Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1280: Ở riêng một ngày một đêm với Lục công tử (3)

Dù sao, hiện tại Khuê Tư cũng xem như là Thần Ma cảnh giới Đại Đạo giai dự trữ duy nhất của Ngũ Hoàng, mặc dù là dùng thuốc mới lên được cảnh giới đó nhưng ít nhất hiện giờ Ngũ Hoàng cũng có một con độc nhất, cũng là rất trân quý.
Ban đầu Khuê Tư cảm thấy tu vi của mình tăng lên, cuối cùng hắn cũng đã bước vào cảnh giới Thần Ma Đại Đạo giai mà trước giờ không dám nghĩ tới.
Phải biết rằng, ở trong tỉnh không Thái Cổ, những Thần Ma lang thang như bọn họ, một khi bước vào cảnh giới Đại Đạo giai thì tức là có tư cách nhập vào định cư trong Nguyên Tố Chi Giới!
Cho nên, trong lòng hắn nảy sinh ra một suy nghĩ to gan muốn thoát khỏi trói buộc của nhân loại trước mắt này.
Hắn muốn tự do!
Hắn muốn tinh không!
Hắn muốn bay!
Vì thế hắn hành động, đánh ra một trảo về phía Lục Phiên!
Một trảo này phát ra uy lực của cảnh giới Đại Đạo giai, dường như trong giờ phút này nó có thể đánh vỡ thiên hà.
Lục Phiên liếc mắt nhìn một cái.
Lông mày khẽ nhướng lên.
Cũng được đấy, lại còn dám có suy nghĩ như vậy?
Tâm trí của Lục Phiên khẽ động, trước người đã lập tức hiện lên bàn cờ linh áp, dù sao cũng đang
nhàn rỗi không có việc gì làm gì, chi bằng dùng Khuê Tư luyện tập kỹ năng cắt không gian vừa mới lấy được từ chỗ Chuẩn Thánh Thông Cổ Đạo Nhân.
Hắn kết hợp thần thông cắt không gian với lĩnh vực và linh áp của bàn cờ!
Lục Phiên ngồi trên Thiên Kiếm ghế, áo trắng bay bay.
Xắn tay áo chơi cờ.
Lĩnh vực bàn cờ mở rộng ra, chùm sáng linh áp uốn cong không gian lao xuống!
Roat roat!
Chỉ trong tích tắc, máu tươi bắn ra tung tóe, một trảo của Khuê Tư bị không gian cắt nát ngay tức khắc…...
Khuê Tư đã thua.
Cả ngay hôm đó, toàn bộ Khí Vận Tháp đều chìm trong chấn động, tiếng kêu thảm thiết của những Thần Ma truyền khắp mỗi một góc.
Người nhìn thấy thì thương tâm, người nghe thấy thì rơi lệ.
Mà Ngưng Chiêu và Y Nguyệt nắm trong tay Khí Vận Tháp thì hoàn toàn coi như không thấy gì cả. Nghê Ngọc thì đang cầm lệnh bài vảy vàng, Tiểu Ứng Long thì ngồi trên đỉnh đầu nàng, nàng đang chiếu hình ảnh trận chiến lên trần nhà xem rất thích thú.
Tiểu Ứng Long nhìn tình cảnh thê thảm của cự thú Khuê Tư, nhớ tới mình cũng bị cha đánh một trận không rõ lý do không khỏi cảm thấy đồng cảm, tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều.
Tại hỏa nguyên tố chỉ giới.
Một giọng nói bực bội vang vọng.
Sóng Nguyên Thần mạnh mẽ kèm theo lửa giận đáng sợ quét sạch mọi nơi, ngọn lửa bùng phát
thành sóng lửa cao vạn trượng.
“Đồ đáng chết! Chỉ là một tên tiểu tử nhân tộc, làm sao có thể chặt đứt liên hệ giữa bản tồn và hạt giống ý chí?! Hắn sẽ làm gì với ý chí đó của ta?”
Hoả Nguyên Tố Chi Thần rất tức giận. Nhưng lại không thể làm gì cứu vãn được nữa, mối liên hệ đã bị chặt đứt, tia ý chí kia đã không còn liên quan gì đến hắn nữa.
“Từ khi nào trong thiên tài Nhân tộc lại xuất hiện một nhân vật như vậy…
“Quả nhiên Nhân tộc càng ngày càng mạnh, có hậu bối như vậy thì tương lai Nhân tộc sẽ không thể tưởng tượng nổi. Có lẽ Thái Cổ Tinh Không trong tương lai thật sự sẽ trở thành thiên hạ của Nhân tộc…
“Sư phụ nói không sai, Nhân tộc phải bị trấn áp! Không thể để Nhân tộc có cơ hội hồi phục!”
Không gian biển lửa trở nên yên tĩnh hồi lâu.
Sau đó giọng nói lạnh lùng mới tiếp tục lẩm bẩm.
“Địa điểm lĩnh ngộ Pháp Nghĩa của pho tượng Hỏa Nguyên Thú Tổ sắp mở ra, có lẽ lần này nên phân phối chỉ tiêu cho Nhân tộc nhiều hơn, thậm chí cũng cần thu hút tên Thông Cổ kia đến..”
Lời nói vừa dứt, trong biển lựa lại bùng lên sát khí cuồn cuộn như cơn đại hồng thuỷ.
“Sau đó…”
Sau khi ở trong tháp Khí Vận luyện tập thần thông cắt không gian, tinh thần của Lục Phiên trở nên sảng khoái.
Toàn thân Khuê Tư đầy vết thương, thân thể bầm dập, nước trong mắt cũng đã khô cạn.
Lục Phiên cũng hơi ngượng ngùng, cho nên vội vã hạ xuống một quân cờ, một luồng ánh sáng bao phủ xuống, sử dụng cách thức hồi phục mạnh nhất, trợ giúp Khuê Tư khôi phục lại trạng thái bình thường.
Khuê Tư không thể chết, vì trong tháp Khí Vận nó là tài nguyên dự trữ duy nhất đạt cảnh giới Thần Ma Đại Đạo giai, Lục Phiên còn hi vọng Trúc Lung, Lục Cửu Liên và nhóm Ngũ Hoàng Kim Tiên sử dụng Khuê Tư để rèn luyện, đột phá cảnh giới Đại La Tiên.
Lục Phiên quay trở lại đảo giữa hồ.
Giải quyết xong vấn đề hạt giống ý chí trà trộn, Hoả Hành Bất Diệt Ma Thân cũng càng lúc càng mạnh. Tuy nhiên vẫn còn cách viên mãn một khoảng.
Lục Phiên thởi dài, tiếc nuối: “Nếu như có ‘Hỏa Nguyên Trùng Thi thì tốt rồi, có thể giống như câu Kim Nguyên Tố Thần Ma thả câu Hỏa Nguyên Tố Thần Ma..”
Nhờ hấp thụ Kim Nguyên Tố Thần Ma mà Kim Hành Bất Diệt Ma Thân của Lục Phiên tiến hoá hoàn toàn, có lẽ Hoả Hành Bất Diệt Ma Thân cũng phải làm như vậy.
Nhưng mà hệ thống không thưởng trùng thi, Lục Phiên cũng không thể miễn cưỡng đòi hỏi.
Cuối cùng Lục Phiên cũng có thời gian nghỉ ngơi.
Trên lầu cao, Ngưng Chiêu chậm rãi đi tới, yên lặng đứng sau lưng Lục Phiên
“Công tử.”
Lục Phiên cầm ly rượu, rượu Thiên Tiên trong ly lắc lư.
Nghe được Ngưng Chiêu nhẹ giọng nhỏ nhẹ, hắn ngẩng đầu nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?
Ngưng Chiêu suy nghĩ một lúc, cuối cùng nàng cũng nói chuyện Nữ Đế Nghê Xuân Thu cho Lục
Nàng nói không nhanh không chậm, giống như đang rủ rỉ kể lại một chuyện bình thường.
Lục Phiên nghe xong, lông mày không khỏi nhíu lại.
“Đây có thể coi như là ngươi đã giúp nàng gian lận ?”
Nhưng rất nhanh, hắn xua tay.
“Với thực lực của Nghê Xuân Thu, vượt sức tham gia nhiệm vụ đặc biệt thì rất khó thành công..” “Như vậy đi, phần thưởng vị trí đệ tử Bạch Ngọc Kinh coi như xong, ngươi đi gọi nàng đến đây, bổn công tử sẽ tự mình chỉ dạy cho nàng, nhưng chỉ một lần này thôi”
Ngưng Chiêu sửng sốt, ban đầu nàng còn tưởng rằng dựa theo tính tình nóng nảy của công tử, hẳn là sẽ rất tức giận.
Dù sao,
, lần này nhóm người Ngưng Chiêu, Nghê Ngọc đã phá vỡ quy tắc Lục Phiên đặt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận