Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 295: Tu tiên. . . Chẳng lẽ là một âm mưu? (2)

Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Bắc Lạc.
Đảo Hồ Tâm.
Lục Phiên đối với chuyện ở Thiên Hàm quan cũng không biết rõ.
Hắn không thể từng giờ từng khắc quan tâm từng vị trí trong thế gian được.
Thời khắc này, Lục Phiên đang tự hỏi làm cách nào để hoàn thành hai cái nhiệm vụ kia.
Sau khi nghiên cứu, Lục Phiên có chút chán nản, hắn phát hiện hai nhiệm vụ này, đều là nhiệm vụ lâu dài, trong thời gian ngắn không có cách nào hoàn thành.
Tạo ra một thời đại tu hành giả trăm nhà đua tiếng, đây không phải là chuyện Lục Phiên nói làm là có thể làm được ngay.
Trăm nhà đua tiếng là tranh đấu trên tư tưởng giáo lý của mỗi nhà, một mình Lục Phiên cũng không thể làm gì hơn.
Thế nhưng, ít nhất, Lục Phiên cảm giác được, Họa tông, Hạo Nhiên tông, Đạo các, Kiếm các và các môn phái khác. . . Những thế lực tu hành này xuất hiện, đã giúp cho hình thức ban đầu của thời đại trăm nhà đua tiếng bắt đầu được hình thành.
Còn cái chi nhánh nhiệm vụ thứ hai, dung hợp đại đạo của Bách gia vào trong bản nguyên vị diện, hình thành Thiên Đạo.
Đây là một quá trình lâu dài.
Lục Phiên cảm thấy, hai cái chi nhánh nhiệm vụ này, sau khi Ngũ Hoàng đại lục bước vào cấp độ trung võ, mới có thể có cơ hội hoàn thành được.
Lục Phiên khẽ vận dụng suy nghĩ.
Lập tức, trên lầu các Bạch Ngọc Kinh, có tiếng nổ như sét đánh vang lên.
Sau đó, Lục Phiên lập tức ngồi trên xe lăn xuất hiện ở trên mặt hồ.
Bành!
Tiểu Ứng Long lúc này đang ở trong hồ, co hai cánh lại, bắn một ngụm nước từ trong miệng ra ngoài, dòng nước như một viên đạn pháo bay về phía Thiên Cơ bồ câu đang bay trên bầu trời.
Tuy nhiên, khi thấy Lục Phiên xuất hiện, thân thể Tiểu Ứng Long cứng đờ, cánh thịt run lên, dòng nước vừa bắn ra từ miệng lập tức bị hút trở lại.
Sau đó nó vội vàng chạy đến chỗ phía trên Long Môn, điều chỉnh lại tư thế, nhu thuận đứng yên tại đó.
Cực kỳ giống một con cú mèo ngủ gật.
Lục Phiên không quan tâm tới Tiểu Ứng Long.
Trên mặt hồ, nước tách ra hai bên, Lục Phiên từ từ đi xuống.
Đứng ở đáy hồ.
Một viên Lôi châu bay lơ lửng, bị vô số phù văn xiềng xích quấn quanh, bị trận pháp trấn áp.
Trong Lôi châu, có một con Lôi Long đang điên cuồng gầm thét.
“Lôi Long này chính là lôi phạt do Thiên Đạo biến thành, đại biểu cho. . . Thiên Đạo của thế giới kia, tuy nhiên, đó là thế giới đỉnh cấp trung võ, mạnh hơn rất nhiều so với thế giới trung võ ta gặp lúc trước.”
Lục Phiên trầm tư.
Hắn nên khiêm tốn một chút.
Mặc dù hắn có thể thông qua luồng lôi phạt này để câu thông với vị diện bản nguyên từ thế giới trung võ đỉnh cấp kia, nhưng nếu như muốn giống như lúc trước, hấp thu bản nguyên thế giới kia để làm lớn mạnh bản nguyên của Ngũ Hoàng đại lục, lại cực kì khó khăn.
Việc này không chỉ dễ dàng dẫn tới sự chú ý của bá chủ vị diện đỉnh cấp trung võ kia, mà còn là bởi vì Ngũ Hoàng đại lục hiện tại đã đạt đến cực hạn, không hấp thu được.
Một khi hấp thu, sẽ có thể bị nổ tung vì quá no.
Tuy nhiên, Lục Phiên cảm thấy cái bản nguyên vị diện trung võ kia, có lẽ có thể cho hắn một chút ý tưởng, Dung hợp đại đạo Bách gia vào bản nguyên, hình thành Thiên Đạo.
Bản nguyên là căn bản của một thế giới, cũng là căn bản để Lục Phiên chế tạo thế giới.
Đê võ phía trên, mỗi một cái thế giới đều có bản nguyên, đây là chỗ khiến cho Lục Phiên ngạc nhiên.
Đẳng cấp thế giới khác biệt, có lẽ bản nguyên cũng khác biệt.
Lục Phiên bỗng nhiên có chút hiếu kỳ, thế giới cao võ, thậm chí tầng thứ bản nguyên còn cao hơn thì sẽ mạnh như thế nào?
Xe lăn từ từ di chuyển.
Lục Phiên giơ tay lên, đặt lên phía trên Lôi châu.
Lôi Long bên trong Lôi châu phát ra tiếng gầm thét.
Lục Phiên nhìn chăm chú vào Lôi Long, từng đường cong trong đôi mắt bắt đầu nhảy lên.
Tiếng gầm thét của Lôi Long. . . nhỏ dần, sau đó, nó co tròn lại.
Hình ảnh trước mắt Lục Phiên, cũng bỗng nhiên thay đổi.
. . .
Thời điểm Lục Phiên mở mắt ra.
Một cỗ áp lực to lớn chèn ép tới nỗi khiến cho Lục Phiên thở dốc một hơi.
Trước mắt của hắn, có một cái tường ánh sáng màu trắng dựng đứng, Lục Phiên ngẩng đầu, hắn không nhìn thấy được nóc của bức tường, hắn hiểu ra, là do cái bản nguyên này thật sự quá lớn.
Tựa như Địa Cầu vốn là hình cầu, có thể đứng yên tại chỗ, bốn phương tám hướng đều giống như đất bằng.
Lục Phiên tán than một câu.
Hắn vươn tay, đụng vào bản nguyên, bỗng dưng.
Cảnh tượng trước mắt hắn bỗng nhiên không ngừng biến hóa, hắn cảm nhận được tựa như có từng mạch máu đang nhảy nhót trên bản nguyên này.
Mỗi một mạch máu, đều đại biểu cho một loại đạo.
Có mạch máu cực to, có mạch máu thì tinh tế vô cùng. . .
Điều này thể hiện ra rằng người tu luyện loại đạo này thực lực mạnh yếu ra sao!
Mà lại, Đại Đạo trên mặt ngoài bản nguyên này, thật sự nhiều lắm. . .
Lít nha lít nhít, giăng đầy khắp nơi.
Bỗng nhiên.
Lục Phiên cảm giác được điều gì đó.
Hắn buông tay ra khỏi bản nguyên này.
Đã thấy, nơi xa, có những vệt sáng bay tới.
Lục Phiên khẽ giật mình, lông mi nhảy lên, lại hơi nghi hoặc một chút, bởi vì những kẻ bay tới, đều là những khí tức quen thuộc.
“Sao lại không có bá chủ vị diện này tới?”
Việc này nằm ngoài dự liệu của Lục Phiên, không nên a, hắn xuất hiện, là muốn hấp dẫn bá chủ vị diện này tới.
Mà nơi này thuộc về bản nguyên của thiên địa, chỉ có bá chủ vị diện mới có thể đi tới nơi này thôi, sao lại có những người này?
“Là ngươi?”
Đỗ Long Dương thấy Lục Phiên, đỏ ngầu cả mắt!
Tinh thần của bọn hắn bị Thiên Đạo kéo vào trong thiên địa bản nguyên, không nghĩ tới vậy mà gặp được một thân ảnh quen thuộc.
Mặc dù, Lục Phiên đã không còn nhập hồn vào thân thể của Thiên Hư công tử, thế nhưng, khí tức kia, bộ dáng kia, còn có cái xe lăn quen thuộc kia. . .
Đều ra tỏ rõ thân phận của Lục Phiên.
Đây là kẻ đã trộm thiên kiếp!
Đỗ Long Dương là cường giả trước đó đứng trên Võ Đế thành độ kiếp.
Lục Phiên nhìn qua, thấy được mấy người khác.
Có một lão già cụt tay, vác một thanh đoản đao, ánh mắt có chút sắc bén, có chút hiếu kỳ.
Còn có một tăng nhân khổ hạnh mang theo phật châu.
Bên cạnh tăng nhân còn có một nữ nhân mang vương miện, dáng người thướt tha, khuôn mặt tuyệt mỹ, áo bào đỏ tung bay, có đôi chân dài trắng nõn như ẩn như hiện, ung dung cao quý.
Ngoại trừ nữ nhân này ra, còn có một người đôi mắt rực lửa nhìn chằm chằm Lục Phiên, mặt hắn trắng, thân ảnh gầy gò, đây chính là Thiên Hư công tử lúc trước bị Lục Phiên chiếm cứ ý thức.
Lục Phiên lông mi nhảy lên, mấy người này đều là cường giả đỉnh cấp của thế giới này.
Khí tức cực mạnh.
Bá chủ vị diện ẩn nấp trong bọn hắn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận