Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 984: Bạo quân (3)

1348 chữ
Tuy nhiên, một vị học giả vĩ đại đã đứng lên và bác bỏ lời nói của Đạm Đài Mạc Kiệt.
“Bệ hạ, Huyền Vũ Vệ là hộ vệ riêng của ngài, không cần tốn quá nhiều tài nguyên tu luyện hộ vệ riêng, hiện tại thiên hạ đại loạn, bên trong là thiên tai, bên ngoài là yêu tộc, thần cảm thấy những tài nguyên này nên giao cho các binh lính ở tiền tuyến chiến tranh chống lại yêu tộc”
Đạm Đài Mạc Kiệt không hài lòng, anh cảm thấy lửa giận dâng trào, giọt máu vàng trong tim đập ngày càng nhanh.
Cả người toát ra vẻ lãnh lẽo.
Sau cuộc đối đầu giữa Nhân Hoàng và thần dân của mình.
Làm thế nào mà Đạm Đài Mạc Kiệt có thể nói lại với một học giả vĩ đại.
Dưới sự xấu hổ và tức giận, hắn đã thừa nhận vụ việc.
Ra lệnh cho người bắt vị học giả này xuống và chém làm đôi.
“Thần, cho dù là chết thì vẫn là câu nói cũ!”
Vị học giả khí thế tràn đầy chính nghĩa, nhìn chằm chằm Đạm Đài Mạc Kiệt, quát lên.
Đại điện bấy giờ náo động, hộ vệ của Nhân Hoàng xuất hiện, đem vị học giả kia cùng lời lẽ của hắn kéo xuống đại diện, máu tươi nhuộm đỏ điện đá xanh.
Mọi người có mặt tại đại điện đều cảm nhận được toàn thân lạnh lẽo.
Nhìn Đạm Đài Mặc Kiệt ngồi trên ngai vàng mà cảm thấy thần triều Đại Huyền sắp sửa có sự thay đổi lớn.
Sau khi phát tiết được cơn giận, Đạm Đài Mạc Kiệt nhẹ nhàng thở ra, tâm trí sáng suốt trở lại, giọt máu vàng trong tim vang lên một nhịp, tỏa ra năng lượng gột rửa cơ thể hắn, làm cho Đạm Đài Mạc Kiệt cảm giác được bản thân ngày càng mạnh mẽ!
Một vị học giả đức cao trọng vọng đã chết.
Toàn bộ triều đình bắt đầu như vỡ trận, tấu chương bay tán loạn như tuyết rơi.
Càng ngày càng nhiều các vị học giả cùng nhau vào điện. Trong đại điện, đoàn người phản đối kế hoạch điên rồ của Đạm Đài Mạc Kiệt.
Đạm Đài Mạc Kiệt nhìn những vị học giả dùng ngòi bút, văn chương để đấu với hắn. Thầm hít một
hơi sâu, giọt máu vàng trong tim càng đập kịch liệt, toàn thân hắn như bùng cháy. Suýt nữa thì hắn không thể khống chế lực đạo mà bóp nát chiếc xe lăn.
“Việc trẫm làm, tại sao phải đợi chúng học giả như các người lên tiếng nhỉ?”
Đạm Đài Mạc Kiệt mở mắt ra, nở nụ cười lạnh. Vung tay lên, các hộ vệ của hắn bắt đầu hành động. Giữa tùy đường là chính khí cuồn cuộn, sao mà sợ áp bức nho nhỏ của các hộ vệ cơ chứ?
Đạm Đài Mạc Kiệt đứng bên trên tỏa ra quyền uy, lấn át chính khí.
Đột nhiên chỉ nghe tiếng đao cứa vào da thịt. Đao kiếm lạnh lẽo, máu tươi vương đầy khắp nơi.
Một người, rồi lại một người ngã xuống. Còn có đầu của một vị đại thần lăn xuống trước phiến đá xanh khi nãy.
Bốn bề của cung đình thần triều Đại Huyền lúc này lặng như tờ.
Sử quan run rẩy ghi chép.
Lịch Đại Huyền năm 627, Nhân Hoàng đời thứ sáu muốn tu hành, vô cùng ngang ngược, giết hơn trăm vị đại thần cùng học giả, chính nghĩa muốn xuất hiện thì e rằng cũng khó mà tồn tại.
Tại kinh đô bắt đầu truyền đi những sự việc về vị bạo quân này.
Trên đỉnh Thiên Cơ. Lữ Mộc Đối mở mắt, nhìn tầng mây cuồn cuộn ở chính giữa, bắt đầu bấm tay tính toán.
Đôi mắt ông rụt lại, phảng phất thấy được hình ảnh máu chảy thành sông, đầu rơi vô số, oán khí ngút trời.
“Đạm Đài Mạc Kiệt…”
Sắc mặt của Lữ Mộc Đối trắng bệch, cuối cùng thì… điều đó vẫn xuất hiện sao?
Khi kế vị dẫn đến sự biến đổi của khí vận. Kẻ này, giết người hơn trăm, bất cứ ai làm trái ý hắn đều giết không tha, thực sự là ảnh hưởng lớn đến khí vận của nhân tộc.
Thiên tại so với chuyện này thì không là gì cả.
Lữ Mộc Đối bay khỏi đỉnh Thiên Cơ, tay nắm trượng trúc, trượng trúc hiện ra hàn quang.
Trên nét mặt già nua của ông tràn đầy vẻ nghiêm nghị, ông bay đến hoàng cung.
Gặp được Đạm Đài Mạc Kiệt đang ngồi ngay ngắn trên ngai, khí thế áp bức, đến cả Lữ Mộc Đối ông cũng cảm nhận được sự áp bức vô hình.
“Sư phụ?!”
Đạm Đài Mạc Kiệt mừng rỡ nhìn Lữ Mộc Đối.
Nhưng rất nhanh hắn nhìn thấy được vẽ lãnh đạm trên mặt Lữ Mộc Đối, sự mừng rỡ của hắn cũng dần biến mất.
“Ngay cả sư phụ cũng không hiểu lòng trẫm…”
Giọt máu vàng trong ngực Đạm Đài Mạc Kiệt lại run lên, khiến cho lửa giận trong lòng hắn không ngừng tăng lên.
“Giết hơn trăm người, ngươi có biết ngươi đã làm sai điều gì không?” Lữ Mộc Đối thất
Khí thế áp bức như thế, bỗng nhiên bùng nổ như một quả pháo.
vọng nói.
Lữ Mộc Đối vẻ mặt đại biến, trên người Đạm Đài Mạc Kiệt tỏa ra khí thể áp bách, có thể so với một vị tôn giả Tạo Hóa.
Đạm Đài Mạc Kiệt là một Nhân Hoàng nhưng lại có thể tu hành?
Lữ Mộc Đối rút trượng trúc ra.
Cảnh giới nhân tiên như ông, áp thể Tạo Hóa tôn giả là một việc rất dễ dàng.
Nhưng mà… Nhân Hoàng đường đường là đại khí vận của nhân tộc, Lữ Mộc Đối rút trượng trúc ra
liền cảm thấy như có nguyên ngọn đủi nè lên, bị phản phệ ho ra máu mà rút lui.
Đạm Đài Mạc Kiệt mắt sáng lấp lánh, từng bước đến gần Lữ Mộc Đối.
Đột nhiên, chính khí không biết từ đầu cuồn cuộn kéo đến.
Một vị khoác lên mình sam y, xuất hiện bên cạnh Lữ Mộc Đối, chớp mắt, liền dẫn Lữ Mộc Đối biến mất trong làn sương.
Uy áp của Đạm Đài Mạc Kiệt, đúng là bị bắn ra.
Lữ Mộc Đối nhìn người bên cạnh mình, khẽ giật mình.
“Hạo Nhiên?”
Mạnh Hạo Nhiên gật đầu, vẻ mặt có đôi phần hờ hững.
“Nhân Hoàng không theo đạo, đã giết hơn trăm học sĩ dưới trướng của đạo ta. Sư tôn đặc biệt cho Hạo Nhiên ta đến thông báo, kể từ hôm nay, Hạo Nhiên tông sẽ ra khỏi thần triều Đại Huyền. Mạnh Hạo Nhiên lạnh nhạt nói.
Sau đó, hắn mang theo Lữ Mộc Đối đang trọng thương biến mất.
Đám hộ vệ đến, Đạm Đài Mạc Kiệt từ từ xuất hiện, nhìn chằm chằm vào khoảng không mà Mạnh Hạo Nhiên và Lữ Mộc Đối vừa biến mất.
“Chân Tiên quả nhiên là rất mạnh. Nhưng nếu như trẫm tu hành, không một ai có thể ngăn cản tram”
Lục Phiên ngồi ngay ngắn ở phía trên của Bạch Ngọc Kinh lầu, chầm chậm mở mắt, kết thúc viễn cảnh bên trong Truyền Đạo Đài.
Đôi mắt cong cong rất nhanh liền thấy được sự tình xảy ra trong thần triều Đại Huyền.
Đúng lúc nhìn thấy Lữ Mộc Đối bị phản phệ, được Mạnh Hạo Nhiên đưa đi
Hắn còn nhìn thấy được uy nghiêm của đế vương tỏa ra từ người của Đạm Đài Mạc Kiệt.
Khóe miệng hắn khẽ cong lên.
“Nhân Hoàng tu đạo… nhân dịp bổn côn tử vắng mặt, liền phá vỡ quy tắc của bổn công tử đặt ra
à…”
“Quy tắc của Lục Bình An ta nào có dễ phá vỡ đến thế”
Bạn cần đăng nhập để bình luận