Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 363: Bất Diệt ma thể. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Thối Thể đan, tên như ý nghĩa, là một loại đan dược dùng để rèn luyện thể chất.
Cho dù Nghê Ngọc là người đã luyện chế ra đan dược thì cũng không hiểu rõ công hiệu cụ thể của Thối Thể đan, nàng chỉ là dựa vào đan phương mà Lục Phiên cho ra, để luyện chế đan dược.
Nghê Ngọc chỉ biết một việc, Thối Thể đan khó hơn rất nhiều so với Tụ Khí đan.
Tâm lực mà nàng hao tốn, nhiều hơn gấp vô số lần Tụ Khí đan.
Ba cái Thối Thể đan, có thể nói Nghê Ngọc xem nó như bảo bối.
Nàng cũng không phải loại loại người tri ân không báo đáp, Cảnh Việt kháng trụ đan kiếp cho nàng, vì lẽ đó, một viên Thối Thể đan liền cho Cảnh Việt.
Đây là thứ Cảnh Việt nên có, cũng là chỗ mà người thử đan nên có.
Còn về hai viên Thối Thể đan còn lại, Nghê Ngọc không có nỡ ăn.
Nàng không có cho ai cả, chuẩn bị chờ đợi sau khi công tử trở về, tranh công cùng với công tử.
Thế nên, Cảnh Việt đã nuốt Thối Thể đan lập tức trở thành đối tượng mà tất cả mọi người chú ý.
Cho dù là Ngưng Chiêu được tắm gọi ở trong bản nguyên phản hồi, cũng hơi kinh ngạc cùng tò mò.
Thối Thể đan, đây chính là đan dược mà Nghê Ngọc hao tốn vô số tâm lực để luyện chế, không biết là có công hiệu gì đây?
Cảnh Việt chỉ cảm thấy đau đớn.
Không sai.
Nếu không phải đan dược này chính là do Nghê Ngọc tự tay ném tới, Cảnh Việt e rằng phải hoài nghi Nghê Ngọc thả độc hắn.
Đan dược vào miệng, cũng không phải là lập tức tan đi.
Cảnh Việt cắn xuống, tựa như cắn viên đường vậy, tiếng vang răng rắc.
Sau đó, nuốt xuống.
Chỉ trong chốc lát sau, dạ dày của hắn tựa như bị hóa thành một cái lò lửa, trở nên nóng bỏng vô cùng, không khác gì độ nóng do liên tục bị đốt cháy.
Cảnh Việt thấp giọng rống lên.
Hắn cảm giác xương cốt toàn thân của mình bị xem là nguyên liệu, thả vào bên trong lò lửa để rèn luyện vậy.
Giống với thời điểm Công Thâu Vũ đánh kim loại.
Đùng!
Cảnh Việt quỳ sát trên mặt đất, da thịt của hắn trở nên đỏ rực, thậm chí còn có hơi nóng tỏa ra.
Mơ hồ có sóng nhiệt cuồn cuộn xuất hiện.
Cảnh Việt gầm nhẹ, hắn bỗng nhiên muốn móc đan dược ở trong miệng mình ra.
Hắn không muốn ăn, tâm tư muốn chạy trốn đã lâu, bây giờ lại phun trào mà lên.
Vạn chúng xung quanh nhìn trừng trừng.
Trong lòng của Cảnh Việt khó chịu, có lẽ, đây chính là đại giới do ăn độc dược.
Cảnh Việt rút Cảnh Thiên kiếm ra, đâm trên mặt đất, thân thể run rẩy kịch liệt.
Có từng giọt mồ hơi thẩm thấu mà ra từ bên trong lỗ chân lông của hắn, làm cho xiêm y của hắn bị ướt đẫm.
Sau đó, thậm chí còn có vật chất màu đen lan tràn ra từ trong cơ thể hắn.
Người xung quanh đều sợ ngây người.
Tình huống này rốt cuộc là thế nào?
Hiệu quả của đan dược này… Thống khổ như vậy sao?
Cảnh Việt nắm Cảnh Thiên kiếm, từ trên đảo mà chạy vội ra, xông vào trong hồ nước.
Cảnh Thiên kiếm được hắn nắm trong tay, không ngừng múa từng đường kiếm về phía Bắc Lạc hồ, nhằm để phát tiết chính mình.
Vừa mới bắt đầu, rất nhiều người còn chưa để ý.
Thế nhưng…
Rất nhanh, đám người Bá Vương, Tư Mã Thanh Sam, Đường Nhất Mặc lập tức nhìn ra điểm khác biệt.
Uy lực từ thanh kiếm của Cảnh Việt đang dần dần mạnh lên!
Mơ hồ, dường như có tiếng Long ngâm nổ vang.
Đó là biểu hiện xương sống như rồng…
Cảnh Việt vậy mà tại thời khắc này, có tư cách trùng kích Thiên Tỏa cảnh!
Cho dù là Ngưng Chiêu tắm gội ở bên trong bản nguyên phản hồi cũng bị kinh sợ.
Cảnh Việt trước kia, khoảng cách đột phá Thiên Tỏa cảnh chính là tới một đoạn.
Mặc dù vậy, một viên Thối Thể đan, vậy mà lập tức để cho Cảnh Việt thu được tư cách trùng kích Thiên Tỏa.
Rất nhiều người đều suy tư, ngay sau đó, đôi mắt phát sáng lên.
Thậm chí, toát ra vẻ tham lam cùng kinh ngạc.
Thối Thể đan, rèn luyện thể chất, thứ mà Thiên Tỏa cảnh cần chính là thể chất mạnh mẽ, rèn luyện chính là xương sống.
Cho nên, Thối Thể đan có công dụng trợ giúp trùng kích Thiên Tỏa cảnh.
Trong lúc nhất thời.
Không ít người đều nhận ra độ trân quý của Thối Thể đan.
Khó trách vì sao đan dược này có thể dẫn tới đan kiếp!
Ban đầu người đời muốn xung kích Thiên Tỏa cảnh, quá khó khăn, không có đủ thiên phú và nghị lực, căn bản là bất khả thi.
Thế nhưng…
Bây giờ, lại có đường tắt!
Một viên Thối Thể đan, có thể trợ giúp rèn luyện thân thể, trùng kích Thiên Tỏa!
Cắn thuốc có thể cắn đến Thiên Tỏa, đây chính là một chuyện làm cho lòng người trở nên cực kỳ phấn chấn.
Đương nhiên, muốn thuần túy dựa vào cắn thuốc mà đến Thiên Tỏa thì cũng có chút mơ giữa ban ngày, đan dược là có tác dụng phụ trợ, chủ yếu vẫn phải xem thiên phú.
Oanh!
Cảnh Việt đè nén xuống khí tức của mình, hắn không có dẫn Thiên Tỏa kiếp, hắn cũng biết rõ, dùng thực lực hiện tại của hắn, còn chưa đủ để vượt qua Thiên Tỏa kiếp.
Cho nên…
Hắn muốn đình chỉ.
Củng cố tu vi, lại tiếp tục tăng lên thực lực, sau đó, mới có thể độ kiếp.
Ánh mắt mà Bá Vương, Đường Nhất Mặc nhìn về phía Nghê Ngọc, tràn đầy nóng bỏng.
Đó là một loại nóng bỏng lên đến cực độ, bọn hắn khác biệt với những người khác. Căn cơ của bọn hắn thậm chí còn vững vàng hơn cả Cảnh Việt, nên nếu như có thể thu được Thối Thể đan, có lẽ, có thể dễ dàng bước vào Thiên Tỏa!
Bá Vương lướt sóng mà đi.
Hắn nhìn chằm chằm Nghê Ngọc.
“Nghê đại sư, có thể bán lại hai viên Thối Thể đan còn lại cho bổn vương?”
Bá Vương hỏi.
Nghê Ngọc không thể nghi ngờ là một Luyện Đan đại sư, mặc dù Nghê Ngọc cũng chỉ là tỳ nữ cho Lục thiếu chủ, thế nhưng, trên đan dược, vẫn là phải khách khí xưng Nghê đại sư.
Một đường kiếm mang đột nhiên quét qua.
Cảnh Việt giáng xuống từ trên trời, hắn tựa như thay xương đổi thịt, rơi xuống trước người Bá Vương.
Cảnh Thiên kiếm khẽ quét ngang, nước hồ Bắc Lạc lập tức một cắt ra một vết nứt, thật lâu khó mà khép lại.
Bá Vương ngừng bước.
Trên Hồ Tâm đảo, Nghê Ngọc lại cất kỹ hai viên đan dược tựa như bảo bối.
“Không bán, chờ công tử trở về lại nói.”
Nghê Ngọc nói.
Bán?
Nghê Ngọc nàng giống như là loại người thiếu tiền sao?
Công tử đã từng nói, nàng có thể tùy ý dùng tiền để mua dược tài, nên nàng sẽ thiếu tiền?
Bá Vương có chút tiếc nuối, hắn không có cậy mạnh.
Đương nhiên, hắn cũng không có tư cách để cậy mạnh.
Nơi này chính là Bạch Ngọc Kinh, dù cho Lục thiếu chủ không ở đây, thì Ngưng Chiêu đã bước vào Thiên Tỏa cũng đủ để trấn áp Bá Vương.
Bá Vương tiếc nuối quay người, về tới bên trong Thư lâu, tiếp tọc đọc thư tịch.
Tuy nhiên, có rất nhiều nội dung hắn không xem được.
Hắn có chút bao la mờ mịt, thực lực của hắn, dần dần bị vượt mặt.
Mặc Bắc Khách nắm lấy một quyển thư tịch, khóe mắt dày nặng hơi hơi run lên.
Hắn nhìn xem Hồ Tâm đảo, thở dài một hơi.
So với Bạch Ngọc Kinh, Đại Huyền học cung vẫn là phát triển quá chậm.
Mặc Bắc Khách không có tiếp tục đọc thư tịch nữa, bởi vì hắn phát hiện nội dung của rất nhiều thư tịch đều liên quan tới tu hành pháp.
Tu hành pháp tuy trọng yếu, thế nhưng…
Thứ hiện tại Mặc Bắc Khách quan tâm là tu hành lý niệm để kiến thiết Đại Huyền học cung.
Hắn chống thuyền, leo lên Hồ Tâm đảo.
Thấy được Nghê Ngọc.
Hắn nâng tay áo, chắp tay khom người về phía Nghê Ngọc.
“Nghê đại sư.”
Mặc Bắc Khách khách khí nói.
Nghê Ngọc lại cảnh giác nhìn xem Mặc Bắc Khách, lão già này, không phải đồ tốt.
Nghê Ngọc còn nhớ đến lúc đầu, cường giả Âm Dương gia giả mạo lão đầu này, muốn giết công tử.
“Lão hủ không phải đi đến cầu đan dược…”
Mặc Bắc Khách lại cười nói.
“Lão hủ muốn hiểu một phen tâm đắc của Nghê đại sư đối luyện đan. Ta chính là người phụ trách Đại Huyền học cung, mong muốn lấy lý niệm luyện đan của Nghê đại sư, truyền thụ lại cho hậu bối tu hành giả trong tương lại, để cho trở nên rực rỡ hơn.”
“Nếu như đan dược chi đạo có thể truyền bá, Nghê đại sư, ngươi chính là nhất thế Thánh sư a.”
Mặc Bắc Khách chân thành nói.
Nghê Ngọc nghe vậy có chút chóng mặt.
Nhất thế Thánh sư?
Nghê Thánh Sư?
Nghe… Hình như rất không tệ?
Mặc Bắc Khách nở nụ cười, hắn nhìn về phía Cảnh Việt, đồng thời nhìn về phía Công Thâu Vũ…
“Đại Huyền học cung ta mới lập, muốn trở thành căn cứ để bồi dưỡng tu hành giả, thế nhưng, sự phồn vinh chân chính của việc tu hành, không thể nào chỉ đơn giản là đi trên con đường tu hành, mà còn phải phát triển đa dạng. Luyện đan, trận pháp, luyện khí, vân vân… Đều rất quan trọng.”
“Thứ mà Lục thiếu chủ mong muốn, e rằng cũng là sự phồn vinh như vậy.”
Lời nói của Mặc Bắc Khách không phải chỉ nói cho Nghê Ngọc, mà còn là nói với tu hành giả ở xung quanh.
Có thể nói ở nơi này, hội tụ một nhóm tu hành giả ưu tú nhất thiên hạ.
Mặc Bắc Khách nếu như có thể mời một số người trong vô số những người này làm giáo tập cho Đại Huyền học cung, thì cũng là một loại tiến bộ cùng phát triển đối với học cung.
“Không được, không thể,… Ngươi khen ta cũng vô dụng.”
“Phải đợi công tử trở về ta mới có thể làm ra quyết định.” Nghê Ngọc có thể lấy lại tinh thần từ bên trong dụ hoặc trở thành Nghê Thánh Sư.
Mặc Bắc Khách mỉm cười.
Nhưng cũng không nóng nảy.
Mà lúc này.
Mặt hồ gợn sóng lên.
Lục Trường Không đạp thuyền, chắp tay lên đảo, bắt chuyện với Mặc Bắc Khanh.
Mặc Bắc Khách muốn đào người của nhi tử mình, Lục Trường Không hiển nhiên phải đến ngăn lại một phen.
Bá Vương thì liếc mắt, không có để ý.
Đổ ước của Tây Lương quân cùng Đại Huyền học cung vẫn còn đó.
Tuy nhiên, học cung này có hơi lòe loẹt, sao lại có thể thắng Tây Lương Hạng Gia quân được tạo dựng từ một lòng vì chiến?
Bạn cần đăng nhập để bình luận