Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 801: Của ai là thật, của ai là giả (2)

Edit: Long Hoàng
Thân thể khí huyết không ngừng nổ vang, tựa như thần ma đang gõ chuông cổ.
Đường Nhất Mặc giải khai một lúc sáu mạch, dùng tư thái vô địch đánh chết người tham chiến của Lục Mang tiểu thế giới.
Lúc trước vừa mới bước vào Nguyên Thần hợp nhất cảnh giới, Đường Nhất Mặc suýt chút nữa đã có thể đánh bại Thánh Chủ của thánh địa Lục Diễn cấp.
Bây giờ, Đường Nhất Mặc đã bước vào Độ Kiếp tôn giả cảnh, vừa mở sáu mạch đã có được chiến lực Hóa Tiên cảnh, cũng có lực lượng một cước đạp chết tên Hóa Tiên cảnh vừa xuất chiến kia.
“Người tiếp theo.”
Thanh âm băng lãnh truyền ra từ trong miệng của Đường Nhất Mặc.
Đường Nhất Mặc ở thời khắc này, tựa như một tôn viễn cổ ma thần.
Thân thể cao tới mười trượng, ma khí quấn quanh thân, càng có hoa văn màu đen nhánh huyền ảo giăng đầy.
Dự cảm xấu trong nội tâm vị lão giả Tiên Túc cảnh của Lục Mang tiểu thế giới càng ngày càng đậm.
Chẳng lẽ. . . Lục Mang cũng phải bước theo gót Hắc Từ? !
Đệ nhị chiến, bên phía Ngũ Hoàng, người xuất chiến vẫn như cũ là Đường Nhất Mặc.
Mà phía Lục Mang thì người được phái ra là một vị Hóa Tiên cảnh đại năng.
Một trận chiến này, so với trận trước thì đáng xem hơn… nhưng vẻn vẹn là đáng xem mà thôi.
Dưới lực bộc phát toàn lực của Đường Nhất Mặc khi mở một lúc sáu mạch, giao thủ cùng Hóa Tiên cảnh, đánh ngang tay khiến cho đại địa chìm nổi, mỗi dãy núi đều rung động tựa như trường long uyển thân.
Tu sĩ các vực của Lục Mang đại lục đều kinh ngạc nhìn xem phương hướng chiến đấu.
Hồi lâu sau. . .
Chiến đấu kết thúc.
Đường Nhất Mặc toàn thân nhuốm máu, lỗ chân lông đều đang nhỏ ra huyết dịch màu đen nhánh, cả người có chút chật vật.
Thế nhưng. . .
Tại chỗ trước mặt hắn cách đó mười trượng.
Trong một hố sâu đường kính gần ngàn mét, chỉ còn lại một vị Hóa Tiên cảnh thân ảnh mơ hồ, toàn thân bị đánh đến máu thị be bét.
Đệ nhị chiến, Ngũ Hoàng lại thắng!
Đường Nhất Mặc khập khễnh phát ra tiếng cười.
Bên trong cổ lão chiến thuyền, Bá Vương hạ xuống, đem Đường Nhất Mặc tiếp dẫn về bên trong chiến thuyền.
Chiến đấu không có chút bất ngờ nào.
Mà lão giả Tiên Túc cảnh của Lục Mang đại lục cũng cảm thấy như thiên địa xung quanh chẳng còn chút màu sắc nào nữa.
Một búa cuối cùng của Bá Vương, kết thúc chiến đấu.
Lục Mang đại lục, một cái thế giới cao võ cấp Ngũ Diễn, toàn quân bị diệt… bại triệt để.
Mất đi 1789 đầu Đạo Uẩn!
“Không!”
Cuối cùng, vị Tiên Túc lão tổ của Lục mang tiểu thế giới không thể nào chấp nhận kết quả này.
Hắn phóng xuất ra khí thế khủng bố đến cực điểm.
“Lục Bình An. . . Ngươi làm như vậy là đang phá hủy quy tắc của cửu trọng thiên, Thượng giới không chứa chấp ngươi, cửu trọng thiên cũng chứa không nổi ngươi!”
Vị Tiên Túc lão này tổ rống giận.
“Nhân ngày xưa, quả hôm nay.”
“Các ngươi dám đem quân đến đánh Ngũ Hoàng, lần này bị thanh toán… chính là hậu quả của các ngươi.”
“Lại nói, bản công tử đã từng cho các ngươi cơ hội.”
Thanh âm của Lục Phiên nhàn nhạt vang lên.
Oanh!
“Toàn bộ đều lưu lại đi!”
Trong đôi mắt của vị Tiên Túc lão giả này hiện lên sát cơ kinh người.
Hắn nhìn chằm chằm vào đám người Bá Vương, Đường Nhất Mặc trên cổ lão chiến thuyền, bàn tay mãnh liệt nâng lên.
Từng đạo năng lượng đáng sợ như long bốc lên từ trong cơ thể của hắn.
Chúng hóa thành một thanh đao sắc bén, tựa hồ chiếu sáng toàn bộ Huyết Sát Thiên, cuốn theo ba động khủng bố, cuồn cuộn chém về phía đám người Bá Vương bên trên cổ lão chiến thuyền!
Hắn muốn giết chết đám người Bá Vương, mặc dù hắn biết Lục Phiên có thể vận dụng không gian áo nghĩa để ra tay.
Thế nhưng, hắn vẫn không nhịn được mà xuất thủ!
Thảm trạng của Hắc Từ tiểu thế giới để cho hắn hiểu rằng, thượng giới sẽ không ra tay.
Đã như vậy, hắn chỉ có thể tự mình động thủ!
Trên bầu trời.
Đạo Diễn kính bắt đầu tước đoạt đạo uẩn của Lục Mang tiểu thế giới.
Bất quá, sát cơ đáng sợ của Tiên Túc cảnh đã khóa chặt chiến thuyền.
Quanh thân Bá Vương đã sớm bao phủ ma khí cuồn cuộn, cả ngươi phảng phất như một tôn ma đầu, gào thét thương khung.
Quanh thân Đường Nhất Mặc, sóng khí cuồn cuộn từng đợt, liên tục nổ vang sáu lần, khai lục mạch, ma khí thao thiên.
Đám người Đỗ Long Dương cùng Diệp Thủ Đao cũng đã tiến vào trạng thái chiến đấu.
Đôi mắt của Lạc Minh Nguyệt cùng Tây Môn Tiên Chi cũng trở nên sắc bén.
“Để cho ta tới.”
Nhưng mà.
Khiến cho đám người Bá Vương ngạc nhiên là.
A Lỗ vẫn luôn đứng ở đuôi thuyền đã gỡ trường cung trên lưng xuống.
Đông!
Trường cung va chạm trên chiến thuyền.
Rầm rầm rầm!
Đám người Bá Vương lập tức ngăn chặn thế công của vị Tiên Túc cảnh kia.
Vị Tiên Túc cảnh lão giả của Lục Mang tiểu thế giới toát ra sát cơ băng lãnh.
Xì xì xì. . .
A Lỗ kéo cung.
Theo hắn kéo cung, ba loại năng lượng do Lục Phiên truyền vào Ngũ Hoàng cung khi trước đang không ngừng hội tụ lại, xuất hiện tại phía trước trường cung nhanh chóng hội tụ biến thành một mủi tên ẩn chứa năng lượng khiến cho hư không đang không ngừng sụp đổ!
Oanh!
Sóng khí quấy động, như muốn xông thẳng lên cửu tiêu!
Khí thế đáng sợ để cho đám người Bá Vương đều rùng mình, bọn hắn khó có thể tin nhìn lại.
Mà tên Tiên Túc cảnh lão giả bị nhắm tới thì tê hết cả da đầu, trái tim lão như bị ai đó bóp chặt lại!
Đây là cái gì a? !
Thực lực của A Lỗ, hắn cảm nhận được, ngay cả đại năng cảnh cũng không tới, tại sao có thể tạo uy hiếp kinh khủng như vậy đối với hắn? !
Trong đôi mắt của Tiên Túc cảnh lão tổ hiện lên vẻ khó tin, gắt gao nhìn chằm chằm Ngũ Hoàng cung.
Mũi tên đang xoáy tròn do năng lượng từ ba cái đầu phượng hoàng tạo thành, khiến cho hắn cảm nhận được khí tức tử vong!
Hưu!
A Lỗ nới lỏng tay.
Trong chốc lát, hắn cảm thấy toàn thân mình tựa như bị rút cạn, lực phản chấn đáng sợ từ Ngũ Hoàng Cung, khiến cho thân thể hắn nứt ra, máu vẩy tung tóe.
Mà mũi tên bắn ra.
Hư không bị phá nát sụp đổ từng khúc.
Thời gian, không gian tại thời khắc này tựa hồ như ngưng đọng.
Bên trong mũi tên này là ba loại năng lượng do Lục Phiên lưu lại, phân biệt là Nguyên Thần chi lực, hỗn độn chi lực, cùng đạo ý chi lực.
Một tiễn bắn ra.
Đám người Bá Vương, Đường Nhất Mặc đều điên cuồng lướt ngang né tránh.
Không dám dính vào khí thế của mũi tên này.
Một tiễn này, thật là đáng sợ.
Không phân địch ta.
Tiên túc lão giả của Lục Mang tiểu thế giới rùng mình.
Hắn phóng lên tận trời, tốc độ bùng nổ đến cực hạn, muốn né tránh một tiễn này, hắn không ngừng di chuyển trong Huyết Sát Thiên, không ngừng thuấn di.
Tốc độ của Tiên Túc cảnh nhanh đến mức nào?
Nhanh đến mức cực hạn, có thể dễ dàng vọt qua vách ngăn của các tiểu thế giới.
Nhưng mà. . .
Một tiễn này tựa như đã khóa chặt vào khí tức của lão giả Tiên Túc cảnh này.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận