Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 881: Chế tạo phương pháp tu hành của Minh Thổ: Lục Đạo Luân Hồi (1)

Edit: Long Hoàng
Đảo Hồ Tâm.
Lục Phiên kinh ngạc nhìn về hướng Bất Chu Phong, nhìn khí thế của Trúc Lung đang không ngừng biến hóa, trong đôi mắt của hắn không khỏi toát ra vẻ kinh ngạc.
“Đây là mượn nhờ Thiên Đạo chi lực do Đạo Nguyên biến thành để thối luyện bản thân sao?”
Lục Phiên cầm《 Cao Đẳng luyện khí 》trên tay, đôi mắt không khỏi hơi hơi sáng lên.
Chúc Long mặc dù cũng là một trong Thiên Long bát chủng, thế nhưng tính đặc thù lại hơn xa các long chủng còn lại.
Bây giờ, Long Huyền muốn dùng truyền đạo đài để chế tạo ra một đầu Chúc Long khác, sẽ rất khó khăn, thậm chí là không có cách nào làm được.
Bởi vậy, đối với sự trưởng thành của Chúc Long, Lục Phiên rất quan tâm.
“Dùng Thiên Đạo để tu hành. . .”
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên thiên nhận ỷ, ngón tay gõ nhịp, nhìn xem Đạo Nguyên đang không ngừng rủ xuống năng lượng đáng sợ, tràn vào trong thân thể Chúc Long, khiến cho nàng mạnh lên, thậm chỉ bản mệnh thần thông cũng được cường hóa, hắn như có điều suy nghĩ.
“Quả nhiên… Ngũ Hoàng muốn nhanh chóng phát triển, đản sinh ra thiên đạo là không thể thiếu.”
“Có Thiên Đạo, tốc độ phát triển của Ngũ Hoàng sẽ nhanh hơn rất nhiều.”
Lục Phiên nhìn chăm chú Chúc Long đang thổ nạp Thiên Đạo Đạo Uẩn để mạnh lên, hắn không ngăn cản, cũng chẳng có lý do để ngăn cản.
Tiểu Trúc Lung là đứa con mà hắn yêu thương nhất, hắn rất muốn nàng mạnh lên, làm sao lại đi ngăn cản.
Nghe đồn, Thánh cảnh chính là dùng Thiên Đạo đến thối luyện nhục thân để tu hành.
Chẳng lẽ. . . Tiểu Trúc Lung đã có thể trùng kích thánh cảnh rồi?
“Thiên Đạo của Ngũ Hoàng hiện tại còn non nớt, nhưng mà… vừa lúc có thể giúp đỡ cho Trúc Lung tu hành, nếu như là giống như Thiên Đạo của cửu trọng thiên, có ý thức hoàn chỉnh, Trúc Lung mà dám dùng nó để tu luyện, ắt phải gặp diệt thế lôi kiếp oanh sát.”
Lục Phiên lắc đầu.
Nhìn về phía bên ngoài Ngũ Hoàng, đôi mắt hơi ngưng trọng.
Cửu trọng thiên có Thiên Đạo, Ngũ Hoàng nếu như muốn đản sinh Thiên Đạo, Lục Phiên cũng phải suy nghĩ, tương lai làm sao đối mặt với nó.
Ngày mà hai bên vạch mặt, sớm muộn cũng sẽ tới.
Nếu như không có thủ đoạn đối phó, Thiên Đạo của Ngũ Hoàng sợ là sẽ bị Thiên Đạo của Cửu trọng thiên phá diệt!
Đến lúc đó, toàn bộ Ngũ Hoàng đều phải gặp nạn.
Ngũ Hoàng là căn cơ luyện khí của Lục Phiên.
Muốn hủy diệt Ngũ Hoàng, chẳng khác gì muốn hủy diệt Lục Bình An hắn. . .
Bởi vậy, Lục Phiên không thể nhịn.
Tầm mắt lại rơi lên 《 Cao Đẳng luyện khí 》, Lục Phiên cần phải hiểu rõ thứ này trong thời gian ngắn, sau đó bắt đầu phá giải đế binh.
. . .
Thiên Đạo thụ.
Thiên Đạo Thụ bây giờ đã trở thành Thánh Địa của Ngũ Hoàng, không chỉ vì, Thiên Đạo quả sau khi kết xuất sẽ có thể giúp người tu hành dễ dàng ngưng tụ ra đạo ý.
Càng là bởi vì Đạo Uẩn Thiên Đạo, sẽ giúp cho người tu hành càng ngày càng thấu ngộ tu hành đại đạo.
Bởi vậy, không ít thế lực tu hành trong Ngũ Hoàng đều đem tông môn xây dựng ở gần Thiên Đạo Thụ.
Như vậy có thể hưởng ké được Đạo âm khuếch tán từ Thiên Đạo Thụ.
Chung quanh Thiên Đạo thụ, số lượng người tu hành xếp bằng tu luyện rất nhiều.
Từ Dương Thần cường giả, cho tới tiểu bối Thể Tàng cảnh, đều ngồi xếp bằng, lắng nghe đại đạo.
Ầm ầm!
Bỗng dưng, có không ít người ngẩng đầu, nhìn về hướng Bất Chu phong.
“Đó là cái gì?”
Có người tu hành kinh hãi.
Bọn hắn phảng phất nhìn thấy được một khỏa tinh thần to lớn, cũng thấy được bóng ảnh đầu người thân rắn đang phun ra nuốt vào viên tinh thần kia.
Dị tượng này, tựa như thiên thần hiện thế!
Bất Chu phong, đó là cấm địa của Ngũ Hoàng, tương truyền bên trong Bất Chu phong có một vị ma nữ, nhắm mắt, dễ giết.
Nhưng khi có hạng người không biết sống chết dám xâm nhập Bất Chu phong, đều sẽ bị ma nữ vô tình giết chết.
Ban đầu, rất nhiều người đều cho rằng, ma nữ ở Bất Chu Phong đã siêu thoát, phi thăng thiên môn.
Nhưng thấy dị tượng lần này, xem ra vị ma nữ này chưa hề phi thăng!
Ào ào ào!
Thiên Đạo thụ bắt đầu chập chờn.
Phảng phất như hưởng ứng với đạo uẩn mà Trúc Lung đang phun ra nuốt vào rủ xuống.
Tựa hồ như có hồng chung đại lữ thanh âm, càng có thanh âm gấm sắt tung bay.
Đó là một loại Đạo Uẩn cụ hiện.
Vô số thân thể người tu hành đều chấn động, mọi người đều hưng phấn, đây chính là đại cơ duyên a!
Cho nên, tất cả đều ngồi xếp bằng, bắt đầu cảm ngộ.
Lần lĩnh hội này, tựa như nước chảy róc rách, ai cũng có được thu hoạch.
Càng có không ít người, tại dưới Đạo Uẩn gợn sóng tẩy lễ, trực tiếp phá cảnh.
. . .
Lục Phiên không để ý biến hóa ở Bất Chu phong.
Mặc dù Lục Phiên đoán được, sau lần cộng minh với Thiên Đạo này, thực lực của Trúc Lung chắc chắn sẽ tăng lên cực khủng bố.
Ầm ầm!
Nửa tháng sau, Lục Phiên cảm nhận được thiên địa biến hóa.
Bầu trời của Ngũ Hoàng, tối sầm.
Chợt, bầu trời lại lập tức sáng lên.
Lục Phiên buông thư tịch trong tay xuống, cảm nhận bầu trời đang xen lẫn giữ ngày cùng đêm, như có lực lượng thần thông trong đó.
“Mở mắt trời sáng, nhắm mắt là ban đêm. . .”
“Thần thông của nha đầu Trúc Lung, càng ngày càng mạnh rồi.”
Lục Phiên cười cười.
Thu hồi 《 Cao Đẳng luyện khí 》, nội dung phần pháp môn này, hắn đã nghiên cứu gần đủ rồi, thông qua truyền đạo đài thôi diễn, hắn gần như đã nắm giữ toàn bộ.
Lấy Phượng Linh kiếm ra.
Chẳng qua, Phượng Linh kiếm trước kia hừng hực hỏa diễm, hiện tại lại ảm đạm thất sắc, trên thân tràn đầy vết rạn nứt.
“Lão bằng hữu a. . .”
Lục Phiên cảm khái một phiên.
Hỗn độn chi lực phun trào ra, bản nguyên cùng với Thiên Đạo chi lực cũng cuồn cuộn theo.
Đan xen vào nhau, sau đó cùng dung nhập vào bên trong Phượng Linh kiếm.
Ngọn lửa nóng bỏng cuồn cuộn, Phượng Linh Kiếm hòa tan thành một đống kim loại dạng lỏng, không ngừng xoay tròn trong hỏa diễm, cuối cùng thành một quả cầu kim loại.
Giống như một quả trứng.
“Niết Bàn.”
Lục Phiên tay bóp ấn ký, Nguyên thần phun trào, linh khí từ trên trời giáng xuống, dường như thác nước đang đổ xuống, hung mãnh đụng vào trên kiếm.
Keng!
Rất nhanh, Phượng Linh kiếm phá xác mà ra, dường như Niết Bàn trùng sinh.
Kiếm hồn của Phượng Linh kiếm giương cánh bay cao, đắm chìm bên trong một đoàn diệt thế chi hỏa.
Ông. . .
Sau khi tất cả thu lại.
Lục Phiên giơ tay lên, Phượng Linh kiếm liền trôi nổi trên tay của hắn, leng keng vài tiếng tách thành chín đoạn, mỗi một đoạn Phượng Linh kiếm đều có kiếm khí mạnh hơn trước không ít.
“Chín đoạn Phượng Linh, mỗi một đoạn đều mạnh hơn thiên giai pháp khí… chín đoạn hợp lại… có thể xưng là Thánh binh.”
Lục Phiên cười cười.
Chín đoạn Phượng Linh kiếm hợp nhất, nhìn kỹ thì giống như sau khi được thiên đạo tẩy luyện, đã nhiễm lên thiên đạo uy.
Lục Phiên trảm một kiếm, liền có muôn vàn kiếm mang vắt ngang tinh không.
Phảng phất như mỗi một đạo kiếm mang đều ẩn chứa một đầu đạo uẩn.
Uy lực của Phượng Linh kiếm đã mạnh hơn trước quá nhiều.
. . .
Ps: Thật sự là đau tay quá mức, hai ngày nay làm việc hơi nhiều, cổ tay cùng ngón tay rất mỏi, thời gian dịch truyện cùng tốc độ gõ chữ bị ảnh hưởng rất nhiều, nhưng mà vẫn sẽ cố gắng đăng đủ chương, mọi người có cảm động hay không!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận