Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 958: Dù sao cha không phải người hiểu sát gì (1)

Trong hạ tam trọng thiên, lập tức trở nên an tĩnh.
Nhìn thân ảnh đắm chìm trong không gian áo nghĩa, xé rách hư không đi ra, mọi người đều cảm thấy khó thở.
Bọn họ có lẽ không nhận ra vị cường giả xuất hiện trước mắt là ai, thế nhưng, nhìn y phục trên thân người này, lai lịch cùng thân phận, lại là có thể đoán.
Lại thêm tầm mắt kinh hãi muốn chết của đám người thánh tổ thủy tộc, có thể suy đoán ra…
Người này, thân phận tôn quý, cường giả vô cùng thân bì đến từ đệ nhất trọng thiên, cao võ cấp nhất diễn.
Nghĩ đến đây…
Không ít người đều hít một hơi khí lạnh.
Đệ nhất trọng thiên, có duy nhất một cao võ thế giới cấp nhất diễn.
Nghe đồn trong nhất trọng thiên, có đại đế viễn cổ còn sống sót!
Đó là một nơi đẹp như mơ, cường giả nhất trọng thiên, đó là tôn quý đến bực nào.
Hơn nữa, lại càng đứng đầu trong mười đại thánh tộc!
Tồn tại bực này, vậy mà xuất hiện trong Hư Vô Thiên, còn cứu hết đám cường giả thánh tộc đáng ra đã bị quy tắc chém giết.
Thế cục bây giờ, thực sự ngày càng trở nên khó hiểu hơn.
Cường giả đệ nhất trọng thiên xuất hiện tại Hư Vô Thiên, đây có phải là một tín hiệu?
Đệ nhất trọng thiên muốn nhúng tay vào ân oán của mấy thánh cảnh này cùng Ngũ Hoàng?
Cho tới nay, đệ nhất trọng thiên, chưa từng tỏ thái độ gì với Ngũ Hoàng, với Hư Vô Thiên, thế nhân cũng không rõ thái độ của bọn họ là gì.
Mà bây giờ, thái độ của nhất trọng thiên, tựa hồ trở nên rõ ràng hơn.
Ngay sau đó, cảm xúc đám cường giả hạ tam trọng thiên, trở nên phức tạp vô cùng.
Một khi đệ nhất trọng thiên nhúng tay vào, hơn nữa còn là đứng về phía đối lập với Ngũ Hoàng.
Vậy thì cục diện, đối với Ngũ Hoàng…..thế nhưng cũng không lạc quan.
Tâm tình đám cường giả thánh tổ thủy tộc cũng vô cùng phức tạp, có thế nào cũng không thể ngờ được rằng, xuất hiện cứu bọn hắn, lại là cường giả nhất trọng thiên.
Đại lục Ngũ Hoàng.
Lục Phiên hơi kinh ngạc.
Thâu thiên tháp trong lòng bàn tay hắn, đế binh đều lần lượt đều bị thâu thiên tháp trấn áp xuống.
Những lời thì thầm của mấy vị thánh cảnh, Lục Phiên tự nhiên là đều nghe thấy cả.
Chính là bởi vì nghe được, hắn mới cảm thấy kinh ngạc.
Đệ nhất trọng thiên?
Đệ nhất thánh tộc…...
Đối phương chẳng lẽ đến để đàm phán về chuyện lợi ích đạo uẩn đế binh sao?
Bất quá, tính tình người này tựa hồ không tốt cho lắm, vừa mới ra trận, đã làm tâm tình của Lục Bình An hắn hỏng bét, sát tâm quá nặng.
Chuyện này khiến Lục Phiên mơ hồ cảm giác được, đối phương…....Rất có thể là tới phá quán. “Đệ nhất trọng thiên sao? Không dễ đối phó a.”
Lục Phiên híp mắt.
Người có tên, cây có bóng.
Đệ nhất trọng thiên trong cửu trọng thiên, luôn luôn đầy bí ẩn.
Xếp hạng mười đại thánh tộc, thế nhưng chủ yếu vẫn là dựa theo uy lực đế binh mà phân chia, bởi vậy, rất nhiều thánh tộc, không ai phục ai.
Bất quá, duy nhất có một ngoại lệ, đó chính là thánh tộc đứng đầu vị trí.
Địa vị này đã xác định không đổi, những thánh tộc khác cũng sẽ không đi tranh giành.
Bởi vì, so với thánh tộc nhất trọng thiên, thiên linh tộc.
Những thánh tộc khác không có bất kỳ sức cạnh tranh nào.
Thánh tộc khác chẳng qua là có đế binh, đồng thời dựa theo uy lặc mạnh yếu của đé binh mà phân
chia địa vị, còn đệ nhất trọng thiên, thiên linh tộc cao võ nhất diễn, lại có đại đế còn sống. Cho nên…....
Căn bản không cần phải suy nghĩ gì nhiều.
Đế binh có mạnh, thì nó cũng chỉ là vật chết, so với đại đế thực sự, chẳng tính là cái thá gì.
Huống hồ, cho dù là thiên linh tộc không có cổ đế, chỉ vẻn vẹn với số lượng cường giả thánh cảnh bọ họ bồi dưỡng ra, cũng đã đủ nghiền nát chín đại thánh tộc còn lại rồi.
“Đệ nhất trọng thiên cuối cùng cũng ngồi không yên nữa rồi…...”
“Bọn hắn ra tay, là mệnh lệnh của thánh đường thiên linh tộc, hoặc là nói là mệnh lệnh của cổ đế?” “Nếu là mệnh lệnh của cổ đế vậy thì thật thú vị”
“Dưới mệnh lệnh của cổ đế, Ngũ Hoàng dù có mạnh đến đâu, kết cục cuối cùng, cũng chỉ có hai chữ hủy diệt.”
Ánh mắt đám thánh cảnh thánh tổ thủy tộc còn sống sót, đều sáng cả lên.
Khoảnh khắc tiếp theo, bọn hắn vì ngăn chuyện ngoài ý muốn xảy ra, nhanh chóng, xông ra khỏi Hư
Vô Thiên.
Vừa ra khỏi Hư Vô Thiên, áp lực do vô số quy tắc mang đến tất cả đều tan biến, mang lại cho bọn hắn cảm giác được tái sinh.
Rất nhanh, ánh mắt của rất nhiều thánh cảnh đều sáng lên.
Bọn hắn quay đầu lại, nhìn Ngũ Hoàng.
Ánh mắt tĩnh mịch, đồng thời có hung mang ngút trời bắn lên.
“Lục Bình An…...Trả lại đế binh cho bọn ta!”
Trước không nói đến đệ nhất trọng thiên, cường giả thiên linh tộc tại sao lại xuất hiện. Xuất hiện cũng rất đúng lúc.
Bọn hắn vừa vặn có thể mượn uy thế thiên linh tộc, ép Lục Bình An giao ra đế binh.
Trong Bình Dương Thiên.
Tiếng nổ kinh hoàng không ngừng vang lên.
Cố Mang Nhiên cầm trong tay nắp quan tài, không khỏi nhíu mày, hắn không tiếp tục truy đuổi những vị thánh cảnh mang theo đế binh chạy trốn, mà trở về bên trong Hư Vô Thiên.
Đám người Lục Cửu Liên, Trúc Lung cũng lần lượt trở về.
Hiển nhiên, bọn hắn cũng phát hiện ra được thế cục trong Hư Vô Thiên không được thích hợp. “Thiên linh tộc…”
Cố Mang Nhiên trở về, ánh mắt quét qua thân ảnh hào quang vạn trượng kia, nghiêm túc vô cùng mở miệng, nói.
Đây chính là đệ nhất thánh tộc cửu trọng thiên, trong chớp mắt Cố Mang Nhiên nhìn thấy cường giả đối phương, trong lòng không khỏi rơi lộp bộp.
Cảm nhận được áp lực vô cùng to lớn.
Thân ảnh vị kia toàn thân bao phủ hào quang cường cường.
“Cố tướng quân, mấy trăm ngàn năm trôi qua, tướng quân phong thái vẫn như cũ”
Người này cười nói.
Cố Mang Nhiên không khỏi nheo mắt.
“Đệ nhất thánh tộc thiên linh tộc cũng muốn nhúng tay vào chuyện này?”
Cố Mang Nhiên nói.
Trong Bình Dương Thiên, đám thánh cảnh năm người thánh tổ thủy tộc trôi lơ lửng.
Cố Mang Nhiên lại đang đối đầu cùng cường giả thiên linh tộc.
Quy tắc vốn đã bạo phát, vốn muốn hạ màn vở kịch này, tựa hồ….. lại bắt đầu.
Thánh uy trùng trùng điệp điệp.
Khí vận như sông lớn quanh thân đám người Lục Cửu Liên, Trúc Lung, chống đỡ lại thánh uy.
Cường giả thiên linh tộc bật cười, hào quang dần dần tản đi, lộ ra gương mặt vô cùng anh tuấn, đó giống như khuôn mặt tinh linh, tựa như con cưng của trời đất, anh tuấn khí suất, tựa hồ như con người hoàn mỹ không có bất kỳ khuyết điểm.
Mái tóc vàng tung bay, thả ra phong thái độc nhất vô nhị.
“Cố tướng quân nói quá lời rồi.
“Đạo tộc và vẫn tộc đã bị diệt, tại hạ chẳng qua không đành lòng nhìn bảy tộc khác cũng bị diệt như vậy”
Cường giả thiên linh tộc nói.
“Đã chết mất một vị thánh tổ hỏa tộc, nếu những vị thánh cảnh khác cũng ngã xuống như vậy, thiên đạo cửu trọng thiên…...sẽ tức giận đấy”
Cố Mang Nhiên híp mắt, huyết y trên thân tung bay, đối mặt với vị cường giả thiên linh tộc đệ nhất trọng thiên, không kiêu ngạo không tự ti, cũng không có bất kỳ cảm giác yếu thế hạ phong nào. “Tất cả những thứ này…...đều là bọn họ tự tìm lấy”
“Bọn hắn công phạt Ngũ Hoàng, là bọn hắn muốn dùng để binh hủy đi Ngũ Hoàng…”
Cố Mang Nhiên lạnh như băng nói.
“Chẳng lẽ…chỉ cho phép Ngũ Hoàng ta chết người, không cho phép những thánh cảnh kia bỏ mình? Đây là đạo lý gì cơ chứ?!”
Lời nói rơi xuống, dẫn tới một hồi huyên náo.
Trong Bình Dương Thiên, từng vị thánh cảnh lần lượt lơ lửng, tản ra khí cơ tức giận.
Nói đến đế binh, bọn hắn lại tức, Cố Mang Nhiên còn lấy cái nút này đậy vào cái hũ khác!
Cường giả thiên linh tộc cười cười, tiếng cười nhẹ nhàng, khiến lòng người như gió xuân.
Đôi mắt của hắn ta quét sang một bên, quét qua Cố Mang Nhiên.
Nhìn về phía đại lục Ngũ Hoàng, nhìn đại lục Ngũ Hoàng bây giờ đã trở nên vô cùng to lớn, lơ đễnh cười cười, chỗ sâu đôi mắt mặc dù có kinh diễm, thế nhưng, càng nhiều vẫn là bình tĩnh.
Ngũ Hoàng lúc này, so với cao võ cấp nhất diễn còn cách rất xa.
Có điều, trong lòng người này cũng hiểu rõ, cũng bội phục, Ngũ Hoàng từ cao võ duy nhất Hư Vô Thiên, phát triển đến ngày nay, thế giới cấp bậc đỉnh cấp cửu trọng thiên, xác thực không dễ dàng gì.
“Ta vẫn là câu đó, Lục Bình An Ngũ Hoàng, sát tâm quá nặng đi”
“Những thánh cảnh này đều đã thông qua thiên đạo cửu trọng thiên thôi luyện thân thể mà có
thành tựu, một khi bỏ mình, sẽ ảnh hưởng đến cân bằng cửu trọng thiên”
“Mà những thánh cảnh này liên đới rất rộng, càng sẽ khiến cửu trọng thiên bùng nổ chiến tranh kinh thiên, đến lúc đó, các tộc cửu trọng thiên, sẽ rơi vào kết cục như vẫn tộc cùng đạo tộc.”
Lời nói của người này dường như có hàm ý gì đó.
Lời nói phiêu đãng bay ra.
Quanh quẩn toàn bộ bên trong Hư Vô Thiên bên trong.
Cố Mang Nhiên nheo mắt lại, lời nói của người nọ, không phải đang nói với hắn, mà là đang nói với Lục Phiên.
Vô số cường giả trong cao võ thế giới trong hạ tam trọng thiên, đều nín thở.
Trong hoàn cảnh hôm nay, họ chỉ có thể xem náo nhiệt.
Bất quá, Lục thánh chủ phong hoa tuyệt đại của Ngũ Hoàng đối diện với thế cục này, sẽ lựa chọn thế nào đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận