Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1040: Lục Bình An Ta là Thiên Đạo (2)

1455 chữ
Lục Phiên không xem nhẹ thực lực của Đế cảnh, bây giờ lấy thực lực luyện khí tầng thứ chín của hắn muốn chống lại Đế cảnh vẫn có chút khó khăn.
Vì vậy trước khi không có đủ sức mạnh, Lục Phiên chưa bao giờ nghĩ đến việc để lộ ra thiên đạo của Ngũ Hoàng.
Nhưng lần này, bại lộ Ngũ Hoàng Thiên Đạo lại khiến Lục Phiên hơi mất cảnh giác.
Giống như…
Có người đã bí mật thúc đẩy nó.
Lục Phiên đã từng suy đoán liệu có phải do hắn lợi dụng Ngũ Hoàng Thiên Đạo để kết nối với rất nhiều thế giới của đê võ và trung võ, ảnh hưởng đến sức mạnh bảo vệ của thế giới và dẫn đến chuyện này hay không.
Bây giờ nhìn thấy Cửu Trọng Thiên Thiên Đạo tùy ý tước đoạt sức mạnh bảo hộ của những thế giới này, rất có thể không phải là nguyên nhân này.
Mà không phải lý do này thì chỉ có một nhân tố…
Đó cũng chính là có người cố ý để lộ ra Ngũ Hoàng Thiên Đạo.
Người đó sẽ là ai chứ?
Lục Phiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng giống như muốn nhìn xuyên hư vô thiên.
Rất có khả năng là những cổ để đó trong hư vô thiên.
Khả năng này là rất lớn.
Hắn thu lại ánh mắt, cho dù hắn tìm ra nguyên nhân của việc bại lộ thì bây giờ cũng không phải lúc để Lục Phiên quan tâm đến nó.
Ghi chép lại, sau này lại tính tiếp.
Bây giờ hắn phải tìm cách phá vỡ tình thế này.
Ở bên trong truyền đạo đài, Lục Phiên tràn đầy suy nghĩ, ở bên ngoài hắn lợi dụng trận pháp của bát quái trận hình thành để ngăn cản công kích của ý chí thiên đạo, còn bên trong lại bắt đầu suy diễn. Trận pháp của bát quái trận hình thành có tính phòng ngữ rất mạnh, nhưng suy cho cùng thì thực lực của Lục Phiên cũng chỉ là luyện khí kỳ tầng thứ chín.
Thủ trong một thời gian dài rất có khả năng bị công phá.
Ở trong hư vô thiên.
Mễ Già và những người khác đang lơ lửng.
Vốn dĩ bọn họ còn cho rằng mọi chuyện đã kết thúc, dưới đòn tấn công toàn lực của hóa thân Thiên Đạo này thì Ngũ Hoàng Thiên Đạo nhất định sẽ sụp đổ.
Lục Phiên cũng có thể bị xóa sổ.
Suy cho cùng, đây vẫn là sức mạnh của Đế Cảnh.
Nhưng mà bọn họ đã sai…
Hoá thân của Thiên Đạo và Ngũ Hoàng dường như đang rơi vào sự giằng co.
Không ngừng phát động phát kích bị sức mạnh kỳ quái ngăn cản.
Một ngày, hai ngày, mười ngày, nửa năm…
Thời gian cứ thế trôi đi từng chút một.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Mễ Già thì Ngũ Hoàng đã kiên trì hơn nửa năm.
Trong nửa năm qua, hóa thân Thiên Đạo của Cửu trọng Thiên, giống như động vật khổng lồ hung
dữ không ngừng công phạt.
Nhưng nó chưa bao giờ phá vỡ được.
Làm cho cảnh tượng này… có hơi kỳ lạ.
Thậm chí khiến người khác kinh ngạc hơn nữa là, đại trận thời gian bao phủ ở bên ngoài Ngũ Hoàng đã bắt đầu chuyển động theo ý chí của Lục Phiên, mặc dù thời gian không cách nào duy trì ở giá trị đỉnh cao 1000:1 nhưng nó cũng duy trì được ở mức 100:1 ban đầu.
So với những thế giới sụp đổ đó, Ngũ Hoàng không những không bị tiêu diệt mà còn trở lại bình yên, người bình thường bắt đầu tiếp tục cuộc sống của mình, còn những chân tiên huyền tiên khá của Ngũ Hoàng đều trở lại tu hành và điên cuồng nâng cao thực lực của mình.
Bọn họ muốn nâng cao thực lực của mình và đến giúp đỡ Lục Phiên.
Hóa thân của Thiên Đạo rất muốn chiếm đoạt hoặc tiêu diệt Ngũ hoàng Thiên Đạo.
Vì vậy, điều này cũng làm cho Ngũ Hoàng dưới tình huống cấp bách như vậy liền bắt đầu nhàn hạ tu hành.
Chỉ là sự nhàn hạ này dựa trên tiền đề là Lục Phiên vì bọn họ mà ngăn cản công phạt của hoá thân thiên đạo.
Lần thôi diễn thứ một ngàn, Lục Phiên mở mắt ra.
Ngài ngồi thẳng trên Ghế Ngàn Đao, ngồi ở trên vì sao của thiên đạo.
Trong nửa năm, hắn suy diễn cả ngàn lần muốn tìm cách phá vỡ cảnh, mơ hồ phòng thủ cũng không phải là cách giải quyết vấn đề.
Nhưng một ngàn suy diễn đã thất bại, không có một lần có thể thành công chặt đặt hoá thân thiên đạo của đế cảnh.
Điều này cũng làm cho Lục Phiên hiểu rõ về sức mạnh của đế cảnh.
Đế Cảnh thật sự rất mạnh.
Cho dù không phải là đại đế cổ đại chân chính, chỉ là Đế cảnh của ý chí thiên đạo hoá thành cũng khiến hắn sứt đầu mẻ trán như vậy.
vẫn khiến hắn như vậy điêu tàn.
Nhìn xung quanh, Lục Phiên có thể nhìn thấy từng thế giới chết lặng.
Trước kia Hạ Tam Trọng Thiên và Hư Vô Thiên có rất nhiều sinh linh trên thế giới vô cùng náo
nhiệt, bây giờ… Chỉ còn lại một thế giới Ngũ Hoàng tràn đầy sức sống.
Cảnh tượng diệt thế này.
Tuy nhiên khi Lục Phiên nhìn cảnh tượng diệt thế này, đột nhiên trong lòng lại giống như có một ngôi sao băng quét qua.
Cảnh tượng này khiến hắn nhớ đến hành động diệt thế và thành lập của Đạm Đài Huyền.
Hắn lại bắt đầu suy diễn, mà lần này giống như có thần trợ, trong lòng hắn có một dòng suy nghĩ cụ thể và dọc theo dòng suy nghĩ này hắn liên tục tiến hành suy diễn.
Sau một thời gian dài, Lục Phiên mở mắt ra.
Hắn đã suy diễn ra phương pháp.
Nhưng phương pháp này lại không hề đơn giản.
“Thân hóa thiên đạo…
Lục Phiên khẽ cau mày, phương pháp này khó nhất là ở chỗ thân hoá thiên đạo, nguyên thần của bản thân và ngũ hoàng thiên đạo phải hoàn toàn dung hợp với nhau.
So với Lục Phiên trước đây, điều này có một nhược điểm rất lớn, đó là… Lục Phiên đã mất cơ hội làm lại từ đầu.
Một khi Ngũ Hoàng Thiên Đạo bị hủy diệt thì bản thân của Lục Phiên cũng sẽ bị thương tổn.
Mà Lục Phiên trước đây, cho dù ngũ hoàng thiên đạo bị tiêu diệt thì hắn vẫn có cơ hội thoát khỏi ngũ hoàng và tạo ra một thế giới khác.
Vì vậy, Lục Phiên rất do dự.
Hắn buồn bã ngồi trên các vì sao thiên đạo.
Đạo Uẩn hùng vĩ đang không ngừng dâng trào.
Điều này rất khó lựa chọn, bởi vì một khi đưa ra quyết định thì điều đó giống như Lục Phiên muốn hoàn toàn hợp nhất với Ngũ Hoàng Thiên Đạo.
Lục Phiên khẽ nhắm mắt lại.
Trong tâm trí dường như có rất nhiều cảnh tượng nhanh chóng vụt qua.
Hắn nhớ lại từng chút một về những gì đã xảy ra khi hắn được sinh ra ở Ngũ Hoàng.
Hắn bố trí bí cảnh, tung ra linh khí, sáng tạo long môn, tạo ra di tích…
Đã phát triển Ngũ Hoàng từ một đê võ đại lục giống như cát bụi cho đến như bây giờ, trở thành thế giới cao võ đỉnh cao có huyền tiên dày đặt không trung và chân tiên mọc lên như rừng. Lục Phiên đã từng cho rằng mình nhảy ra khỏi thế giới thì có thể lặng lẽ nhìn ngắn cảnh sắc tươi
đẹp của nhân gian.
Nhưng bây giờ hắn phát hiện mình không thể.
Ngũ Hoàng không chỉ là tâm huyết của hắn, mà còn có những người hắn
Đột nhiên hắn bật cười.
quan tâm.
Hắn nghĩ về Đạm Đài Huyền thà gánh vác nghiệp chướng, cũng phải trả lại nhân gian một trời đất tươi sáng.
Đó là trách nhiệm mà hắn từng gánh vác với tư cách nhân hoàng.
Để tay lên ngực tự hỏi, nếu như Lục Phiên thực sự lại lựa chọn tạo ra một thế giới khác thì Lục Phiên còn có thể thực sự dụng tâm tạo ra nó không?
Có lẽ là không thể nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận