Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1157:Hôm nay, giờ phút này, trở thành tiên võ! (3)

lan tỏa, đó là một loại gió lốc Đạo Uẩn kinh khủng. Như sự thay đổi về lượng về chất.
Phượng Hoàng bên trong ngôi sao Thiên Đạo không ngừng giương cánh, không ngừng vẫy cánh, hào quang càng ngày càng loá mắt. Cuối cùng, hình thành cơn bão năng lượng vô cùng mạnh mẽ bao
trùm lan tỏa.
Đôi mắt Lục Phiên bỗng nhiên phát sáng. Bắt đầu rồi.
Hắn nhìn chằm chằm Phượng Hoàng trong ngôi sao Thiên Đạo, dường như nó là thành phẩm của quy tắc. Nó gáy to rõ, không ngừng bay cao. Tiểu Ứng Long dựa trên vai Lục Phiên, đôi cánh mập mạp vỗ, nhìn vào sự tồn tại bên trong tinh không.
“Tiên võ.”
Khóe miệng Lục Phiên nhếch lên.
Quả nhiên, tựa như một chiếc bình nhỏ đã sớm chứa đầy nước, chỉ cần một giọt nước nhỏ xuống đã khiến cho bình đầy nước đột nhiên tràn ra.
Vết nứt hư không vẫn còn đầy bụi bặm do hậu quả của vụ nổ mang lại. Nơi sâu trong vết nứt chỗ sâu, có một đôi mắt đen như mực mà như nhìn xuyên màn đêm, tựa vực thẳm nuốt chửng mọi ánh sáng đang nhìn chăm chú Ngũ Hoàng ở phía bên kia vực thẳm.
Hắn vô cùng muốn biết Lục Bình An rốt cuộc muốn làm cái gì? Đặc biệt là, mười Thần Ma chết đi, sẽ mang ; đến biến hóa gì cho Ngũ Hoàng?
Hắn vẫn nghĩ không ra Lục Phiên vì sao nhất định phải giết mười Thần Ma. Hắn chỉ có thể nghi hoặc trong lòng mà quan sát biến hóa của Ngũ Hoàng.
Bỗng dưng!
Nơi sâu trong vết nứt, khí thế khủng bố đột nhiên bung ra, tựa như núi lửa đè nén đã lâu lại không hề báo trước mà bùng nổ sức nóng và ánh sáng đáng sợ.
Trong cái khe nứt, tất cả các Đại Đế cổ đại đều bị kinh động, nghi hoặc không hiểu nhìn về phía nơi sâu trong vết nứt.
Sâu trong vết nứt, trong sự đè ép cực hạn, nặng trĩu vô cùng, cuối cùng…Phảng phất có giọng nói khàn khàn rung động vang lên.
“Không… Không thể như thế!”
“Lục Bình An… Ngươi rốt cuộc… Là ai?!”
Lối đi tại vực thẳm hư vô.
Đạm Đài Huyền, Mễ Già và Lục Cửu Liên, ba vị Tam Chuyển Kim Tiên ngồi ngay ngắn ở đây.
Có lẽ là mười tên Thần Ma ngã xuống, đã khiến các Thần Ma bên ngoài thông đạo cảm nhận được uy hiếp và áp lực cực lớn.
Lối đi mở ra lâu như vậy, quả thật không có Thần Ma nào dám xuyên qua lối đi mà hạ xuống. Đạm Đài Huyền và Mễ Già đều cảm thấy khá thoải mái. Có lẽ những lời người áo đen kia nói cũng chỉ là
dọa dẫm thôi.
Ba người lơ lửng trong hư không, bỗng nhiên mở mắt ra. Bọn họ nhìn chằm chằm bên ngoài lối đi
kia.
Ngoài thông đạo là Thái Cổ tinh không xa xăm tràn ngập hơi thở cổ xưa. Hết thảy đều rất yên tĩnh, từng ngôi sao trời mỹ lệ lấp lánh trong tinh không.
Đột nhiên. Trong mắt ba người Đạm Đài Huyền, Mễ Già và Lục Cửu Liên, cửa thông đạo lập tức bị
một tròng mắt to lớn vằn vện tơ máu chèn vào. Trong tròng mắt mang theo sự điên cuồng và phấn khích, cùng với sự tham lam vô cùng!
“Tiền võ… Tiên võ đạo nguyên”
Trong không gian nguyên bản, Lục Phiên nở nụ cười, giống như là nghĩ ra điều gì, đầu óc cũng khai sáng rộng mở.
Hắn lấy bàn cờ linh lực ra, bày bàn cờ trên đùi. Trên bàn cờ, lập loè ánh sáng nhạt, luồng sáng dâng trào tựa như đan xen tạo thành núi non đại lục Ngũ Hoàng.
Một tay xắn tay áo, một tay nhặt cờ, bàn cờ vừa mới hiện lên, nổi lên vô số hư ảnh.
“Cop!”
Hạ cờ tại vị trí Thiên Nguyên. Ánh sáng hoa văn trên bàn cờ, bỗng nhiên đan xen tung hoành khuếch tán. Sau một khắc, đôi mắt Lục Phiên bỗng nhiên bị vô số luồng sáng bao phủ, hóa thành vệt trắng. Lục Phiên ngẩng đầu, loáng thoáng cảm giác mình dường như hòa thành một thể với Phượng Hoàng bên trong ngôi sao Thiên Đạo, bị ngôi sao Thiên Đạo trói buộc.
Hắn muốn… Phá vỡ sự trói buộc. Ngày trói buộc bị phá bỏ, chính là lúc Ngũ Hoàng trở thành tiên võ. Hôm nay, giờ phút này, Ngũ Hoàng trở thành tiên võ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận