Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1153: Nổ nhẹ một cái để cảm ơn (2)

1728 chữ
Ở phía khác, Trúc Lung cùng hoàn thành đột phá, vẻ mặt và hơi thở càng lúc càng mạnh mẽ. Nghe được lời Lục Phiên, Trúc Lung không hề do dự, nhanh chóng nhắm mắt, lông mi khẽ run, thân thể lướt ngang, một hơi giết thẳng ba tên Thần Ma còn sống.
Bạch Thanh Điểu giờ đã trưởng thành, duyên dáng yêu kiều, không còn là nàng thôn nữ nuôi gà ở trang trại nông thôn quê mùa nữa. Nàng tựa như một con Phượng Hoàng lóa mắt, đôi mày nàng rực rỡ như lửa, chính con phượng hoàng quấn quanh người nàng, Phượng Hoàng chân hỏa không ngừng cháy lên. Mặc dù chỉ là cấp độ Chuẩn Đế, thế nhưng dưới công cuộc chinh phạt Thần Ma, nàng quả thật không có chút dấu hiệu yếu thế.
Trúc Lung xuất hiện định trợ giúp nàng giết Thần Ma, Bạch Thanh Điểu cũng không từ chối. Ở cấp độ Chuẩn Đế, muốn đánh bại Thần Ma cấp Đế vẫn là hơi khó khăn. Vậy nên nàng không khước từ sự giúp đỡ của Trúc Lung
Trúc Lung cũng rất dứt khoát, vung mạnh xuống hai luồng khí âm dương Tiên Thiên quấn quanh
cối xay âm Dương. Lúc này Trúc Lung đã đạt đến cấp độ Tam chuyển Kim Tiên, có sức trấn áp cực lớn với Thần Ma sơ giai.
Thần Ma đối đầu với Bạch Thanh Điểu kia lập tức hoảng hốt. Hắn giơ tay lên ngăn cản một chiêu kinh hoàng, hai cánh tay bị chùy đập nát nhừ, Trúc Lung không hề nương tay. Cha nàng muốn nàng đánh chết những tên Thần Ma này, vậy thì nàng sẽ ra sức đánh! Một tên cũng không buông tha! Cối xay Am Dương Tiên Thiên chính là Tiên Thiên linh bảo của Trúc Lung, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Tên Thần Ma kia phát ra tiếng kêu thê thảm, bùng nổ phép thần thông.
Một con mắt to lớn hiện lên đỉnh đầu Thần Ma. Từ trong tròng mắt phát ra một luồng khí cực kỳ mê hoặc.
“Thần thông?”
Trúc Lung khẽ giật mình.
Làm như người ta không có thần thông vậy.
Đôi môi hồng của Trúc Lung khẽ nhếch lên, một khắc sau, lông mi rung động, nàng mở mắt ra.
Mắt tráu nàng màu đen, mắt phải màu trắng, tựa như ngày đêm luân chuyển, khí âm Dương Tiên Thiên trào dâng không ngừng.
Lộp cộp lộp cộp.
Uy áp kinh khủng lập tức khiến cho phép thần thông của tên Thần Ma kia sụp đổ. Con mắt Thần Ma cũng tan vỡ, máu tuôn trào. Thần Ma kia cảm thấy áp lực từ Thần Ma cấp trên, hắn xụi lơ giữa hư không, run lẩy bẩy.
“Thần thông này.”
“Cấp độ Bất Hủ? Không… Không chỉ nằm ở cấp Bất Hủ…
Mặt mũi hắn đầy kinh hãi chìn chằm chằm Trúc Lung. Nhưng cối xay âm Dương Tiên Thiên đã lao xuống, áo giáp toàn thân của Thần Ma vỡ nát, máu thịt be bét, Linh hồn cũng suýt chút tan biến. Khi Thần Ma sơ giai này sắp bị nghiền chết, Trúc Lung thu tay lại, để cho Bạch Thanh Điểu đến kết
thúc hắn.
Dù sao nhát dao cuối cùng sẽ quyết định phần lớn khí vận.
Bạch Thanh Điểu cũng không khách khí, chính con phượng lửa xoay quanh bay lên, gần như hóa thành một làn sóng xung kích, phút chốc tiêu diệt Thần Ma này.
Ngọn lửa tan đi, thân thể Thần Ma vẫn như cũ, nhưng linh hồn của Thần Ma này đã sớm bị diệt. Thân thể mỗi Thần Ma là một bảo vật cực kỳ trân quý. Khí vận khổng lồ hạ xuống, Bạch Thanh Điểu nhắm hai mắt, trong đầu nàng, (Cửu Hoàng biến) lại lần nữa bắt đầu chuyển động. Chín con phượng hoàng thời khắc này dường như lại bắt đầu thăng hoa, như đạt được tiến hóa huyết mạch. Uy áp của Bạch Thanh Điểu càng thêm mạnh mẽ.
Một bên khác, Đạm Đài Huyền và Lục Cửu Liên nhìn thấy động tĩnh của Trúc Lung, lập tức kinh ngạc như nhìn thấy người trời. Thì ra còn có loại kỹ thuật này. Họ học theo cách của Trúc Lung, đánh tơi bời hai tên Thần Ma khác. Cuối cùng, họ ném cho Nhiếp Trường Khanh và Tư Mã Thanh Sam. Rất nhanh, hai tên Thần Ma đang hấp hối cũng bỏ mình. Nhiếp Trường Khanh và Tư Mã Thanh Sam vượt qua bình cảnh, được khí vận phù trợ, khí vận như dòng nước sông, trở thành biển lớn. Ầm ầm…
Những tầng mây dày nặng không ngừng nhấp nhô, đó là lôi kiếp Thiên Đạo, Lôi kiếp của Bạch Thanh Điểu, Nhiếp trường Khanh, Tư Mã Thanh Sam đều là thiên kiếp của Kim Tiên, tấn thăng Kim Tiên hiển nhiên phải gặp lôi kiếp Thiên Đạo tẩy rửa mới có được sức mạnh vững chắc cho bản thân.
Về phần thiên kiếp tới, Lục Phiên cũng không còn để ý nữa. Hắn đang âm thầm giao đấu với cổ đế Hạo, so xem sức mạnh của ai mạnh hơn. Tựa như đang kéo co, có điều Lục Phiên không vội.
Mỗi một Thần Ma chết đi, tiến độ nhiệm vụ trên bảng hệ thống cũng từ từ hoàn thành. Tiêu diệt Thần Ma số lượng đạt ().
Trong vực thẳm hư vô, khi chỉ còn lại một Thần Ma cuối cùng, khóe miệng Lục Phiên không khỏi hơi nhếch lên, tỏ vẻ hài lòng. Chỉ còn thiếu một tên Thần Ma là hoàn thành nhiệm vụ đặc thù của hệ thống
Lục Phiên cũng không nghĩ tới, nhiệm vụ lần này có thể hoàn thành nhẹ nhàng như vậy. Ban đầu, hắn còn tưởng rằng phải đến cửu trọng thiên, xuyên qua chín tầng kết giới Thiên Đạo, vào được Thái Cổ tinh không. Rồi tìm Thần Ma trong Thái Cổ tinh không, giết từng tên từng tên để hoàn thành nhiệm vụ đặc thù.
Lục Phiên thậm chí còn làm ra kế hoạch mười năm, mỗi năm đến Thái Cổ tinh không đi săn một tên Thần Ma.
Kết quả…
Đám cổ để nhiệt tình ở cửu trọng thiên vậy mà lại mở cho hắn thông đạo nối liền Thái Cổ tinh không với Ngũ Hoàng, để các Thần Ma có thể tiến vào Ngũ Hoàng, bớt đi phiền phức phải đến Thái
Cổ tinh không của Lục Phiên.
Lục Phiên không khỏi thở dài, người hiểu ý hắn chỉ có đám cổ đế.
Cổ đế Hạo tóm lấy Thần Ma thứ mười, dường như cũng cảm thấy Ngũ Hoàng có điểm kỳ lạ. Cổ đế Hạo có thể cảm nhận được, từng Thần Ma mất mạng, Ngũ Hoàng lại bắt đầu ấp ủ năng lượng dồi dào, tựa như nước sôi trào.
Cảm giác tựa như trong cõi u minh, hắn cũng không nói nên lời đây là vì sao.
Mỗi một Thần Ma chết đi, uy thế này lại tích lũy thêm trong Ngũ Hoàng.
“Tên Thần Ma thứ mười này không thể chết.
Trong lòng cổ đế Hạo thầm quyết định.
Trận ngooin Bát Quái đối kháng lấy trận ngôn Cửu Tự, một hồi chiến trận ngôn. Không gian như tiêu tán, thời gian như sụp đổ. Thần Ma thứ mười kia bị kẹp ở giữa, tiến thoái lưỡng nan, không thể kiểm soát bản thân, run lẩy bẩy.
Hắn rất sợ đó.
Nhưng mà hắn không chạy được, thậm chí còn không thể động đậy. Hắn rất hối hận, tại sao hắn lại đến thế giới này? Đã từng có cơ hội trốn thoát bày ra, vì sao hắn lại không trốn cơ chứ? Còn muốn
liều mạng chui vào thế giới này?...
Thế giới này… Là một cái bẫy, là nơi mà Thần Ma chôn thây!
Ầm ầm ầm! Thiên Lôi dày đặc, thiên kiếp không ngừng hạ xuống. Các Kim Tiên của Ngũ Hoàng đang độ kiếp. Lục Phiên cảm nhận được sức mạnh tiềm tàng của Ngũ Hoàng. Sức mạnh này sẽ tạo ra sự khác biệt to lớn cho Ngũ Hoàng.
“Không giành với ngươi nữa.
Giọng nói thờ ơ của Lục Phiên theo vết nứt không gian mà vang lên.
Cổ đế Hạo hơi giật mình. Sau một khắc, hắn phát hiện ra Lục Phiên buông lỏng cánh tay của Thần Ma, lập tức bùng phát sức mạnh, kéo tên Thần Ma thứ mười bay nhanh vào khe nứt không gian.
Không đúng!
Có gì đó kỳ lạ!
Lục Bình An đã giành giật với hắn lâu như vậy, vì sao lúc này lại buông tay? Cổ đế Hạo muốn buông
tay theo bản năng, nhưng hắn lại không buông ra, lỡ như… Tên chèn ép người khác như Lục Bình An lại lừa hắn thì sao?
Thần Ma thứ mười nhanh chóng bị kéo vào vết nứt không gian, sau đó dần dần biến mất. Chỗ vết nứt không gian của Lục Phiên cũng dần khép lại. Không gian hư vô lập tức trở nên yên tĩnh.
Mười tên Tiên Thiên Thần Ma hung tàn đến từ Thái Cổ tinh không, cứ thế mà bị giết hết chín tên, còn một tên thì mất tích.
Trong vực thảm hư vô chỉ còn lại lôi kiếp Thiên Đạo oanh tạc.
Nhiếp Trường Khanh, Tư Mã Thanh Sam và Bạch Thanh Điểu đang độ kiếp, chứng đạo Kim Tiên. Sau ngày hôm nay, Ngũ Hoàng lại lần nữa sinh ra ba vị cường giả cấp bậc Kim Tiên. Trúc Lung, Đạm Đài Huyền, Lục Cửu Liên và Mễ Già là bốn vị Tam chuyển Kim Tiên, là Kim Tiên ngang ngửa cấp độ Đại Đế.
Nhìn vết nứt hư vô của cổ đế Hạo dần khép lại cùng với tên Thần Ma thứ mười đang dần tan biến, đôi mày họ không nhịn được nhíu chặt.
“Lục thiếu chủ… Sao lại buông lỏng tay?”
“Một tên Thần Ma chứa khí vận cuồn cuộn, có thể bồi dưỡng ra thêm một Kim Tiên nữa, cứ thế bị cổ đế Hạo mang đi, thật đáng tiếc.
“Nếu Lục thiếu chủ buông tay thì chắc chắn có
Đám người Lục Cửu Liên từ từ nói,
mục
đích”
Bạn cần đăng nhập để bình luận