Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 387: Nữ Đế lên Hồ Tâm đảo. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Lục Phiên chiến đấu với Cự Kình, kết thúc vô cùng nhanh chóng.
Ít nhất, đối với đám người Đông Dương Quận mà nói, trận đại kiếp này xem như đã vượt qua.
Bá Vương hít sâu một hơi, Lục Phiên trở nên mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều, mặc dù ngay từ đầu, Lục thiếu chủ đã vô cùng thần bí, thực lực không cách nào nhìn thấu,
Thế nhưng, Bá Vương lại rất rõ ràng, thực lực của Lục thiếu chủ vẫn vững vàng từng bước tăng lên, thế nhân đang tiến bộ, Lục thiếu chủ cũng đang tiến bộ.
Mà chỉ có Bá Vương hắn, là dậm chân tại chỗ.
Lần này, Lục Phiên dẫn hắn đi xem cách đại tu hành giả chiến đấu, cũng có chút tác dụng cảnh cáo cho Bá Vương.
Để cho Bá Vương hiểu rõ, hắn không thể cứ tiếp tục như vậy nữa.
Con đường tu hành dài đằng đẵng, Bá Vương hắn chỉ vừa mới đạp lên bức thang tu hành, sao có thể bị trói chân trần lại?
Hắn nhất định phải đột phá chính mình.
Hắn không thể trốn tránh nữa, nhất định phải nhìn thẳng vào khúc mắc trong nội tâm.
Nơi xa.
Một chiếc thuyền cô độc phóng tới, Nữ Đế đứng lặng ở phía trước thuyền cô độc.
Tóc đen tung bay, đại hồng bào bay phấp phới.
Chiến đấu giữa Lục Phiên và Cự Kinh, động tĩnh không hề nhỏ, dù sao cũng là trận chiến của Anh Biến cảnh, Nữ Đế há có thể không cảm giác được?
Lại liên tưởng trước đó nàng nhìn thấy hư ảnh Cự Kinh, cho nên Nữ Đế hiểu rõ, hiển nhiên là Cự Kình đang gây sự.
Nữ Đế tọa trấn Đại Càn nữ quốc, mà khoảng cách giữa Yêu vực cùng Hãn hải không tính là xa xôi, vì lẽ đó, Nữ Đế cũng từng quen biết với con Cự Kình này.
Đây là một con cự thú đã sống vô số năm tháng ở trong biển sâu, truyền thuyết, con cự thú này, dưới cơ duyên xảo hợp mà được điểm hóa bởi cường giả thế giới cao võ, sở hữu được thọ nguyên cùng phương pháp kéo dài tính mệnh.
Có điển tịch ghi chép, con Cự Kình này sống lâu hơn mười vạn năm.
Mười vạn năm a…
Nữ Đế không dám tưởng tượng sinh linh gì có thể sống tới mười vạn năm!
Cho nên, thời điểm con Cự Kinh này xâm nhập Ngũ Hoàng đại lục, Nữ Đế có chút nóng nảy.
Oanh!
Nữ Đế nhảy một cái từ bên trên thuyền cô độc, hồng y phần phật, đạp không mà đi.
Tuy nhiên, rất nhanh nàng liền thấy được kết quả trận chiến ở phía xa xa kia.
Đã thấy con Cự Kinh táo bạo kia, nhu thuận trôi nổi ở trên mặt biển, mà trên lưng Cự Kinh, Lục công tử bạch y nhẹ nhàng ngồi trên xe lăn, chậm rãi di chuyển trên đó.
Nữ Đế thở dài một hơi.
Xem ra, Lục công tử đã giải quyết phiền toái từ con Cự Kinh này.
Lục Phiên hơi nhíu mày, nhìn xem Nữ Đế đạp không mà tới, Nữ Đế cõng một cái bộc, ăn mặc có chút mộc mạc, đeo lấy đồ trang sức trang nhã, toát ra mấy phần thanh lịch.
Nhưng mà cái dung nhan xinh đẹp của vẫn làm cho lòng người kích động như cũ.
“Lục công tử.”
Nữ Đế thấy Lục Phiên, bèn lộ ra nụ cười thản nhiên.
Ầm ầm!
Bên dưới, Cự Kinh nổ vang, thân thể lắc lư một hồi, phát ra tiếng rền vang đáng sợ.
Cự Kình cảm ứng được khí tức từ cố nhân, Đại Càn nữ quốc Nữ Đế.
Lục Phiên khẽ vuốt cằm, đối với việc Nữ Đế rời đi Thiên Nguyên vực, cũng không có quá mức kinh ngạc.
Vả lại, Lục Phiên ngay từ đầu cũng không có lựa chọn hạn chế bọn hắn đi ra bên ngoài, Thiên Nguyên vực cùng Ngũ Hoàng đại lục không sớm thì muộn sẽ tiếp xúc lẫn nhau.
“A, ngươi con Cự Kình này không phải luôn nước sông không phạm nước giếng với nhân tộc sao? Lần này sao lại không nhịn được thế?”
Đôi chân thon dài của Nữ Đế nhẹ nhàng chà chà ở trên lưng Cự Kình.
Cái bên trong cái lỗ trên lưng Cự Kình lập tức phun trào sóng nước, một cột nước phóng lên tầng trời, giương vẩy trên không trung, tựa như hóa thành cơn mưa không ngừng trút xuống.
Con mắt của Tiểu Ứng Long đang ghé lên bờ vai Lục Phiên lập tức sáng lên.
Hắn phảng phất như tìm được tri kỷ vậy.
Kỹ thuật phun nước này, không kém chút nào so với Tiểu Ứng Long hắn.
“Lục công tử, ngươi dự định thu phục con Cự Kình này như thế nào?”
“Thực lực của con Cự Kình này cũng không yếu a, Đỗ Long Dương đã từng khiêu chiến qua nó, kém chút bị đánh khóc.”
Tay trắng của Nữ Đế nhẹ nhàng giơ lên, chặn tất cả nước mưa.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên xe lăn, một tay chống cằm, một tay khoác lên trên tay vịn.
Hắn nhìn thoáng qua Nữ Đế, sau đó mỉm cười: “Rất đơn giản, hấp, nướng hoặc chiên, để nó lựa chọn một cái là được.”
Nữ Đế có chút không nói gì.
Ngay sau đó, nàng nhịn không được mà bật cười.
Lục thiếu chủ thật hài hước.
“Đỗ Long Dương, Thiên Hư cùng Diệp Thủ Đao hẳn là cũng đã rời đi Thiên Nguyên, đến với phương thế giới này.”
Nữ Đế nói.
Nhưng mà, thái độ lơ đễnh của Lục Phiên, lại khiến cho Nữ Đế không khỏi mấp máy môi một ái.
Nàng có chút kinh dị quan sát bốn phía.
“Đây là thế giới của Lục công tử sao? Không giống với trong tưởng tượng cho lắm a.”
Nữ Đế nói.
“Ồ? Không giống chỗ nào?”
Lục Phiên cũng có chút tò mò.
Nữ Đế liếc nhìn qua Tiểu Ứng Long trên bờ vai Lục Phiên, lại liếc mắt nhìn Xích Long đang bùng cháy, rồi lại cảm ứng thoáng qua cường độ linh khí trong thiên địa, lắc đầu nói: “Vốn cho rằng có thể bồi dưỡng được người yêu nghiệt như Lục công tử, ít nhất phải là một cái thế giới không kém gì thế giới trung võ đỉnh cấp như Thiên Nguyên, hiện tại xem ra… Tựa hồ chênh lệch chút ít so với trong tưởng tượng.”
“Nồng độ linh khí không cao, cũng không có cường giả dẫn tới sự chú ý cho chúng ta.”
Nữ Đế nói.
Lục Phiên thì không nói gì thêm.
Bởi vì Nữ Đế nói thật.
So với Thiên Nguyên, Ngũ Hoàng hiện tại đích thật yếu đi chút.
“Lên bờ đi.”
Lục Phiên nói.
Sau đó, Nữ Đế cùng Lục Phiên rời đi phần lưng Cự Kinh, lên bờ biển.
Cự Kình thì nằm sấp ở trong nước biển, an tĩnh, nặng trĩu.
Dù sao nó cũng là một lão quái vật sống mười vạn năm, cực kỳ ổn trọng.
Nó mặc dù thần phục Lục Phiên, thế nhưng nó không có gấp gáp chút nào cả, nó chỉ tính là đang tạm thời thần phục, chờ cho tên nhân loại này chết rồi, nó chính là bá chủ hải dương.
Thọ nguyên của nhân loại căn bản không phải là cùng một cấp bậc so với thọ nguyên của Cự Kình.
Trên bờ cát, Lục Phiên nhìn thoáng qua Cự Kình.
Sau đó hắn đánh ra một đạo bát quái phù văn chữ “Cấn”.
Phù văn vọt ra, lập tức tràn vào trong thân thể Cự Kình.
“Đi thôi, nếu có nhu cầu, ta sẽ gọi ngươi.”
Lục Phiên thản nhiên nói.
Tròng mắt to lớn của Cự Kinh chuyển động, liếc mắt nhìn Lục Phiên.
Trong đôi mắt cùng vẻ mặt có chút phức tạp.
Cự Kình thật ra là có chút hối hận, ngàn dặm đưa ấm ấp, có lẽ nói với nó.
Vốn cho rằng đây chỉ là một thế giới không có uy hiếp, lại không nghĩ tới, xuất hiện con quái vật như Lục Phiên.
Khí thế hung hăn của nó, kết quả lại bị thu phục thành thú cưng…
Cự Kình đột nhiên vung đuôi, cái đuôi to lớn đập vào mặt biển, tạo nên sóng nước ngút trời.
Cự Kình phát ra âm thanh hú dài, sau đó trốn vào biển sâu, chấn động tới vô số sinh vật biển.
Mặt biển khôi phục bình tĩnh, sóng lớn thối lui.
Gió biển chậm rãi thổi vào, khiến cho người ta có mấy phần thoải mái dễ chịu.
“Đi thôi.”
Lục Phiên vuốt vuốt cái đầu của Tiểu Ứng Long đang nằm sấp trên bờ vai, nói.
Sau đó, Thiên Nhận Y tự xoay chuyển, di9 về phía đất liền.
Xích Long phát ra một tiếng long ngâm, xông vào mây trời, phi độn về phía Long Môn.
Nơi xa, đám người Bá Vương cùng Đông Dương Quận tụ tập đến.
“Bái kiến Lục thiếu chủ!”
Đông Dương Quận Thái Thú hết sức kích động.
Lục Phiên chính là tu hành giả cao cấp nhất đương thời, chủ nhân Bạch Ngọc Kinh a! Đây chính là chân chính tu hành giả có đại thần thông, không thấy cái con Cự Kinh đáng sợ kia bị Lục thiếu chủ hàng phục sao?
Bá Vương cũng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Lục Phiên.
Lúc này, ánh mắt của Bá Vương ngưng tụ lại, hắn thấy được Nữ Đế.
Nhìn lần đầu, hắn kinh diễm vẻ đẹp của Nữ Đế.
Khí chất ung dung cùng cao quý, khiến cho Nữ Đế có thêm mấy phần lực hấp dẫn.
Mà nhìn lần thứ hai, thứ Bá Vương kĩnh hãi lại chính là thực lực của Nữ Đế. Khí tức sâu không lường được, tựa như áp bách từ hãn hải mà đến kia, khiến cho lỗ chân lông toàn thân Bá Vương đều thịt chặt lại.
Nữ nhân này… Mạnh mẽ đến đáng sợ!
Lục Phiên cũng không có quá nhiều động tác đối với đám người Đông Dương Quận, chỉ là khẽ gật đầu, nói một đôi lời, sau đó liền dẫn Tiểu Ứng Long cùng Bá Vương rời đi.
Đi tới chỗ Xích Long Long Môn.
Nữ Đế tò mò quan sát.
“Nữ Đế, ngươi tới thật đúng lúc, có một số chuyện ta muốn cùng các ngươi trao đổi một phen.”
Lục Phiên nói.
“Lục công tử, đừng có kêu xa lạ như vậy, bản cung tên Nghê Xuân Thu, ngươi gọi bản cung là Xuân Thu là được.”
Nữ Đế nở ra nụ cười xinh đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận