Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 661: Thế nhân đều tỉnh chỉ có bổn vương say (2)

Edit: BK
Duyệt: Long Hoàng
Ba đóa hoa nở rộ, ngưng tụ lại ở phía trên đầu của Lục Cửu Liên.
Oanh!
Trong mơ hồ, có một loại lực lượng quy tắc cường tuyệt phun trào, phảng phất như muốn phá không chém vào bên trong Truyền Đạo Đàivậy.
Lục Phiên xóa đi hình ảnh Lục Cửu Liên.
“Tam hoa tụ đỉnh, vào Tạo Hóa tôn giả, phải độ Thiên Địa kiếp phạt, bị lôi đình tẩy lễ, thành Thiên Nhân hợp nhất.”
Lục Phiên rất hài lòng, đây cũng là con đường tu hành tiếp theo mà Ngũ Hoàng đi tu luyện.
“Nếu là phải tự bản thân đi tìm tòi, hẳn là vô cùng khó khăn.”
Trong ánh mắt Lục Phiên lấp lóe không yên.
Tay hắn bắt thành ấn ký, từng cái phù văn tán loạn bay lên, tại chung quanh thân thể của Lục Phiên, hóa thành hình vòng xoáy không ngừng lượn vòng.
“Nên sáng tạo một bộ công pháp chuyên về tu hành dành riêng cho Ngũ Hoàng rồi.”
“Cùng loại với cái bộ cổ kinh ở trong cổ mộ kia.”
Lục Phiên tầm mắt thâm thúy.
Sau đó, hắn liền bắt đầu thôi diễn, thôi diễn bộ tu hành pháp môn kia ở bên trong Truyền Đạo Đài.
Nếu tu hành có thêm công pháp phụ trợ, chắc chắn tốc độ cùng hiệu suất tu hành sẽ tăng lên rất nhiều.
Thậm chí, bản tu hành pháp môn mà Lục Phiên thôi diễn ra, còn có thêm trợ giúp lĩnh ngộ đạo ý, điều này vô cùng nghịch thiên.
Trọng yếu nhất chính là. . .
Tại bên trong thiết lập của Lục Phiên, bộ tu hành pháp môn này, chỉ có người đã trải qua tẩy lễ của Bản Nguyên Ngũ Hoàng, những tu hành giả này mới có thể tu luyện được!
Bản Nguyên hồ, Hồ Tâm đảo.
Bành!
Bên trong nồi đen, linh khí đầy trời.
Nghê Ngọc mười phần mừng rỡ.
Trên bầu trời, kiếp phạt buông xuống, đó là đan kiếp.
“Ngũ phẩm Dung Nguyên đan. . . Cuối cùng hoàn thành!”
Nghê Ngọc hưng phấn vạn phần.
Bên trong nồi đen, từng hạt đan dược như từng viên pha lê vậy, tỏa ra ánh sáng lung linh.
Bên ngoài nồi đen.
Nghê trong tay ngọc bưng một cái bát sứ, cầm thêm đôi đũa đang không ngừng quậy nước đường.
Chờ khi mà đan dược ra đời, chỉ cần nhúng vào nước đường bọc lại là được rồi.
“Tiểu Hoàng! Phá đan kiếp!”
“Đan thành, cho ngươi hai viên!”
Trên gương mặt tròn tròn của Nghê Ngọc, tràn đầy sự hưng phấn.
Đang như con cá ướp muối trôi nổi trong bản nguyên hồ, Tiểu Ứng Long hai con mắt lập tức sáng lên.
Sau khi ngao hống một tiếng.
Tiểu Ứng Long phóng lên tận trời, hóa thành thân thể to như một tòa núi nhỏ, vũ long lân ám kim sắc tỏa ra ánh sáng chói lóa.
Tại trong cổ mộ, sau khi tắm rửa qua Long Huyết trì, Thiên Long chủng cấp độ của nó tựa hồ lại đã thức tỉnh một tầng, trở nên càng mạnh lớn.
Oanh!
Một tia chớp giáng mạnh mà xuống.
Tiểu Ứng Long tầm mắt sắc bén, nhục dực vỗ mạnh, một trảo cầm ra.
Đúng là đem đạo lôi đình này mạnh mẽ đập tan!
“Làm tốt lắm!”
Nghê Ngọc mặt mũi tràn đầy hưng phấn, động tác đánh nước đường trong tay càng nhanh hơn.
Bên trong nồi đen, từng hạt đan dược bắt đầu run rẩy, không ngừng va chạm vào trong vách nồi, phảng phất như là muốn đụng nát vách nồi trốn ra vậy.
Nghê Ngọc xem vô cùng lo sợ.
Bất quá luyện đan, không phải là đang chơi trò chơi mạo hiểm sao!
Rầm rầm rầm!
Đan kiếp của Ngũ Phẩm đan dược có chút khủng bố, so với lúc trước cái loại đan kiếp của Thối Thể đan lúc trước mạnh hơn quá nhiều.
Có thể là, sức chiến đấu của Tiểu Ứng Long bây giờ không yếu hơn Dương Thần cảnh, tự nhiên không có sợ đan kiếp này.
Cuối cùng, sợi kiếp vân cuối cũng bị bóp nát.
Tầng mây tán đi.
Tiểu Ứng Long nhục dực bày ra, che khuất bầu trời, nổi bồng bềnh giữa không trung, mừng rỡ vạn phần.
Làm xong kết thúc công việc.
Chờ đợi hai viên đan dược tiên công thôi.
Mà Nghê Ngọc cũng dội ra nước đường, nồng đậm vị ngọt cùng nước đường dưới ánh mặt trời, phảng phất như một mảnh kim vũ vẩy qua.
Hưu hưu hưu!
Từng hạt Dung Nguyên Đan từ trong nồi đen bay ra dồn dập được những vỏ bọc đường bao phủ lại.
Nghê Ngọc rất thuần thục lấy ra một bình sứ, đem những đan dược này nhanh chóng thu nạp lại.
Bỗng nhiên.
Nghê Ngọc khẽ giật mình, ngẩng đầu, nhìn trên trời đột nhiên lại tràn ngập mây đen thì, gương mặt trẻ con mập mập kia run một cái.
“A? Đan kiếp làm sao còn chưa tan đi nữa?”
Nghê Ngọc nhìn về phía Tiểu Ứng Long.
Hừm, bảo đi gánh đan kiếp, nếu mà làm không ra hồn, vậy tiền công hai viên đan dược kia… đừng hòng mơ tưởng.
Giờ này khắc này, Tiểu Ứng Long cũng một mặt mộng bức.
Nó là thật sự mộng bức.
Đan kiếp. . . Không phải là bị nó đánh tan rồi sao?
Làm sao còn có kiếp vân sót lại?
Oanh!
Một đạo lôi trụ thô to, phảng phất cổ thụ chọc trời nện xuống.
Tiểu Ứng Long toàn thân long lân đều phảng phất giống như đều muốn dựng thẳng vậy.
Cảm giác rợn cả tóc gáy, trong nháy mắt lan tràn toàn thân của nó!
Phốc phốc!
Lôi đình oanh trúng.
Long lân của Tiểu Ứng Long nổ tung, phát ra tiếng gào khóc thê thảm.
Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Kiếp phạt này. . . Làm sao trở nên đáng sợ như vậy?
Chẳng lẽ Nghê Ngọc luyện không phải ngũ phẩm đan?
Mà là tiên đan? !
Tiểu Ứng Long lao vào bên trong Bản Nguyên hồ.
Cự kình đang cõng Hồ Tâm đảo cũng vô cùng lo sợ.
Ngũ Hoàng đại lục, tất cả tu hành giả đều cảm giác được một hồi khí tức đè nén, cái loại khí tức đáng sợ này là sao, hạng gì cường giả đang độ kiếp?
Toàn bộ vùng trời Hãn Hải, tựa hồ cũng bị một tầng mây đen bao phủ.
Ngũ Phẩm đan kiếp của Nghê Ngọc cùng với lôi phạt này so sánh, đơn giản là tiểu vu gặp đại vu.
Mà ngay lúc đạo lôi phạt thứ hai giáng xuống thì.
Tiểu Ứng Long không dám ngăn cản.
Nhục dực đập mạnh, tẩu vi thượng sách.
Mà đạo kiếp phạt này cũng phi tốc nện xuống, đánh thẳng vào bên trong lầu các của Bạch Ngọc Kinh.
Một tiếng to rõ Phượng minh vang vọng.
Phượng Linh kiếm hóa thành hồng mang trảm ra.
Phốc phốc!
Kiếp vân tán đi.
Tiểu Ứng Long da tróc thịt bong, gương mặt ủy khuất, nguyên lai. . .
Nó không cẩn thận thay cha gánh một đạo lôi kiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận