Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 436: Hệ thống yên lặng, luyện khí tầng năm (2)

Dịch: ming ming
Ngay từ đầu, sự ra đời của Bạch Ngọc Kinh, là để dẫn dắt tu hành giới phát triển.
Mở rộng tu hành, lập ra trật tự.
Nhưng, giờ đây, cùng với sự phát triển phồn vinh của tu hành đạo, sự tồn tại của Bạch Ngọc Kinh, đã cản trở sự tăng trưởng của vô số thế lực.
Thậm chí, ảnh hưởng tới tâm thái của một số cường giả.
Cho nên, đã tới lúc Lục Phiên ẩn cư.
Thật ra Lục Phiên cũng có tí chờ mong, sau khi Bạch Ngọc Kinh thoái ẩn, thế giới này sẽ phát triển theo hướng nào.
Rầm ầm ầm!
Tóc Lục Phiên không gió mà lay động, xung quanh người như phủ lên một lớp màn hư ảo vặn vẹo.
Cho dù là đám người Đỗ Long Dương cũng không nhìn thấy rõ gương mặt của Lục Phiên.
Lục Phiên giơ tay lên, nhè nhẹ huơ qua.
Đám người Đỗ Long Dương, Nữ Đế bỗng dưng cảm thấy linh thức của mình như bị cản lại.
Không cách nào dò thám được tình hình của Lục Phiên.
Việc này khiến cho trong lòng bọn họ càng kinh ngạc và ngưng trọng hơn.
Lúc trước đám người Đỗ Long Dương, Nữ Đế, Thiên Hư còn dám tự tin rằng, nếu bốn người bọn hắn liên thủ, có lẽ có thể sẽ đánh bại được Lục Phiên.
Nhưng mà, giờ đây… Bọn họ hiểu rõ, cho dù là bốn người bọn họ liên thủ tấn công, cũng chẳng đủ để cho Lục Phiên đánh một chưởng.
“Phía trên Anh Biến… Rốt cuộc là cảnh giới gì?”
Ánh mắt Đỗ Long Dương lóe sáng lên, cực kỳ tò mò.
Nữ Đế lắc lắc đầu, đôi mi dài của nàng khẽ rung lên, bờ đôi đỏ mím chặt lại…
“Các ngươi có thấy, trạng thái của Lục ca dường như không bình thường lắm, cảm giác như sắp có chuyện lớn gì đó sẽ xảy ra.”
Nữ Đế nói.
Nàng vẫn rất tự tin vào trực giác của mình.
Nghe Nữ Đế nói xong, mấy người Đỗ Long Dương cũng cảm thấy cổ quái.
Nhìn hòn đảo đang lơ lửng trên cao vạn mét kia, hồ bản nguyên và Hồ Tâm đảo dường như đang cưỡi gió mà đi, ánh mắt bọn hắn lóe sáng lên.
Cuối cùng.
Khí tức trôi nổi trên người Lục Phiên, cũng lắng đọng lại.
Động tác vuốt ve ban chỉ cũng dừng lại.
Ong…
Ngay lúc linh khí của Lục Phiên ổn định lại, một khí tức cực kỳ lớn, lấy Hồ Tâm đảo đang lơ lửng trên vạn mét kia làm trung điểm, cuốn nguyên cái Ngũ Hoàng tiểu thế giới lại.

Bắc Quận, phía trên Bất Chu Phong.
Đôi mắt đang nhắm nghiền của Trúc Lung khẽ động, nhịn không được mà mở ra, nhìn về phía Hồ Tâm đảo, hai màu trắng đen đang cuộn trào, trời đất biến sắc.
Tiểu Ứng Long mặt mũi bầm tím cũng giang rộng đôi cánh thịt ra, mở miệng ngơ ngác.
Sau khi mọi thứ yên tĩnh, Trúc Lung cũng nhắm mắt lại, khóe môi khẽ cong lên.
Nàng xách Tiểu Ứng Long mặt mũi bầm tím lên, đưa Tiểu Ứng Long vào trong Long Môn.
Xuyên qua Long Môn, đi tới Bắc Lạc hồ.
Bắc Lạc hồ lúc này, từng cơn sóng đang cuộn trào, cá và các sinh linh trong hồ, đều ào ào bơi lên mặt nước, như đang hấp thụ linh khí, trông có vẻ như đang rất khát.
“Cha đang đột phá, ngươi tập trung cảm nhận, học tập tí đi.”
Trúc Lung thả Tiểu Ứng Long xuống, vỗ vỗ đầu hắn, nói.
Tiểu Ứng Long sợ hãi nhìn nhìn đại tỷ, lại quay sang nhìn nhìn bầu trời, khẽ gật đầu.
Sau đó, Trúc Lung cũng không để ý Tiểu Ứng Long nửa, mà nàng ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu cảm nhận sự biến hóa của đất trời.

Rầm ầm ầm!
Phía trên không trung vạn mét kia, mây điện cuồn cuộn kéo tới.
“Tới rồi, thiên kiếp!”
Ngay lúc đám người Đỗ Long Dương nghe thấy tiếng sấm, đôi mắt liền co rút lại, nói.
Lôi kiếp của cấp độ cường giả như Lục Phiên, tuyệt đối lớn mạnh và đáng sợ.
Không có mây đen, giống như là tia chớp giữa trời xanh, bầu trời đang cực kỳ sáng sủa, nhưng dưới sự sáng chói này, lại có tia sấm chớp đáng sợ đang cuộn mình.
Lục Phiên ngước đầu nhìn bầu trời, hắn có thể cảm nhận được, trận lôi phạt này, dường như đến từ bên ngoài Cửu Thiên.
“Lôi Phạt từ bên ngoài sao?”
Lục Phiên nheo mắt lại.
Kiếp phạt, hắn không phải chưa độ qua.
Lúc trước khi hắn đột phá Luyện Khí tầng bốn, cũng gặp qua lôi phạt.
Nhưng, trận lôi phạt đó chỉ là do vị diện bản nguyên tạo ra, Lục Phiên chỉ cần một ý niệm là có thể phá vỡ.
Nhưng lần này lại khác.
Trận lôi phạt lần này, là đến từ bên ngoài Ngũ Hoàng tiểu thế giới!
Cũng nghĩa là, không nằm trong sự kiểm soát của Lục Phiên.
Oanh!
Một luồng lôi đình màu vàng kim bỗng dưng giáng xuống.
Không trung cao hơn vạn mét đều sáng chói lên, tựa như một vầng thái dương đang chiếu sáng.
Vào ngày này, vạn dân của Ngũ Hoàng tiểu thế giới ngẩng đầu lên, đều sẽ thấy được, trên bầu trời cao kia đang có thêm một mặt trời.
Lôi đình làm cho không gian trở nên vặn vẹo, uy lực cực mạnh, mỗi một kích, dường như đều mang theo uy quyền diệt thế.
Cho dù là đám người Đỗ Long Dương.
Cũng chỉ có thể thấy được, ánh sáng chói lóa màu vàng kim thỉnh thoảng lại tỏa sáng.
Tình hình độ kiếp cụ thể như thế nào, bọn hắn cũng không rõ.
Sau thời gian nửa ngày.
Lôi vân tan đi.
Hồ bản nguyên vốn sôi sục, cũng trở nên im ắng.
Phía trên Hồ Tâm đảo, Lục Phiên áo trắng nhẹ bay, vẫn ngồi trên Thiên Nhận Y, sắc mặt bình thường.
Một trận độ kiếp, đối với Lục Phiên mà nói, cũng chỉ như là bình thản mà đánh một ván cờ.
Không hề dao động, vững như Thái Sơn.
“Thành… Thành công rồi?” Thiên Hư công tử khô khan cả họng, không dám tin được.
“Mạnh thật, Lục công tử có lĩnh ngộ đạo ý… Đạo ý của hắn, có thể là tam đẳng, thậm chí còn mạnh hơn Hạng Thiếu Vân!”
Diệp Thủ Đao nói.
Đỗ Long Dương và Nữ Đế giờ chỉ còn lại tiếng hít thở đầy kinh ngạc.
Ong…
Ngay vào lúc này, một luồng năng lượng hùng hồn cuộn trào tràn xuống.
Tựa như trên trời nứt ra một lổ hổng khổng lồ, rắc xuống những đóm sáng chói.
Lục Phiên gội rửa trong ánh hào quang đó, hắn phát hiện ra cơ thể của mình dần dần trở nên mạnh hơn dưới ánh hào quang này, không chỉ cơ thể, mà còn cả linh thức.
“Hệ thống… Đây là năng lượng gì?”
Đôi mắt Lục Phiên lóe sáng lên, hỏi thử.
Năng lượng này, khá giống với bản nguyên phản hồi sau khi độ kiếp, nhưng mà, lại mạnh hơn rất nhiều so với bản nguyên của Ngũ Hoàng tiểu thế giới.
Cho nên, Lục Phiên rất tò mò.
Hay, đây chính là bản nguyên của vũ trụ?
Hệ thống không trả lời Lục Phiên, hay nói cách khác…
Hệ thống vào giờ phút này, hoàn toàn thu liễm khí lại, dưới sự gội rửa của năng lượng này, không hề có phản ứng gì, cực kỳ im ắng.
Trong lòng Lục Phiên khẽ chấnđộng.
“Hệ thống… Đây là đang ẩn nấp? Sợ bị phát hiện ra?”
”Là do nguồn năng lượng kỳ lạ này? Hay là do thứ đứng đằng sau nguồn năng lượng này?”
Đôi mắt Lục Phiên lóe sáng lên, trong nội tâm đang cực kỳ kích động, đây là lần đầu tiên chạm tới bí mật của hệ thống.
Vuốt ve U Huyền bản chỉ.
Lục Phiên nhìn nguồn năng lượng kỳ lạ đang rơi trên người hắn.
Khóe miệng không khỏi cong lên.
Trong lòng hiện ra một ý nghĩ cực kỳ can đảm.
Nếu nguồn năng lượng này quý báu như vậy…
Vậy… Sao lại không hấp thụ nhiều thêm tí?
Động tác vuốt ve bản chỉ bỗng khựng lại, đường cong trong đôi mắt nhảy lên.
Ngay sau đó…
Vòng xoáy linh hồn của hắn nhanh chóng xoay chuyển, kèm theo vòng xoáy.
Lực hút vô cùng đáng sợ bộc phát ra.
Và, cùng với sự bạo phát của lực hút, lực hút bên ngoài Cửu Thiên kia cũng mạnh hơn, Lục Phiên cảm thấy, linh hồn của mình dường như bị hút ra ngoài thể xác, bay về phía sự hư vô vô ngần kia
Trôi đi trôi đi.
Bỗng nhiên linh hồn Lục Phiên rung động lên.
Oanh!
Dường như ngay lúc bay lên tới cực hạn, vào lúc linh hồn Lục Phiên muốn bay ra ngoài hư vô kia.
Nguồn năng lượng lớn mạnh kia tựa như cảm nhận được gì đó.
Lại ngăn cách linh hồn của Lục Phiên lại.
Vòng xoáy linh hồn của Lục Phiên, như muốn ăn tươi nuốt sống cái nguồn năng lượng đó…
Nhưng mà, Lục Phiên kinh ngạc nhìn qua, nhìn thấy bên ngoài một thế giới là sự vô ngần, hùng hồn cùng mỹ lệ. Mạnh mẽ nhưng không kém phần đáng sợ.
Chỉ vừa mới nhìn một cái.
Lục Phiên liền cảm thấy linh hồn mình như bị đá một cước.
Ong…
Linh hồn nhanh chóng rơi xuống, trở về với thể xác.
Lục Phiên mở mắt ra, chậc chậc mấy tiếng, có tí ai oán nhìn vê phía bầu trời vô ngần kia.
Bầu trời cũng bắt đầu gợn sóng, toàn bộ tan đi.
Nhưng năng lượng vẫn bao phủ, tạo ra làn sóng ngầm vô cùng mãnh liệt.
Mặc dù nhìn bề ngoài thì vẫn sóng yên gió lặng.
Nhưng, trong nội tâm Lục Phiên, lại chẵng bình tĩnh chút nào.
Ngay lúc Lục Phiên đang trầm tư.
Bảng thông báo của hệ thống lại hiện ra.
Cái hệ thống trốn biệt tâm kia, giờ như đã sống lại.
“Lầu cao vạn trượng đất bằng lên, chúc mừng ký chủ bước vào luyện khí tầng năm, số lượng dự trữ linh khí tăng lên tới 100000 sợi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận