Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 830: Không có góc tường nào không đào được (2)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Ầm!
Đẩy mở một khe hở nhỏ trên cổng, tiên khí từ đó tràn ra mãnh liệt.
Đại Tôn cảm giác tu vi của mình thật là có dấu hiệu nới lỏng!
Hắn mừng rỡ như điên.
Sau cánh cổng này…… chắc chắn là nơi thích hợp để cho cảnh giới bên trên Hóa Tiên tu luyện!
Cho nên, Đại Tôn chưa từng do dự, đẩy cổng ra.
Hóa thành một luồng ánh sáng, hắn bước vào đó dưới vô số âm thanh tiếng Phạn tụng kinh.
Thiên môn phong bế.
Đại Tôn cảm thấy liên hệ của mình với Tiểu Lôi Âm Phật giới, tựa hồ như có lực lượng đáng sợ chặt đứt.
Khi hắn mở mắt ra.
Hắn phát hiện bản thân xuất hiện ở trước một ngọn núi đen kịt.
Từ từ xoay người, sau ngọn núi cao, cơ thể Đại Tôn đột nhiên chấn động.
Hắn nghiêng người nhìn chằm chằm ngọn núi màu đen, kinh ngạc phát hiện, ngọn núi màu đen kia thực chất là một bức tượng Phật khổng lồ đã sụp đổ!
Khí cơ khủng bố đan xen ngang dọc, dường như có một thanh âm Phạn văn xuyên thủng bầu trời, khiến cho Đại Tôn run lên cả thể xác lẫn tinh thần.
“Đây……đây là nơi nào?”
Đại Tôn hoảng sợ.
Với tư cách là một vị hóa tiên cảnh, hắn chưa bao giờ bất lực như vậy.
Bang bang bang bang!
Tiếng xé gió phá không vang lên.
Đại Tôn trong lòng chấn động, chợt quay đầu lại, liền thấy ba bóng người nhanh chóng xuất hiện.
Bá Vương, Bạch Thanh Điểu cùng Lục Cửu Liên ngạc nhiên nhìn Đại Tôn.
Đại Tôn cũng vô cùng kinh ngạc nhìn lại bọn họ.
“Các người……là tu sĩ Ngũ Hoàng!”
Đại Tôn nhận ra Bá Vương, danh tiếng của Bá Vương, trong Huyết Sát Thiên bá đạo vô song, Đại Tôn có thể không biết được chứ.
Còn có Lục Cửu Liên, trong Nguyên Từ Thiên, trấn áp tiên túc, tồn tại bực này, Đại Tôn tự nhiên hiểu rõ.
“Còn đây là sau thiên môn……ngươi cái con lừa trọc này, thế nào lại xuất hiện ở phi thăng chi địa?”
Bá Vương vô cùng ngạc nhiên.
“Phi thăng chi địa? Sau thiên môn?”
Ánh mắt Đại Tôn lóe lên, khôi phục nhu hòa, chắp tay hành lễ, chậm rãi cúi đầu.
“Xin hỏi, Lục Thánh Chủ ở nơi này sao?”
Sát khí Bá Vương lẫm liệt, còn có tâm tình Bạch Thanh Điều cùng với Lục Cửu Liên tựa hồ không đúng cho lắm.
Đại Tôn cảm thấy, gọi được Lục thánh chủ, hắn cùng Lục thánh chủ có được tiếng nói chung.
Có lẽ Lục thánh chủ dễ nói chuyện hơn một chút.
“Lục thiếu chủ Bạch Ngọc Kinh……ngài ấy chưa từng phi thăng, tự nhiên không ở nơi này.”
“Nơi đây, chính là phi thăng địa của Ngũ Hoàng, con lừa trọc……ngươi vẫn chưa trả lời câu ta hỏi, tại sao lại ở đây?”
Bá Vương lạnh lùng nói.
Rầm!
Trên thân hắn ta, khí cơ mãnh liệt bắt đầu khởi động, ma khí cuồn cuộn.
Mà lời nói của Bá Vương, lại như một tia sét, khiến toàn thân Đại Tôn run sợ.
“Phi thăng địa của Ngũ Hoàng?!”
Đại Tôn như lâm vào trạng thái muốn phát điên.
Sau đó, hắn phá lên cười, cười đến tựa như nước mắt nước mũi đều chảy cả ra.
“Thương giới chặt đứt phi thăng chi lộ của chúng ta, nhưng mà, có thế nào cũng không ngờ được rằng……đường ra của chúng ta, lại là ở Ngũ Hoàng.”
“Đây lẽ nào là thiên ý sao?!”
Đại Tôn giang hai tay, áo cà sa rơi xuống, trong lòng cười ra nước mắt.
Đó là nụ cười tìm thấy hy vọng.
“Cười cái gì?!”
Bá Vương rất không thoải mái, hắn ta đã khó chịu với con lừa trọc này từ lâu rồi, dù sao, lúc trước áp bách Ngũ Hoàng, cũng là Tiểu Lôi Âm Phật giới gì đó này.
“Thí chủ, chúng ta không phải là kẻ thù.”
“Chậm đã……”
Nhưng mà, chữ chậm của Đại Tôn còn chưa nói ra khỏi miệng.
Bá Vương dĩ nhiên đã chém một búa xuống.
Phi thăng chi địa tựa hồ so với Ngũ Hoàng càng thêm ổn định, nếu là ở Ngũ Hoàng, Bá Vương chém một búa xuống, sợ là núi sông đã muốn vỡ nát rồi.
Bất quá phi thăng chi địa, mặt đất chỉ bị nứt nhẹ.
Sau một trận oanh tạc dữ dội.
Đại Tôn mặt mũi bầm dập.
Bá Vương không có hạ sát thủ, sau khi xua tay, hắn ta nhanh chóng rời đi.
Lục Cửu Liên cùng Bạch Thanh Điểu cũng hiểu lời nói của Đại Tôn là có ý gì.
“Lẽ nào……thiên môn này mở ra, duyên cớ là vì thượng giới cặt đứt phi thăng chi lộ?”
Lục Cửu Liên nheo mắt lại.
Đại Tôn biết đây là phi thăng chi địa, nhưng thời điểm lần đầu tiên xuất hiện, trong lòng hắn đã rất sốc.
Mơ hồ, hình như hắn đang nghĩ ra điều gì đó.
“Lẽ nào……đế binh cổ đế, thời kỳ viễn cổ cùng phiến phi thăng chi địa này có quan hệ?”
“Tu sĩ Ngũ Hoàng trực tiếp phi thăng đến nơi đây, có lẽ……sinh linh Ngũ cũng đồng dạng là thượng cổ di tộc?”
Ánh mắt Đại Tôn lóe lên, cảm thấy rằng mình đã phát hiện ra một bí mật kinh thiên động địa.
Đại Tôn bắt đầu thăm thú phi thăng chi địa.
Hắn phảng phất như hóa thành một nhà sư khổ hạnh, quay trở về những năm tháng nỗ lực tu hành.
Hắn đi xuyên qua núi, băng qua sông dài, đi trong bóng tối, tắm trong ánh bình minh.
Hắn thấy thiên đình di chỉ,trong lòng chấn kinh.
“Dám dùng ‘Thiên đình’ làm tên gọi quyền lực, nếu thế lực này hiển hách, nhất định là tồn tại từng bá chủ thời viễn cổ!”
Trong lòng Đại Tôn rung động, hắn nhẹ nhàng chạm vào tàn tích.
Mỗi mảng bám đều đã trải qua một thời gian dài tẩy lễ.
Ngay tại thời điểm Đại Tôn định đặt chân vào thiên đình di chỉ, Bá Vương lại đến.
“Đây là nơi phi thăng của Ngũ Hoàng, chỗ thiên đình di chỉ, há cho phép con lừa trọc nhà ngươi động vào?”
Bá Vương rất không nói đạo lý, tìm Đại Tôn đối chiến một trận.
Đại Tôn lại lần nữa bầm dập mặt mũi, khoát tay rời đi.
Lúc Bá Vương nhìn thân ảnh Đại Tôn biến mất tại đường chân trời, lâm vào suy tư.
“Cổ thiên đình sao? Đây là phi thăng địa, tương lai……Ngũ Hoàng chắc chắn sẽ có vô số người tu hành phi thăng, có lẽ……tương lai có thể trùng tu thiên đình!”
Đôi mắt Bá Vương khẽ chớp.
Cơ thể hắn ta lướt ngang đi mất, tìm Bạch Thanh Điểu cùng Lục Cửu Liên, kể về việc này.
Mà ở phía bên kia, Đại Tôn tiếp tục đi lại, hắn đến cấm khu, thấy được bóng lưng khủng bố trong cấm khu.
Đại Tôn kinh ngạc quỳ trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt.
Với tư cách là đại tôn trong thánh địa cao võ cấp lục diễn duy nhất trong Bình Dương Thiên, hắn biết không ít lịch sử đã qua.
Cho nên, hắn lại càng biết rõ, bóng lưng trong cấm khu này, là tồn tại bực nào!
“A di đà Phật……đây là một vị cổ đại đế còn sống a!”
Đại Tôn quỳ rạp xuống đất, không ngừng tụng niệm.
Ngũ Hoàng phi thăng vậy mà lại có đại đế chi cổ còn sống, đây là chuyện sởn hết gai ốc đến hạng nào.
“Trong thời kỳ viễn cổ, có cổ đại đế tọa trấn, Hư Vô Thiên vô cùng khổng lồ, thậm chí còn có cả cao võ nhất diễn, bất quá, sau từ sau đế chiến, Hư Vô Thiên bị cắt đi rất nhiều, chỉ còn lại một khu vực nho nhỏ, cho nên, Hư Vô Thiên cũng rơi xuống thành nhất trọng thiên nhỏ yếu nhất trong cửu trọng thiên……”
“Bây giờ xem ra, phi thăng địa này, có lẽ chính là góc đã chém tới của Hư Vô Thiên trong thời kỳ viễn cổ!”
Thân thể Đại Tôn run lên, càng biết rõ bí mật, hắn lại càng sợ hãi.
Bỗng dưng, Đại Tôn nhớ đến chuyện gì đó.
Hắn rời khỏi cấm khu cổ đế, về tới cấm khu đầu tiên hắn phi thăng.
Hắn nhìn bức tượng Phật lớn bên kia, trong lòng không khỏi chấn động.
“Có lẽ, cấm khu này……hữu duyên cùng Phật ta, thậm chí, trong cấm khu còn có Phật tông cổ đế còn sống!”
Đại Tôn chờ mong, bất quá, hắn không dám vào cấm khu.
Vì vậy, hắn ở bên ngoài cấm khu, ngồi xếp bằng tu hành.
Tiên khí nồng đậm quẩn quanh, Đại Tôn cảm nhận được tiên khí dồi dào quẩn quanh, thoáng thỏa mãn trong lòng.
Tất nhiên, nếu như Bá Vương không thỉnh thoảng mượn cớ tìm hắn đánh nhau nữa, hắn sẽ cảm thấy thỏa mãn hơn nhiều.
……
Bạn cần đăng nhập để bình luận