Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 342: Ta là Yêu Chủ. (1)

TN: Cám ơn đạo hữu Hai21041990, tunguyen9090, Cbnn123456 đã đẩy kim phiếu!
Dịch: Mèo Rừng
Yêu, cái gì là yêu?
Thời điểm Lục Phiên mới vừa chuẩn bị tạo yêu, đã từng suy nghĩ qua vấn đề này.
Thế nhưng, vì lẽ Lục Phiên chưa có tiếp xúc với yêu, cho nên, hắn không thể nào ra kết luận được.
Có một sợi linh thức tồn tại ở bên trong Tiểu Lục Phiên do linh dịch ngưng tụ thành, sợi linh thức này, chính là nguyên nhân Tiểu Lục Phiên có thể duy trì lâu dài.
Thứ này cùng loại với phân thân.
Mà hiện tại, sợi linh thức này… Tựa hồ bị người theo dõi.
Thiên Yêu tháp.
Tòa tháp này đã tồn tại vô số năm tháng ở trên Thiên Nguyên đại lục. Thiên Nguyên đại lục đã từng có một đoạn lịch sử bị yêu tộc thống trị, sau này, yêu tộc phai mờ, có một tên yêu tộc đáng sợ bị phong ấn ở bên trong Thiên Yêu tháp.
Khi yêu tộc dừng bước ở bên trong Yêu Vực, thì Thiên Nguyên đại lúc mới khôi phục lại.
Con mắt được hình thành từ một ngọn lửa màu đen khổng lồ, hút Tiểu Lục Phiên vào trong Thiên Yêu tháp.
Có yêu khí ngút trời ở bên trong yêu trảo khổng lồ.
Soạt!
Dây sắt rung động, tựa như có lôi đình nổ vang.
Thân hình của Tiểu Lục Phiên trôi lơ lững ở trong tháp.
Yêu trảo to lớn bóp xuống.
Linh dịch nổ nát vụn.
Một sợi linh thức nổi bồng bệnh giữa không trung.
Trong bóng tối, có một con mắt mở ra, kèm theo đó là khí tức đáng sợ tản ra từ bên trong tròng mắt khổng lồ ấy.
“Linh thức! Linh thức của cường giả nhân tộc!”
Âm thanh lạnh lẽo khàn khàn mang theo vài phần sát ý vang lên.
Người, cũng chỉ là thức ăn của yêu mà thôi!
Tuy nhiên, đã từng là thức ăn, lại lật đổ ách thống trị của yêu, thậm chí còn phong ấn hắn ở bên trong Thiên Yêu tháp này.
Lời nói mang theo sát ý, và xen lẫn đôi phần hưng phấn.
Xiềng xích run run.
Tôn yêu tộc này nắm lấy sợi linh thức, yêu khí nuốt trời phun trào ra, tràn ngập vào bên trong sợi linh thức này.
Hắn dự định thuận theo sợi linh thức này, tìm đến bản thể của linh thức.
Cường giả nhân tộc đều cực kỳ cẩn thận, từ trước tới giờ không dám đưa linh thức để thăm dò bên trong yêu vực, bởi vì bọn hắn sợ hãi linh thức sẽ bị Yêu tộc khống chế, bị yêu tộc bên trong Thiên Yêu tháp chiếm cứ, luân lạc trở thành công cụ do yêu tộc điều khiển.
Những năm này, tồn tại ở bên trong Thiên Yêu tháp một mực muốn tìm nhưng không tìm được cơ hội, vậy mà hiện tại, cơ hội này xuất hiện!
Có một ngọn lủa màu đen tuyền tuôn ra rồi hóa thành một trận pháp ở giữa cuồn cuộn yêu khí.
Trận pháp kết nối lấy linh thức.
Vô số hình ảnh lấp lánh ở trước mặt tôn yêu tộc này.
. . .
Bắc Lạc.
Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên dựa vào Thiên Nhận Y, lông mi hơi nhíu lại.
Bởi vì, hắn cảm giác được có một cỗ khí tức cường đại thuận theo linh thức mà phun trào tới.
Từ dây lưới tới đánh hắn?
Loại thủ đoạn này cũng có chút xảo diệu.
Lục Phiên còn chưa đi tìm hắn, đối phương lại đi tìm tới.
Lục Phiên mỉm cười, vừa vặn có thể thật tốt gặp thoáng qua tên gia hỏa dám bắt lấy linh dịch phân thân của hắn.
Linh thức phun trào.
Oanh!
Lục Phiên thần tâm khẽ động.
Trong đôi mắt hắn có đường cong nhảy lên.
Sau đó, tất cả mọi thứ trên Hồ Tâm đảo, đều xảy ra biến hóa ở trong đôi mắt của Lục Phiên.
Hết thảy đều tựa hồ bị ngăn cách, hóa thành thế giới ý thức.
Phía trên bầu trời, có mây đen cuồn cuộn kéo tới.
Trên mây đen, có lão giả đứng lặng.
Đó là một vị lão giả trên 80 tuổi, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn già nua, hắn còng lưng, chống một cây quải trượng, nhìn sơ thì thấy vô cùng bình thường, thế nhưng lão giả,bình thường như vậy, lại cuốn theo khói đen vô cùng vô tận.
“A, lại là một tên nhóc con!”
“Khó trách dám đưa linh thức vào bên trong Yêu Vực…”
“Xem ra, ngươi hẳn là thiên tài đỉnh cấp của Nhân tộc nhỉ, khống chế thiên tài, mới thú vị!”
Âm thanh khàn khàn vang lên, lão giả trên 80 tuổi thật đúng là toát ra nụ cười.
Lục Phiên bình tĩnh nhìn lão giả này.
“Yêu?”
“Cái gì là yêu?”
Lục Phiên hỏi.
Vấn đề được hỏi này, ngược lại để cho lão giả hơi sững sờ.
“Tựa như ngươi hỏi cái gì là người vậy… Lão phu nên trả lời như thế nào đây?”
“Yêu có yêu khí, người tu linh khí… Có lẽ đây cũng là một loại phân biệt.”
Lão giả nói.
Lục Phiên khẽ vuốt cằm, “Đã hiểu.”
Yêu khí, cùng linh khí khác nhau sao?
“Tựa như người không thể nào sinh tồn ở nơi có yêu khí nồng đậm, mà yêu cũng không cách nào sinh tồn ở nơi có nồng đậm linh khí vậy, cho nên, yêu nếu muốn sinh tồn, phải cải tạo hoàn cảnh…”
Lục Phiên tiếp tục trầm tư.
Lão giả trên 80 tuổi không kiên nhẫn.
Chuyến đi lần này của hắn, không phải là cùng tên ranh con này nghiên cứu đạo lý cùng thảo luận xem yêu và nhân.
Hắn tới là vì khống chế Lục Phiên.
Oanh!
Yêu khí quanh thân lão giả trên 80 tuổi trở nên đại thịnh, mặc dù chỉ là linh thức tranh phong, thế nhưng, loại tranh phong này cực kỳ hung hiểm.
Quái trượng của lão giả trên 80 tuổi bỗng nhiên đập lên mặt đất, sau đó bỗng nhiên chợt vụt về phía Lục Phiên.
Khí tức của lão giả này rất mạnh, linh thức cũng vô cùng cường hãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận