Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1017: Không ai biết vẻ không dè dặt của ta (1)

Biển lớn đột nhiên nổ tung!
Một đạo ánh sáng vàng giống như sao băng từ trên bầu trời lao nhanh xuống.
Toàn bộ mặt biển bốc lên luồng hơi nóng vô tận, hơi nóng cuồn cuộn bức bách mặt mọi người. Trúc Lung đứng trên không trung, nhắm mắt lại, nhưng trên đỉnh đầu, ngôi sao thiên đạo của Ngũ Hoàng buông xuống vầng sáng bao phủ toàn thân nàng.
Ánh sáng mỏng manh bao phủ nàng, khiến nàng trông giống như đang khoác một tấm lụa mỏng được dệt bằng ánh trăng.
Dưới sự gia tăng thêm thiên đạo, sức chiến đấu của Trúc Lung nhanh chóng tăng vọt, mặc dù tổng lượng khí vận không thay đổi, nhưng không thể bỏ qua sự gia trì của thiên đạo.
Nước biển nổ
Phân thân Cổ Đế Hỏa tộc toàn thân bao phủ ngọn lửa màu vàng phóng lên cao, tràn đầy vẻ giận
dữ.
Cánh tay cụt của hắn đã khôi phục lại, nhưng Trúc Lung lại tới gần.
Nàng vung lên nắm tay nhỏ mềm mại, trong phút chốc, giống như có nhiều màu sắc sặc sỡ. Phân thân Cổ Đế đưa hai tay ra ngăn cản, nhưng lại bị đập vỡ sau đó nổ tung thành màn sương
máu.
“Thiên đạo gia thân! Chiến lực của Chuẩn Đế!” Phân thân Cổ Đế tức giận.
Hắn trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, Ngũ Hoàng lại còn có thủ đoạn sáng tạo ra chiến lực Chuẩn Đế này.
Có thể đạt được sự gia trì lực lượng thiên đạo, đương nhiên điều càng khiến hắn kinh hãi chính là Ngũ Hoàng lại diễn sinh ra được thiên đạo.
Trúc Lung đấm vào gò má phân thân Cổ Đế, nửa bên mặt của hắn lập tức bị đánh vỡ tan biến mất. Tất cả mọi người ngây ra như phỗng nhìn hai vệt ánh sáng vắt ngang trong hư không.
Trúc Lung đè lên phân thân Cổ Đế mà đánh.
Hoàn toàn thuộc về trạng thái máu ngược, Cổ Đế bị đánh bay hết lần này đến lần khác, hắn muốn chạy trốn, nhưng Trúc Lung luôn có thể phong tỏa hư không nhanh hắn một bước.
Sau khi chèn ép được phân thân Cổ Đế, nàng lại ra sức đánh lần nữa.
Một đấm lại một đấm…
Thân thể Cổ Đế bị đánh đến rạn nứt, máu vàng bắn ra.
Hình ảnh… Vô cùng hung tàn!
Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
Lục Cửu Liên nắm Thanh Liên kiếm, khóe miệng giật một cái.
Thật… Thật đáng sợ!
Nữ nhân xé bỏ sự dè dặt, thật đáng sợ!
Trúc Lung đá ra một cước, phân thân Cổ Đế rơi xuống mặt biển giống như một quả bom to lớn nổ tung.
Nước biển bắn tung tóe cao mấy ngàn thước.
Một khe rãnh vắt ngang qua, gần như chém biển lớn thành hai nửa.
Mà phân thân Cổ Đế nện vào đáy biển lớn, cày ra một cái rãnh biển sâu không thấy đáy ở dưới đáy bien.
Ngay từ đầu, phân thân Cổ Đế vẫn có thể chống cự.
Thế nhưng tiếp theo đó chỉ đơn thuần là hình ảnh phân thân Cổ Đế bị đánh tơi bời.
Trúc Lung thậm chí còn nắm lấy phân thân Cổ Đế, xoay trái xoay phải, mỗi khi lực lượng kia đập vào mặt biển lớn, nó đều có thể khiến mặt biển nổ thành từng mảnh.
Dòng máu màu vàng của phân thân Cổ Đế chảy vào trong biển lớn, trong dòng máu kia ẩn chứa nguồn năng lượng vô cùng dồi dào khiến các sinh linh trong biển vô cùng khát vọng.
Thế nhưng, khi cảm nhận được uy áp khủng bố của Trúc Lung, những sinh vật biển này lại không dám động miệng.
“Chuẩn Đế à…”
Phân thân Cổ Đế rất mờ mịt.
Bị đánh một trận tơi bời khiến phân thân Cổ Đế có chút hoài nghi nhân sinh.
Mục đích mà hắn đến là gì?
Vì sao hắn phải làm bàn tay gây tội ác phía sau màn, khống chế sự diệt vong của Đại Huyền thần triều?
Chẳng lẽ là vì một trận đánh tơi bời này sao?
Tất cả những điều này đều không giống với những gì hắn tưởng tượng, hẳn là hắn không nên dùng thủ đoạn cường thế để tuyên bố trở về.
Khiến vạn tộc đến triều, khiến người trần chấn động?!
Mặc dù chỉ là một phân thân, nhưng cũng không nên bị tra tấn đau đớn như vậy!
Bên ngoài Hư Vô Thiên thực ra là bên ngoài Ngũ Hoàng.
Trong Bình Dương Thiên, không biết từ lúc nào, đã tụ tập rất nhiều cường giả.
Năm Thánh tộc lớn còn lại ở Thượng giới, thậm chí còn có cường giả Thiên Linh tộc.
Bọn họ trơ ra nhìn tình huống chiến đấu trong Ngũ Hoàng.
Bởi vì Lục Phiên cảm nhận được bọn họ đã đến, hắn rất nhiệt tình giải trừ hiệu quả che đậy mà Phúc Thiên trận mang đến, để bọn họ có thể thấy rõ được trận chiến chênh lệch xa này.
Hình ảnh phân thân Cổ Đế bị bạo ngược.
Trong lúc nhất thời, những người trần vốn vui sướng vì Cổ Đế đã trở về, bắt đầu trở nên lạnh lùng.
Cổ Đế không thể yếu như vậy.
Tất cả đều là giả!
Cổ Đế chưa hề trở về!
Vẻ tha thiết trên gương mặt của rất nhiều người biến mất, một số lão già càng thất vọng sâu sắc. Phân thân Cổ Đế cảm ứng được một màn này, tức giận đến mức sắp hộc máu, hắn vốn là Cổ Đế Hỏa tộc, vốn là dựa vào tâm tình tức giận để tăng cường lực lượng.
Thế nhưng khi đối mặt với cường giả Chuẩn Đế, cho dù tức giận thì có thể làm gì? Sự chênh lệch về sức mạnh cứng rắn không phải là thứ mà sự tức giận có thể bù đắp được.
Hắn có ý định muốn chạy trốn.
Nhưng lại có một bàn tay lớn hiện ra, giữa thiên địa xuất hiện một thân ảnh khổng lồ, ngồi ngay ngắn, xếp quân cờ trên bàn giống như một vị thần che khuất cả bầu trời.
Phân thân Cổ Đế muốn thoát ra, thế nhưng… Nhưng hắn lại bị lĩnh vực bàn cờ được mở rộng ra bao phủ lấy.
Trận ngôn chữ “Đều” bao trùm xuống.
Hắn muốn chạy trốn, nhưng lại bị trận ngôn đánh trở về, rồi lại bị Trúc Lung đánh tơi bời.
Những người trần đều nhìn đến ngây người.
Đặc biệt là ở một nơi của Ngũ Hoàng, rất nhiều Ngũ Hoàng tiên nhân hít một ngụm khí lạnh.
“Bất Chu Phong ma nữ… Càng ngày càng khủng bố! Từ nay về sau chúng ta phải liệt Bất Chu Phong vào cấm khu của sinh mệnh!”
“Thật mạnh! Cái này cũng quá mạnh”
“Hay cho một Cổ Đế càn rỡ, khuấy động mưa gió ở Ngũ Hoàng, dấy lên trận chiến phạt kiệt, tự cho là nắm chắc thắng lợi, nhưng thật không ngờ, hôm nay lại bị ma nữ đánh thành chó chết!”
Từng vị nhân tiên chân tiên nhao nhao mở miệng, có người sợ hãi thán phục, có người cười to. Đám người Bá Vương, Đường Nhất Mặc cũng không khỏi im lặng.
Nhìn phân thân Cổ Đế bị đánh không còn chút lực phản kháng nào, thân thể đẫm máu, bọn họ đều rùng mình.
Bá Vương cũng cảm thấy như vậy, cho dù hắn có đạo ý bất khuất.
Thế nhưng không hiểu sao hắn vẫn rùng mình, hắn cảm thấy… Nếu gặp phải thủ đoạn thâm độc của Trúc Lung như lúc này, thì cho dù có đạo ý bất khuất cũng chưa chắc cứu được hắn.
Kết cục nhất định sẽ thê thảm hơn Cổ Đế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận