Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 883: Chế tạo phương pháp tu hành của Minh Thổ: Lục Đạo Luân Hồi (3)

Edit: Long Hoàng
Trong khoảng thời gian tu luyện ở trên đảo này, tu vi của Y Nguyệt tiến bộ rất nhiều, bây giờ đã tiến vào Thiên Nhân cảnh, mặc dù chưa cô đọng được tiên khí, thế nhưng, thực lực đã mạnh hơn trước đó nhiều.
Nghê Ngọc cõng nồi đen tới gặp Lục Phiên, mắt rủ xuống, vẻ mặt tiều tụy.
Rõ ràng, việc luyện chế bát phẩm đan dược đối với nàng mà nói, vẫn là quá khó khăn.
Sau khi Lục Phiên chỉ bảo cho Nghê Ngọc, nha đầu này vậy mà đã có cảm ngộ, lại tiếp tục chạy đi luyện đan.
Thời điểm toàn bộ sức lực khôi phục xong.
Lục Phiên bắt đầu bế quan.
Hắn lần nữa tiến vào trong Truyền đạo đài, xây dựng một bí cảnh.
Chẳng qua, bí cảnh này, thuộc về Minh Thổ.
Quá trình xây dựng bí cảnh cũng không phức tạp, dù sao Lục Phiên đã xây dựng qua rất nhiều bí cảnh, quen tay rồi.
Sau khi trận ngôn xoay tròn.
“Lô hỏa cháy lên, Minh Thổ tan rã, khổ hải trút xuống, đế uy va chạm… lục đạo hiện, luân hồi ra.”
Lục Phiên đôi mắt lấp lánh, nhìn xem bí cảnh vừa xây xong, cười cười.
Thần tâm trở về bản thể.
Áo trắng tung bay, sợi tóc tán loạn trong gió.
Linh áp kỳ bàn trôi nổi trước mặt, Lục Phiên xắn tay áo, nhặt cờ.
Ba!
Quân cờ rơi thẳng Thiên Nguyên, một cổ gợn sóng huyền bí khuếch tán ra.
. . .
Cửu Ngục bí cảnh.
Trong thập đại vong linh thành.
Đạm Đài Huyền ngồi ngay ngắn, Bắc Cung thánh chủ ở bên cạnh hắn cũng chau mày.
“Đạm Đài thành chủ, hiện tại số lượng vong hồn tràn vào Minh Thổ mỗi ngày cũng hơn ngàn vạn, đây vẫn chỉ là một phần nhỏ phân ra từ trong miệng của Thiên Đạo cửu trọng thiên . . .”
“Số năng lượng linh hồn này tràn ngập mỗi một ngóc ngách của Minh Thổ, đám âm sai tu luyện vốn chẳng thể kịp được tốc độ tràn vào. . . Mà luyện hóa quá nhiều lực lượng linh hồn này sẽ trùng kích lý trí, đã có không ít âm sai biến thành quái vật điên cuồng.”
Bắc Cung thánh chủ sầu lo vạn phần nói.
Hắn ở tại trong Minh Thổ lâu rồi, đã xem nơi này như nhà của mình.
Dựa theo tình thế này.
Không sớm thì muộn Minh Thổ sẽ sụp đổ a.
Đây là điều hắn không muốn thấy.
“Chín vị thành chủ khác cũng đang cố gắng luyện hóa lực lượng vong hồn, chúng ta cũng chỉ có thể tận lực… bổn vương cũng không muốn thấy Minh Thổ biến thành tử địa.”
“Minh Thổ tồn tại, tăng cường thực lực của Ngũ Hoàng, nếu như Minh Thổ sụp đổ, Ngũ Hoàng sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, ít nhất ngàn năm cũng không gượng dậy nổi.”
Trong đôi mắt của Đạm Đài Huyền tràn đầy sầu lo.
Nhưng mà hắn chẳng có biện pháp gì, những lực lượng linh hồn tràn vào này, không phải chỉ có Ngũ Hoàng, mà còn bao gồm rất nhiều thế giới trong hạ tam trọng thiên.
Bởi vì lần này Thượng giới chinh phạt, có không ít cao võ thế giới cấp bát diễn, cửu diễn băng diệt, vô số sinh linh chết đi hóa thành vong hồn.
Việc những vong hồn này tiến nhập vào Minh Thổ là không thể nào khống chế được.
“Thực sự không được… bổn vương đành đi thâm uyên một lần!”
Đôi mắt của Đạm Đài huyền bỗng dưng trở nên sắc bén.
“Trong thâm uyên, rất có thể có manh mối của cổ đế đã sáng lập ra minh thổ, nếu có được trợ giúp của cổ đế, việc giải quyết những vong hồn này sẽ dễ hơn rất nhiều.”
Vẻ mặt của Bắc Cung thánh chủ khẽ biến: “Không thể, bây giờ Đế Lô rớt xuống thâm uyên kia, có Đại Đế uy xen lẫn, chính là tử địa, chỉ cần một chút gợn sóng lan ra, cũng có thể hủy diệt mọi thứ.”
“Đây là biện pháp duy nhất.”
Đạm Đài Huyền lắc đầu.
Bắc Cung thánh chủ lại là không đồng ý, hai người tranh cãi không ngớt.
Bỗng dưng!
Toàn bộ Minh Thổ lay động không ngừng, đại địa cơ hồ nứt ra.
Thần sắc hai người khẽ biến, liếc nhau, sau một khắc dồn dập tan biến.
Bầu trời Minh Thổ là màu đen, nhưng là vào giờ phút này,… lại tựa như đám hỏa vân.
Chín vị thành chủ hiển hiện, hiện tại khí tức của chín vị thành chủ chìm nổi bất định, tựa hồ có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Bọn hắn đã luyện hóa quá nhiều lực lượng vong hồn, đã ở sát rìa bạo tẩu rồi.
“Vừa rồi. . . là có dị tượng gì?”
Đạm Đài Huyền tầm mắt ngưng tụ, nói.
Chín vị thành chủ cũng không rõ lắm.
Rất nhanh, hướng Thâm Uyên lại có tiếng nổ vang kinh khủng!
Bọn hắn đều ngây ngẩn cả người, nhanh chóng hạ xuống, xuất hiện bên cạnh Thâm Uyên.
Trong thâm uyên, Đế Diễm trong lô đã dâng lên rất cao, cơ hồ muốn tràn ra khỏi thâm uyên.
Mà Minh Thổ đại địa, tại dưới đế diễm thiêu đốt, vậy mà bắt đầu tan rã sụp đổ, không ngừng hóa thành đá vụn, lăn xuống.
“Đây là. . .”
Đạm Đài Huyền cùng với chín vị thành chủ biến sắc!
Khổ hải rung chuyển, theo đại địa hòa tan, khổ hải trầm trọng phảng phất như muốn ép sập đất đai Minh Thổ.
Xoạt xoạt. . .
Đá vụn rạn nứt, cuối cùng!
Khổ hải bắt đầu nghiêng về phía Thâm Uyên.
Nước biển trong khổ hải cuồn cuộn, vô số nước biển chiếu nghiêng xuống, xông vào trong thâm uyên.
Phảng phất như muốn dội tắt thâm uyên.
“Đó là cái gì? !”
Bỗng dưng!
Ánh mắt Bắc Cung thánh chủ sắc bén, nhìn chằm chằm khổ hải, run sợ mở miệng.
“Một mặt vách đá? Vách đá chìm tại đáy khổ hải?”
“Khổ hải có tính ăn mòn cực cao, linh hồn cùng máu thịt vừa chạm vào liền tan rã, vách đá nào có thể tồn tại được tới bây giờ?”
Có thành chủ mở miệng nói.
Trên vách đá tựa hồ khắc tranh họa kỳ dị, bọn hắn tò mò nhìn những bức tranh đó, đáng tiếc khổ hải đang bị cuốn về phía Thâm Uyên theo dòng khổ hải.
Rất nhanh, liền lao ra khổ hải, cuốn theo lấy bùn cát, nhập vào trong thâm uyên.
“Vách đá có tổng cộng sáu bức họa. . .”
Đạm Đài Huyền nỉ non.
Lông mi nhăn lại, trong lòng Đạm Đài huyền nhảy lên, cảm giác như… Vách đá này ẩn chứa đại bí mật.
Oanh!
Mà khi nước biển trong khổ hải cùng với Đế diễm chạm vào nhau.
Nước biển vậy mà chảy ngược, lần nữa chảy vào trong bể khổ.
Như thác nước treo ngược, kinh hãi thế nhân.
Một màn này, để cho những người cho rằng nước trong khổ hải có thể dập tắt đế diễm thoáng thất vọng.
Ong ong ong. . .
Đột nhiên, phảng phất có Phạn âm quanh quẩn.
Trên vách thâm uyên, Phật tượng bị hỏa diễm trong đế lô bao phủ, dường như sống lại, bóng lưng ở trên lòng bàn tay kia tản mát ra một cổ khí thế kinh khủng, một một cánh tay khác chỉ thiên phát ra tiếng nổ vang, chuyển động, cuối cùng chỉ xuống dưới đáy thâm uyên.
Dường như có đế uy tràn ngập.
Sau một khắc.
Thâm Uyên chấn động, vô số đá vụn lăn xuống.
Đế lô nổ vang.
Phảng phất gặp phải khiêu khích.
Mà bên trên đế lô, sau bức họa trên vách đá nổi lên, nguyên bản những mặt đá kia tràn ngập khí tức cổ xưa, vậy mà phóng thích ra uy năng vô thượng, đối kháng với đế uy của đế lô, như sóng triều va chạm vào nhau!
Đám người Đạm Đài Huyền kinh ngạc vạn phần, bị hình ảnh tại thời khắc này hấp dẫn.
Thế nhưng, khi tầm mắt của bọn hắn chuyển qua sáu bức họa trên mặt đá, toàn thân đều cứng đờ.
. . .
Ps: Vách đá, mặt đá – các bạn có thể hiểu nó là các bia đá to dài ấy, trên ấy có khắc tranh họa!
Đáng ra mình dịch trau truốt hơn từ này sẽ không cần chú thích, nhưng mà thật sự là hai hôm tăng ca, ngủ ít, tay mỏi, cho nên mặc dù biết dịch chưa hay lắm nhưng không có tâm lực đi chỉnh lại!!!
Hiện tại đã là 1 rưỡi sáng, hôm nay tạm thời chỉ đăng 4k5 chữ!! Ngày mai sẽ đăng tiếp 1 vạn chữ bù vào!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận