Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 919: Tất cả đều đang trở nên tốt đẹp (2)

Edit: Long Hoàng
Lời này rơi xuống.
Vị Hướng Nguyên cảnh này, bỗng nhiên cảm thấy có một cỗ dự cảm xấu.
“Thánh tổ đạo tộc các ngươi vẫn lạc……Các ngươi há có thể sống tạm bợ lãng phí tài nguyên cửu trọng thiên, chiếm lấy đạo uẩn?”
“Đi bồi thánh tổ của các ngươi đi, đừng để lão ta quá cô đơn.”
Thánh tổ thủy tộc nói.
Lời nói rơi xuống, theo đó còn có tiếng cười nhạt.
Thánh tổ giơ tay lên.
Lập tức từng chiếc từng chiếc đạo tộc chiến thuyền, bị bao phủ bởi một quả bóng nước khổng lồ.
“Không……”
Hướng Nguyên cảnh đạo tộc, cảm thấy như thể nghẹt thở.
Cảm xúc bi thương lan tràn toàn thân.
Thánh tộc……quả nhiên không phải thứ tốt đẹp gì!
Vân tộc như vậy, những thánh tộc khác cũng như vậy.
Thánh tổ đạo tộc lúc còn sống, những thánh tổ và thánh cảnh này trò chuyện cùng thánh tổ đạo tộc, đều là nho nhã lễ độ, trò chuyện với nhau vô cùng vui vẻ.
Mà bây giờ, thánh tổ đạo tộc bỏ mình, sự lạnh lùng của những thánh tổ này, lại làm lòng người rét lạnh.
Tan đàn xẻ nghé, tuyệt vọng khôn cùng.
Thân mình thánh tổ thủy tộc uyển chuyển, được bao phủ bởi hơi nước, khuôn mặt mờ ảo, mang một vẻ đẹp kỳ lạ.
Giữa nụ cười đẹp đẽ.
Thánh tổ thủy tộc bỗng nhiên nắm chặt tay.
Bang bang bang bang!
Những quả bóng nước bao phủ lấy chiến thuyền cổ xưa tạo ra một tiếng động nghẹt thở.
Tượng như bên trong xảy ra biến đổi cực lớn.
Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền trong thời khắc này vặn vẹo, hủy diệt.
Chẳng mấy chốc, trong chiếc thuyền, dâng lên dòng máu tươi.
Sinh linh còn sót lại của đạo tộc……giờ khắc này, thậm chí đến kêu cứu cũng không kêu được, toàn bộ bị giết sạch.
Toàn thân triều nguyên cảnh đạo tộc run rẩy, cảm nhận sự tàn nhẫn và bất công của thế giới.
Hắn nhìn chằm chằm vào thánh tổ thủy tộc.
“Tại sao? Đạo tộc bọn ta đã thảm đến vậy rồi!”
“Tại sao không cho bọn ta một cơ hội sống sót?”
Triều nguyên cảnh đạo tộc nghiến răng nghiến lợi nói.
Ngón tay thánh chủ thủy tộc Thanh Thông điểm giữa mi tâm triều nguyên cảnh.
Cười cười.
“Ngươi không phải thánh cảnh, hiểu được gì chứ?”
“Thiên đạo có hạn, nhiều thêm một thánh tộc, thì tài nguyên bị chia nhiều đi một phần, đạo tộc đã không còn thánh tổ, mất đi đế binh, cớ gì còn cần tồn tại, chiếm một phần canh?”
“Không bằng chia đạo uẩn đạo tộc cho các tộc chúng ta.”
“Ngươi cho rằng bọn ta mang đế binh theo, thật là vì để thảo phạt Ngũ Hoàng sao? Ngươi sai rồi……đạo tộc cùng vân tộc mất đi đế binh, mới chính là mục tiêu của bọn ta.”
Tiếng cười nhẹ quẩn quanh.
Khiến cho toàn thân vị cường giả Hướng Nguyên cảnh đạo tộc run rẩy, thốt ra tiếng kêu thảm thiết.
Hắn nhìn quanh bốn phía, phát hiện từng vị cường giả thánh tộc, đều lạnh lùng.
Rầm!
Vị triều nguyên cảnh này cười thảm, trên thân, tiên khí chấn động, muốn bùng nổ sát phạt cực hạn.
Thế nhưng……
Ngón tay màu xanh lam thánh tổ thủy tộc điểm giữa mi tâm hắn đột nhiên phát ra năng lượng khủng bố.
Một đạo thủy tiễn, xuyên qua mi tâm, đến cả nguyên thần cũng bị diệt.
Vị hướng nguyên cảnh này mang theo không cam lòng cùng uất ức, mất đi lực lượng, sinh cơ phai mờ.
Kế hoạch tẩu thoát của rất nhiều trưởng lão hướng nguyên cảnh đạo tộc bố trí, vừa bắt đầu đã chết yểu.
Giờ khắc này, vị hướng nguyên cảnh đạo tộc này mới nhớ đến lúc thánh tổ biết được kế hoạch của bọn họ đã không coi trọng, cùng cười nhạo.
Mặc dù không có ngăn cản, nhưng lại cũng chưa từng để bụng.
Thì ra, thánh tổ đạo tộc biết rất rõ, một khi hắn bỏ mình, thì kẻ hủy diệt đạo tộc không phải là Ngũ Hoàng, mà là những thánh tộc khác.
Cạnh tranh giữa các thánh tộc, thực tàn khốc đến vậy.
Bảy vị thánh cảnh lơ lửng.
Huyết tinh trôi nổi trong hư không.
Nhưng mà, bọn hắn không thèm để ý chút nào.
“Đạo tộc bị Ngũ Hoàng công phá rồi? Vậy tích lũy trăm vạn năm đạo uẩn của đạo tộc……có khi nào bị Ngũ Hoàng đoạt đi rồi không?”
Một vị thánh cảnh mở miệng, quanh mình rủ xuống vầng sáng mông lung, khiến cho người ta không cách nào thấy rõ khuôn mặt.
Người này không phải thánh tổ, nhưng lại khiến cho thánh tổ năm tộc chung quanh cảm thấy vô cùng kiêng kị.
“Có lẽ là không đâu……Ngũ Hoàng chưa từng nắm giữ đế binh, sao có thể đoạt được đạo uẩn thánh tộc đế binh trấn áp?”
Thánh tổ thủy tộc mở miệng.
“Chúng ta cớ gì lại quan tâm đến hư Vô Thiên đến vậy? Còn không phải là vì Hư Vô Thiên từng mai táng cổ đế sao, có đế binh lưu lạc……đợi những đế binh lưu lạc đó xuất thế, chúng ta có thể cướp lấy đạo uẩn trong đế binh, tăng cường nội tình của thánh tộc?”
“Thánh tổ đạo tộc bỏ mình, há có thể để đạo uẩn đạo tộc tiêu tán giữa trời đất? Chúng ta tự nhiên phải hỗ trợ tiếp quản, còn có vân tộc……Cấu kết Ngũ Hoàng, hãm hại thánh tộc, tội không thể tha, nên bị diệt trừ.”
Rầm ầm ầm!
Bảy vị thánh cảnh lại động thân lần nữa, một bước bước ra, xé rách không gian, kéo ra khoảng cách xa vô cùng.
……
Trận đại chiến này, kết thúc rồi.
Thánh tổ đạo tộc bỏ mình, sinh linh còn lại của đạo tộc lợi dụng truyền tống trận, rời khỏi đại lục của đệ ngũ trọng thiên thượng giới.
Mà thánh tổ vân tộc ngã xuống, vân tộc lại càng mất đi lực lượng chống cự, mất hết mọi can đảm.
Tuy rằng trốn trong thần miếu, mượn nhờ đế uy cản thế công của thiên nhân Ngũ Hoàng cùng đám lão tổ hạ tam trọng thiên, nhưng đã sớm mất đi niềm tin rồi.
Lục Cửu Liên thành thánh, trở về từ thiên ngoại chiến trường, độ kiếp thành công.
Khí vận như giang hà bao quanh, xuất hiện ngoài thần miếu, một kiếm chém ra.
Đế uy trong thần miếu tựa hồ bị vỡ ra, mất đi lực lượng phòng ngự.
Sinh linh vân tộc nhất thời kinh hãi, bọn hắn từ bỏ chống cự, lựa chọn đầu hàng.
Thánh tổ chết rồi, sao mà đánh?
Ngũ Hoàng có Lục Cửu Liên thánh cảnh mới lên này, bên phía vân tộc căn bản không phải là đối thủ.
Từng vị từng vị tu sĩ vân tộc, đều từ bỏ chống cự.
Chẳng mấy chốc, thần miếu bị công phá, bảo vật vân tộc, tích lũy trăm vạn năm, tất cả đều bị tịch thu.
Về phần sinh linh vân tộc, thì toàn bộ bị bắt lại, phong ấn tu vi, tạm thời giam giữ tại tổ địa vân tộc.
Đại lục thượng giới, lập tức biến thành địa bàn tu sĩ hạ tam trọng thiên cùng Ngũ Hoàng.
Bất quá, sau khi rất nhiều cường giả cảm ứng một hồi, cũng mất đi hứng thú, đại lục thượng giới này là do mấy đại lục cao võ cấp tứ diễn xếp chồng lên nhau thành cao võ cấp tam diễn, sinh linh trên đại lục rất nhiều, thế nhưng vân tộc cùng đạo tộc mới là chúa tể của phiến đại lục này.
Mà cao võ cấp tam diễn xếp chồng lên nhau, hoàn cảnh tu hành so ra kém hơn phi thăng địa rất nhiều.
Đám lão tổ hạ tam trọng thiên, mất đi hứng thú, lần lượt bỏ đi.
Đám thiên nhân Ngũ Hoàng lại càng không có hứng thú.
Tịch thu bảo vật xong, đều quay về Ngũ Hoàng, còn đại lục thượng giới, mất đi lực lượng thống trị, vân tộc cùng đạo tộc bị diệt.
Rất nhiều thế lực cao võ thế giới cấp lục diễn ngũ diễn trên đại lục thượng giới bắt đầu tranh đấu quyền thống trị đại lục này, ngọn lửa chiến tranh bao trùm khắp thế giới.
……
Hư Vô Thiên.
Lục Phiên ngồi trên thiên nhận ỷ, bạch y tung bay.
Diệt vân tộc cùng đạo tộc, nhân quả của hắn và hai tộc triệt để giải quyết.
Nhìn vào lục địa tráng lệ to lớn trước mặt, đại lục Ngũ Hoàng cơ hồ chiếm hết một phần ba Hư Vô Thiên, trên gương mặt của Lục Phiên không khỏi tỏ ra hài lòng.
Tất cả những thứ này, đều là hắn tự tay sáng lập.
Ngũ Hoàng bây giờ, đang không ngừng mạnh lên, dung hợp đạo uẩn trong đế binh đạo tộc phóng thích ra.
Thế nhân tu khí vận, mà trên thực tế khí vận là đạo uẩn, thế nhân tu hành, càng bổ trợ cho thiên đạo tuyên khắc đạo uẩn, khiến cho số lượng đạo uẩn trong Ngũ Hoàng không ngừng tăng lên.
Hơn nữa, Ngũ Hoàng bây giờ có thánh cảnh.
Dựa theo phân chiến lực mà nói, có triều nguyên cảnh, là cao võ cấp tức diễn, có thánh cảnh, có thể thành cao võ cấp tam diễn rồi!
Có lẽ, cuối cùng sẽ có một ngày, Ngũ Hoàng sẽ trở nên cường đại, khuếch trương khổng lồ đến làm cho cả Hư Vô Thiên cũng không thể chứa đựng.
Khi đó……
Một thế giới Ngũ Hoàng, chính là đại biểu cho một trọng thiên.
“Hả?”
Bỗng nhiên, ánh mắt Lục Phiên sáng lên.
Hắn nhìn về một thế giới bị Ngũ Hoàng bao phủ bên dưới.
Đó vốn là một thế giới cấp trung võ, lúc nay……lại như cá chép vượt long môn, hóa thành cao võ thế giới!
Giống như một cây con ngoan cố xuyên qua đất trong sa mạc vô biên.
Tuy rằng chỉ là cao võ cấp cửu diễn yếu nhất.
Thế nhưng, phải biết là, trước kia Hư Vô Thiên không cách nào sinh ra được một cao võ thế giới.
Mà bây giờ, dưới dẫn dắt của Ngũ Hoàng, hạn chế của Hư Vô Thiên bị đánh vỡ.
Vậy mà sinh ra cao võ thế giới thứ hai, theo thời gian dần trôi, rất nhanh sẽ có cái thứ ba, thứ tư, thứ năm……
Tương lai, Hư Vô Thiên đã từng rách nát, cấp độ sẽ khôi phục lại như Bình Dương Thiên, Huyết Sát Thiên, Nguyên Từ Thiên.
Thậm chí xa hơn, đạt đến thứ hạng cao hơn cả, đại lục thượng giới trọng thiên thứ năm.
“Hết thảy đều đang trở nên tốt đẹp.”
Lục Phiên cười cười, ánh mắt lấp lánh.
“Bây giờ, vấn đề của Vân tộc và Đạo tộc đã được giải quyết, có lẽ sẽ không còn nguy cơ khác ảnh hưởng đến Ngũ Hoàng, cho nên, Ngũ Hoàng tiếp theo đây có thể phát triển thật tốt một đoạn thời gian.”
“Làm gì chắc đó, đã chế tạo căn cơ tiên võ, vậy trên cơ sở này, khiến cho Ngũ Hoàng không ngừng tăng lên, cuối cùng. . . một bước thành tiên võ!”
“Bản công tử cũng cuối cùng có thể, hướng đến mục tiêu luyện khí tầng một trăm để nỗ lực rồi!”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận