Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 778: Bá Vương cùng Đường Nhất Mặc, ai mạnh hơn (4)

Edit: Long Hoàng
Mà năm này, Tiết Đào tìm tới Đạm Đài Hạ.
Bầu trời bông tuyết tung bay, trong cung điện, lô hỏa đốt cháy, tản ra ấm áp.
Người tu hành không sợ nóng lạnh, nhưng mà Đạm Đài Hạ chỉ là phàm nhân, không thể nào làm được như thế.
Tiết Đào một thân rộng rãi áo bào sóng vai hành tẩu cùng Đạm Đài Hạ trong lầu các.
“Bệ hạ, thần muốn ly khai.”
Tiết Đào nhìn về phía Đạm Đài Hạ, nói.
Đứa nhóc năm đó hiện tại đã trở thành một thế hệ nhân hoàng.
Đạm Đài Hạ khẽ giật mình.
“Tiết thúc muốn đi nơi nào?”
Tiết Đào đưa tay ra bắt lấy một mảnh bông tuyết, trong chốc lát, bông tuyết bốc hơi.
Mà trong đôi mắt của Tiết Đào thì mang theo chiến ý.
“Bạch Ngọc Kinh đưa tin thiên hạ, Lục Thiếu chủ hiệu triệu tất cả người tu hành từ Dương Thần cảnh trở lên tiến vào bí cảnh tu hành, tranh đoạt danh ngạch lịch luyện, vi thần kẹt ở Dương Thần cảnh đã mấy chục năm rồi, cơ hội này vi thần nhất định phải nắm chặt.”
Tiết Đào nhìn xem Đạm Đài Hạ, nói.
Đạm Đài Hạ trầm mặc lại.
Lục thiếu chủ tự mình đưa tin thiên hạ, điều này đã đủ chứng minh được tầm quan trọng của chuyện này.
“Tiết thúc, ngươi sẽ còn trở về sao?”
Đạm Đài Hạ nhìn chằm chằm Tiết Đào.
Tiết Đào chỉ cười cười, lại không nói gì thêm.
Hắn lặng yên không nói, phiêu nhiên bay khỏi lâu các.
Oanh!
Áo bào rộng rãi trên người bổng chốc nổ tung, sau một khắc, ngân giáp đại biểu cho Huyền Vũ vệ hiện ra bao trùm toàn thân, phảng phất như một tôn thần tướng từ trên trời giáng xuống.
Hắn cười lớn, tay nắm trường thương, tại trong ánh mắt của Đạm Đài Hạ biến mất tại bầu trời của Đại Huyền hoàng cung.
...
Lục Thiếu Chủ để Thiên Cơ Các hiệu triệu thiên hạ, phát ra tin tức để cho người tu hành từ Dương Thần cảnh trở lên tụ hội, xông bí cảnh, tranh đoạt danh ngạch lịch luyện thần bí, lập tức đã để cho toàn bộ giới tu hành chấn động.
Từng vị tu hành giả phá không mà ra bay về hướng Đông Hải.
Phải biết, trừ phi Ngũ Hoàng có trọng đại tai họa, bằng không Lục Thiếu Chủ sẽ không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì, vậy mà lần này, Bạch Ngọc Kinh Lục Thiếu Chủ lại chủ động hiệu triệu toàn thể người tu hành từ Dương Thần cảnh trở lên.
Người tu hành trong thiên hạ sao có thể không sôi trào?
Tất cả mọi người rất tò mò, lục địa thần tiên Lục Thiếu Chủ rốt cuộc là muốn làm gì.
Nghe nói là Lục Thiếu Chủ mở ra một bí cảnh để cho mọi người cùng tranh đoạt danh ngạch lịch luyện, là cái loại danh ngạch lịch luyện gì mà có thể để Lục Thiếu Chủ rêu rao cao điệu đến như vậy?
Rầm rầm rầm!
Ngũ Hoàng đại địa, từng đạo khí thế đáng sợ ngút trời.
Tây Lương, Bá Vương khô tọa trên đỉnh núi mở mắt, một vị đã đạt đến nửa bước Hóa Tiên như hắn bỗng nhiên nở nụ cười.
Vác lên búa lá chắn, quay đầu nhìn thoáng qua thân ảnh yểu điệu trong trúc lâu, nàng mỉm cười hướng về hắn gật gật đầu, ánh mắt mang đầy vẻ khích lệ.
Sau một khắc, Bá Vương ngửa mặt lên trời cười một tiếng.
Phảng phất xé rách hư không, hóa thành một đạo hắc mang, nháy mắt viễn độn.
Nam Quận.
Đường Nhất Mặc mở mắt, xương cốt toàn thân kêu răng rắc, hai tay hắn quấn đầy vải trắng, hắn đi tới đình viện, gặp thoáng qua Đường Hiểu Sinh nói lời tạm biệt.
Tại trong rừng sâu núi thẳm của Ngũ Hoàng, phía trong rất nhiều động thiên phúc địa, từng vị tu hành giả tung hoành trên Ngũ Hoàng đại địa dồn dập xuất hiện.
Tư Mã Thanh Sam đeo lên rương sách, mang theo đồ đệ An Diệu Ngữ đi về hướng Đông Hải.
Khổng Nam Phi một thân nho sam lôi thôi lếch thếch, trăm năm vẫn là bộ dáng này, cùng đi với hắn là Mạnh Hạo Nhiên.
Đang cho chín con gà con ăn, Bạch Thanh Điểu càng ngày càng trổ mã duyên dáng yêu kiều. Sau khi nhận được tin tức, nàng cười cười, cùng với Xích Luyện đi về hướng Bạch Ngọc Kinh.
Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao hóa thành hai đạo lưu quang ngút trời phá không mà đi.
Thiên Hư công tử ngồi ngay ngắn trên kiệu, để cho bốn vị Âm Thần cảnh đồ đệ khiêng lên, người khiêng kiệu của hắn, quy cách lại đề cao rồi.
Nữ Đế Nghê Xuân Thu hưng phấn không chờ nổi lao nhanh ra ngoài, cuối cùng nàng cũng có cơ hội gặp lại Lục ca của nàng rồi!
Cổ mộ cũng mở ra, Tây Môn Tiên Chi mang hộp kiếm đi ra, bên người còn có đám người Giang Li, Lạc Minh Nguyệt.
Lục Cửu Liên mang theo cái đuôi nhỏ của hắn Đường Quả, cũng phiêu nhiên vào Đông hải.
Còn có Tây Lương Triệu Tử Húc các loại.
Một ngày này, toàn bộ Ngũ Hoàng sôi trào, mặc dù quy định là Dương Thần cảnh cùng với phía trên Dương Thần cảnh mới có thể tham dự tranh đoạt danh ngạch thần bí.
Có thể là, lần này đối với Ngũ Hoàng đã yên lặng nhiều năm mà nói thật sự là một trận cuồng hoan.
Trên biển Đông.
Khói mờ sương mù lượn lờ.
Một đầu Cự Kình xuất hiện tại trong mưa bụi mông lung.
Rất nhanh, trên đảo Hồ Tâm, Bạch Ngọc Kinh hiển hiện.
Trên mặt biển Hãn Hải, lít nha lít nhít vô số người tu hành đứng vững ngắm nhìn bốn phía, khí thế mạnh mẽ quanh quẩn.
Rất nhiều người tu hành cảm xúc sục sôi.
Cũng chỉ có Bạch Ngọc Kinh, mới có thể để cho vô số người tu hành tụ tập lại.
Thiên Cơ các Lữ Mộc Đối một thân áo trắng, sợi râu tung bay.
Mạc Thiên Ngữ hở ngực lộ bụng, ghé vào bên cạnh Lữ Mộc Đối.
“Lão Lữ, ngươi đoán xem thần bí lịch luyện danh ngạch là cái gì? Lại lịch luyện cái gì?”
Lữ Mộc Đối nắm trúc trượng, lại là lắc đầu, cười khẽ: “Mục đích của công tử, lão hủ làm sao có thể xem thấu được.”
Mạc Thiên Ngữ bĩu môi, bỗng cảm giác không thú vị.
“Bất quá, trong truyền âm công tử từng nói, để lão hủ ghi chép lại thật kỹ càng…”
Lữ Mộc Đối râu tóc bay lên, lại nói.
“Ghi cái gì?”
Mạc Thiên Ngữ sững sờ.
Lữ Mộc Đối lườm Mạc Thiên Ngữ liếc mắt, nở nụ cười: “Bá Vương cùng Đường Nhất Mặc… Ai mạnh ai yếu?”
“Đỗ thành chủ cùng Diệp môn chủ, ai mạnh hơn một điểm?”
“Đường thần thể cùng Nhiếp thánh thể… Ai có thể tiếu ngạo Ngũ Hoàng?”
“Những thứ này… Ngươi biết hay không?”
Mạc Thiên Ngữ há to miệng, mong muốn nói cái gì, lại là phát hiện cái gì cũng không nói nên lời.
Lữ Mộc Đối cười.
Tầm mắt lấp lánh.
“Lần này, có lẽ liền có thể thấy được.”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận