Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1124: Tên Lục Bình An này ép người quá đáng… (3)

Trên đảo Hồ Tâm, Lục Bình An thu hồi Nguyên thần.
Hắn vừa mới dò xét ký ức linh hồn của cổ đế Thiên Linh. Suy cho cùng, cổ đế Thiên Linh đã từng bị rất nhiều cổ đế khác hố, lừa hắn đả tọa tu hành ở Thái Cổ tinh không suốt mấy trăm ngàn năm, chinh chiến không ngừng nghỉ với rất nhiều Tiên Thiên Thần Ma, may mắn nhặt được một thi thể của Tiên Thiên Thần Ma. Vậy nên hắn không hiểu quá nhiều về Thái Cổ tinh không.
Kết quả là, dưới sự lục soát của Lục Phiên, trong ký ức của cổ đế Thiên Linh, ngoại trừ đả tọa tu hành, lại vẫn là đả tọa tu hành. Vô tình ra ngoài chiến đấu với Thần Ma, cái tên này cũng ngồi đã tọa tu hành luôn trên một ngôi sao.
Bệnh tâm thần hả!
Ngồi mấy trăm ngàn năm không thấy khó chịu à?
Lục Phiên không còn lời gì để nói.
Có điều theo khe hở ký ức, Lục Phiên vẫn biết được tin tức hắn muốn.
Trong Thái Cổ tinh không có rất nhiều ngôi sao, tài nguyên khoáng sản bên trên những ngôi sao đó có những thuộc tính đặc thù . Một số ngôi sao có năng lượng mạnh mẽ, nếu luyện hóa có thể tăng cao tu vi, có điều chúng đều bị những Tiên Thiên Thần Ma hùng mạnh chiếm đoạt.
Ngoài việc cắn nuốt thế giới để tăng cao tu vi, các Tiên Thiên Thần Ma cũng có thể mượn năng lượng mạnh mẽ của sao trời để tu hành. Mà chất liệu của ngọn giáo vàng kim này lại là khoáng sản luyện chế từ một ngôi sao trời trên Thái Cổ tinh không, một loại khoáng vật có khả năng hấp thụ máu người tu hành.
Nguyên thần Lục Phiên dâng trào, thình lình va chạm với mảnh vỡ của ngọn giáo vàng kim.
Toàn bộ đảo Hồ Tâm dường như cũng bị sóng lớn ập vào. Rất nhanh, cổ đế ý chí bên trong mảnh vỡ vàng kim đã bị hắn mạnh mẽ xóa đi. Chuyện xóa bỏ ý chí của cổ đế này là chuyện Lục Phiên làm thuần thục nhất. Hắn tước đoạt Đạo Uẩn bên trong Đế binh, Lục Phiên vô cùng vui mừng, số lượng Đạo Uẩn bên trong ngọn giáo vàng kim này vô cùng nhiều, nhiều hơn hẳn so với Đế binh bình thường, đã đạt đến năm trăm ngàn Đạo Uẩn!
Khó trách, ngọn giáo này có sức mạnh đáng sợ như vậy, có thể đâm gần chết cổ đế Thiên Linh. Nếu không phải mũi tên vừa rồi của Lục Phiên có ẩn giấu Thâu Thiên tháp – Tiên Thiên linh bảo
chuyên phá hủy Đế binh, sợ là muốn bẻ gãy ngọn giáo này là rất khó!
Lục Phiên gói gém Đạo Uẩn, truyền toàn bộ vào sao trời bên trong không gian Thiên Đạo nguyên thủy.
Tiểu Ứng Long đang buồn bực ngán ngẩm, cảm nhận được Đạo Uẩn lập tức hưng phấn đến đỏ
mát.
Cuối cùng… Sống rồi!
Sau khi giao Đạo Uẩn cho Tiểu Ứng Long luyện hóa, Lục Phiên suy nghĩ một chút, thuận tay bắt đầu luyện chế.
Ngọn giáo vàng kim nhanh chóng bị sức mạnh của Lục Phiên tác động trở nên mềm đi, trình độ luyện khí của Lục Phiên rất cao, lại có thêm Bát Quái trận hỗ trợ. Rất nhanh, những mảnh vỡ của ngọn giáo vàng kim đã được hắn luyện chế thành Tiên Thiên linh bảo.
Hắn ném cho ba người thị nữ Nghe Ngọc, Ngưng Chiêu và Y Nguyệt. Hắn cho Nghê Ngọc một cái bình vàng, luyện chế cho Ngưng Chiêu một thanh trường kiếm vàng kim, luyện cho Y Nguyệt một sợi roi dài. Ba món Tiên Thiên linh bảo, mặc dù là Linh bảo tầm thường, thế nhưng uy lực lại chẳng
kém gì Đế binh. Trúc Lung mím môi, tủi thân xin xỏ một món Đế binh. Có điều Lục Phiên không luyện cho nàng.
“Lúc này ngươi đã là cấp độ Kim Tiên, muốn luyện chế Tiên Thiên linh bảo thì quan trọng nhất là phải thích hợp với bản thân, vậy nên, ngươi phải tự mình luyện chế.”
“Chờ ngươi luyện chế xong, cha sẽ sửa đổi giúp ngươi.
Không phải hắn không giúp Trúc Lung luyện chế, đây là đứa bé hắn coi trọng nhất, là áo bông nhỏ thân thiết của hắn, sao Lục Phiên có thể keo kiệt không cho nàng một món Tiên Thiên linh bảo? Thế nhưng vũ khí của cường giả Kim Tiên tốt nhất phải tự mình luyện chế ra mới được.
Trúc Lung nghe xong, nặng nề gật đầu, sau đó quay người rời đi, trở về Bất Chu phong. Nàng muốn luyện chế Tiên Thiên linh bảo của riêng nàng. Dù nàng vô cùng hâm mộ Linh bảo của đám Nghê Ngọc và Ngưng Chiêu, thế nhưng nếu cha đã nói phải thích hợp với nàng mới là tốt nhất, nàng cũng muốn gây ấn tượng với cha.
Sau khi Trúc Lung rời đi, Lục Phiên thu hồi ánh mắt, hắn liếc qua lối đến cửu trọng thiên.
Về phần ngọn giáo vàng kim này, hắn đã sớm để mắt đến nó từ khi nó hiện thế đâm xuyên cổ đế
Thiên Linh. Lúc này, hắn rốt cuộc cũng hài lòng đoạt được nó.
“Đáng tiếc, kiếm của cổ đế Thiên Linh đã rơi vào khe nứt, khó mà lấy ra được…”
Lục Phiên sờ cằm, vô cùng tiếc nuối. Nếu có thể lấy được Thiên linh kiếm – Đế binh của cổ đế Thiên Linh, Đạo Uẩn ẩn chứa bên trong chắc chắn không ít.
“Chà, ngoại trừ khoảng cách giữa các Đế binh, ta còn chú ý một thứ khác.
“Đế Cảnh, có lẽ cũng có sự phân cấp sức mạnh.
“Giống Mễ Già, Cửu Liên, Trúc Lung và Đạm Đài Huyền, đều vừa bước vào cấp độ Kim Tiên, cùng
một cấp độ nhưng thực lực của ta nếu mở được ma thể Bất Diệt hành Kim sợ là còn mạnh hơn bây giờ, có thể đọ sức với cổ đế Thiên Linh…”
“Cho nên, lẽ tất nhiên, Đế Cảnh cũng có phân chia cảnh giới.
Lục Phiên suy tư. Lục Phiên rất hứng thú với chuyện phân chia cảnh giới này, bởi vì nó có thể trợ giúp sự phân chia cấp độ cảnh giới phía trên cảnh giới Kim Tiên, có tác dụng dấn dắt.
Cấp độ Kim Tiên đến Đại La Tiên là bước nhảy vọt cực lớn, Lục Phiên hiển nhiên phải tiến hành phân chia cấp độ Kim Tiên.
“Chà… Ta không biết, nhưng có người biết.
Khóa miệng Lục Phiên giương lên, ngón tay khẽ gõ vào tay vịn ghế. Nguyên thần lại lần nữa càn quét tuôn ra. Đã tra xét một lần, thêm lần nữa…cũng không có gì đáng lo.
Sau khi được quận chúa nhỏ đưa cho dan dược chữa thương, thương thế của cổ đế Thiên Linh rất nhanh đã khôi phục trở lại. Lần sai lầm này đã gieo xuống hạt giống nghiệt duyên giữa hắn và quận chúa nhỏ, điều này khiến cố đế Thiên Linh có cảm xúc vô cùng phức tạp.
Cả ngày hôm nay, quận chúa nhỏ vô cùng thẹn thùng mời hắn lần nữa trao đổi kiếm pháp. Cổ để Thiên Linh không cự tuyệt, làm sao hắn có thể từ chối được?
Trong sân nhỏ màu sắc rực rỡ, ánh nắng tươi sáng, mỹ nhân như tranh vẽ. Cổ đế Thiên Linh và quận chúa nhỏ tựa như một đôi tình nhân, múa kiếm dưới ánh mặt trời. Không tự chủ được, cổ đế Thiên Linh như ngọn núi băng ngàn năm, nhìn thấy quận chúa nhỏ dưới ánh mặt trời, trái tim xử nam mấy triệu năm già cỗi lại hơi nhảy lên.
Có điều…
Nháy mắt khi hắn động tâm, gợn sóng Nguyên thần khủng bố quen thuộc lại lần nữa quét tới! Con
ngươi cổ đế Thiên Linh co rút, cảm giác động tâm nháy mắt hóa thành cảm giác động. mạch tắc nghẽn.
Chốc lát, đầu óc cổ đế Thiên Linh lại lần nữa lâm vào hỗn độn. Quận chúa nhỏ lại không khống chế được kiếm, đâm một nhát vào người cổ đế Thiên Linh.
Cổ đế Thiên Linh có thể cảm nhận được hai dòng lệ nóng chảy xuôi trên mặt.
Hắn chết lặng.
Tên Lục Bình An này ép người quá đáng… Toàn kiếm chuyện với hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận