Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 218: Phu tử thủ biên giới. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Một tờ Thiên Tử lệnh, khiến cho toàn bộ thiên hạ trở nên xôn xao.
Đây đã là lần thịnh hội thứ hai sau lần Bách Gia Chư Tử khiêu chiến Bắc Lạc Lục Bình An, Bắc Lạc thành vẫn như cũ là trung tâm của thịnh hội.
Lục Trường Không không có mặc áo giáp, thay vào đó là một thân y phục hằng ngay, khoác lên mình một chiếc áo lông cừu dầy, đứng lặng ở trên tường thành.
La Nhạc đeo đao đứng ở sau lưng hắn.
Trên cổng thành, còn có một hàng Bắc Lạc Long Huyết quân, đứng lặn ở đầu tường, quan sát lấy mặt đất bao la cùng tuyết trắng bay đầy trời ở bên ngoài Bắc Lạc thành,
Mỗi một vị Long Huyết quân đều tản ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ, không chỉ có linh khí, mà còn được Long Huyết khí lấy được Long Huyết đan.
Đây là một nhánh tinh nhuệ chân chính, quân đội đủ để trở thành vương bài.
Một chi quân đội không kém cỏi chút nào kể cả khi đối đầu với Nam Quận Nam Phủ quân, Tây Quận Hạng Gia quân, Đế Kinh Hắc Long vệ.
Bình nguyên bao la bên ngoài Bắc Lạc thành.
Lớp tuyết trắng xóa, đại địa đều bị bao phủ bởi một lớp tuyết đọng cực dày, cây già tình cờ ngoi lên trên dãy bình nguyên, cũng chỉ còn thừa lại những cành cây trụi lủi.
Dưới sự chấn động do tiếng vó ngựa đưa tới, tuyết đọng trên cây ào ạt rơi xuống, giương đổ đầy đất.
Dưới Bắc Lạc thành.
Trên quan đạo bị bao trùm bởi lớp tuyết, có đông đảo bóng người ở đấy.
Những người này chính là tu hành giả đến từ khắp mọi người.
Thiên địa dị biến ở mấy ngày trước, đã sáng tạo ra một nhóm tu hành giả, mặc dù vẻn vẹn mới chỉ vào Khí Đan, không có đặt được tu hành pháp, tuy nhiên… vẫn có khả năng tự xưng là tu hành giả.
Những người này biết được Lục Phiên muốn giảng đạo tu hành, cho nên tâm động không thôi, các nơi dồn dập đi tới.
Có rất nhiều công tử thế gia, mang theo người hầu, người hầu gánh hành lý, chồng chất lên nhau.
Nếu trên đường bọn hắn còn gặp phải tu hành giả cùng là công tử thế gia, thì sẽ lẫn nhau chắp tay chào hỏi, sau đó kết bạn mà đi đến Bắc Lạc này.
Cũng có giang hồ võ nhân, nhưng lần này lại là giang hồ võ nhân chân chính.
Khác biệt hoàn toàn so với những tên giang hồ lưu manh lúc trước.
Khiến cho người ta ngoài ý muốn là, bên trong vô số tu hành giả này, thế mà còn có một số hàn môn* tử đệ.
(*hàn môn: chỉ những người bần hàn, nghèo hèn)
Bọn hắn nắm bắt được linh khí ở trong thiên địa dị biến, nghe nói Bắc Lạc Lục thiếu chủ chuẩn bị giảng tu hành đạo, nên dồn dập kết bạn mà tới.
Bọn hắn ăn mặc y phục được may vá lại với nhau, cõng bọc hành lý, không ngựa làm bạn, mang giày cỏ trong mùa đông lạnh giá, đi một bước, lún một bước, nhưng lại mang theo vẻ kiên nghị, gian nan đi tới Bắc Lạc thành.
Các loại tu hành giả đều tề tụ ở Bắc Lạc.
Rất nhiều người đều nhìn thấy Bắc Lạc nguy nga ở xa xa kia, nhìn lấy Bắc Lác thành dường như ở bên trong linh khí mông lung khổng lồ, phảng phất như thấy được Tiên cảnh.
Mọi người đều lộ ra vẻ kinh thán, cũng có một ít nho sinh mệt mỏi, nhịn không được mà ngâm nhiều bài hát.
Đương nhiên.
Đợi thời điểm những người này đều đến ở phía dưới cổng, cũng không ai dám làm loạn.
Bắc Lạc thành không phải là một tòa thành trì có thể càn rỡ, chuyện tình những tên giang hồ lưu mạnh bị tàn sát ở đây, đã sớm truyền khắp thiên hạ.
Người trong thiên hạ vỗ tay bảo hay, đồng thời tinh thần lẫn thể xác đều trở nên run rẩy.
Bọn họ càng phát giác được sự mạnh mẽ cùng độ thần bí của Bắc Lạc thành.
Rất nhiều tu hành giả đều thấy được Long Huyết quân và Lục Trường Không ở trên cổng thành.
Khí huyết nồng đậm cùng linh áp bàng bạc, khiến cho những tu hành giả ở bên dưới, phải cắn răng mới có thể có dũng khí bước vào bên trong cửa thành.
Hai vị Long Huyết quân phụ trách kiểm tra.
Không có người nào dám kháng cự, bởi vì có tên giang hồ đã kháng cự kiểm tra, sau khi vật lộn một phen, lập tức bị Long Huyết quân rút đao trấn áp, giải vào trong địa lao Bắc Lạc thành.
Quân đội tu hành giả!
Đây là lần đầu tiên người đời thấy được quân đội tu hành giả.
Vào Bắc Lạc thành, thì càng thêm huyên náo.
Linh khí nồng nặc, khiến cho không ít người trở nên kinh hãi mà đặt mình vào trong chốn Tiên cảnh.
Rất nhiều con em thế gia thậm chí đều không muốn rời đi, bọn hắn vung tiền như rác, dự định mua một chỗ ở tại Bắc Lạc thành.
Nhưng mà.
Cũng bị cáo tri, phòng ở bên trong Bắc Lạc không bán.
Mọi người ào ào đi tới Bắc Lạc hồ.
Chỗ sâu trong hồ chính là Bạch Ngọc Kinh.
Rất nhiều người mộ danh mà tới, đứng ở ven hồ.
Bọn họ nhìn xem lầu các ở giữa hòn đảo linh khí nồng nặc kia, cực kỳ kinh ngạc tán thán.
Trên cổng thành.
Lục Trường Không nheo mắt lại, nhìn về phương xa.
Chỗ ấy…
Có thiếu kỵ nổ vang, Lục Trường Không nheo mắt, đáy mắt lóe lên một tia tinh mang bé nhỏ đến không thể nhận ra.
Thân vệ của Hoàng Đế, Hắc Long Thập Tam Giáp…
Thiết kỳ chà đạp, hất lên tuyết trắng đầy đất, làm cho bông tuyết trở nên rõ ràng.
Ngựa hí vang vọng.
Người cầm đầu, là một thân ảnh khoác lấy giáp nhẹ màu đen.
Khí tức rất mạnh, ước chừng có tu vi Khí Đan cảnh đỉnh phong, hắn không có xuống ngựa, mà tiếp tục ngồi ngay ngắn ở phía trên.
Ở phía sau hắn, còn có tầm mười vị thiết kỵ mặc giáp đen, tuy nhiên, cách chế thức giáp nhẹ của bọn hắn cùng với giáp nhe của tên cầm đầu, có hơi khác biệt.
Tên cầm đầu chính là thân vệ của Hoàng Đế, một trong những Hắc Long Thập Tam Giáp.
Mà những người còn lại, cũng chỉ là Hắc Long vệ bình thường.
Tên cầm đầu kéo dây cương lại, híp mắt, khiến có rất nhiều người đi đường ở dưới cổng thành đều bị hù dọa.
Dù sao, khí thế hung lệ của những tên Hắc Long vệ này, đồng thời còn mang theo sát phạt máu tanh, quan trọng nhất là, trên thân những Hắc Long vệ này còn mang theo áp bách đến từ linh khí, khiến cho những tu hành giả thực lực thấp kém, tâm thần bị run rẩy.
“Tránh ra!”
“Hắc Long vệ xuất hành, người không liên quan tránh lui!”
Hai vị Hắc Long vệ tung người xuống ngựa.
Mở đường về phía hai bên.
Những tu hành giả từ các nơi ở bên dưới cổng thành, lập tức bị xổ ra.
Còn có một vài vị hàn môn tử đệ chân đeo giày cỏ, bị Hắc Long vệ không khách khí chút nào mà xô ra khỏi một bên quan đạo, cũng có một số hàn môn tử đệ thì rơi xuốn đất, vươn mình mà lên từ dưới lớp đất tuyết, giận nhưng không dám nói gì.
Tiểu thống lĩnh cầm đầu Hắc Long vệ bèn giục ngựa chậm rãi tiến lên.
Đi tới phía dưới cổng thành.
Lục Trường Không mặc lấy một thân nho sam, La Nhạc đi theo phía sau, tới dưới cổng thành.
Mấy vị Long Huyết quân đồng thời đeo đao mà đứng.
“Tại hạ Hắc Long Thập Tam Giáp, giáp thứ mười ba, Lưu Thao, bái kiến Lục thành chủ.”
Tên cầm đầu, thấy được Lục Trường Không, bèn chắp tay ở trên lưng ngựa.
Lục Trường Không hơi nhăn lông mày lại.
Mà La Nhạc ở phía sau hắn cũng nheo mắt, nhìn chằm chằm vào tên thống lĩnh mặc giáp đen kia.
“Tới Bắc Lạc thành, vì sao còn không xuống ngựa?”
La Nhạc mở miệng quát.
Hắc Long vệ ở sau lưng Lưu Thao có hơi do dự, cũng đi xuống ngựa, mà tên Lưu Thao cầm đầu kia, lại không có.
Lưu Thao chắp tay về phía Lục Trường Không, cười nói: “Lục thành chủ, tại hạ phụng mệnh thiên tử, chuyên tới để ghi chép lại chỗ mà Lục thiếu chủ giảng thuật về tu hành đạo, trừ phi Lục thiếu chủ đích thân tới, bằng không… Tại hạ sẽ không xuống ngựa.”
Lời vừa nói ra.
Trước tường thành, lập tức trở nên yên tĩnh.
Sau đó, bầu không khí bỗng nhiên trở nên khắc nghiệt, gió tuyết đầy trời tựa hồ cũng biến thành đao thép đang càn quyét.
Tu hành gia xung quanh đi Bắc Lạc, không khỏi châu đầu ghé tai.
Những tên hàn môn tử đi bị chen đẩy ra cũng trợn mắt nhìn.
Lục Trường Không không nói gì thêm.
La Nhạc thì râu tóc dựng đứng, lười đao bên hông trực tiếp hóa thành một vệt trắng, rút ra.
“Một tên chó chết như ngươi, nói cái gì!?”
La Nhạc chấn nộ.
Lời nói của Lưu Thao, ngữ khí cùng thái độ đều là cao cao tại thượng, cái đồ chó này, cũng dám vô lễ đối với Lục Trường Không, thành chủ Bắc Lạc thành?
Lưu Thao nheo mắt lại.
Hắc Long vệ ở sau lưng hắn nghe được La Nhạc nói, thì dồn dập rút đao ra.
Bầu không khí lập tức trở nên nghiêm trọng.
Long Huyết quân ở sau lưng La Nhạc cũng rút vũ khí ra mà không có chút khách khí, hai bên giằng co, khí tức đựng vào nhau, vậy mà hoàn toàn tách gió tuyết ra.
Lưu Thao với một thân giáp đen, sắc mặt lạnh lùng.
Hắn làm thân vệ của thiên tử, một trong Hắc Long Thập Tam Giáp, được hoàng đế ân sủng, nhận Hắc Long truyền đạo, ngộ ra sát chiêu, thực lực tăng mạnh, trở hết tài năng ở bên trong rất nhiều Hắc Long vệ, đưa thân vào Thập Tam Giáp, danh khí đại chấn ở bên trong Đế Kinh, bất luận một tên đại quan nào gặp hắn, cũng phải kính sợ ba phần.
Số lượng đại quan cùng đại thần chết ở trong tay hắn cũng không ít.
Cho nên, Lưu Thao hết sức bành trướng, hắn biết được Bắc Lạc thành rất mạnh, dù sao thì, bên trong Bắc Lạc thành có được thiên hạ đệ nhất tu hành thế lực, Bạch Ngọc Kinh.
Thế nhưng Lưu Thao nhận được Hắc Long truyền đạo, nên cảm thấy thực lực của bản thân rất mạnh, trừ phi đồ đệ Bạch Ngọc Kinh ra tay, bằng không, hắn có khả năng đi ngang ở trong Bắc Lạc thành.
Huống chi, hắn là đại biểu ý chí của Vũ Văn Tú, đại biểu thiên tử xuất hành, vì sao lại cần xuống ngựa?
Lục Trường Không cười.
“Đã từng nghe được Hắc Long Thập Tam Giáp tựa như ma nhân ở bên trong Đế Kinh, giết người như ngóe, trong Đế Kinh người người sợ chi, bây giờ gặp mặt, quả là… Danh bất hư truyền.”
Lục Trường Không nói.
Lưu Thao nheo mắt lại.
“Nếu Lục thiếu chủ đã tán thành, vậy thì để cho chúng ta vào thành đi.”
Lưu Thao lên tiếng.
Nụ cười trên mặt Lục Trường Không dần dần thu liễm lại rồi tan biến. “Tuy nhiên, Đế Kinh là Đế Kinh, Bắc Lạc là Bắc Lạc.”
“Coi như bệ hạ đích thân tới đây, thấy được ta, cũng phải xuống ngựa… Ngươi cũng chỉ là một tên thân vệ không ra gì, ai cho ngươi dũng khí cùng lực lượng để làm vậy?”
“Ngươi lại tiếp tục ngồi ở trên lưng ngựa một chút nữa xem…”
Lục Trường Không lên tiếng.
Lời vừa nói ra, khí tức giữa Bắc Lạc thành thoáng chốc trở nên nghiêm nghị, càng ngày càng nồng đậm.
Ánh mắt của mỗi một vị Long Huyết quân, đều bên lên sát ý.
Lưu Thao chậm rãi nâng đầu lên, nhìn chằm chằm Lục Trường Không.
Giáp nhẹ màu đen trên người hắn, hơi hơi lay động, linh khí bên trong khí đan bắt đầu lưu chuyển, phảng phất như Hắc Long đang phát ra tiếng than nhẹ.
“Lục Trường Không…”
Phốc phốc!
Lời nói của Lưu Thao vừa ra.
Sắc mặt của hắn bỗng nhiên đại biến, bởi vì có một cỗ vô thượng uy áp đáng sợ đến cực điểm đột nhiên giáng lâm, để cho linh khí đang lưu chuyển ở cơ thể của hắn bị đình trệ trong nháy mặt, ngay cả điều động cũng không thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận