Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 403: Đạo bia, cũng chẳng có gì ghê gớm ()

Người dịch: Duy Cường
Tân tiên nhân bí cảnh. . . Xuất hiện?
Tin tức này vừa truyền ra, làm cho các thế gia gia chủ đang có mặt trên Bắc Lạc hồ, tập thể im tiếng, không khí lặng ngắt như tờ.
Ban đầu, bọn hắn rất hiếu kì cùng nghi hoặc, Đạo Lệ mà Lục thiếu chú bán đấu giá rốt cuộc là cái gì, thế mà chỉ trong chốc lát, thủ hạ liền truyền đến tin tức, có tiên nhân bí cảnh mới xuất thế.
Tiên nhân bí cảnh xuất hiện ý nghĩa như thế nào?
Mỗi một lần tiên nhân bí cảnh xuất hiện, đều đại biểu cho tu hành giới phải phát sinh đại rung chuyển, sẽ giúp cho tu hành giới nhanh chóng phát triển.
Tiên nhân bí cảnh đầu tiên, là bí cảnh dãy Ngọa Long.
Lần kia, làm cho thế nhân biết được sự khủng bố của linh khí, làm cho người trong thiên hạ biết được trên đời còn có tu hành giả tồn tại.
Đợi cho tu hành bắt đầu phổ cập khắp nơi, bắt đầu kể từ khi đó, Bạch Ngọc Kinh dần dần xuất hiện trong mắt của mọi người.
Mà lần thứ hai bí cảnh hiện thế, chính là tám chỗ Long Môn xuất hiện…
Huyền Huyễn Thế Giới Trailer
Tám Long Môn, trực tiếp làm cho số lượng tu hành giả tăng lên dữ dội, mặt khác, còn sinh ra Thể Tàng cảnh.
Bây giờ. . .
Là bí cảnh thứ ba.
Các đại thế lực đã nếm đến chỗ ngon ngọt của bí cảnh, làm sao không biết đây là một cơ hội?
Lại liên tưởng đến Đạo Lệ mà Lục Phiên bán đấu giá, rất có thể, lần này, là Bạch Ngọc Kinh ở sau lưng chủ đạo mọi việc…
Các thế lực lớn sau khi biết được tin tức này, cảm xúc dâng trào đến tột đỉnh.
Thời gian nghỉ ngơi rất nhanh liền kết thúc.
Mọi người trở lại trên thuyền hoa.
Đấu giá hội vẫn còn tiếp tục, thế nhưng. . . Bầu không khí đã hoàn toàn thay đổi.
Dường như Lục Phiên đã đoán trước được điều này, chỉ cười cười, không hề để ý.
Thân hình của hắn hơi dựa vào Thiên Nhận Y, ánh mắt quét nhìn mọi người, thản nhiên nói: “Vật phẩm đấu giá cuối cùng.”
“Vật phẩm này cũng không phải cái gì mới lạ, cũng là một phần tư cách lĩnh hội Đạo bia.”
“Tuy nhiên, tư cách lần này sẽ kém hơn một chút so với tư cách bán đấu giá lần thứ sáu.”
“Thế nhưng, bởi vì số lượng nhiều, cho nên đặt ở cuối cùng.”
Lục Phiên cười cười.
“Còn lại sáu cái tư cách, ta không thiết lập giá khởi điểm, quy tắc cạnh tranh cũng giống như trước đó, bản thân các ngươi tự viết ra giá cả trên ván gỗ.”
Thanh âm vừa dứt, bầu không khí giữa các thuyền hoa bắt đầu trở nên ồn ào, náo nhiệt.
Mọi người quét mắt nhìn nhau, đều có thể thấy được ý đồ cạnh tranh trong mắt đối phương.
Bá Vương đương nhiên cũng đã nhận được tin tức.
Dãy Ngọa Long thế mà xuất hiện một cái bí cảnh hoàn toàn mới. . .
Có chín cánh cửa cực kỳ đáng sợ, cùng một tấm bia đá màu đen đứng ở trung tâm.
Bia đá kia chính là Đạo bia?
Tin tức này khiến cho nội tâm của Bá Vương đột nhiên trở nên có chút kích động, có lẽ, thời cơ đột phá của hắn, nằm trên chín cánh cửa cùng với tấm bia đá này.
Thời gian mười hơi thở, tất cả không ai lên tiếng, mọi người cực kỳ cảnh giác quét mắt nhìn nhau.
Rất nhanh.
Bắt đầu có người ra giá.
Nhưng mà, ý đồ cạnh tranh vừa mới dâng lên, đã bị vô tình nghiền ép.
Gương mặt của Đỗ Long Dương cực kỳ nghiêm nghị pha chút lạnh lùng, hắn trực tiếp vung tay, ra giá tám trăm viên linh thạch.
Báo giá vừa ra, tất cả mọi người bị nghiền ép tập thể.
Đường Hiển Sinh dường như đã đoán trước Đỗ Long Dương sẽ ra giá cao, cho nên, lần này hắn lại không có cạnh tranh, chỉ để cho Đường Nhất Mặc tùy ý viết một cái giá, dùng để đối phó qua loa là được.
Đường Hiển Sinh có hỏi Đường Nhất Mặc, thực lực của Đỗ Long Dương mạnh đến mức nào.
Mà Đường Nhất Mặc đáp lại là, Đỗ Long Dương mạnh, không kém gì Lục thiếu chủ trước kia.
Cho nên, Đường Hiển Sinh lập tức từ bỏ tranh giành.
Cũng không cần thiết phải tranh, bởi vì vẫn còn đến mấy cái tư cách sẽ được đấu giá tiếp theo.
“Lão Đỗ, chúc mừng, chúc mừng, người đầu tiên đạt được tư cách.”
Thiên Hư công tử dựa vào trên boong thuyền, cười cực kỳ vui vẻ.
Bộ dáng có vẻ rất chân thành, nịnh bợ nói.
Đỗ Long Dương liếc mắt nhìn hắn, sau đó lạnh lùng phun ra một chữ, “Cút.”
Không hề nghi ngờ.
Lời chúc của Thiên Hư, về căn bản là đang khoe khoang đắc ý cùng chế giễu đối phương.
Cạnh tranh vẫn tiếp tục, trở nên càng ngày càng kịch liệt.
Không có cây gậy quấy phân heo Đỗ Long Dương, nên giá cả không có nâng cao một cách bất thường như vừa rồi.
Thế nhưng, bởi vì lúc trước giả cả bị nâng lên cao chót vót, cho nên, người sau cũng không dám ra giá quá thấp.
Đường Hiển Sinh dùng ba trăm viên linh thạch, đạt được tư cách thứ hai.
Đạm Đài Huyền theo sát phía sau, đồng thời thu được tư cách.
Nhưng mà, cái tư cách thứ ba, Đường Hiển Sinh lại tiếp tục ra tay, đoạt được một cái danh ngạch.
Không ít gia chủ thế gia đều nổi giận.
“Đường Hiển Sinh. . . Chớ có quá mức.”
Nhưng mà, trên gương mặt già nua của Đường Hiển Sinh chỉ lộ ra vẻ cuời cười: “Nhà ta còn có một tên nha đầu, lão phu mua, chuẩn bị cho nha đầu kia một cái tư cách chẳng lẽ không được? ”
“Có bản lĩnh, các ngươi dùng tiền tranh với ta. ”
Rất nhiều gia chủ thế gia mặc dù nổi giận, nhưng cũng không có cách nào phản bác.
Đám người Đỗ Long Dương cũng hơi trầm ngâm, thậm chí bọn hắn còn chuẩn bị ra giá, vì các thiên tài trong thế lực của mình, tranh thủ một cái tư cách.
Đáng tiếc. . .
Bị Lục Phiên từ chối.
Cuối cùng, Bá Vương cũng cướp được một cái tư cách.
Như vậy, tư cách tìm hiểu đạo bia cũng chỉ còn lại một phần cuối cùng.
Vòng đấu giá cuối cùng, tất cả mọi người đều cực kỳ cẩn thận.
Trên trán của mỗi một vị gia chủ thế gia đều che kín mồ hôi, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm người khác, đăm chiêu dự đoán xem người khác sẽ ra giá bao nhiêu linh thạch.
Sợ ra nhiều, bị thua thiệt.
Sợ ra ít, tư cách lọt vào tay người khác.
Cuối cùng. . .
Cái tư cách này, bị một thế gia ở Nam Quận dùng bốn trăm năm mươi viên linh thạch đoạt được.
Đến lúc này, tất cả tư cách đã được bán ra toàn bộ.
Đấu giá hội triệt để kết thúc.
Mà lúc này, tâm tư của mọi người, đã sớm không nằm trên đấu giá hội, bọn hắn đều tò mò tiên nhân bí cảnh mới xuất hiện, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
“Đấu giá hội kết thúc, các vị. . . Tản đi đi.”
Dường như biết tâm tư của những người này.
Lục Phiên thản nhiên nói.
Lời nói vừa dứt, trên mặt hồ có tiếng sấm nổi lên, thân hình của Lục Phiên như thuấn di, trong nháy mất biến mất không còn một chút dấu vết.
Lần đấu giá hội này, là lần đầu tiên Bạch Ngọc Kinh tổ chức đấu giá.
Ý nghĩa rất sâu xa.
Rất nhiều thế gia gia chủ, mặc dù tâm tư bị tin tức về bí cảnh mới xuất hiện hấp dẫn, nhưng mà, nhìn xem thân hình của Lục Phiên tan biến, cảm xúc của mọi người cũng rất phức tạp.
Bây giờ, lực ảnh hưởng của Bạch Ngọc Kinh lại càng lúc càng lớn.
Cho dù là vương quyền, trước mặt Bạch Ngọc Kinh cũng không đáng giá nhắc tới.
Vương quyền thì như thế nào?
Thiên quân vạn mã có thể làm gì Lục Phiên, có thể làm gì được Bạch Ngọc Kinh?
Cho dù là quân đội tu hành giả, trước mặt Bạch Ngọc Kinh, hoàn toàn không chịu nổi một đòn.
Cho nên, thế nhân luôn bảo trì sự kính sợ đối với Bạch Ngọc Kinh.
“Cung tiễn Lục thiếu chủ.”
Trên thuyền hoa xung quanh đây, rất nhiều thế gia gia chủ, kiềm chế nội tâm, dồn dập khom người về vị trí mà Lục Phiên vừa biến mất, đồng thanh hô lớn.
Đám người Đỗ Long Dương, Nữ Đế, Thiên Hư công tử liếc mắt nhìn nhau, sau đó thân ảnh cũng dồn dập biến mất từ trên thuyền hoa.
Trên bản nguyên hồ, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên thi triển lôi động thân pháp, trong nháy mắt về tới lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Linh thức của hắn tràn ra, có thể cảm ứng được đám người Đỗ Long Dương, Nữ Đế rời đi Bắc Lạc thành, hướng về phía Cửu Ngục bí cảnh.
Tuy nhiên, Lục Phiên không có ngăn cản.
Vị trí của Đạo bia thuộc về chỗ sâu nhất trong Cửu Ngục bí cảnh.
Nếu như bọn hắn có thể tìm hiểu được danh sách đạo ý, đối với Lục Phiên mà nói, cũng xem như là một việc tốt.
Trêm thực tế, so với Đạo bia, Cửu Ngục bí cảnh mà Lục Phiên xây dựng mới chính là bảo bối, đó là đồ vật phụ trợ tu hành chân chính.
Mặt khác, Lục Phiên còn cất giấu không ít đồ tốt ở bên trong.
Nếu như thế nhân có thể khai quật ra, sẽ giúp cho tốc độ phát triển của tu hành giới trên Ngũ Hoàng đại lục tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Lục Phiên ung dung nhấp một ngụm rượu.
Hơi rượu thơm ngát, vị rượu ấm áp phun trào trong cổ họng của hắn.
. . .
Lưu Nguyên Hạo sắc mặt âm trầm ra khỏi Bắc Lạc thành.
Hắn quay đầu nhìn về ngọn Bắc Lạc phong cao vút trong mây mù, nội tâm có chút đè nén.
Sự mạnh mẽ của Bạch Ngọc Kinh, vượt quá dự liệu của hắn.
Sau lưng hắn, bốn tên Hắc Long vệ cũng yên lặng không nói một lời.
“Sự tồn tại của Bạch Ngọc Kinh, như là một tòa núi lớn, đè ép hết thảy thế lực trong thiên hạ đến mức thở không nổi. . .”
“Bạch Ngọc Kinh không biến mất, cách cục thiên hạ khó mà phát sinh rung chuyển, Hắc Long giáo của ta cũng rất khó có ngày nổi danh.”
Lưu Nguyên Hạo thở dài.
Dù cho bây giờ hắn là giáo chủ của Hắc Long giáo, cũng không dám có động tác quá lớn, bởi vì hắn sợ, sợ người Bạch Ngọc Kinh sẽ nhúng tay can thiệp.
Một khi Bạch Ngọc Kinh nhúng tay. . .
Hắc Long giáo xem như đi tới hồi kết thúc.
Trừ phi Bạch Ngọc Kinh biến mất, nhưng mà. . . Có thể sao?
Thế gian có ai đủ năng lực làm cho Bạch Ngọc Kinh tan biến?
“Có thể đánh bại Bạch Ngọc Kinh, có lẽ. . . Chỉ có bản thân Bạch Ngọc Kinh.” (TN: Flag)
Bạn cần đăng nhập để bình luận