Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 556: Có chút không khống chế nổi bản thân mình. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Lão giả quả thật rất khiếp sợ.
Bởi vì, tất cả những thứ hắn nhìn thấy trước mặt, có chút phá vỡ tam quan của hắn.
Bắt đầu từ thế giới trung võ, thế giới sẽ sinh ra bản nguyên, mà bản nguyên, có cùng một nhịp thở với toàn bộ số lượng tu hành giả và cường độ chỉnh thể của thế giới.
Thế giới có phân tầng thứ, cho nên, bản nguyên cũng có phân tầng thứ.
Vì lẽ đó, bản nguyên sẽ có mạnh yếu.
Bản nguyên mạnh có khả năng dung hợp bản nguyên yếu, thế nhưng, độ khó này cũng cực kỳ to lớn, một vài đại năng trong thế giới cao võ, có lẽ sẽ có được bí pháp cùng thủ đoạn như vậy.
Mà bản nguyên yếu dung hợp bản nguyên mạnh, chuyện này quả thật là nói năng vô căn cứ, không có khả năng tồn tại.
Có thể được, nhưng mà cũng không nhiều lắm.
“Thiếu niên này, là tên điên… Một khi thất bại, trời sẽ sụp đổ, thương vong vô số.”
Mặc dù bản nguyên đã bắt đầu dung hợp, tuy nhiên, lão giả vẫn như cũ không có coi trọng.
Hắn cảm thấy cuối cùng chắc chắn sẽ phải thất bại.
Quy tắc thiên địa há có thể tùy tiện đánh vỡ.
Huống chi…
Lão giả cũng không biết được mục đích dung hợp bản nguyên của Lục Phiên là gì.
Đề thăng cấp độ thế giới?
Để trung võ bước vào cao võ?
“Có lúc… Trung võ biến thành cao võ cũng không phải là chuyện gì tốt a.”
Lão giả lắc đầu, đề cập đến đề tài này, trong đôi mắt hiện thêm vài phần tang thương cùng đìu hiu.
Tựa hồ hắn đối với chuyện này, có cảm xúc ngoài định mức.
“Ta phải ngăn cản hắn lại, khó khăn lắm mới xuất hiện một hậu duệ có được huyết mạch Đại Đế, há có thể để cho hắn chết bởi thứ hắn chế tạo?”
Thân thể của lão giả đứng thẳng tấp ở phía trên đại lục băng lãnh, sau đó, cất bước.
Ầm ầm.
Hắn cất ra một bước, toàn bộ hư vô tựa hồ đều đang chấn động vậy.
Đây tuyệt đối là một vị đại năng, thực lực vô cùng cường đại mà kinh khủng.
Trong hư vô tựa hồ đang diễn hóa ra một tấm lụa được dệt nên từ quy tắc xen lẫn với đạo, tấm lụa dự định quấn chặt lấy vị lão nhân tựa như cành cây khô này.
“Haiz… Hư Vô Thiên.”
Lão giả thở dài một hơi đầy cảm khái, sau đó rụt một bước, lui về phía trên đại lục lạnh lẽo.
Từng đường trận ngôn xoay quanh mà lên, quấn chặt lấy đại lục lạnh lẽo, khiến cho cả khối đại lục, tản ra sự huyền ảo.
Tấm lụa được dệt từ quy tắc xen lẫn với đạo, tan biến giữa đất trời.
“Lão phu đã tan hết một thân huyết khí, mà vẫn không thể giáng lâm sao?”
“Quy tắc vô tình, đạo cũng vô tình a.”
Lão giả cảm khái.
Sau đó, hắn bốc lên một nắm đất vàng.
Giơ tay lên, cầm lên một đường trận văn.
Đất vàng được hắn bóp thành tượng đất, đánh trận văn vào bên trong tượng đất.
Rất nhanh, tượng đất sinh động như thật, giống hệt lão giả.
“Đi thôi, để cho hậu nhân của Đại Đế trở nên tỉnh táo, chớ có cho hắn chết vì thứ hắn chế tạo.”
Lão giả nói.
Một ngón tay của hắn điểm lên trên mi tâm của tượng đất.
Ngay sau đó, tượng đất cấp tốc thoát ra, xông về phía Kim Thân đại lục.
Sau khi tượng đất lướt đi.
Lão giả ngắm nhìn bốn phía, trông về hư vô vô tận, vô tận tựa như muốn nuốt chửng lòng người vậy.
Trong lúc mơ hồ, hắn tựa hồ cảm ứng được vài tia khí tực không ngừng chập trùng.
“Ồ…”
“Tiểu tử này đã sớm bị để mắt tới rồi?”
“Quả nhiên… Trung võ trùng kích cao võ, mặc kệ là ở trong mắt Lưu Lạc giả, hoặc là ở trong mắt cao võ đại năng, cũng đều là tạo hóa.”
“Tất cả mọi người đều mơ ước lấy… Cái bản nguyên cao võ có chút mập mạp vừa ra đời.”
Lão giả mỉm cười.
Sau đó, rủ đầu xuống, tựa như tử vong, khí tức cũng triệt để chìm nghỉm.
Giống như một bộ thây khô an tĩnh ngồi ở trên đại lục lạnh lẽo.
. . .
Kim Thân đại lục, không gian bản nguyên.
Linh thức của Lục Phiên đang không ngừng chấn động.
Hắn nhắm hai mắt, thế nhưng, trên thực tế, Lục Phiên vào thời khắc này, lại là cầu nối giữa bản nguyên của hai thế giới.
Bản nguyên Ngũ Hoàng cùng Kim Thân đại lục.
Bản nguyên Ngũ Hoàng trông như một cái vòng xoáy khổng lồ, thuận theo xoay tròn mà sẽ bộc phát ra lực hút đáng sợ, bản nguyên Thiên Nguyên ổn định xoay tròn ở trong đấy.
Bản nguyên hình vòng xoáy, là thủ đoạn mà Lục Phiên đã to gan nếm thử sau khi đánh vỡ bản nguyên của Ngũ Hoàng.
Dùng yếu hợp mạnh!
Một loại phương thức có thể sáng tạo kỳ tích.
Ở bên trong Truyền Đạo đài, Lục Phiên đã thử vô số biện pháp, cuối cùng mới đập nồi dìm thuyền, hình thành nên bản nguyên hình vòng xoáy.
Có khuyết điểm hay không, hiển nhiên là có.
Hình vòng xoáy tương đối vụn vặt, tính ổn định rất kém cỏi, dễ dàng sụp đổ.
Một khi Lục Phiên bỏ mình, không có người khống chế vòng xoáy, vậy thì bản nguyên của Ngũ Hoàng cũng sẽ sụp đổ một cách tự nhiên.
Cho nên, quan hệ giữa Lục Phiên và bản nguyên Ngũ Hoàng, cơ hồ đã trở thành tình huống không thể chia cắt.
Đương nhiên, Ngũ Hoàng cũng không thể rời khỏi Lục Phiên.
Lục Phiên chết, Ngũ Hoàng nhất định diệt.
Nhưng nếu như Ngũ Hoàng bị diệt, Lục Phiên cũng không đến mức bỏ mình, tuy nhiên, sẽ có nguyên khí tổn thương nặng nề.
Dùng tính tình của Lục Phiên, không thể nào để xảy ra loại chuyện như vậy.
Lục Phiên giơ tay lên, trong tay không ngừng kết ấn.
Hình thành nên một cỗ lực hút thần bí, không ngừng hấp thu bản nguyên Kim Thân vào bên trong bản nguyên Ngũ Hoàng.
Giống như là một con rắn mỏng cắn nuốt voi.
Bản nguyên Kim Thân quá mạnh mẽ, dù sao cũng là bản nguyên trung võ chí cường, khoảng cách trở thành cao võ cũng không quá xa xôi.
Bản nguyên như vậy, tựa như một con voi to lớn.
Mà bản nguyên Ngũ Hoàng, nếu không phải đã dung hợp với bản nguyên Thiên Nguyên, thì chỉ có thể coi là vừa vào trung võ, vô cùng yếu đuối.
Cho nên, quả thật nên được xưng tụng là rắn nuốt voi.
Lục Phiên sắc mặt lạnh lẽo.
Bỗng nhiên.
Nét mặt của hắn hơi động một chút.
Trên Kim Thân đại lục, có người xâm nhập!?
Lục Phiên nhíu mày, tuyệt đối không ngờ rằng, vào lúc này, sẽ có người xâm nhập vào Kim Thân đại lục.
“Là ai?”
Lục Phiên nghi hoặc.
Là tu hành giả Lục Giáp trận tông sao?
Lục Phiên suy tư.
Vào lúc Lục Phiên tiến hành dung hợp bản nguyên, đã bố trí trận pháp trong không gian bản nguyên.
Cho nên, tên xâm nhập không thể nào giáng lâm vào bản nguyên được.
Thế nhưng, đối phương lại đang thử phá trận.
Kẻ này dám can đảm phá trận, hiển nhiên cực kỳ tinh thống đối với trận pháp chi đạo, vì thế, Lục Phiên suy đoán, đối phương rất có thể là cường giả thuộc Lục Giáp trận tông.
Lục Phiên giết cự nhân của Lục Giáp trận tông, đối phương xuất hiện, mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không có ra ngoài ý định.
“Trận pháp này dùng bát quái phù văn bố trí, không thể tùy tiện phá được.”
Lục Phiên cảm ứng một phen, sau đó không tiếp tục để ý nữa, lại lần nữa bắt đầu dung hợp Kim Thân bản nguyên.
Ầm ầm!
Theo tiến trình phát triển của sự dung hợp, Lục Phiên phát hiện ra một chuyện vô cùng nghiêm túc.
Đó chính là…
Bản nguyên Thiên Nguyên vốn dĩ ở bên trong vòng xoáy bản nguyên, đang bắt đầu gạt bỏ bản nguyên của Kim Thân đại lục.
Cũng hoặc là nói, bởi vì cường độ của bản nguyên Thiên Nguyên không có đủ lớn, cho nên, bị áp bách bởi bản nguyên từ Kim Thân đại lục.
Bản nguyên hình vòng xoáy ổn định, tựa hồ bắt đầu có khuynh hướng hư hại!
Sắc mắt của Lục Phiên rất trầm ngưng.
Hắn đụng phải đại sự.
Giữa bản nguyên và bản nguyên, vậy mà cũng sẽ có tính gạt bỏ.
Vòng xoáy đang lượn vòng lấy, tựa như là lốp xe bị rỉ khí, mất đi cân bằng, bắt đầu không khống chế mà xoay tròn.
. . .
Trên Kim Thân đại lục.
Phân thân tượng đất được lão giả nặn ra đang đứng lặng trên đỉnh núi, sau khi phá trận thất bại, hắn có chút ngạc nhiên.
“Tiểu tử này, vậy mà lại bố trí trận pháp, phong tỏa không gian bản nguyên?”
Lão giả không khỏi có chút tán thưởng.
“Không hổ là hậu bối được lão phu nhìn trúng.”
Chủ yếu là vì trận pháp do Lục Phiên bố trí, hắn không có phá giải được.
Trận pháp cũng không mạnh, thế nhưng thủ pháp bố trí quỷ dị của nó, để cho lão giả không có đầu mối để phá giải.
“Tên này, nhất định phải vào Lục Giáp trận tông ta.”
Khuôn mặt của lão giả nghiêm túc.
Bỗng nhiên.
Lông mi của lão giả nhướng lên, hắn cảm giác được bản nguyên Kim Thân đại lục đã bắt đầu rung chuyển kịch liệt, tựa hồ có tiếng nổ vang đáng sợ đang liên tục vang vọng.
“Xong rồi… Bản nguyên bắt đầu hỏng mất.”
“Dùng bản nguyên yếu, dung hợp bản nguyên mạnh, quả nhiên là chơi với lửa.”
Lão giả lắc đầu.
“Xem ra, mong muốn gia nhập vào trong Lục Giáp trận tông ta, tên này phải sống sót ở trong lần chế tạo này.”
Lão giả được nặn từ đất nói.
Hắn xếp bằng ở đỉnh núi, mơ hồ có từng đường trận văn trôi nổi ở xung quanh hắn.
Hắn dường như đang chuẩn bị.
“Nếu như tiểu tử này gánh không được, lão phu nhất định phải cấp tốc ra tay, thu hồi trận ngôn chữ Lâm, tiểu tử ngươi tìm đuòng chết là đáng đời ngươi, nhưng mà, trận ngôn nó vô tội.”
Lão giả lầm bầm một câu.
Sau đó, hắn lập tức không nói gì nữa, lẳng lặng chờ đợi bi kịch sụp đổ xảy ra.
. . .
Ngũ Hoàng đại lục.
Ầm ầm.
Bản nguyên Ngũ Hoàng bắt đầu rung chuyển, thiên địa biến sắc, thủy triều linh khí mãnh liệt trào ra.
Bởi vì do bản nguyên Kim Thân đại lục được dung nhập, khiến cho cường độ năng lượng bắt đầu được tăng cường.
Không ít người đều cảm nhận được sự biến hóa khác biệt này.
Cảm thụ rõ ràng nhất, phải kể tới những tu hành giả đang tranh đoạt bảo vật bên trong di tích tiên nhân.
Ngưng Chiêu đột phá vào Nguyên Anh, năng lượng Cửu Cực Thiên Tỏa, chồng chất ra một cái tiểu Nguyên Anh, nàng cảm giác lực lượng của mình phải mạnh hơn lúc Thiên Tỏa mấy chục lần.
Nàng có đôi phần run sợ, bước vào Nguyên Anh cảnh, biến hóa thật quá lớn.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì căn cơ của Ngưng Chiêu vững chắc, lại tăng thêm đạo ý, nhất niệm bước vào Nguyên Anh đại thành.
Không có lôi phạt.
Ở trong di tích tiên nhân này, lôi phạt tựa như bị che đậy lại vậy.
Ngưng Chiêu cũng không có cảm thấy bất ngờ.
Nàng tản mát ra linh thức của bản thân, không khỏi có mấy phần run sợ.
Bốn phía, mọi người cắn nuốt tạo hóa quả, đều được tăng trưởng với trình độ khác biệt.
Trong đó, có rất nhiều người quen bước vào Nguyên Anh cảnh.
Nhiếp Trường Khanh bước vào Nguyên Anh, Cảnh Việt cũng vào Nguyên Anh, Bá Vương cũng đồng thời thành tựu Nguyên Anh.
Còn có một người, quấn ở bên trong hắc bào, bộ dáng không thấy rõ ràng, nhưng lại bại lộ ra một sợi dây leo xanh biếc.
Khí tức của người này cũng vô cùng khủng bố, đã bước vào Nguyên Anh.
Còn có Tư Mã Thanh Sam, hắn cũng vào Nguyên Anh.
Có thể nói, đây quả thật là một lần đại đột phá cảnh giới!
Ba người Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao, Nữ Đế cũng đều có đột phá với trình độ khác biệt.
Đương nhiên, bọn hắn muốn phá cảnh, quá khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận