Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 755: Đánh giá một chút thực lực của chính mình (1)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Xương khô khắp nơi trên đất.
Thiên địa yên tĩnh. . .
Vạn văn đỉnh đã băng diệt, thế nhưng là, trong đầu của tất cả mọi người vẫn nhớ rõ vầng sáng kinh diễm mới vừa rồi kia.
Phảng phất như là một ánh sáng hoa lệ chói lóa xe toang bóng tối vô tận.
Tề Lục Giáp, Lục Giáp trận tông Tông chủ, chỉ là một kẻ thất bại không được xem trọng, là một tên lưu lãng giả tại trong Hư Vô Thiên mà thôi, thế nhưng đúng ngay thời khắc Ngũ Hoàng gặp phải đại nạn, hắn đã bạo phát ra công phạt kinh thiên.
Phảng phất như đã thức tỉnh lại ý chí của đại đế, thậm chí còn ảnh hưởng đến viên lô do ba vị tiên túc cảnh cường giả chấp chưởng vắt ngang tại bầu trời kia.
Nhưng mà.
Sát na phương hoa, chung quy vẫn là quá ngắn ngủi.
Vạn văn đỉnh cuối cùng vẫn là tiêu tán, nguyên thần của Tề Lục Giáp tịch diệt, như là tự hiến tế chính mình, khẳng khái chịu chết.
Hắn dùng sức lực của bản thân, giúp cho Ngũ Hoàng dọn đi không ít chướng ngại.
“Sư phụ. . .”
Lý Tam Tuế chết trân đứng tại trên chiến trường, Tề Lục Giáp tịch diệt, hài cốt không còn.
Nàng nhìn đến xương khô trải đầy đất, toàn thân lạnh run.
Vị lão nhân mà nàng luôn hết mực kính trọng, hắn luôn kể cho nàng nghe về sự tình của Cổ Đại Đế còn có Lục Giáp Trận Tông.
Có thể là. . .
Bây giờ, sư phụ của nàng, đã vẫn lạc.
Người tu luyện của Ngũ Hoàng đều trầm mặc, bọn họ nhìn đến xương khô đầy đất, đều cảm nhận được sự tàn khốc của chiến tranh.
Lòng của bọn họ đang run rẩy.
Nội tâm của Bá Vương có một cỗ tức giận tại dâng lên, phảng phất muốn lao ra khỏi thân thể.
Hắn chầm chậm nhắm nghiền hai mắt.
Những lời Tề Lục Giáp nói trước khi chết để cho hắn trùng kích rất lớn.
Phải cố gắng tu hành, nỗ lực làm cho Ngũ Hoàng mạnh lên.
Sau một khắc, Bá Vương mở mắt ra.
Trước kia hắn cũng luôn ra sức truy cầu sức mạnh, thế nhưng chưa giờ phút nào hắn khao khát cường đại mãnh liệt như lúc này.
Nếu không phải chúng ta quá yếu, Tề Lục Giáp cớ gì cần xả thân chịu chết? !
Một thân ảnh khoác áo bào đen đến bên cạnh Lý Tam Tuế, Lý Tam Tư đưa tay vỗ nhè nhẹ bả vai của nàng, thế nhưng lại chẳng thể nói ra lời để an ủi.
Hắn có thể nói cái gì?
Tề Lục Giáp chịu chết, chính là vì giảm bớt áp lực của bọn hắn.
Hết thảy chỉ vì bọn hắn quá yếu.
Việc bọn hắn có thể làm, chính là mạnh lên.
Đây là tâm nguyện của Tề Lục Giáp.
Tề Lục Giáp chết rồi.
Thi triển ra Vạn Văn Đỉnh, cần thiêu đốt Nguyên Thần, Nguyên Thần kỳ thật chính là linh hồn, Nguyên Thần tịch diệt, tương đương với linh hồn dập tắt.
Cho nên.
Tề Lục Giáp chết, việc này làm cho tất cả mọi người của Ngũ Hoàng đều tràn ngập bi thương.
Thế nhưng trong lúc bi thường, đồng thời. . .
Cũng còn có một loại kích động cùng cuồng nộ đang tràn ngập trong tâm thần các tu luyện giả của Ngũ Hoàng.
Làm cho khao khát trở nên cường đại trong lòng bọn họ đang không ngừng tăng lên.
Mặc dù nói, tất cả tu luyện giả của Ngũ Hoàng vẫn luôn không ngừng cố gắng để trở nên cường đại lên, thế nhưng là có Bạch Ngọc Kinh ở đó, có Lục Thiếu chủ tồn tại.
Bọn hắn không cảm giác được áp lực, mà lại nương nhờ theo Ngũ Hoàng không ngừng thuế biến bọn hắn gần như ngồi không, chẳng cần tu luyện quá nổ lực cũng dần dần mạnh lên.
Tề Lục Giáp thấy được điểm này, hắn kỳ thật rất không thích việc này, nhưng hắn muốn thay đổi lại chẳng tìm ra cách nào.
Có lẽ, Lục thiếu chủ cũng biết điểm này, thế nhưng Tề Lục Giáp hiểu rõ, Lục Phiên tuyệt đối sẽ không chủ động nói ra, Lục Phiên cùng thế gian này luôn có một loại xa cách nào đó.
Tề Lục Giáp không hiểu được tại sao lại tồn tại cảm giác như vậy, nhưng hắn cũng không muốn nghĩ, không muốn đoán.
Dù sao, mỗi người đều có bí mật riêng của mình.
Huống chi là Lục Thiếu Chủ thần bí khó lường?
Tề Lục Giáp hiểu rõ, nếu như Ngũ Hoàng cứ mãi tiếp tục như vậy, dù cho sau này có Lục Phiên dẫn dắt, Ngũ Hoàng không ngừng mạnh lên, tương lai có thể siêu việt tứ diễn, tam diễn, thậm chí bước vào nhị diễn hoặc nhất diễn cao võ cũng là có khả năng.
Nhưng đến khi đó, thế nhân Ngũ Hoàng, sẽ chỉ biến thành trở ngại đối với Lục Phiên trong công cuộc biến Ngũ Hoàng trở thành thế giới cường đại hơn!
Cho nên, hắn mới lựa chọn nói ra tâm nguyện của mình trước khi chết.
Xương khô đầy đất, lạnh buốt.
Chín vạn đại quân của thượng giới, đều ngã xuống tại trên huyết sắc chiến trường biến thành một đống xương khô, càng trộn lẫn cả thi cốt của hung thú.
Sát na phương hoa ngắn ngủi mà Tề Lục Giáp tạo ra nở rộ đến cực hạn, đích thực là làm cho thế nhân đều kinh ngạc đến ngây người.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì những đại quân này đều do Xuất Khiếu cảnh dưới đại năng cấu tạo thành, nếu như tất cả đều là đại năng cảnh đại quân, dù cho Tề Lục Giáp có dẫn động thần dược, thôi động vạn văn đỉnh cũng sẽ không tạo ra được tràng cảnh rung động cùng đáng sợ đến như vậy.
Bất quá, chiến đấu còn chưa kết thúc, thậm chí. . . đây mới chỉ là bắt đầu!
Ầm ầm!
Phía trên bầu trời.
Sau khi ánh sáng tịch diệt, từng đạo bóng người dần dần nổi lên.
Từng vị hợp thể cảnh, Độ Kiếp cảnh đại năng của thượng giới dồn dập đứng lặng.
Càng có Hóa tiên cảnh đại năng mang theo cảm xúc nghĩ mà sợ đứng nhìn Ngũ Hoàng huyết sắc chiến trường.
“Giết.”
Thanh âm chầm chậm phiêu đãng tới.
Đó là thanh âm phát ra từ vị thần tử ngồi trong xe kéo lộng lẫy, bên phía Bình Dương Thiên mở miệng nói ra.
Oanh!
Sau một khắc, đám đại năng toàn bộ xuất động!
Đã không còn Tề Lục Giáp ngăn trở nữa, bọn hắn hóa thành lưu quang, dồn dập lao vào trong huyết sắc chiến trường.
Đông đông đông!
Cuồn cuộn sóng khí tứ tán ra, ở trên Huyết Sắc chiến trường, vô số xương khô quay cuồng.
Khí thế của vô số đại năng cảnh phóng thẳng thiên không, tựa như muốn xé rách Huyết Sắc chiến trường.
Mà Hóa Tiên cảnh thì đứng trôi nổi ở thiên ngoại, đạm mạc quan khán.
Tề Lục Giáp bùng nổ, dọn sạch chín vạn đại quân thượng giới, thế nhưng, người chết chẳng qua chỉ là xuất khiếu cảnh, cùng với một số ít tên đại năng xui xẻo mà thôi.
Đại bộ phận cường giả, vẫn như cũ còn tồn tại.
Bất quá, những tu giả đại năng cảnh này cảm giác có gì đó không ổn.
Người tu hành của Ngũ Hoàng, tựa hồ không có e ngại bọn hắn như trước đó nữa, thậm chí, bọn hắn mơ hồ cảm nhận được một cổ sát cơ trùng thiên.
Cho dù là đám tu giả kim đan yếu đuối, cũng đang phóng thích ra sát khí.
“Chiến!”
Giang Li mặc một thân ngân giáp, sắc mặt vô cùng băng lãnh.
Tề Lục Giáp, đây chính là một vị khiến cho hắn kính trọng, hắn đã già rồi, thế nhưng vì Ngũ Hoàng đều có thể khẳng khái tình nguyện chịu chết!
Vậy Giang Li hắn có lý do gì để núp ở đằng sau? !
Lục thiếu chủ đang bị địch nhân quấn lấy, sinh tử không rõ.
Chẳng lẽ rời bỏ Lục Thiếu Chủ, Ngũ Hoàng liền không còn chút lực phản kháng nào hay sao?
Oanh!
Đại Huyền thiết kỵ sớm đã toàn thân nhuốm máu, giờ này dồn dập nộ hống ra tiếng.
Có lẽ bọn hắn yếu, chẳng qua chỉ là tu hành giả cảnh giới thể tàng, nhưng vào giờ khắc này, bọn hắn không sợ chiến!
Mà Giang Li tại trong lúc này, tựa hồ như đã có cảm ngộ.
Đại quân khí tức ngưng tụ, hóa thành huyết sắc Chiến thần.
Nguyên thần của Giang Li rung chuyển một hồi, phát sinh thuế biến, ngưng tụ ra một đóa Nguyên Thần chi hoa!
Bên dưới ngân giáp, hắn cười.
Mặc dù hiện tại hắn có đột phá cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc.
Thế nhưng, giờ khắc này có thể đột phá mang ý nghĩa có nhiều hơn một phần sức lực, đã rất tốt!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận