Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 818: Chế tạo phi thăng chi môn, nhân hoàng cầu trường sinh (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Nhưng lại cảm nhận được chấn đông huyền bí, bọn họ đối với lý giải đạo ý, thực là đang không ngừng tăng lên!
Mà thiên cơ các nhanh chóng dùng bồ câu thiên cơ truyền tin khắp thiên hạ.
Bồ câu thiên cơ lúc này trải qua một lần lại một lần sàng lọc tuyển chọn cùng đào tạo, tốc độ bay tựa như sao băng.
Tốc độ truyền tin tức cực nhanh.
“Đây là thiên đạo thụ sao?!”
“Thiên đạo thụ sẽ phóng thích ra âm thanh đại đạo, có thể trợ giúp tu hành lĩnh ngộ đạo ý?!”
Thiên cơ các truyền tin khắp thiên hạ, nhất thời thế nhân kinh hãi.
Bảo vật bậc này hiện thế, chính là phúc của Ngũ Hoàng a!
Lĩnh ngộ đạo ý là chuyện khó cỡ nào, cho dù là có đạo bia phù trợ, vẫn khó khăn vạn phần vạn phần như trước.
Mà lúc này, xuất hiện thiên đạo thụ, trừ lợi dụng đạo bia lĩnh ngộ đạo ý ra, lại có thêm một cách nữa, người tu hành thế gian, tự nhiên là vui mừng.
Tin tức vừa ra, vô số người tu hành đều lên phía bắc, đặc biệt đến chờ xem thiên đạo thụ.
Lấy thiên đạo thụ làm trung tâm, người tu hành ngồi xếp bằng chung quanh.
Bọn họ cảm nhận được huyền âm đại đạo, lòng yên tĩnh thần ôn hòa.
Tất nhiên, đối với đỉnh bất chu cách cây đại đạo không xa, thế nhân đều không khỏi sợ hãi, coi là cấm địa.
Dù thế nào, vị ma nữ trên đỉnh bất chu sơn, vẫn kinh thế như cũ.
……
Ngũ Hoàng, không gian bổn nguyên.
Lục Phiên lấy ra đạo diễn kính.
Lúc này, hắn triệt để hủy diệt ý chí để lại trong đạo diễn kính, bây giờ, đạo diễn kính hoàn toàn nằm trong tay hắn.
Tính năng của loại linh cụ thiên giai, tuy rằng vô bổ, nhưng mà đối với việc vận chuyển đạo uẩn, ngược lại có chút nhẹ nhàng.
Nếu như đổi lại là bản thân Lục Phiên đến tuyên khắc đạo uẩn, bận rộn lại vô vị.
CHIU CHIU IU!
Dưới sự phóng thích nguyên thần của Lục Phiên.
Trong đạo diễn kính phóng ra hết tia sáng chói này đến tia khác.
Ánh sáng rực rỡ theo hình vòng xoáy tác động vào bổn nguyên Ngũ Hoàng, đang tuyên khắc từng đạo từng đạo đạo uẩn.
Mà trong thời gian tuyên khắc đạo uẩn……
Thiên đạo thụ cũng kết ra “đạo ý quả”.
Lúc thiên đạo thụ cũng kết ra “đạo ý quả” đầu tiên, Lục Phiên mới hiểu được phần thưởng nâng cấp lần này có giá trị tới cỡ nào!
“Quả đạo ý” đầu tiên, vào lúc rơi khỏi cây, thì biến thành một luồng ánh sáng, lao đi nhanh chóng.
Dưới sự chăm chú của vô số người tu hành, quả đạo ý này, bay đến trước thân một học sinh nguyên anh cảnh của đại huyền học cung không tên không tuổi gì.
Học sinh này trong nháy mắt trở thành sự chú ý của tất cả mọi người, hắn ta ăn quả đạo ý
Lập tức lĩnh ngộ đạo ý, tuy rằng chỉ là ngũ đẳng đạo ý, nhưng mà……một màn này, lại đưa đến đại địa chấn cho toàn bộ thiên hạ Ngũ Hoàng!
Vốn dĩ đạo ý cần lĩnh ngộ, mà ăn quả đạo ý xong, thì chắc chắn sẽ lĩnh ngộ ra đạo ý.
Lục Phiên cướp đoạt mười ngàn đầu đạo ý, lại dùng phương thức này trả lại cho Ngũ Hoàng!
Đạo diễn kính trong không gian bổn nguyên, không nhanh không chậm tuyên khắc đạo ý.
Mà Lục Phiên đối với chuyện này, cũng vui vẻ được thanh nhàn.
Hắn rời khỏi không gian bổn nguyên, để đạo diễn kính từ từ tuyên khắc, mà Ngũ Hoàng cũng đang tuyên khắc đạo ý, từ từ lột xác, loại biến hóa này nhẹ nhàng tinh tế, cùng với thời gian trôi qua, Ngũ Hoàng sẽ dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Hắn quay về hồ tâm đảo.
Hắn dịch chuyển A Lỗ cùng Công Tôn Thâu đến hồ tâm đảo.
Trên đảo, chỉ còn lại Lục Phiên, Nghê Ngọc, Ngưng Chiêu, Y Nguyệt đang ẩn nấp trong bóng tối, cùng tiểu ứng long đang bơi ngửa trong bổn nguyên hồ.
Hắn lại chọn cách ẩn nấp, dẫn theo đám người Nghê Ngọc, để cự kình cõng đảo, biến mất giữa biển cả mênh mông, thế nhân rốt cuộc cũng không tìm thấy tung tích của Bạch Ngọc Kinh nữa.
Bế quan nghiên cứu cùng chế tạo cửa phi thăng, như thế nào để bịp được, à không, như thế mà mà để hóa tiên cảnh cùng tiên túc dưới tam trọng thiên, cam tâm tình nguyện phi thăng……Ngũ Hoàng.
Vấn đề này không phải là dễ dàng.
Dù sao, có thể được hệ thống gọi là【nhiệm vụ khiêu chiến】, cố nhiên không thể coi thường.
……
Thời gian trôi qua từng chút một.
Thoáng chốc đã tám mươi năm.
Đối với người tu hành mà nói, tám mươi năm trôi qua nhanh chóng chẳng là gì cả, nhưng đối với người phàm, tám mươi năm … đó là cả một đời người.
Lịch Đại Huyền một trăm năm.
Sử quan ghi lại, bên bờ đỉnh bất chu Bắc quận xuất hiện đại thụ vạn trượng, trời giáng dị tượng, bảo hộ Đại Huyền.
Nhân hoàng Đạm Đài Hạ xuất hành, đặc biệt dưới thần thụ, cử hành tế tự đại lễ.
Rất nhiều người tu hành, chào đón.
Lịch Đại Huyền một trăm mười năm.
Tây Lương có hào quang ngút trời xuất thế, người đời thấy trên trời nở tam hoa, có thân ảnh bá đạo giữa trời đất.
Đại tu hành nhân Tây Lương, Bá Vương Hạng Thiếu Vân, nhập thiên nhân cảnh.
Nhân hoàng Đạm Đài Hạ đích thân đến Tây Lương, chúc mừng.
Dã sử ghi lại, nhân hoàng mời Bá Vương xuất thế tọa trấn kỳ sĩ phủ, Bá Vương từ chối lần nữa.
……
Lịch Đại Huyền một trăm năm mươi năm.
Nhân hoàng Đạm Đài Hạ bắt đầu xuất hiện tuổi già, vào kỳ sĩ phủ, cầu trường sinh chi pháp.
Nhưng, vô số tu sĩ kỳ sĩ phủ, thúc thủ vô sách.
Nhân hoàng phẫn nộ, quét sạch rất nhiều tu sĩ vô dụng trong kỳ sĩ phủ.
Có đại thần góp lời muốn cầu nhân hoàng lập thái tử, giống như đâm vào chỗ đau của nhân hoàng, vào lúc nhân hoàng tức giận, tại chỗ giết chết đại thần góp lời, khiến cho lòng người triều đình hoang mang, không dám nhắc chuyện lập thái tử nữa.
Mà nhân hoàng không cam lòng già đi, phái sứ thần ra biển, tìm……Bạch Ngọc Kinh.
Lịch Đại Huyền một trăm sáu mươi năm.
Nhân hoàng càng ngày càng già đi, tóc mai hoa râm, cho dù có rất nhiều đan dược của luyện đan sư, lại cũng không có cách nào làm chậm lại sự già nua.
Sứ đoàn ra biển tìm tiên tung Bạch Ngọc Kinh mười năm ra biển trở về, cũng không thu hoạch được gì.
Nhân hoàng Đạm Đài Hạ đích thân ra bến cảng nghênh đón chịu đả kích lớn, ngày đó, sứ đoàn mười năm ra biển lần lượt rơi vào lao ngục.
Nhân hoàng già nua bắt đầu điên cuồng cầu trường sinh, nhưng không tìm được gì.
Cùng năm đó, kỳ sĩ phủ có tu sĩ vào đế kinh, tự mình bái kiến nhân hoàng, góp lời, có được yêu tinh của yêu tộc không cần tu hành cũng tự biết, nếu có được yêu tinh của yêu tộc, có thể kéo dài tuổi thọ, trường sinh bất lão.
Dưới sự tức giận của nhân hoàng, tu sĩ này bị đày vào ngục.
Lịch Đại Huyền một trăm sáu mươi mốt năm.
Một tờ nhân hoàng lệnh, bay về phía yêu châu.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận