Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 390: Chế tạo lại Bạch Ngọc Kinh. (2)

Dịch: Mèo Rừng
Nữ Đế khẽ vuốt cằm, sau đó, đôi chân dài bên dưới chiếc quần màu hồng khẽ cất bước, xẹt qua trong nháy mắt, xuất hiện ở trước lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Ngưng Chiêu chỉ cảm thấy một hồi áp lực kéo đến.
Nàng đi trước dẫn đường, leo lên lầu các tầng hai.
Lầu các tầng hai.
Lục Phiên dựa vào xe lăn, đang bày cờ cục.
Nữ Đế lười biếng ngồi ở trên ghế đối diện Lục Phiên.
Nàng không ngạc nhiên.
Hai thế giới dung hợp, không có đơn giản như vậy.
Một khi Thiên Nguyên tiếp xúc với thế giới này, chỉ cần ma sát ra một tia lửa, cũng rất có thể sẽ dẫn đến phiền toái không nhỏ.
“Đánh cờ không?”
Lục Phiên nhìn xem Nữ Đế, hỏi.
Nữ Đế sáng mắt lên.
“Được.”
Lục Phiên khoát tay, hộp cờ lập tức bay về phía Nữ Đế.
Tay trắng của Nữ Đế kẹp một quân cờ, chậm rãi hạ xuống trên bàn cờ.
Ông…
Linh thức mạnh mẽ phun trào lên.
Lục Phiên sắc mặt như thường, nắm cờ hạ bàn.
Linh thức của cả hai đụng vào nhau.
Đây không chỉ là một ván cờ, mà còn là một trận linh thức giao phong.
Ngưng Chiêu đứng lặng một bên, chỉ cảm thấy linh thức gợn sóng đáng sợ, khiến cho phía trên cả lầu các giống như có hiện tượng gió nổi mây phun vậy.
Đây là lần đầu tiên Ngưng Chiêu nhìn thấy có người có thể chống cự lâu như vậy dưới áp bức từ cờ của công tử.
Nữ Đế hạ cờ, rất nhanh, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, mơ hồ có mồ hôi nhấp nhô di chuyển ở trên trán nàng.
Lục Phiên một tay chống cằm, sắc mặt như thường.
Bởi vì linh hồn dị biến, cộng thêm Phệ Hồn đạo ý, cho nên linh thực hiện tại của Lục Phiên có thể nói là vô cùng cường hãn.
Một ván cờ.
Nữ Đế có chút mệt mỏi dựa vào trên ghế.
“Không được rồi.”
Nữ Đế nói.
Sự mạnh mẽ từ linh thức của Lục Phiên có chút nằm ngoài dự đoán của nàng, so với trước đó, thực lực Lục Phiên tựa hồ lại mạnh hơn.
Khó trách trước đó có thể tùy tiện trấn áp Cự Kinh.
Lục Phiên cũng không bắt buộc, hắn nhận lấy chén rượu thanh đồng chứa đầy nước rượu ấm áp từ tay Ngưng Chiêu.
Khẽ nhấp một miếng.
“Như ngươi thấy đấy, Ngũ Hoàng cũng không có cường đại giống như trong tưởng tượng của ngươi, hoặc là nói, tu hành giả chân chính cường đại cũng không có bao nhiêu…”
Lục Phiên nói.
Dáng người lười biếng của Nữ Đế lập tức co chặt lại, nàng hiểu, đề tài chính đã tới.
Nàng ngồi nghiêm chỉnh, mắt đẹp nhìn Lục Phiên.
“Mục đích của ta, là để cho Ngũ Hoàng đại lục càng trở nên cường đại hơn… Vì lẽ đó, trọng điểm hiện tại, hiển nhiên sẽ nghiêng về một phương Ngũ Hoàng.”
“Thiên Nguyên lúc đầu, nếu lựa chọn dung hợp, vậy thì gọi Thiên Nguyên vực.”
Lục Phiên nói ra, nói xong, uống một ngụm trà.
Hắn tựa như là đang trình bày một sự thật vậy.
“Thiên Nguyên vực.”
Nữ Đế nheo mắt làng, nàng nhìn về phía Lục Phiên, ban đầu là Thiên Nguyên đại lục, nhưng giờ lại dùng vực để xưng, vẻn vẹn chỉ là một cái xưng hô, liền để cho Nữ Đế cảm thấy dã tâm của Lục Phiên.
“Lục công tử còn muốn dung hợp nhiều thế giới hơn?”
Nữ Đế nói.
Lục Phiên nghe vậy, không khỏi mỉm cười: “Đúng vậy.”
Lục Phiên không có chút nào che giấu dã tâm của mình.
Dựa theo biện pháp phát triển theo khuôn phép cũ, Ngũ Hoàng đại lục quả thật cũng có thể chậm rãi trưởng thành đến thế giới cao võ.
Nhưng mà thời gian hao tổn, cho dù là Lục Phiên, cũng không biết qua bao lâu.
Tuy nhiên, lựa chọn dung hợp thế giới, lại là một cái biện pháp mưu lợi mà Lục Phiên phát hiện ra, mặc dù tồn tại nguy hiểm, nhưng kết quả lại khả quan.
“Dù vậy… Dung hợp Thiên Nguyên chỉ là một cái trùng hợp!” Nữ Đế cau mày.
“Đủ loại nhân tố tạo ra trường hợp Thiên Nguyên chỉ có thể lựa chọn dung hợp với Ngũ Hoàng.”
“Tuy nhiên, những thế giới khác chưa chắc đã như vậy.”
Nữ Đế cảm thấy Lục Phiên chơi với lửa.
Lục Phiên mỉm cười: “Mộng tưởng luôn luôn phải có, nhưng muốn tìm được một cái thế giới đủ điều kiện dung hợp cũng không phải dễ dàng gì. Cho nên, cũng chưa chắc là sẽ lựa chọn tiếp tục dung hợp, chỉ là có cái ý nghĩa này mà thôi…”
“Hơn nữa, ngươi tốt nhất là nên thông báo bọn người Đỗ thành chủ, đấu giá hội ba ngày sau, các ngươi cũng có thể tham dự một đợt…”
Nữ Đế không khỏi ngây người.
Nàng hiển nhiên là nghe được đấu giá hội tổ chức ba ngày sau mà Lục Phiên phân phá.
Nàng coi đấu giá hội lần này chỉ là Lục Phiên tổ chức liên quan đến lĩnh vực từ bản thổ, nhưng lại không nghĩ tới, đấu giá hội của Lục Phiên, thế mà để bọn hắn cũng phải tham dự.
Đan dược, pháp khí?
Không…
Vẻn vẹn hai thứ này, Lục Phiên không cần thiết để bọn hắn tham dự, dù sao, đan dược cùng pháp khí, Thiên Nguyên không thiếu.
Nói cách khác, Lục Phiên sẽ còn đưa ra thứ còn quý giá hơn cả đan dược và pháp khí?
Là cái gì?
Nội tâm cửa Nữ Đế nhất thời có chút hiếu kỳ.
“Sau này cường giả Thiên Nguyên vực đi đến Ngũ Hoàng đại lục, dùng ‘Thiên Nguyên Cổ tộc’ để tự xưng.”
Lục Phiên suy nghĩ một chút, nói.
“Ta hi vọng hai phe có thể phát triển trong hòa bình, dù sao, hiện tại Thiên Nguyên dung hợp với Ngũ Hoàng, đã là một thế giới với Ngũ Hoàng.”
“Mục địch của ta rất đơn giản, chỉ là hi vọng thế giới có thể phát triển, có khả năng đánh vỡ gông cùm xiềng xích của trung võ, đi đến cấp độ cao võ.”
“Các ngươi bây giờ đạt đến Anh Biến cảnh, mặc dù vậy… Anh Biến cảnh, cũng không phải cực hạn, muốn đánh vỡ gông cùm xiềng xích trung võ, vẻn vẹn chỉ là Anh Biến là không đủ.”
Lục Phiên nhìn Nữ Đế, nói.
Lời nói vừa ra.
Hắn há mồm, phun ra một đường dải lủa màu trắng.
Tấm lụa nổ tung trong nháy mắt.
Một cỗ hàm ý kỳ lạ bao phủ thân thể Nữ Đế, để cho nàng cảm thấy trước mắt bỗng nhiên trở nên mông lung.
Ngay sau đó, nàng phát hiện trong linh hồn của mình, vậy mà hiện lên thân hình Lục Phiên.
Một cảm giác kinh khủng sinh ra ở bên trong tâm thần Nữ Đế.
Nữ Đế cảm giác linh hồn của chính mình tựa như là phải bị Lục Phiên nuốt chửng lấy vậy.
Ông…
Đột nhiên, tất cả mọi thứ đều biến mất không thấy gì nữa.
Nữ Đế trừng to mắt, mặt mũi tràn đầy hoảng hốt, nàng không biết từ khi nào, cả người đều bị mồ hôi làm cho ướt đẫm.
“Đây là cái gì?”
Nữ Đế có chút ai oán liếc mắt nhìn Lục Phiên.
Lục Phiên không biết thương hương tiếc ngọc chút nào cả, vậy mà làm cho nàng cảm thấy chật vật như vậy.
“Đạo ý…”
Ngón tay của Lục Phiên gõ nhẹ trên tay vịn xe lăn.
“Thiên địa có đạo, phân chia theo số, xưng danh sách đạo ý.”
“Giống với các loại hình đao ý, kiếm ý,… Tất cả đều thuộc về danh sách đạo ý, dù cho bọn người Đỗ Long Dương hoặc Diệp Thủ Đao, cũng chỉ sờ đến cánh cửa, lại chưa từng lĩnh ngộ được danh sách đạo ý.”
“Mặc dù các ngươi có được thực lực Anh Biến cảnh, thế nhưng, cũng đồng nghĩa là thực lực của các ngươi không cách nào tiếp tục tăng cao lên nữa.”
“Ngộ đạo ý chính là hướng đi tiếp xuống của các ngươi.”
Lục Phiên nói ra.
Nữ Đế rơi vào trầm tư, lời nói của Lục Phiên, giống như mở ra một cánh cửa lớn cho nàng vậy.
Danh sách đạo ý…
“Ở thế giới cao võ, lĩnh ngộ danh sách đạo ý là căn bản.”
Lục Phiên chân thành nói.
Lục Phiên chưa từng đi vào thế giới cao võ, lừa dối trước cái đi.
“Lấy cấp độ hiện tại của các ngươi, muốn đánh vỡ xiềng xích Anh Biến, quá khó khăn.”
“Lĩnh ngộ danh sách đạo ý trước đã.”
Nữ Đế nhìn về phía Lục Phiên: “Cho nên… Ngươi tổ chức đấu giá hội lần này, có quan hệ với danh sách đạo ý?”
Lục Phiên cười thần bí, từ chối cho ý kiến.
Nữ Đế cũng hiểu rõ, lộ ra nụ cười.
Nội tâm của nàng cũng có chút hừng hực.
Thời điểm ở Thiên Nguyên, tu vi của nàng đã đạt đến Anh Biến, rất khó đột phá tiếp nữa.
Trừ phi, đánh vỡ gông cùm xiềng xích.
Thế nhưng, từ khi biết được độ kiếp phi thăng là một trận âm mưu.
Bực cường giả như Nữ Đế cùng Đỗ Long Dương đều trở nên có chút mờ mịt.
Không biết hướng đi tương lai nên thế nào.
Mà hiện tại, Lục Phiên lại cung cấp cho bọn hắn một cái hướng đi, không thể không nói, chuyện này xác thực để cho Nữ Đế có chút tâm động.
Nữ Đế lấy ra một khối ngọc bài.
Linh thức tràn vào trong đó.
Ngọc bài này tương liên với đám người Đỗ Long Dương, có khả năng thông tri cho bọn hắn.
Rất nhanh, đám người Đỗ Long Dương liền có được tin tức mà Nữ Đế cung cấp.
Ngọc bài này là bọn hắn chế tạo ra ở thời điểm quyết định tiến hành “Kế hoạch đồ tiên”, nhằm thuận tiện tùy thời liên lạc.
Lục Phiên cũng không có để ý đến động tác của Nữ Đế.
Sau đó, Lục Phiên dưới ánh mắt ai oán của Nữ Đế, để cho Ngưng Chiêu mời Nữ Đế xuống lầu các.
Nữ Đế sau khi rời đi.
Phía trên lầu các lại trở nên thanh tịnh rất nhiều.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, dựa vào lan can.
Hắn nhìn xung quanh toàn bộ Hồ Tâm đảo, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên trên tay vịn.
Ngưng Chiêu nấu rượu nóng, đưa cho Lục Phiên.
Lục Phiên lại khoát tay áo từ chối.
Sau đó, Lục Phiên lộn tay một cái, một cái lô nhỏ ba chân trôi nổi mà ra.
Chớ có nhìn cái Vạn Pháp Hồng Lô này không lớn, nhưng lại nặng nề như núi to.
Ngưng Chiêu hơi ngẩn ra: “Công tử, ngươi đây là?”
Lục Phiên cười khẽ, ngón tay búng lên trên tiểu lô ba chân, tiểu lô lập tức bay lên trời.
“Không có gì, thay một cái diện mạo cho Bạch Ngọc Kinh thôi.”
Lời nói vừa ra.
Tiểu lô ba chân trên bầu trời, dưới sự khống chế linh thức của Lục Phiên.
Đột nhiên ngã lật.
Ầm ầm!
Bản nguyên nước trong đó, trong nháy mắt nương theo lấy tiếng nổ vang điếc tai, tựa thác nước chảy ào ào, tiết ra từ bên trong miệng tiểu lô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận