người này có thể sống sót đi ra khỏi Long Thủ đại trận, chắc chắn có Tiên Túc thực lực!
Thần tử chấn nộ, xoay người lại xuất quyền.
Phốc!
Một quyền va chạm.
Cánh tay của Thần Tử nổ mạnh, đứt gãy thành từng khúc!
Thần tử ở dưới lớp tử khí mông lung, rung sợ vạn phần.
Hắn nhưng là có được thực lực Tiên Túc cảnh, vậy mà lại bị một quyền đánh nổ cánh tay? !
Đây là hạng gì lực lượng? !
Ma Chủ Lục Phiên lạnh lùng.
Một quyền đánh nổ Thần tử cánh tay, hóa quyền làm chưởng, đột nhiên bắt lấy cái đầu của Thần Tử dưới lớp tử khí mông lung kia.
Hung hăng đè mạnh xuống, khí thế như lôi quyển tàn vân!
Mà đầu gối Lục Phiên cũng bông nhiên nâng lên.
Bành!
Thần tử chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung, hắn có được thể chất đặc thù, thế nhưng suýt chút nữa thì bị đánh bạo!
Cái trán nứt ra, máu tươi soạt cái vương vẩy.
Khuôn mặt thần tử nhuốm đầy máu, cường giả xung quanh, đều là run sợ.
Năm thớt Long mã bên cạnh người Thần Tử, hướng về phía Lục Phiên gào thét.
Lục Phiên liếc xéo liếc mắt, hắc sắc ngân dực nhiễm đầy ma khí ở sau lưng lạnh lùng quét qua.
Phốc phốc!
Năm cái đầu to lớn bay lên tận trời, năm thớt Long Mã, đầu thân hai ngã.
Đầu của Thần tử bị Lục Phiên nắm lấy, hắn rú thảm thê lương.
Lục Phiên mặt không biểu tình, dùng sức hất lên.
Thân thể Thần tử bỗng nhiên bị quăng ra.
Coong!
Thân thể của hắn đập vào trên viên lô to lớn.
Mà ngân dực sau lưng Lục Phiên giương ra, lại lần nữa lướt đi, trên một đường thẳng đều lưu lại thân ảnh của Lục Phiên.
Hỗn độn lực lượng toàn bộ vận chuyển, nguyên thần chi lực toàn bộ bùng nổ.
Bành!
Lục Phiên tới gần Đế binh viên lô.
Bàn tay trái bóp lấy đầu Thần tử, tay phải nâng lên, nắm quyền, ở dưới sức mạnh của đạo ý gia trì, quyền cương dường như nổ tung, khiến cho Hư Vô Thiên tựa như muốn sụp đổ.
Thần tử hoảng hốt, tử khí sớm đã tán đi, giãy dụa không ngớt.
Thể chất của hắn đang run sợ, đó là do cảm thấy được áp bách đến tử đỉnh cấp thể chất đặc thù!
“Ngươi là ai? !”
“Ngươi đến tột cùng là ai!”
Thần tử thê thảm rống to.
Lạnh lùng Ma Chủ Lục Phiên, căn bản không trả lời hắn.
Một quyền, nện xuống.
Bành!
Thần tử cảm giác thân thể cùng Nguyên Thần của hắn dưới một quyền này đều muốn bị ma diệt!
Cho nên, hắn không chút do dự thi triển ra thủ đoạn bảo mệnh, thân thể thuấn di tan biến.
Lục Phiên một quyền đập vào trên viên lô Đế binh!
Đương đương đương!
Viên lô bị nện đến lắc lư, cổ đế khí thế tựa hồ cũng bị dẫn dắt mà ra.
Quyền đả Đế binh. . .
Từ xưa đến nay, ai dám? !
Viên lô nguyên bản được Cố Mang Nhiên dựng thẳng trở về, lại lần nữa khuynh đảo.
Cố Mang Nhiên cũng đành chịu, chỉ có thể lần nữa đem viên lô chống đỡ trở về.
Bất quá, trong đôi mắt tiều tụy của hắn, tinh thần trở nên phấn chấn.
Ta giúp ngươi kháng trụ Đế binh, ngươi thỏa thích giết.
Lục Phiên nhìn xem mấy điểm sáng lấp lánh, Thần Tử thi triển ra thủ đoạn thần bí, phảng phất như xuyên qua không gian, tan biến tại chỗ.
Lục Phiên mặt không biểu tình, cong ngón búng ra.
Trong lòng bàn tay, “Giả” tự trận ngôn, xông thẳng lên trời.
Hóa thành một vòng quang tráo, bao phủ Hư Vô Thiên, cũng chặn lại đường thoát của tất cả mọi người.
Thần tử thuấn di, nhưng lại đâm vào bên trên bình trướng.
Bí pháp mất đi hiệu lực, thật sự là không na di ra được.
Gương mặt nhuốm đầy máu toát lên vẻ kinh sợ.
Chữ “giả” trận ngôn này, chính là khốn trận đỉnh cấp, thủ đoạn thuấn di đào mệnh của hắn lập tức mất linh.
Cái đồ chơi này sao lại bị hắn nắm giữ? !
“Ta nói rồi, một tên cũng đừng hòng đi.”
Lục Phiên lạnh lùng.
Thần tâm khẽ động.
Phượng Linh kiếm bùng cháy hỏa diễm đỏ thẫm, kiếm hồn hưng phấn gào thét.
Hót dài bay ra.
Phốc phốc!
Phốc phốc!
Phốc phốc!
Ba đóa huyết hoa sáng lạn nở rộ.
Ba vị Tiên Túc khiên viên lô. . .
Đầu bị chém rơi.
Mất đi ba vị Tiên Túc chống đỡ, cổ đế binh “Thái Thượng lô” lập tức thu lại uy năng.
Từ khổng lồ hư ảnh, lập tức thu nhỏ.
Mà bên trong hư vô thiên, quy tắc chi lực bị áp chế đã lâu!
Cuối cùng trút mạnh xuống tựa như trận đại tuyết lở từ trên đỉnh núi ầm ầm lao xuống.
Mặc kệ là Độ Kiếp tôn giả, cũng hoặc là là Hóa Tiên đại năng, chỉ cần không phải Hư Vô Thiên sinh linh, đều bị quy tắc bao trùm.
Máu thịt bị cắt chém, Nguyên Thần ma diệt.
Trận công phạt trùng trùng điệp điệp của Thượng Giới này.
Cuối cùng bị nhấn chìm, người người mất mạng tại bên trong “Quy tắc hồng thủy”.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận