Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 964: Có đôi khi, sống còn thảm hơn chết (2)

1345 chữ
Vụ nổ kinh hoàng bất ngờ xảy ra.
Trên đại lục chết lặng.
Thánh cảnh của thiên linh tộc lung lay đứng dậy, trên mặt đầy máu hào quang để ấn kia trên trán hắn ta, có chút ảm đạm.
“Lục Bình An…”
Vị thánh cảnh này nghiến răng, mặt hắn ta đầy máu chảy dọc ngang.
Trong hư không.
Lục Phiên ma hóa đứng lặng, áp bách cùng hơi thở trên thân phóng ra, khiến người ta kiêng kị.
“Đắc tội với thánh đường ta…...Ngữ Hoàng trong tương lai, chắc chắn sẽ bị hủy diệt”
“Ngươi tập hợp nhiều đế binh như vậy, mục đích rõ ràng là không trong sạch, cổ đế tộc ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi!”
Vị thánh cảnh này lung lay, nhìn Lục Phiên.
Lục Phiên nâng thâu thiên tháp, dưới ma khí cuồn cuộn, hắc y chậm rãi phấp phới.
Người này hoàn toàn rơi vào thế yếu, suýt nữa rơi xuống vực sâu, vậy mà còn dám tiếp tục uy hiếp hán.
Lục Bình An hắn, không chịu nổi nhất là bị uy hiếp
“Hahaha…...”
Vị thánh cảnh anh tuấn thiên linh tộc phá lên cười.
“Ngươi căn bản không biết sự khủng bố của thiên linh tộc, sự đáng sợ của đệ nhất thánh tộc cửu trọng thiên!”
Sự chế giễu không thể kiềm chế trong tiếng cười của người này.
Lục Phiên nheo mắt.
Cố Mang Nhiên ở một bên nghiêm túc vô cùng nói : “Lục công tử, hắn đang chọc tức người.”
Lục Phiên cười cười, cũng đoán ra được.
Tiếng leng keng tiếp tục vang lên, muôn vàn đao bạc xếp sau lưng hắn, hóa thành đôi cánh bạc, che
khuất bầu trời.
Chín chuỗi phượng linh kiếm trôi nổi quanh thân hắn, không ngừng bay lượn, toát ra vẻ rực rỡ. “Ý đồ tốt, nhưng tiếc là, diễn xuất quá vụng về”
Cố Mang Nhiên có thể đoán được, Lục Phiên sao lại không đoán được.
“Hắn muốn chọc tức người, dẫn đến việc người đánh vỡ để ấn, một khi đánh vỡ để ấn, để ấn vốn có quan hệ với cổ đế, sẽ khiến cổ để biết được hành động của người”
“Mặc kệ người xuất phát từ mục đích gì, cường giả có ấn ký của cổ đế, một khi bị giết chết, cũng giống như gây hấn với cổ đế vậy, sẽ khiến cổ đế xuất thủ…”
Cố Mang Nhiên nghiêm túc nói: “Ngũ Hoàng bây giờ, còn chưa đủ để đối diện với một vị đế cảnh. Chên đại lục tĩnh lặng.
Thánh cảnh thiên linh tộc bình tĩnh đứng đó, bị đoán ra ý đồ.
Không hổ là gừng càng già càng cay, Cố Mang Nhiên, quả nhiên là gừng già!
Có điều, đoán được thì sao chứ?
Nếu Cố Mang Nhiên đã nói vậy, trong lòng vị thánh cảnh thiên linh tộc càng chắc, hắn không cảm
thấy Lục Phiên còn dám ra tay với hắn nữa.
Dù sao, một giết hắn ta, cổ để thiên linh tộc, có thể sẽ giáng xuống.
Đây đố với Ngũ Hoàng đang phát triển mà nói, so với tai họa hung thú còn đáng sợ hơn.
Cho nên, hắn cược …...Lục Phiên không dám giết hắn!
Lục Phiên mọc cánh bạc sau lưng, lông mày hơi nhướng lên.
“Cửu trọng thiên…...Thật có cổ đế còn sống sao?
Lục Phiên nói
Cố Mang Nhiên trầm lặng xuống.

Vị cổ đế của thiên linh tộc kia, đến cùng là còn sống, hay đã chết, thực sự không thể đoán được.
Bất quá, năm đó cổ đế thiên linh tộc chưa từng tham chiến về điểm này thì xác thực.
Thánh cảnh đều có thể sống mấy chục vạn năm, cổ đế…...tự nhiên càng có thể sống lâu hơn nữa, do đó, khả năng cao là còn sống.
Mà Ngũ Hoàng, cũng không đánh cược nổi.
Nếu như thật dẫn đến cổ đế ra tay, Hư Vô Thiên…...Không ngăn được.
Bên dưới.
Thánh cảnh thiên linh tộc híp mắt lại: “Lục thánh chủ muốn cược thử? Giết ta, phá nát đế ấn, có thể dẫn đến cổ để giáng xuống? hủy diệt Ngũ Hoàng ngươi?”
Lục Cửu Liên nhíu mày.
Trúc Lung đôi mắt nhắm nghiền, lông mi dài run rẩy, khẽ khẽ lắc đầu…..
Người này…...
Chơi lấy chỗ chết tìm đường sống?
E là không biết sự đáng sợ của cha.
Có đôi khi, không chết…...còn thảm hơn cả chết.
Lục Phiên cười.
Tiếng cười ôn hòa, không có chút thù địch nhỏ nhất, quẩn quanh trong chiến trường thiên ngoại. Không hiểu sao lại làm người ta hoảng hốt.
Giây phút tiếp theo, đôi cánh màu bạc sau lưng Lục Phiên lập lòe, hóa thành một luồng ánh sáng, lao xuống như tia chớp.
Rơi xuống đại lục chết lặng.
Lục Phiên cất từng bước từng bước, khí cơ đáng sợ rung chuyển, mặt đất của đại lục chết chóc bắt đầu sụp đổ từng tấc một, hóa thành vô số tảng đá vỡ vụn.
Bụi mù cuồn cuộn ngập tràn.
Đồng tử của thánh cảnh thiên linh tộc đột nhiên co rút lại, khi nhìn Lục Phiên đang không ngừng tới gần, hắn đột nhiên có linh cảm không tốt.
“Không…”
“Đừng đến đây!”
Mà trong hư không.
Lục Cửu Liên thoáng ngạc nhiên, sắc mặt Cố Mang Nhiên vô cùng ngưng trọng
Lục công tử vậy mà lại thực chọn ra tay sao?
Lục công tử quả nhiên nhỏ mọn…...
Nhỏ xíu như hạt bụi!
“Đừng sợ, bản công tử cũng không phải người hiếu sát gì, sẽ không giết ngươi.”
Lục Phiên rơi trên mặt đất, giọng nhẹ nhàng bay bổng.
Vụ nổ kinh hoàng bất ngờ xảy ra, một đại lục chết chóc cao võ cấp thất diễn trực tiếp nổ tung! Khói bụi cuồn cuộn, nhìn thấy mà giật mình.
Theo tiếng nổ vang, khiến người ta sởn gai ốc là…...Tiếng kêu gào thảm thiết kinh hãi.
Tiếng kêu thảm đó…....quẩn quanh khắp chiến trường thiên ngoại!
CHÍU!
Chín chuôi phượng linh kiếm hợp nhất, biến thành một màu đỏ rực, chìm vào khói bụi. Phốc xuy!
Âm thanh của lưỡi kiếm xuyên qua da thịt vang lên.
Làm mọi thứ rơi vào im lặng.
Trong khói bụi.
Thân ảnh ma chủ Lục Phiên, chậm rãi từ trong đi ra.
Trong mắt đám người Cố Mang Nhiên, giống như ma thần tuyệt thế, từng bước đi tới Khói bụi tan đi.
Phía sau Lục Phiên, chỉ còn một cái xác không đầu.
Mà trong tay Lục Phiên, lại đang cầm một cái đầu.
Đó là cái đầu của vị thánh cảnh thiên linh tộc kia…...
Đế ấn mi tâm hoàn toàn không bị hư hại.
Cường giả thánh cảnh, bị chém mất đầu, cũng sẽ không chết.
Trừ phi đánh nổ thân thể, nguyên thần không có chỗ gửi, mới có nguy cơ chết đi.
Cố Mang Nhiên hơi ngưng lại, trên mặt chợt hiện lên vẻ bàng hoàng.
Lục Phiên…...không giết vị thánh cảnh đó?
Chẳng qua chỉ là hái đầu xuống mà thôi?
Lục Bình An từ khi nào dễ nói chuyện vậy?
“Tha…...tha cho ta!
Trên gương mặt anh tuấn của thánh cảnh thiên linh tộc vặn vẹo một hồi, hắn ta chỉ còn lại cái đầu căn bản là không thể chống lại Lục Phiên.
“Không thể giết ngươi được, giết ngươi rồi, để ấn hủy mất, sẽ dẫn đến cổ đế ra tay…...
“Bản công tử còn rõ sự đáng sợ của cổ đế hơn ngươi”
Lục Phiên liếc nhìn cái đầu thánh cảnh thiên linh tộc, chậm rãi nói.
Lời này, người nói vô ý, người nghe hữu ý.
Cố Mang Nhiên cùng thánh cảnh bị cắt đầu xuống, đồng tử đều co rút lại.
Quả nhiên…...
Chủ nhân của Bạch Ngọc Kinh Ngũ Hoàng này, quả nhiên từng tiếp xúc với cổ đế, rất có thể là người truyền thừa của cổ đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận