Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 284: Uống rượu, cười to, độ lôi kiếp. (2)

Dịch: Mèo Rừng
Bắc Lạc, Tây Sơn.
Thí Luyện tháp.
Hiện tại dưới Thí Luyện tháp đang có rất nhiều tu hành giả xúm lại, lúc này, trên khuôn mặt của rất nhiều người đều toát ra vẻ kinh hãi khi cảm thụ được khí tức mạnh mẽ được phóng ra từ bên trong tháp.
Khí tức ngột ngạt, làm cho thân thể của không ít người trở nên hơi run rẩy.
Tu hành giả thì lại nhạy cảm hơn trong việc cảm ứng khí tức.
Bá Vương, Lục Trường Không đều đạp tuyết chạy nhanh tới.
Nhiếp Trường Khanh thấy được Bá Vương, bèn kinh ngạc một phen, nhưng không quá để ý.
Giang Li cùng Xích Luyện cũng nhìn thấy Bá Vương, nhưng chuyện làm bọn hắn cảm thấy ngoài ý muốn nhất chính là, sau Bá Vương, La Thành với Đạm Đài Huyền cũng đồng thời hổn hển đi tới.
Giang Li chỉ vừa mới cáo biệt Đạm Đài Huyền, giờ đã gặp lại, nên sắc mặt có hơi cổ quái nhìn Đạm Đài Huyền.
Đạm Đài Huyền lộ ra một cái cười mỉm về phía Giang Li.
Thật là đúng dịp a.
Tất cả mọi người đều tò mò, đến cùng là ai đột phá.
Tuy nhiên, bọn hắn đang ở ngoài Thí Luyện tháp, không thể quan sát được.
Mà bên trong Thí Luyện tháp.
Bọn người đều kinh ngạc nhìn lấy bóng người đang ngồi xếp bằng kia, khí tức trên người thân ảnh nọ đang liên tục ngưng tụ lại với nhau, linh khí điên cuồng bao phủ, tựa như cái phễu.
Ngưng Chiêu đứng người lên từ bồ đoàn.
Cảnh Việt ôm Cảnh Thiên kiếm, sắc mặt cũng rất ngưng trọng. Nghê Ngọc, Bạch Thanh Điểu, Nhiếp Song đều hiếu kỳ cùng kinh ngạc nhìn xem.
Nơi xa.
Bên trên bồ đoàn.
Nho sam trên người thư sinh lôi thôi bị bay tán loạn, những sợi tóc sắc bén cũng bị linh khí thổi tung.
Trên khuôn mặt Ngưng Chiêu hiện ra vẻ kinh hãi.
“Đây là… Sắp đột phá Thể Tàng, vào Thiên Tỏa sao?”
Nàng không nghĩ tới, Khổng Nam Phi lại có thể làm đến trình độ như thế này, phải biết, thời điểm Khổng Nam Phi vào Thí Luyện tháp, Thể Tàng còn chưa có viên mãn.
Hắn đã dùng một tốc độ cực kỳ nhanh chóng để đột phá, không biết căn cơ tu hành của hắn vững vàng đến cỡ nào?
Vào Thiên Tỏa, có thể thành công sao?
Người nào cũng không nghĩ tới, người đầu tiên vào Thiên Tỏa, lại là Khổng Nam Phi.
Dù sao, thực lực của Khổng Nam Phi không có bất kỳ hạng nào ở bên trong vô số Thể Tàng, mà bây giờ, lại siêu việt được tất cả mọi người, nhảy lên trở thành người đầu tiên trùng kích Thiên Tỏa cảnh!
Phía trên bầu trời.
Lục Phiên trôi nổi ở trước vị diện bản nguyên.
Hắn giơ tay lên, năm ngón tay nhảy nhảy, trận pháp phù văn bay tán loạn, tựa như là đang biên tạo một cái gì đó.
Từng cái xiềng xích dường như đại biểu cho trật tự phù văn quấn quanh ra từ bên trong vị diện bản nguyên.
Nhị trọng lôi phạt, có tổng cộng ba luồng.
Hiện tại Ngũ Hoàng đại lục cũng chỉ có thể tiếp nhận được dạng lôi phạt như vậy.
Với lại, đây cũng chính là lôi phạt Thiên Tỏa cảnh do Lục Phiên thiết lập.
Chỉ có trùng kích Thiên Tỏa cảnh mới có thể phát động, tu hành giả đột phá bằng cách kết Kim Đan, chỉ có thể dẫn động được lôi phạt tầm thường nhất mà thôi.
Lục Phiên biên soạn xong, mỉm cười.
Thân hình lập tức tiêu tán, trở về lầu các Bạch Ngọc Kinh tầng hai.
Do đã từng trải nghiệm qua lôi phạt, nên Lục Phiên đối với việc biên soạn nó, tuy không nói là thuận buồm xuôi gió, nhưng cũng không có quá nhiều trở ngại.
Nhị trọng lôi phạt, nói một cách nghiêm túc, thì chính là bản cắt xén của tam trọng lôi phạt, uy lực đã bị hạ thấp đi rất nhiều.
Ở thời điểm Hạo nhiên chính khí giữa thiên địa đang bắt đầu ngưng tụ.
Lục Phiên lập tức biết được người trùng kích Thiên Tỏa cảnh là ai.
Đúng là Khổng Nam Phi.
Lục Phiên không khỏi nhíu mày.
Hắn vốn cho rằng đây có thể là Ngưng Chiêu, lại không ngờ rằng, chính là Khổng Nam Phi.
“Là do cảm ngộ Thiên Đạo bản nguyên ở tầng thứ năm, cộng thêm 《 Chính Khí ca 》, nên tâm hắn có điều ngộ ra, vì vậy chuẩn bị thừa cơ nhất cử phá cảnh sao?”
Lục Phiên dựa vào xe lăn, ngón tay gõ nhẹ trên đó.
Có thể được không?
Cho dù là Lục Phiên, cũng không rõ ràng lắm.
Bởi vì…
Quá sớm.
Khoảng cách từ lúc Khổng Nam Phi vào Thể Tàng cho đến khi trùng kích Thiên Tỏa cảnh thật sự là quá ngắn, thậm chí hắn còn chưa kịp củng cố thực lực cùng với biến hóa do đột nhiên phá Thể Tàng cảnh mang đến.
Hiện tại đột phá, lại khiến cho Lục Phiên có cảm giác hơi nóng vội.
Cho nên, có thể thành công hay không, Lục Phiên cũng không quá rõ.
Tuy nhiên, nếu Khổng Nam Phi đã dám đột phá, có lẽ sẽ có chút chắc chắn.
Trên Hồ Tâm đảo.
Mạc Thiên Ngữ tựa hồ cũng cảm nhận được gì đó.
Hắn nhìn về hướng Tây Sơn, hắn cảm ứng được Hạo nhiên chính khí ở tòa Bạch Ngọc tháp cao ngất ngưỡng kia…
Là Khổng Nam Phi phá cảnh sao?
Hắn lấy mai rùa cùng đồng bảo ra, sau đó bèn thở dài một hơi.
Xem trên giao tình giữa hắn và Khổng Nam Phi, hắn cảm thấy mình nên tính một quẻ cho Khổng Nam Phi.
Mạc Thiên Ngữ quỳ sát ở trước mộ phu tử, ngồi nghiêm chỉnh.
Hắn nhét đồng bảo vào mai rùa, rồi khẽ lắc lắc, tiếng leng keng va chạm lẫn nhau vang vọng không ngừng.
Kế tiếp, ba cái đồng bảo bay ra từ bên trong, rơi trên mặt đất, Mạc Thiên Ngữ sắp xếp lại.
“Điềm đại hung a.”
Con ngươi của Mạc Thiên Ngữ không khỏi co rút a.
. . .
Tây Sơn.
Cửa Thí Luyện tháp mở ra.
Ngưng Chiêu mang theo đám người Nghê Ngọc, Bạch Thanh Điểu ra khỏi Thí Luyện tháp.
Lúc này, mọi người mới biết được, người phá cảnh… Là Khổng Nam Phi chưa ra khỏi tháp.
“Là tên thư sinh lôi thôi kia sao?”
“Khổng Nam Phi a, cháu trai ruột của phu tử Khổng Tu.”
“Khổng Nam Phi chuẩn bị phải kế thừa vinh quang của phu tử?”
Khổng ít tu hành giả đều cực kỳ kinh ngạc.
Bá Vương nhíu mày, lại là Khổng Nam Phi?
Giang Li thì kinh hãi, hắn rất hiểu rõ thực lực của Khổng Nam Phi, làm thế nào mà hắn có thể đạt đến trình độ đủ để phá Thiên Tỏa chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy được chứ, đến cùng là có chuyện gì đã xảy ra?
Mạnh Hạo Nhiên kích động tới nỗi khuôn mặt trở nên đỏ rực, sư phụ của bản thân mình sắp phá cảnh, trở thành vị Thiên Tỏa cảnh đầu tiên trong thiên hạ, hắn há có thể bình tĩnh?
Một khi Khổng Nam Phi thành công, cái tên Hạo Nhiên tông, tất nhiên sẽ vang danh thiên hạ!
“Sư phụ, nhất định phải thành nha!”
Mạnh Hạo Nhiên siết chặt nắm đấm lại.
Ầm ầm!
Bỗng dưng.
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên, cảm giác đè nén, nặng trĩu cùng bức bách khiến cho mọi người hít thở không thông.
Ngưng Chiêu cùng Nhiếp Trường Khanh nhìn về phía tầng mây đen dày dặc đang cuồn cuộn kéo đến.
Đây là… Lôi phạt!
Công tử trước kia cũng từng trải qua một lần!
Mà bây giờ, Khổng Nam Phi thế mà cũng dẫn động lôi phạt…
Hắn thật sự phải phá Thiên Tỏa sao?
Khổng Nam Phi có thể thành công không?
Cám xúc của các cường giả cấp bậc ngũ tạng viên mãn như Ngưng Chiêu, Nhiếp Trường Khanh, Bá Vương đều rất phức tạp.
Bọn hắn vừa hi vọng Khổng Nam Phi có thể thành công, tuy nhiên, lại vừa không hy vọng Khổng Nam Phi có thể thành công.
Bởi vì, kỳ thực trong lòng bọn họ đều giấu lấy việc muốn bản thân trở thành người đầu tiên trùng kích Thiên Tỏa cảnh.
Mà bây giờ, cơ hội này bị người khác nhanh chân đến trước.
Ầm ầm.
Trong bạch ngọc Thí Luyện tháp.
Cánh cửa nặng nề, ầm ầm mở ra.
Khổng Nam Phi mặc một thân nho sam lôi thôi, sắc mặt trầm xuống, từng bước từng bước đi ra từ bên trong Thí Luyện tháp.
Trong nháy mắt, hắn tựa như là trở thành tiêu điểm của người đời.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều hội tụ ở trên người hắn.
Không có người mở miệng, cũng không có người chào hỏi.
Bởi vì…
Mọi người đều biết, con đường phá Thiên Tỏa của Khổng Nam Phi chỉ vừa mới bắt đầu.
Mây đen trên bầu trời, tựa như có một cái lôi trì, lôi đình ào ạt ở trong đấy.
Nho sam lôi thôi của Khổng Nam Phi bay tán loạn, hắn ngẩng đầu lên, nhìn mây sét trên bầu trời.
Trong lòng của hắn có đôi phần kinh hãi, đó chính là thiên uy a.
Người có thể chống lại thiên uy sao?
Thế nhưng, sau kinh hãi, chính là nóng bỏng…
Người… Vì cái gì không thể chống lại thiên uy!?
Khổng Nam Phi nghĩ đến đây, không khỏi cười ha ha, cất bước dậm lên trên lớp tuyết đọng dày nặng trên đất.
Tuyết bay đầy trời sớm đã bị đình chỉ.
Thân thể đơn bạc của Khổng Nam Phi đứng lặng ở bãi đất trống dưới Thí Luyện tháp.
Mọi người đã sớm nhanh chóng rời đi, nhường ra một cái phạm vi.
“Hạo Nhiên! Có rượu không!?”
Khổng Nam Phi đang đứng lặng bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía Mạnh Hạo Nhiên ở phía xa xa kia, nói.
Mạnh Họa Nhiên ngẩn ngơ.
Chuẩn bị độ kiếp rồi, còn hỏi có rượu hay không?
Tuy nhiên, Mạnh Hạo Nhiên cũng không có hỏi nhiều, mà là xách lên một cái vò rượu đã sớm chuẩn bị xong, sau đó ném cho Khổng Nam Phi.
Ánh mắt của Khổng Nam Phi không khỏi phát sáng lên.
Nho sam phấp phới.
Hắn bắt lấy vò rượu bay đến, rồi vỗ một chưởng mở cái giấy dán ra, sau đó rót rượu vào trong miệng, âm thanh nước rượu soạt soạt cùng với tiếng cười vang vọng không dứt.
Có vòng xoáy linh khí khổng lồ đang xoay quanh xung quanh thân thể của Khổng Nam Phi.
Phía trên đỉnh đầu của hắn.
Lôi đình nồng đậm cuối cùng cũng không tiếp tục cuộn nữa, mà ầm ầm nện xuống.
Đánh về tên thư sinh lôi thôi Khổng Nam Phi đang thoải mái uống rượu kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận